Tình Yêu Bắt Đầu Tại Điểm Kết Thúc
Chương 8: Họp báo
Họp báo được tổ chức tại sảnh trung tâm thương mại của Lâm Thị, nơi đây có sự xuất hiện của các phóng viên, trang báo lớn, có cả Fan của Tô Á cũng đến.
Tĩnh Hương đang loay hoay tìm anh trai cô, thì bất cẩn va vào một người, khiến cốc cà phê của người đó đổ vào người cô. Chưa kịp nói gì người đó đã vội rời đi. Cô đang hậm hực lau vết cà phê thì bỗng có một bàn tay cầm chiếc khăn đưa tới trước mặt.
“Này, cô dùng đi.”
Cô ngẩng đầu lên, người trước mặt thật đẹp trai, nước da trắng, với đôi mắt to tròn. Cô đón lấy chiếc khăn từ người đó
“Cảm ơn ạ.”
“Cô nên vào nhà vệ sinh rửa đi, vết cà phê để lâu khó giặt lắm.”
“À được rồi.” Tình Hương vừa quay đi nhưng nhớ ra gì đó liền quay lại “À anh tên là gì.”
“Tôi tên là Hạo Hiên.”
“Tôi là Tĩnh Hương. Anh làm việc ở đây sao?”
“Tôi đến tham gia họp báo.”
Tĩnh Hương cứ nghĩ Hạo Hiên là phóng viên, không kìm được mà cảm thán thật đẹp trai.
“Ừm bây giờ tôi phải đi rồi. Chào cô.”
Hai người tạm biệt nhau, Tĩnh Hương vẫn đứng đấy nhìn theo bóng lưng ấy. Sực nhớ ra anh trai, cô lại quay đi tìm.
Cô đi vào phòng nghỉ ngơi, thấy anh mình đang ngồi trong đó
“Anh Bác Văn.”
“Sao lại đến đây?”
“Anh khoan hãy hỏi đã. Anh biết không hồi nãy em đã gặp được một anh chàng rất điển trai, nhìn rất đáng để bảo vệ.”
“Vậy sao.”
“Đúng vậy, em chỉ biết tên anh ấy là Hạo Hiên.”
Nghe đến đây Lâm Bác Văn liền quay ra nhìn Tĩnh Hương, rồi hỏi
“Rồi sao nữa.”
“Em bị người ta đổ cà phê vào áo, anh ấy đã đưa khăn cho em. Trời ơi, thực sự lúc ấy em cảm giác như anh ấy chính là thiên sứ ông trời gửi xuống vậy. Thật đẹp đẽ.”
“Cậu ấy đâu rồi.”
“Đi rồi.”
Lâm Bác Văn liến đứng dậy ra ngoài, Tĩnh Hương cũng thấy khó hiểu, chẳng lẽ anh cô định bắt người đó về cho cô. Chắc không đâu, nhiều người như vậy, anh ấy không dám đâu.
Họp báo diễn ra suôn sẻ, khi được phóng viên hỏi về tin đồn, Tô Á dù không muốn nhưng vẫn trả lời như những gì Lâm Bác Văn đã dặn.
Có một phóng viên hỏi Lâm Bác Văn
“Lâm Tổng, ai cũng cảm thấy hai người rất xứng đôi, anh nghĩ sao.”
“Chắc tôi phải để mọi người thất vọng rồi. Tôi nghĩ cô Tô đây sẽ xứng đáng với người tốt hơn. Còn tôi cũng đã có người mình thích rồi.”
Vừa dứt câu hội trường ồ lên một tiếng,Lý Minh và Tô Á đang ngồi bên cạnh cũng ngạc nhiên về điều này. Tĩnh Hương đang đứng một góc cũng bất ngờ không kém, cảm thán không ngờ anh cô giấu kỹ như vậy.
Một phóng viên liền hỏi
“Lâm Tổng, người anh thích có ở đây không ạ?”
Lúc này Lâm Bác Văn nhìn xuống dưới hàng ghế đầu tiên góc bên phải nơi Hạo Hiên và vài người khác đang ngồi, nói
“Có.”
Mọi người lại được dịp trầm trồ lần nữa, nháo nhào muốn tìm xem người đó là ai. Hạo Hiên thấy Lâm Bác Văn nhìn về phía này, cũng nhìn xung quanh xem là ai. Tĩnh Hương đứng một góc cũng nhìn theo ánh mắt của Lâm Bác Văn đang dán trên người của Hạo hiên, cô nghĩ đến phản ứng vừa nãy khi nghe đến tên Hạo Hiên của anh trai cô, cô liền hiểu ra.
Buổi họp báo kết thúc. Các trang báo liên tục đưa tin về Lâm Bác Văn. Cư dân mạng còn tạo ra diễn đàn dự đoán người yêu của Lâm Tổng. Các nhân vật nổi tiếng đều được đưa vào dự đoán.
****
Mọi người thấy truyện hay cho mình xin một like và cmt hoặc follow để mình có động lực nhé ^^. Xin cảm ơn mọi người. ^^
Tĩnh Hương đang loay hoay tìm anh trai cô, thì bất cẩn va vào một người, khiến cốc cà phê của người đó đổ vào người cô. Chưa kịp nói gì người đó đã vội rời đi. Cô đang hậm hực lau vết cà phê thì bỗng có một bàn tay cầm chiếc khăn đưa tới trước mặt.
“Này, cô dùng đi.”
Cô ngẩng đầu lên, người trước mặt thật đẹp trai, nước da trắng, với đôi mắt to tròn. Cô đón lấy chiếc khăn từ người đó
“Cảm ơn ạ.”
“Cô nên vào nhà vệ sinh rửa đi, vết cà phê để lâu khó giặt lắm.”
“À được rồi.” Tình Hương vừa quay đi nhưng nhớ ra gì đó liền quay lại “À anh tên là gì.”
“Tôi tên là Hạo Hiên.”
“Tôi là Tĩnh Hương. Anh làm việc ở đây sao?”
“Tôi đến tham gia họp báo.”
Tĩnh Hương cứ nghĩ Hạo Hiên là phóng viên, không kìm được mà cảm thán thật đẹp trai.
“Ừm bây giờ tôi phải đi rồi. Chào cô.”
Hai người tạm biệt nhau, Tĩnh Hương vẫn đứng đấy nhìn theo bóng lưng ấy. Sực nhớ ra anh trai, cô lại quay đi tìm.
Cô đi vào phòng nghỉ ngơi, thấy anh mình đang ngồi trong đó
“Anh Bác Văn.”
“Sao lại đến đây?”
“Anh khoan hãy hỏi đã. Anh biết không hồi nãy em đã gặp được một anh chàng rất điển trai, nhìn rất đáng để bảo vệ.”
“Vậy sao.”
“Đúng vậy, em chỉ biết tên anh ấy là Hạo Hiên.”
Nghe đến đây Lâm Bác Văn liền quay ra nhìn Tĩnh Hương, rồi hỏi
“Rồi sao nữa.”
“Em bị người ta đổ cà phê vào áo, anh ấy đã đưa khăn cho em. Trời ơi, thực sự lúc ấy em cảm giác như anh ấy chính là thiên sứ ông trời gửi xuống vậy. Thật đẹp đẽ.”
“Cậu ấy đâu rồi.”
“Đi rồi.”
Lâm Bác Văn liến đứng dậy ra ngoài, Tĩnh Hương cũng thấy khó hiểu, chẳng lẽ anh cô định bắt người đó về cho cô. Chắc không đâu, nhiều người như vậy, anh ấy không dám đâu.
Họp báo diễn ra suôn sẻ, khi được phóng viên hỏi về tin đồn, Tô Á dù không muốn nhưng vẫn trả lời như những gì Lâm Bác Văn đã dặn.
Có một phóng viên hỏi Lâm Bác Văn
“Lâm Tổng, ai cũng cảm thấy hai người rất xứng đôi, anh nghĩ sao.”
“Chắc tôi phải để mọi người thất vọng rồi. Tôi nghĩ cô Tô đây sẽ xứng đáng với người tốt hơn. Còn tôi cũng đã có người mình thích rồi.”
Vừa dứt câu hội trường ồ lên một tiếng,Lý Minh và Tô Á đang ngồi bên cạnh cũng ngạc nhiên về điều này. Tĩnh Hương đang đứng một góc cũng bất ngờ không kém, cảm thán không ngờ anh cô giấu kỹ như vậy.
Một phóng viên liền hỏi
“Lâm Tổng, người anh thích có ở đây không ạ?”
Lúc này Lâm Bác Văn nhìn xuống dưới hàng ghế đầu tiên góc bên phải nơi Hạo Hiên và vài người khác đang ngồi, nói
“Có.”
Mọi người lại được dịp trầm trồ lần nữa, nháo nhào muốn tìm xem người đó là ai. Hạo Hiên thấy Lâm Bác Văn nhìn về phía này, cũng nhìn xung quanh xem là ai. Tĩnh Hương đứng một góc cũng nhìn theo ánh mắt của Lâm Bác Văn đang dán trên người của Hạo hiên, cô nghĩ đến phản ứng vừa nãy khi nghe đến tên Hạo Hiên của anh trai cô, cô liền hiểu ra.
Buổi họp báo kết thúc. Các trang báo liên tục đưa tin về Lâm Bác Văn. Cư dân mạng còn tạo ra diễn đàn dự đoán người yêu của Lâm Tổng. Các nhân vật nổi tiếng đều được đưa vào dự đoán.
****
Mọi người thấy truyện hay cho mình xin một like và cmt hoặc follow để mình có động lực nhé ^^. Xin cảm ơn mọi người. ^^
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất