Tháng Ngày Tôi Làm Npc Trong Trò Chơi Vô Hạn
Chương 29: Kinh hoàng, Trác đại ca nói chuyện
Sau khi thời gian ngưng đọng kết thúc thiên phú của Trác Hy Phàm lập tức rơi vào trạng thái CD trong hai mươi tư giờ đồng hồ.
Trác Hy Phàm lần nữa trầm mặc, lời vừa nãy của Vương Thanh khiến hắn có chút suy nghĩ sâu xa, từ xưa đến nay người chơi trong ai cũng từng có một câu hỏi trong lòng không có lời giải đáp.
Rốt cuộc trò chơi này do ai tạo ra, người có thể tạo ra được trò chơi như vậy có sức mạnh thế nào, và cuối cùng mục đích thật sự của người đứng sau màn có ý nghĩa thế nào khi tạo ra trò chơi này?
Hôm nay hắn được giải đáp, trò chơi tạo ra là để cho con người có sức mạnh đủ để chống lại những quỷ vực ngoài hiện thực.
Rất nhiều vụ tai nạn xe liên hoàn, người chết vô số, mỗi một sự kiện nếu xếp riêng ra thì đó là một sự cố do con người tạo ra, nhưng chỉ có người chơi biết, những vụ tai nạn xe liên hoàn đó là do quỷ tạo ra.
quỷ vực xuất hiện từ rất sớm nhưng không ai biết đến, bây giờ người chơi có được sức mạnh thể chất cường hãn và đạo cụ cao cấp có thể tự mình giải quyết một khu quỷ vực rồi, tỉ lệ tử vong của con ngui sẽ giảm đi không ít.
( giải thích xíu nha, quái vật trong trò chơi là vật kỳ dị, còn ở ngoài hiện thực sẽ gọi đó là ma quỷ nha, như vậy cho dễ phân biệt)
Ân Tuyên nghiêng đầu mỉm cười đôi mắt nhắm nghiền, giống như chỉ đang mộng du.
Trác Hy Phàm nhìn chằm chằm nụ cười đó trong lòng hiện lên chút nghi hoặc, người này rốt cuộc là ai, lời đầu tiên hắn ta nói với hai người Chu Hồng và Tiêu Tự Nguyên đó là
“ xin chào tôi là Ân Tuyên, chúng ta đã gặp nhau rồi, ở cái lâu dài cổ đó, a chính là cái lúc tôi cầm dao muốn chém hai vị này nè, còn nhớ tôi không “
đều này có nghĩa cậu ta có thể đi qua các phó bản khác nhau ư?
Chu Hồng kịp phản ứng lại nhìn hơn hai trăm vật kỳ dị xác sống đã mất đi năm mươi con thì kinh ngạc.
Mục tiêu đã đạt được Vương Thanh đưa tay lên búng nhẹ một cái, tiếng “ tách “ vang lên vật kỳ dị đột nhiên đều đứng khựng lại, từ từ đi về phía giường bệnh của bản thân từ từ nằm xuống, con tri kỷ tự kéo chăn cho bản thân.
Thật là một cái xác chết yêu nghề kính nghiệp.
Sau khi khống chế vật kỳ dị trở lại giường nằm Ân Tuyên đã rời đi Tần Tuyên đã trở lại, khuôn mặt tuấn tú đã không còn lạnh lùng quái gở như trước nữa.
Vương Thanh “ đã kiểm tra xong rồi đi thôi “
Cậu dẫn đầu bước ra, phía sau là bốn người Tiêu Tự Nguyên Chu Hồng Đỗ Quyên và Du Hòa đang ngơ ngác nhìn Trác Hy Phàm.
bọn họ chỉ nghe thấy tiếng búng tay vang lên, sau khi lấy lại nhận thức mọi chuyện đã giải quyết xong rồi.
Chu Hồng tỏ vẻ tò mò bèn mở kênh chat trong ra hỏi.
Trong trò chơi chỉ cần là người chơi đều sẽ có một khung hội thoại, người chơi có thể nhắn tin hoặc gửi thông tin trong nhóm liên lạc.
[ nhóm chat ] “ ê Trác đại ca anh nói một chút đi, khi tiếng búng tay đó vang lên đã có chuyện gì sảy ra thế, giang hồ hóng hớt a ]
Tất cả người chơi quen thuộc với Trác Hy Phàm đều biết thiên phú của hắn có khả năng ngưng đọng thời gian, nhưng không biết cụ thể bao lâu, bởi vì khi thời gian bị thiên phú của Trác Hy Phàm ảnh hưởng đều sẽ dừng lại, khi hết thời gian thiên phú, thời gian mới tiếp tục trôi.
Trác Hy Phàm nghĩ nghĩ vào nhóm chat trả lời “ Vương Thanh không bị thiên phú của tôi ảnh hưởng, cậu ta còn nói với tôi một vài chuyện khá quan trọng, chắc các cậu sẽ muốn biết ]
Nhóm chat trong trò chơi chính là kiểu theo nhóm, chỉ cần một người nhân tin thì những người khác còn sống trong phó bản đều sẽ nhận được tin nhắn.
Chu Hồng khiếp sợ, đây là lần đầu tiên Trắc đại ca trả lời câu hỏi của cô đó, còn tiết lộ một bị mất kinh thiên như vậy.
Tất cả người chơi khác cũng nhận được tin nhắn.
Mà bên này thôn Triệu gia.
Năm người chơi nhìn hai tin nhắn của trác Hy Phàm và Chu Hồng không khỏi hoang mang lo sợ, trong trò chơi không ai không biết tính cách thối tha của Trác Hy Phàm, cả đời chắc hẳn chẳng mở miệng được mấy câu, mà bây giờ hắn lại nói ra một câu dài như vậy tuy rằng thông qua nhắn tin.
[ nhóm chat Phạm Văn Đồ ] không phải chứ lão Trác hóa ra ông cũng có lúc nói nhiều như vậy?.. Vậy chắc lời Vương Thanh đó nói rất quan trọng đúng chứ.
[ nhóm chat Diệp Thanh Tuyết ] khiếp sợ, Vương Thanh là ai zậy, tui quá lạc loài rồi ư ]
Hiếm khi Trác Hy Phàm nói chuyện trong nhóm chat, mọi người cũng thi nhau nhắn, chẳng ai muốn nói chuyện, lỡ lầm vị đại ca kia không vui hắn không nói ra chuyện bí mật kinh hoàng kia thì toang a.
[ nhóm chat Trác Hy Phàm ] Vương Thanh không phải NPC bình thường, cậu ta có thể đi xuyên qua các phó bản, phó bản trước Tiêu Tự Nguyên và Chu Hồng đã gặp cậu ta còn bị cậu ta cầm dao truy sát nữa ]
Trác Hy Phàm lần nữa trầm mặc, lời vừa nãy của Vương Thanh khiến hắn có chút suy nghĩ sâu xa, từ xưa đến nay người chơi trong ai cũng từng có một câu hỏi trong lòng không có lời giải đáp.
Rốt cuộc trò chơi này do ai tạo ra, người có thể tạo ra được trò chơi như vậy có sức mạnh thế nào, và cuối cùng mục đích thật sự của người đứng sau màn có ý nghĩa thế nào khi tạo ra trò chơi này?
Hôm nay hắn được giải đáp, trò chơi tạo ra là để cho con người có sức mạnh đủ để chống lại những quỷ vực ngoài hiện thực.
Rất nhiều vụ tai nạn xe liên hoàn, người chết vô số, mỗi một sự kiện nếu xếp riêng ra thì đó là một sự cố do con người tạo ra, nhưng chỉ có người chơi biết, những vụ tai nạn xe liên hoàn đó là do quỷ tạo ra.
quỷ vực xuất hiện từ rất sớm nhưng không ai biết đến, bây giờ người chơi có được sức mạnh thể chất cường hãn và đạo cụ cao cấp có thể tự mình giải quyết một khu quỷ vực rồi, tỉ lệ tử vong của con ngui sẽ giảm đi không ít.
( giải thích xíu nha, quái vật trong trò chơi là vật kỳ dị, còn ở ngoài hiện thực sẽ gọi đó là ma quỷ nha, như vậy cho dễ phân biệt)
Ân Tuyên nghiêng đầu mỉm cười đôi mắt nhắm nghiền, giống như chỉ đang mộng du.
Trác Hy Phàm nhìn chằm chằm nụ cười đó trong lòng hiện lên chút nghi hoặc, người này rốt cuộc là ai, lời đầu tiên hắn ta nói với hai người Chu Hồng và Tiêu Tự Nguyên đó là
“ xin chào tôi là Ân Tuyên, chúng ta đã gặp nhau rồi, ở cái lâu dài cổ đó, a chính là cái lúc tôi cầm dao muốn chém hai vị này nè, còn nhớ tôi không “
đều này có nghĩa cậu ta có thể đi qua các phó bản khác nhau ư?
Chu Hồng kịp phản ứng lại nhìn hơn hai trăm vật kỳ dị xác sống đã mất đi năm mươi con thì kinh ngạc.
Mục tiêu đã đạt được Vương Thanh đưa tay lên búng nhẹ một cái, tiếng “ tách “ vang lên vật kỳ dị đột nhiên đều đứng khựng lại, từ từ đi về phía giường bệnh của bản thân từ từ nằm xuống, con tri kỷ tự kéo chăn cho bản thân.
Thật là một cái xác chết yêu nghề kính nghiệp.
Sau khi khống chế vật kỳ dị trở lại giường nằm Ân Tuyên đã rời đi Tần Tuyên đã trở lại, khuôn mặt tuấn tú đã không còn lạnh lùng quái gở như trước nữa.
Vương Thanh “ đã kiểm tra xong rồi đi thôi “
Cậu dẫn đầu bước ra, phía sau là bốn người Tiêu Tự Nguyên Chu Hồng Đỗ Quyên và Du Hòa đang ngơ ngác nhìn Trác Hy Phàm.
bọn họ chỉ nghe thấy tiếng búng tay vang lên, sau khi lấy lại nhận thức mọi chuyện đã giải quyết xong rồi.
Chu Hồng tỏ vẻ tò mò bèn mở kênh chat trong ra hỏi.
Trong trò chơi chỉ cần là người chơi đều sẽ có một khung hội thoại, người chơi có thể nhắn tin hoặc gửi thông tin trong nhóm liên lạc.
[ nhóm chat ] “ ê Trác đại ca anh nói một chút đi, khi tiếng búng tay đó vang lên đã có chuyện gì sảy ra thế, giang hồ hóng hớt a ]
Tất cả người chơi quen thuộc với Trác Hy Phàm đều biết thiên phú của hắn có khả năng ngưng đọng thời gian, nhưng không biết cụ thể bao lâu, bởi vì khi thời gian bị thiên phú của Trác Hy Phàm ảnh hưởng đều sẽ dừng lại, khi hết thời gian thiên phú, thời gian mới tiếp tục trôi.
Trác Hy Phàm nghĩ nghĩ vào nhóm chat trả lời “ Vương Thanh không bị thiên phú của tôi ảnh hưởng, cậu ta còn nói với tôi một vài chuyện khá quan trọng, chắc các cậu sẽ muốn biết ]
Nhóm chat trong trò chơi chính là kiểu theo nhóm, chỉ cần một người nhân tin thì những người khác còn sống trong phó bản đều sẽ nhận được tin nhắn.
Chu Hồng khiếp sợ, đây là lần đầu tiên Trắc đại ca trả lời câu hỏi của cô đó, còn tiết lộ một bị mất kinh thiên như vậy.
Tất cả người chơi khác cũng nhận được tin nhắn.
Mà bên này thôn Triệu gia.
Năm người chơi nhìn hai tin nhắn của trác Hy Phàm và Chu Hồng không khỏi hoang mang lo sợ, trong trò chơi không ai không biết tính cách thối tha của Trác Hy Phàm, cả đời chắc hẳn chẳng mở miệng được mấy câu, mà bây giờ hắn lại nói ra một câu dài như vậy tuy rằng thông qua nhắn tin.
[ nhóm chat Phạm Văn Đồ ] không phải chứ lão Trác hóa ra ông cũng có lúc nói nhiều như vậy?.. Vậy chắc lời Vương Thanh đó nói rất quan trọng đúng chứ.
[ nhóm chat Diệp Thanh Tuyết ] khiếp sợ, Vương Thanh là ai zậy, tui quá lạc loài rồi ư ]
Hiếm khi Trác Hy Phàm nói chuyện trong nhóm chat, mọi người cũng thi nhau nhắn, chẳng ai muốn nói chuyện, lỡ lầm vị đại ca kia không vui hắn không nói ra chuyện bí mật kinh hoàng kia thì toang a.
[ nhóm chat Trác Hy Phàm ] Vương Thanh không phải NPC bình thường, cậu ta có thể đi xuyên qua các phó bản, phó bản trước Tiêu Tự Nguyên và Chu Hồng đã gặp cậu ta còn bị cậu ta cầm dao truy sát nữa ]
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất