Chương 312: Tâm nguyện (Ba)
***
Mặt đất rất cứng.
Nhưng cất từng bước đến tới “đài ước nguyện”, Nguyên Minh Thanh cảm thấy như mình đang đi trên mây, cõi lòng và cả bàn chân đều trống rỗng.
Anh ta vừa đi, vừa dùng thời gian ngắn ngủi liếc nhìn quảng trường treo trên tầng mây này.
Nếu cuối cùng người giành chiến thắng là anh ta và Đường Tống, lúc này Đường Tống sẽ nói gì?
…Đường Tống.
Rất lâu rồi Nguyên Minh Thanh không bình tĩnh để nhớ về anh ấy như lúc này.
Vị máu tanh mặn bắn vào trong miệng anh ta giờ đây bỗng nồng nặc hơn.
Khi chỉ còn cách chiếc bàn mười mét, Nguyên Minh Thanh bước vào một bong bóng khí trong suốt.
Xuyên qua tầng màng mỏng trong suốt, bầu không khí xuất hiện cảm giác cản trở rõ ràng.
Như thể phát hiện ra gì đó, anh ta cúi đầu khẽ ho một tiếng.
“Khụ…”
Dường như anh ta đang đứng đối diện với thiết bị khuếch đại âm thanh, chẳng qua chỉ khẽ ho một tiếng thôi mà tầng tầng lớp lớp âm thanh phóng đại khắp xung quanh, văng vẳng hồi lâu trong không trung khiến bản thân anh ta cũng giật mình.
Anh ta chỉ vào miệng mình, làm động tác kéo khóa với cây nấm duy trì trật tự.
…Có thể tắt thiết bị khuếch đại này đi không?
Cây nấm dùng bàn tay ngắn ngủn chỉnh vành mũ của mình che đi tầm mắt, kiêu ngạo nhìn sang hướng khác, chẳng ý định quan tâm đến anh ta.
Nguyên Minh Thanh: Chậc.
Anh ta quay đầu, cụp mi, tiến gần hơn để cảm nhận được ngọn nến nóng cháy.
Anh ta đặt ngón tay xuống bên cạnh ngọn nến có ký hiệu 1.
Ngọn nến cắm chặt ở trong khe lõm, không thể rút ra.
Động tác của anh ta khiến cho sáp nến sóng sánh tràn ra lăn xuống, nhanh chóng bao phủ lên đầu ngón tay.
Cảm thấy hơi nóng nhói đau ở tay nhưng Nguyên Minh Thanh không rụt về.
Phát hiện ra thiết lập “tất cả mọi người đều có thể nghe thấy nguyện vọng”, anh ta cảm thấy vui mừng từ tận sâu trong lòng.
Anh ta có thể đoán được ý đồ của người không gian đa chiều.
Thực ra, nếu không phải có khán giả đang xem chương trình thì giá trị lợi dụng của Lập Phương Chu cũng chỉ đến đây thôi.
Kỳ thực người không gian đa chiều không cần thiết phải thực hiện tâm nguyện của bọn họ.
Những người kia có thể chọn bừa một căn phòng kín, để bọn họ nói ra tâm nguyện, cho bọn họ hy vọng, đùa giỡn bọn họ một phen sau đó thuận tay nghiền thành tro bụi. Cuối cùng lựa chọn tỉ mỉ một phen từ những người còn sống sót trên trái đất, bắt đầu mùa “Vạn Vật Hấp Dẫn” mới.
Nhưng bây giờ bọn họ được sắp đặt trên trời cao.
Tất cả những người chơi toàn cầu đều có thể nghe thấy nguyện vọng của bọn họ.
Nghĩ lại, điều này chẳng khác nào người không gian đa chiều bê tảng đá đập lên chân mình.
Bọn họ muốn kiếm tiền, vì thế cho khán giả xem hình ảnh trò chơi.
Vạn Vật Hấp Dẫn mang tính chất phát sóng trực tiếp, điều này khẳng định vận mệnh của nó không giống những trò chơi bình thường khác.
Chương trình phát trực tiếp trò chơi này tương đối nổi tiếng trong không gian đa chiều, rất nhiều người trong quá trình xem phát sóng đã đổ tiền vào, hoặc sinh ra tình cảm kỳ diệu với những người địa cầu trong phó bản.
Giống như mọi người yêu thích những nhân vật 2D trong trò chơi.
Rất nhiều người cảm thấy cho dù trò chơi kết thúc, bọn họ hài lòng buông cần điều khiển thao tác trò chơi này, có lẽ những người trong trò chơi vẫn tiếp tục sống ở một góc nào đó của thế giới.
Không có trò chơi nào đi đến hồi kết thúc mà giết hết tất cả những nhân vật trong trò chơi để bắt đầu lại từ đầu.
Hơn nữa, nếu mùa đầu tiên tất cả đều tử vong không có ai trở về. Cho dù có bắt đầu mùa thứ hai, những người chơi mới không nhìn thấy hi vọng nhất định động lực cũng giảm mạnh.
Cho nên đối với đa số người không gian đa chiều, đây chẳng qua chỉ là một màn kết thúc chương trình mà thôi.
Bọn họ cần một màn chào tạm biệt không tệ.
Người bị giẫm đạp thể diện chỉ có bên chủ trì phát hành trò chơi.
Lập Phương Chu đã cống hiến cho bọn họ một màn trò chơi thực tế hoàn mỹ. Vậy thì việc thực hiện nguyện vọng của “con kiến nhỏ” tuy có thể hơi rắc rối, nhưng cũng không hoàn toàn không có khả năng.
Không cần thiết phải hủy diệt hoàn toàn cả địa cầu.
Trong đại đa số những người không gian đa chiều đang hân hoan chờ đón màn tung hoa kết thúc của chương trình phát sóng, chỉ có một bộ phận nhỏ tỉnh táo, lo lắng sự phát triển của địa cầu sẽ ảnh hưởng đến người không gian đa chiều.
Bởi vì sau khi nghiên cứu quỹ đạo phát triển, những người không gian đa chiều ý thức được tại một giai đoạn lịch sử nào đó, bọn họ – những người ngồi trên vị trí của thần, cũng từng hoang mang và vui vẻ như những người địa cầu lúc này.
Ở một thời khắc nào đó trong tương lai, người địa cầu sẽ vượt qua ngàn dặm xa xôi, băng qua rừng rậm tối tăm, đâm xuyên cổ họng bọn họ, hoàn thành màn báo thù muộn màng.
Có lẽ cũng cần cả nghìn năm.
Nhưng có lẽ, chưa chắc đã tới nghìn năm.
… Dẫu vậy, phần lớn đám người ngây thơ đang sống an nhàn hạnh phúc và cán bộ cấp cao đều xem thường người địa cầu, bọn họ sẽ chẳng cho rằng một tương lai như vậy có thể xảy ra.
Nguyên Minh Thanh từng lo lắng cuộc đấu trí giữa nhóm lãnh đạo cấp cao sẽ kết thúc bằng thắng lợi của phái lý trí.
Cũng may, trước mắt xem ra “phái cảm thấy yên tâm với trạng thái hiện tại” nhỉnh hơn một bậc.
Vẫn vậy, phía không cam tâm chỉ có bên nhà phát hành mà thôi.
Cho nên phía nhà phát hành mới sắp đặt cho bọn họ một quảng trường lớn lơ lửng giữa không trung, công khai nguyện vọng của tất cả mọi người để gây phiền phức với Nam Chu, người duy nhất đã dùng ước nguyện với mong muốn quay về hiện thực.
Dù sao những người chơi từng bước qua trò chơi này đều biết Nam Chu không phải người.
Cho dù cậu có thể ra ngoài lẽ nào còn có thể sống?
Điều này phản ánh sự thỏa hiệp của nhà phát hành trên phương diện nào đó.
Nói cách khác, nhà phát hành nhất định sẽ hoàn thành nguyện vọng của bọn họ!
Dĩ nhiên tương lai Nam Chu có sống hay chết chẳng liên quan gì đến Nguyên Minh Thanh hết.
Giây phút màn hình lựa chọn nhảy ra, Nguyên Minh Thanh không hề do dự ấn lựa chọn đầu tiên.
… Số thứ tự 1.
Nguyện vọng của anh ta nhất định sẽ thành hiện thực.
Nghe có vẻ thừa thãi quá nhỉ?
Người đã đi đến đây, ai mà chẳng có nguyện vọng nhất định phải thực hiện.
Chẳng qua anh ta ích kỷ hơn người bên cạnh, cũng hiểu biết về người không gian đa chiều hơn.
Nhìn sáu ngọn nến nhảy nhót trước mặt, Nguyên Minh Thanh lạnh lùng cười một tiếng.
Quả bom mà nhà sản xuất gài vào không chỉ có mỗi “thân phận của Nam Chu”.
Quy tắc hiển thị, những người ước nguyện sau sẽ không thể thay đổi nguyện vọng của những người phía trước. Chỉ khi nguyện vọng của cả hai không mâu thuẫn logic mới có thể bổ sung một số điều kiện.
Nói cách khác, thứ tự ước nguyện càng ở trước thì càng có thể nắm quyền chủ động trong tay.
Huống hồ, sáu ngọn nến này được đốt cùng một lúc.
… Mà nến, là vật phẩm tiêu hao.
Theo như quy tắc, “không được chạm vào, phá hỏng, thổi tắt ngọn nến của những người ước nguyện khác dưới bất cứ hình thức nào”, đồng thời cũng thuyết minh cặn kẽ, nến bị hỏng cũng không ảnh hưởng tới hiệu quả ước nguyện của người đó.
Thoạt nhìn có vẻ rất ưu tiên bọn họ.
Nhưng quy tắc không nói, nếu như khi đến phiên người ước nguyện mà ngọn nến của bản thân người đó cháy hết, hiệu quả ước nguyện sẽ thế nào?
Đây cũng là điều Nguyên Minh Thanh lo lắng.
Nếu người phía trước lãng phí quá nhiều thời gian để suy nghĩ, hoặc ước nguyện vọng ngu xuẩn nào đó vừa hay xung đột với anh ta, Nguyên Minh Thanh sợ sẻ ảnh hưởng tới hiệu quả ước nguyện của mình.
Trong lúc suy nghĩ, Nguyên Minh Thanh quan sát kỹ chiều cao và tốc độ cháy của ngọn nến.
Ngọn nến rất bình thường.
Căn cứ vào chiều dài lộ ra ngoài của tim nến, e rằng những ngọn nến này chỉ đủ cháy trong ba mươi phút.
Thời gian ước nguyện của bọn họ ngắn và gấp gáp hơn nhiều so với tưởng tượng của bọn họ.
Nhưng cho dù thời gian gấp gáp là vậy, Nguyên Minh Thanh cũng không thể không lãng phí kha khá thời gian đắn đo từ ngữ ước nguyện.
Sau gần ba phút suy nghĩ, cuối cùng anh ta cũng chậm rãi mở miệng.
Nguyên Minh Thanh phân tích cặn kẽ, nói rõ ràng tâm nguyện của mình.
“Xin chào nhà sản xuất Vạn Vật Hấp Dẫn.”
“Dưới điều kiện tiên quyết không thể đơn phương hủy bỏ, đồng thời nhất định phải thực hiện hợp đồng…”
“Với điều kiện tiên quyết không thay đổi trí nhớ, cho tôi bước vào ảo ảnh trong mơ không hiện thực, khiến tôi hiểu lầm rằng tôi đang ước nguyện thực sự…”
“Với điều kiện không bị phó bản ảnh hưởng…”
“Với điều kiện không phải chịu trách nhiệm với hậu quả sau này…”
“Hủy bỏ tất cả hợp đồng ngoài hợp đồng bảo mật của mã hiệu DMS12 và DMS13 với Công ty Giải trí Vạn Vật Hấp Dẫn.”
Cuối cùng, anh ta vẫn lựa chọn cứu vớt người nhà của mình và Đường Tống, để bọn họ khỏi rơi vào cảnh tuyệt vọng trong công xưởng rác số liệu ở tầng đáy.
Anh ta sử dụng tên công ty và mã số đại diện độc nhất vô nhị của anh ta và Đường Tống. Còn chắc chắn mình đã sử dụng ngôn ngữ không gian đa chiều, đảm bảo ý muốn được biểu đạt rõ ràng không hề sai lệch, dưới điều kiện người địa cầu không biết được sự thực.
Anh ta từ bỏ tất cả thù lao, chỉ để lại hợp đồng bảo mật, vi lo lắng sau này công ty sẽ cố ý công khai thân phận của anh ta và Đường Tống, khiến anh ta và người nhà không có nổi một ngày lành.
Ước nguyện xong, Nguyên Minh Thanh nhẹ nhàng thổi tắt ngọn nến thuộc về mình mà không làm quấy nhiễu đến những ngọn nến khác.
Tiếp theo là mười giây chờ đợi mà đối với Nguyên Minh Thanh, nó phải dài đằng đẵng như cả thế giới.
Nguyên Minh Thanh chống hai tay lên đài ước nguyện, ngón tay bên dưới bàn trắng bệch vì dùng sức quá độ.
Cho tới khi…
“Ting.”
“Chúc mừng anh Nguyên, ước nguyện thành công. Nguyện vọng của anh sẽ được thực hiện.”
Bờ vai căng cứng của Nguyên Minh Thanh chợt thả lỏng.
Trong nháy mắt đó thôi, anh ta gần như muốn ngồi bệt xuống đất.
May sao cuối cùng anh ta vẫn đứng vững, miễn cưỡng duy trì phong độ của mình.
Bấy giờ, đại não suy vận động nhanh tới mức gần như đứng máy cuối cùng cũng có thời gian rảnh suy nghĩ chuyện khác.
Anh ta nghĩ, nhất định có người chơi nghi ngờ nguyện vọng kỳ quái của mình.
Tại sao anh ta phải lãng phí nguyện vọng quý giá này để “hủy hợp đồng” với một công ty nào đó chứ?
Đáng tiếc, âm thanh nghi vấn này không truyền tới mây xanh vạn dặm.
Có lẽ lựa chọn lạ lùng của anh ta sẽ trở thành đề tài bạn luận của rất nhiều người bình thường trong tương lai.
Radio không nhắc nhở anh ta quay về phòng chờ.
Vì thế Nguyên Minh Thanh lùi sang một bên, đợi người giành được vị trí ước nguyện thứ hai bước ra.
Sở dĩ Nguyên Minh Thanh nhất định phải cướp được vị trí ước nguyện đầu tiên, ngoài tâm tư riêng ra thì còn có chút thật lòng.
Giống như anh ta đã nói ngay từ đầu, anh ta là người không gian đa chiều, hiểu biết rất rõ suy nghĩ của bọn họ.
Anh ta cần thị phạm tư thế ước nguyện chính xác cho những người này.
Thứ nhất, tuyệt đối không được dùng những từ ngữ đại ý mơ hồ như “vô tận”, “số lượng lớn”.
Ví dụ.
Nếu ước có được “sinh mệnh vô tận”, vậy thì người không gian đa chiều có thể biến bạn thành cục đá có tư duy, hay một xác ướp được bảo quản cẩn thận.
Nếu ước có “lượng lớn tiền tài”, vậy người không gian đa chiều có thể lợi dụng pháp luật một cách hoàn mỹ, đưa tới tiền tài từ mọi con đường phi pháp khiến bạn có tiền cũng không dám tiêu.
Dùng từ ngữ ước nguyện càng cụ thể càng tốt.
Thứ hai, phải dự tính các trường hợp có thể xảy ra, gắng hết sức né tránh những chiếc bẫy ngôn ngữ mà người không gian đa chiều có thể lợi dụng.
Thứ ba, tuyệt đối không ước nguyện vọng quá vĩ đại.
Bao gồm chuyện người không gian đa chiều chết sạch, thế giới hòa bình.
Bởi vì không biết người không gian đa chiều sẽ sử dụng cách thức khó tin nào để thực hiện nguyện vọng của bạn.
Giọng nói nữ dễ nghe vang lên:
“Người đầu tiên đã ước nguyện xong. Mời người thứ hai chuẩn bị…”
Trong sáu phòng chờ, lại có thêm một cánh cửa kêu lên, mở ra trong không khí.
Nhìn thấy người bước ra từ phòng chờ, Nguyên Minh Thanh vừa rời khỏi bong bóng ước nguyện kinh ngạc nhướng mày.
Lý Ngân Hàng đi ngang qua Nguyên Minh Thanh, khẽ gật đầu với anh ta.
Vẻ mặt của cô trưởng thành và lạnh nhạt khác xa bất cứ thời điểm nào trước đây.
… Đương nhiên, đấy là nếu không nhìn đôi chân vừa đi vừa run của cô.
Nguyên Minh Thanh đã rời khỏi “phòng khuếch đại âm thanh” có thể nói chuyện, anh ta giơ hai ngón tay với Lý Ngân Hàng.
Tại sao muốn lựa chọn số 2.
Giây phút Lý Ngân Hàng bước vào bóng không khí kia, phát hiện tiếng thở của mình trở nên rõ ràng hơn.
Căn cứ vào việc cô vừa nghe thấy giọng của Nguyên Minh Thanh, có thể phán đoán khi bản bước tới gần đài ước nguyện thì khả năng nói chuyện sẽ được khôi phục bình thường, âm thanh cũng đồng bộ.
– Ước nguyện của tôi rất quan trọng. – Cô giải thích qua ý chính – Cho nên càng sớm càng tốt.
Nguyên Minh Thanh nhún vai.
Có thể nghĩ thông suốt điểm này khi mọi người bắt đầu giành số, quả thực cô đã trưởng thành hơn rất nhiều.
Nguyên Minh Thanh không có ý định bước vào căn phòng khuếch đại âm thanh dạy bảo Lý Ngân Hàng tận tay.
Anh ta chỉ có thể giúp đỡ đến đây thôi.
Anh ta đã hoàn thành trò chơi của mình, sắp về với không gian đa chiều, không cần thiết phải gây thêm rắc rối thêm cho mình nữa.
Hết chương 312
------oOo------
Mặt đất rất cứng.
Nhưng cất từng bước đến tới “đài ước nguyện”, Nguyên Minh Thanh cảm thấy như mình đang đi trên mây, cõi lòng và cả bàn chân đều trống rỗng.
Anh ta vừa đi, vừa dùng thời gian ngắn ngủi liếc nhìn quảng trường treo trên tầng mây này.
Nếu cuối cùng người giành chiến thắng là anh ta và Đường Tống, lúc này Đường Tống sẽ nói gì?
…Đường Tống.
Rất lâu rồi Nguyên Minh Thanh không bình tĩnh để nhớ về anh ấy như lúc này.
Vị máu tanh mặn bắn vào trong miệng anh ta giờ đây bỗng nồng nặc hơn.
Khi chỉ còn cách chiếc bàn mười mét, Nguyên Minh Thanh bước vào một bong bóng khí trong suốt.
Xuyên qua tầng màng mỏng trong suốt, bầu không khí xuất hiện cảm giác cản trở rõ ràng.
Như thể phát hiện ra gì đó, anh ta cúi đầu khẽ ho một tiếng.
“Khụ…”
Dường như anh ta đang đứng đối diện với thiết bị khuếch đại âm thanh, chẳng qua chỉ khẽ ho một tiếng thôi mà tầng tầng lớp lớp âm thanh phóng đại khắp xung quanh, văng vẳng hồi lâu trong không trung khiến bản thân anh ta cũng giật mình.
Anh ta chỉ vào miệng mình, làm động tác kéo khóa với cây nấm duy trì trật tự.
…Có thể tắt thiết bị khuếch đại này đi không?
Cây nấm dùng bàn tay ngắn ngủn chỉnh vành mũ của mình che đi tầm mắt, kiêu ngạo nhìn sang hướng khác, chẳng ý định quan tâm đến anh ta.
Nguyên Minh Thanh: Chậc.
Anh ta quay đầu, cụp mi, tiến gần hơn để cảm nhận được ngọn nến nóng cháy.
Anh ta đặt ngón tay xuống bên cạnh ngọn nến có ký hiệu 1.
Ngọn nến cắm chặt ở trong khe lõm, không thể rút ra.
Động tác của anh ta khiến cho sáp nến sóng sánh tràn ra lăn xuống, nhanh chóng bao phủ lên đầu ngón tay.
Cảm thấy hơi nóng nhói đau ở tay nhưng Nguyên Minh Thanh không rụt về.
Phát hiện ra thiết lập “tất cả mọi người đều có thể nghe thấy nguyện vọng”, anh ta cảm thấy vui mừng từ tận sâu trong lòng.
Anh ta có thể đoán được ý đồ của người không gian đa chiều.
Thực ra, nếu không phải có khán giả đang xem chương trình thì giá trị lợi dụng của Lập Phương Chu cũng chỉ đến đây thôi.
Kỳ thực người không gian đa chiều không cần thiết phải thực hiện tâm nguyện của bọn họ.
Những người kia có thể chọn bừa một căn phòng kín, để bọn họ nói ra tâm nguyện, cho bọn họ hy vọng, đùa giỡn bọn họ một phen sau đó thuận tay nghiền thành tro bụi. Cuối cùng lựa chọn tỉ mỉ một phen từ những người còn sống sót trên trái đất, bắt đầu mùa “Vạn Vật Hấp Dẫn” mới.
Nhưng bây giờ bọn họ được sắp đặt trên trời cao.
Tất cả những người chơi toàn cầu đều có thể nghe thấy nguyện vọng của bọn họ.
Nghĩ lại, điều này chẳng khác nào người không gian đa chiều bê tảng đá đập lên chân mình.
Bọn họ muốn kiếm tiền, vì thế cho khán giả xem hình ảnh trò chơi.
Vạn Vật Hấp Dẫn mang tính chất phát sóng trực tiếp, điều này khẳng định vận mệnh của nó không giống những trò chơi bình thường khác.
Chương trình phát trực tiếp trò chơi này tương đối nổi tiếng trong không gian đa chiều, rất nhiều người trong quá trình xem phát sóng đã đổ tiền vào, hoặc sinh ra tình cảm kỳ diệu với những người địa cầu trong phó bản.
Giống như mọi người yêu thích những nhân vật 2D trong trò chơi.
Rất nhiều người cảm thấy cho dù trò chơi kết thúc, bọn họ hài lòng buông cần điều khiển thao tác trò chơi này, có lẽ những người trong trò chơi vẫn tiếp tục sống ở một góc nào đó của thế giới.
Không có trò chơi nào đi đến hồi kết thúc mà giết hết tất cả những nhân vật trong trò chơi để bắt đầu lại từ đầu.
Hơn nữa, nếu mùa đầu tiên tất cả đều tử vong không có ai trở về. Cho dù có bắt đầu mùa thứ hai, những người chơi mới không nhìn thấy hi vọng nhất định động lực cũng giảm mạnh.
Cho nên đối với đa số người không gian đa chiều, đây chẳng qua chỉ là một màn kết thúc chương trình mà thôi.
Bọn họ cần một màn chào tạm biệt không tệ.
Người bị giẫm đạp thể diện chỉ có bên chủ trì phát hành trò chơi.
Lập Phương Chu đã cống hiến cho bọn họ một màn trò chơi thực tế hoàn mỹ. Vậy thì việc thực hiện nguyện vọng của “con kiến nhỏ” tuy có thể hơi rắc rối, nhưng cũng không hoàn toàn không có khả năng.
Không cần thiết phải hủy diệt hoàn toàn cả địa cầu.
Trong đại đa số những người không gian đa chiều đang hân hoan chờ đón màn tung hoa kết thúc của chương trình phát sóng, chỉ có một bộ phận nhỏ tỉnh táo, lo lắng sự phát triển của địa cầu sẽ ảnh hưởng đến người không gian đa chiều.
Bởi vì sau khi nghiên cứu quỹ đạo phát triển, những người không gian đa chiều ý thức được tại một giai đoạn lịch sử nào đó, bọn họ – những người ngồi trên vị trí của thần, cũng từng hoang mang và vui vẻ như những người địa cầu lúc này.
Ở một thời khắc nào đó trong tương lai, người địa cầu sẽ vượt qua ngàn dặm xa xôi, băng qua rừng rậm tối tăm, đâm xuyên cổ họng bọn họ, hoàn thành màn báo thù muộn màng.
Có lẽ cũng cần cả nghìn năm.
Nhưng có lẽ, chưa chắc đã tới nghìn năm.
… Dẫu vậy, phần lớn đám người ngây thơ đang sống an nhàn hạnh phúc và cán bộ cấp cao đều xem thường người địa cầu, bọn họ sẽ chẳng cho rằng một tương lai như vậy có thể xảy ra.
Nguyên Minh Thanh từng lo lắng cuộc đấu trí giữa nhóm lãnh đạo cấp cao sẽ kết thúc bằng thắng lợi của phái lý trí.
Cũng may, trước mắt xem ra “phái cảm thấy yên tâm với trạng thái hiện tại” nhỉnh hơn một bậc.
Vẫn vậy, phía không cam tâm chỉ có bên nhà phát hành mà thôi.
Cho nên phía nhà phát hành mới sắp đặt cho bọn họ một quảng trường lớn lơ lửng giữa không trung, công khai nguyện vọng của tất cả mọi người để gây phiền phức với Nam Chu, người duy nhất đã dùng ước nguyện với mong muốn quay về hiện thực.
Dù sao những người chơi từng bước qua trò chơi này đều biết Nam Chu không phải người.
Cho dù cậu có thể ra ngoài lẽ nào còn có thể sống?
Điều này phản ánh sự thỏa hiệp của nhà phát hành trên phương diện nào đó.
Nói cách khác, nhà phát hành nhất định sẽ hoàn thành nguyện vọng của bọn họ!
Dĩ nhiên tương lai Nam Chu có sống hay chết chẳng liên quan gì đến Nguyên Minh Thanh hết.
Giây phút màn hình lựa chọn nhảy ra, Nguyên Minh Thanh không hề do dự ấn lựa chọn đầu tiên.
… Số thứ tự 1.
Nguyện vọng của anh ta nhất định sẽ thành hiện thực.
Nghe có vẻ thừa thãi quá nhỉ?
Người đã đi đến đây, ai mà chẳng có nguyện vọng nhất định phải thực hiện.
Chẳng qua anh ta ích kỷ hơn người bên cạnh, cũng hiểu biết về người không gian đa chiều hơn.
Nhìn sáu ngọn nến nhảy nhót trước mặt, Nguyên Minh Thanh lạnh lùng cười một tiếng.
Quả bom mà nhà sản xuất gài vào không chỉ có mỗi “thân phận của Nam Chu”.
Quy tắc hiển thị, những người ước nguyện sau sẽ không thể thay đổi nguyện vọng của những người phía trước. Chỉ khi nguyện vọng của cả hai không mâu thuẫn logic mới có thể bổ sung một số điều kiện.
Nói cách khác, thứ tự ước nguyện càng ở trước thì càng có thể nắm quyền chủ động trong tay.
Huống hồ, sáu ngọn nến này được đốt cùng một lúc.
… Mà nến, là vật phẩm tiêu hao.
Theo như quy tắc, “không được chạm vào, phá hỏng, thổi tắt ngọn nến của những người ước nguyện khác dưới bất cứ hình thức nào”, đồng thời cũng thuyết minh cặn kẽ, nến bị hỏng cũng không ảnh hưởng tới hiệu quả ước nguyện của người đó.
Thoạt nhìn có vẻ rất ưu tiên bọn họ.
Nhưng quy tắc không nói, nếu như khi đến phiên người ước nguyện mà ngọn nến của bản thân người đó cháy hết, hiệu quả ước nguyện sẽ thế nào?
Đây cũng là điều Nguyên Minh Thanh lo lắng.
Nếu người phía trước lãng phí quá nhiều thời gian để suy nghĩ, hoặc ước nguyện vọng ngu xuẩn nào đó vừa hay xung đột với anh ta, Nguyên Minh Thanh sợ sẻ ảnh hưởng tới hiệu quả ước nguyện của mình.
Trong lúc suy nghĩ, Nguyên Minh Thanh quan sát kỹ chiều cao và tốc độ cháy của ngọn nến.
Ngọn nến rất bình thường.
Căn cứ vào chiều dài lộ ra ngoài của tim nến, e rằng những ngọn nến này chỉ đủ cháy trong ba mươi phút.
Thời gian ước nguyện của bọn họ ngắn và gấp gáp hơn nhiều so với tưởng tượng của bọn họ.
Nhưng cho dù thời gian gấp gáp là vậy, Nguyên Minh Thanh cũng không thể không lãng phí kha khá thời gian đắn đo từ ngữ ước nguyện.
Sau gần ba phút suy nghĩ, cuối cùng anh ta cũng chậm rãi mở miệng.
Nguyên Minh Thanh phân tích cặn kẽ, nói rõ ràng tâm nguyện của mình.
“Xin chào nhà sản xuất Vạn Vật Hấp Dẫn.”
“Dưới điều kiện tiên quyết không thể đơn phương hủy bỏ, đồng thời nhất định phải thực hiện hợp đồng…”
“Với điều kiện tiên quyết không thay đổi trí nhớ, cho tôi bước vào ảo ảnh trong mơ không hiện thực, khiến tôi hiểu lầm rằng tôi đang ước nguyện thực sự…”
“Với điều kiện không bị phó bản ảnh hưởng…”
“Với điều kiện không phải chịu trách nhiệm với hậu quả sau này…”
“Hủy bỏ tất cả hợp đồng ngoài hợp đồng bảo mật của mã hiệu DMS12 và DMS13 với Công ty Giải trí Vạn Vật Hấp Dẫn.”
Cuối cùng, anh ta vẫn lựa chọn cứu vớt người nhà của mình và Đường Tống, để bọn họ khỏi rơi vào cảnh tuyệt vọng trong công xưởng rác số liệu ở tầng đáy.
Anh ta sử dụng tên công ty và mã số đại diện độc nhất vô nhị của anh ta và Đường Tống. Còn chắc chắn mình đã sử dụng ngôn ngữ không gian đa chiều, đảm bảo ý muốn được biểu đạt rõ ràng không hề sai lệch, dưới điều kiện người địa cầu không biết được sự thực.
Anh ta từ bỏ tất cả thù lao, chỉ để lại hợp đồng bảo mật, vi lo lắng sau này công ty sẽ cố ý công khai thân phận của anh ta và Đường Tống, khiến anh ta và người nhà không có nổi một ngày lành.
Ước nguyện xong, Nguyên Minh Thanh nhẹ nhàng thổi tắt ngọn nến thuộc về mình mà không làm quấy nhiễu đến những ngọn nến khác.
Tiếp theo là mười giây chờ đợi mà đối với Nguyên Minh Thanh, nó phải dài đằng đẵng như cả thế giới.
Nguyên Minh Thanh chống hai tay lên đài ước nguyện, ngón tay bên dưới bàn trắng bệch vì dùng sức quá độ.
Cho tới khi…
“Ting.”
“Chúc mừng anh Nguyên, ước nguyện thành công. Nguyện vọng của anh sẽ được thực hiện.”
Bờ vai căng cứng của Nguyên Minh Thanh chợt thả lỏng.
Trong nháy mắt đó thôi, anh ta gần như muốn ngồi bệt xuống đất.
May sao cuối cùng anh ta vẫn đứng vững, miễn cưỡng duy trì phong độ của mình.
Bấy giờ, đại não suy vận động nhanh tới mức gần như đứng máy cuối cùng cũng có thời gian rảnh suy nghĩ chuyện khác.
Anh ta nghĩ, nhất định có người chơi nghi ngờ nguyện vọng kỳ quái của mình.
Tại sao anh ta phải lãng phí nguyện vọng quý giá này để “hủy hợp đồng” với một công ty nào đó chứ?
Đáng tiếc, âm thanh nghi vấn này không truyền tới mây xanh vạn dặm.
Có lẽ lựa chọn lạ lùng của anh ta sẽ trở thành đề tài bạn luận của rất nhiều người bình thường trong tương lai.
Radio không nhắc nhở anh ta quay về phòng chờ.
Vì thế Nguyên Minh Thanh lùi sang một bên, đợi người giành được vị trí ước nguyện thứ hai bước ra.
Sở dĩ Nguyên Minh Thanh nhất định phải cướp được vị trí ước nguyện đầu tiên, ngoài tâm tư riêng ra thì còn có chút thật lòng.
Giống như anh ta đã nói ngay từ đầu, anh ta là người không gian đa chiều, hiểu biết rất rõ suy nghĩ của bọn họ.
Anh ta cần thị phạm tư thế ước nguyện chính xác cho những người này.
Thứ nhất, tuyệt đối không được dùng những từ ngữ đại ý mơ hồ như “vô tận”, “số lượng lớn”.
Ví dụ.
Nếu ước có được “sinh mệnh vô tận”, vậy thì người không gian đa chiều có thể biến bạn thành cục đá có tư duy, hay một xác ướp được bảo quản cẩn thận.
Nếu ước có “lượng lớn tiền tài”, vậy người không gian đa chiều có thể lợi dụng pháp luật một cách hoàn mỹ, đưa tới tiền tài từ mọi con đường phi pháp khiến bạn có tiền cũng không dám tiêu.
Dùng từ ngữ ước nguyện càng cụ thể càng tốt.
Thứ hai, phải dự tính các trường hợp có thể xảy ra, gắng hết sức né tránh những chiếc bẫy ngôn ngữ mà người không gian đa chiều có thể lợi dụng.
Thứ ba, tuyệt đối không ước nguyện vọng quá vĩ đại.
Bao gồm chuyện người không gian đa chiều chết sạch, thế giới hòa bình.
Bởi vì không biết người không gian đa chiều sẽ sử dụng cách thức khó tin nào để thực hiện nguyện vọng của bạn.
Giọng nói nữ dễ nghe vang lên:
“Người đầu tiên đã ước nguyện xong. Mời người thứ hai chuẩn bị…”
Trong sáu phòng chờ, lại có thêm một cánh cửa kêu lên, mở ra trong không khí.
Nhìn thấy người bước ra từ phòng chờ, Nguyên Minh Thanh vừa rời khỏi bong bóng ước nguyện kinh ngạc nhướng mày.
Lý Ngân Hàng đi ngang qua Nguyên Minh Thanh, khẽ gật đầu với anh ta.
Vẻ mặt của cô trưởng thành và lạnh nhạt khác xa bất cứ thời điểm nào trước đây.
… Đương nhiên, đấy là nếu không nhìn đôi chân vừa đi vừa run của cô.
Nguyên Minh Thanh đã rời khỏi “phòng khuếch đại âm thanh” có thể nói chuyện, anh ta giơ hai ngón tay với Lý Ngân Hàng.
Tại sao muốn lựa chọn số 2.
Giây phút Lý Ngân Hàng bước vào bóng không khí kia, phát hiện tiếng thở của mình trở nên rõ ràng hơn.
Căn cứ vào việc cô vừa nghe thấy giọng của Nguyên Minh Thanh, có thể phán đoán khi bản bước tới gần đài ước nguyện thì khả năng nói chuyện sẽ được khôi phục bình thường, âm thanh cũng đồng bộ.
– Ước nguyện của tôi rất quan trọng. – Cô giải thích qua ý chính – Cho nên càng sớm càng tốt.
Nguyên Minh Thanh nhún vai.
Có thể nghĩ thông suốt điểm này khi mọi người bắt đầu giành số, quả thực cô đã trưởng thành hơn rất nhiều.
Nguyên Minh Thanh không có ý định bước vào căn phòng khuếch đại âm thanh dạy bảo Lý Ngân Hàng tận tay.
Anh ta chỉ có thể giúp đỡ đến đây thôi.
Anh ta đã hoàn thành trò chơi của mình, sắp về với không gian đa chiều, không cần thiết phải gây thêm rắc rối thêm cho mình nữa.
Hết chương 312
------oOo------
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất