Tháng Ngày Tôi Làm Npc Trong Trò Chơi Vô Hạn

Chương 7: Tầng bốn

Trước Sau
Hai người Chu Hồng và Tiêu Tự Nguyên đi dọc hành lang tầng bốn, mỗi một bước chân đều in lên một dấu chân đầy bụi.

Trong tầng bốn này có bốn căn phòng, mỗi một phòng đều bị dán giấy niêm phong màu đỏ, trên tường có những dấu tay đỏ của con nít, nếu nhìn kỹ sẽ thấy có những viết cào sâu hoắm của móng tay.

Phòng đầu tiên Chu Hồng đến gần ổ khóa lấy từ trong không gian ra một thanh đao nhỏ, roẹt roẹt hai cái đã cắt hết giấy niêm phong, bên trong còn một lớp khóa nữa.

dây xích bằng kim loại đặc biệt một chiếc ổ khóa bằng đồng.

Chu Hồng đưa tay lên sờ trên đầu, lúc cô ta rút tay ra thì đã thấy một cây kim may vá trên tay cây Kim nhỏ được cô ta cho vào lỗ khóa cạch cạch hai cái đã trực tiếp mở ra.

Chu Hồng cười tự tin “ hội trưởng, lúc tôi học những thứ này anh còn nói tôi tào lao bây giờ anh hối hận chưa “

Tiêu Tự Nguyên câm nín.

Trong căn phòng này rất lộn xộn dưới đất có dấu chân máu của một đứa trẻ, trên bàn đặt một khung ảnh bị bụi bám vào, trong tủ có một đôi gang tay bằng lông thú, một bộ váy dạ hội màu đỏ. Ngôn Tình Sủng

Rèm cửa sổ là một tấm vải bị dính một chút máu đã biến thành màu đen. Trên đầu giường có một chiếc bàn trang điểm bên trong ngăn kéo toàn những đồ trang điểm của con gái, đều đặc biệt là mọi thứ như cọ kéo cắt mi, bấm mi đều bị dính một lớp màu đó.

Chu Hồng nhìn những thứ này nói “ hội trưởng đây đều là máu “

một trợ lý toàn năng là có thể lên được phòng khách xuống được nhà bếp và đương nhiên không dám lên giường rồi.



Dựa vào cái tính độc mồm chết tiệt của hội trưởng nếu cô dám lên giường của hắn chắc chắn sẽ bị chửi đến mức không ngóc đầu lên nổi.

Tiêu Tự Nguyên nhìn một lượt lời ít ý nhiều nói “ dấu chân máu trong phòng và bàn tay máu ngoài hành lang đều là của một người”

Chu Hồng lúc này mới như giật mình, điểm quan trọng như vậy cô lại không để ý.

hai người lại đến phòng tiếp theo, phòng này là phòng của một người đàn ông, trong tủ treo một bộ vets quý tộc màu đen, bên cạnh có một đôi gang tay, dưới đất là dấu chân máu của một đứa trẻ.

hai căn phòng còn lại một cái là của đứa trẻ một cái là thư phòng trong thư phòng có dấu vết từng bị lửa thiêu, phòng của đứa trẻ thì lại là một khung cảnh kỳ lạ.

dấu chân máu và bàn tay máu có ở khắp nơi, trên tường trần nhà trên giường có hai con gấu bông một nâu một trắng.

Lúc hai người bước ra khỏi phòng vừa quay đầu đã thấy đầu hàng lang có một người.

Chiếc bóng của người này bị đèn chiếu xuống kéo dài trên mặt đất.

Trên tay người nọ cầm một con dao làm bếp.

Vừa thấy người đến Chu Hồng đã không nhịn được thốt lên “ Tiểu Vương Tử?”

Tiểu Vương Tử không nghe thấy lời cô ta chỉ từng bước từng bước về phía hai người.



Tiêu Tự Nguyên cảnh giác trên tay xuất hiện một thanh đao màu vàng.

Trên tay chu Hồng hiện ra một cây quyền trượng có khảm viên ngọc quý bảy màu.

Mà lúc này âm thanh lạnh lùng của hệ thống lái vang lên khiến hai người khẽ giật mình.

“ cảnh báo cảnh báo người chơi đã gặp phải vật kỳ dị cấp boss người chơi hãy nhanh chóng rời khỏi boss “

Tiểu Vương Tử vẫn là khuôn mặt nhỏ đó, nhưng cậu không mở mắt, đôi mắt cậu nhắm nghiền bộ quần áo trên người cậu bị dính chút bụi bị dính trên tầng bốn.

Khoé miệng cậu khẽ cong lên tốc độ bước đi càng lúc càng nhanh dần dần không còn là bước đi nữa mà đã trở thành chạy tốc biến

chỉ chớp mắt Tiểu Vương Tử đã xuất hiện phía sau hai người con dao làm bếp nhỏ dơ lên loé ra ánh sáng lạnh.

Tiêu Tự Nguyên phản ứng nhanh chóng trực tiếp vung đao lên ngăn chặn, tiện tay đẩy Chu Hồng qua một bên.

con dao làm bếp trong tay Tiểu Vương Tử giống như một thanh thần khí tản ra sát ý kinh người.

rất nhanh trên tay Tiêu Tự Nguyên đã có vài vết thương, nếu không phải trực giác của hắn nhạy bén đã trực tiếp bị cắt cánh tay đi rồi.

Chu Hồng thấy vậy trực tiếp đọc thần chú, phía sau lưng cô xuất hiện một thiên sứ sáu cánh, thiên sứ tản ánh sáng thuần khiết quyền trượng trong tay loé lên trực tiếp buff trị liệu cho hội trưởng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau