Sau Khi Xuyên Không Ta Dựa Vào Phản Diện Để Sống Sót
Chương 21: Lam tỷ tỷ nổi giận rồi
Lạc lam đang hái rau ở trong vườn thì cảm nhận được hai luồng khí tức dữ dội phát ra ở nhà bếp cô liền nhanh chóng chạy về tay còn không kịp cầm giỏ rau vừa mới hái, khi vừa đến cửa nhà bếp thì thấy vân thiếu và vương uyên đang định lao vào đấm nhau thêm lần nữa.
Vân thiếu đã rất tức giận vết tím trên má đã tím và sưng thành cục to tóc cũng giối tung lên quần áo thì từ màu trắng đã chuyển thành màu đất bùn nói:
" Ta nói lại lần nữa ngươi có trả hay không."
Hệ thống liên tục cảnh báo vì tụt độ hảo cảm.
// tinh //
" Cảnh báo độ hảo cảm của kí chủ còn 15 mong kí chủ lập tức khắc phục."
vương uyên cũng chẳng khá hơn túm tóc cũng sắp tuột ra rồi nhưng mặt vẫn khăng khăng không chịu trả nói:
" Đồ ta lấy được là của ta."
Vân thiếu đen mặt nói:
" Muốn chết ông cho ngươi toại nguyện."
Vương uyên cười khẩy nói:
" hừ ai chết còn chưa biết."
Vừa dứt lời vân thiếu và vương uyên liền lao đến phía đối phương sau khi sắp chạm đến nhau thì lạc lam liền nhanh như tia chớp xuất hiện giữa hai người họ túm tay của hai người quăng hai người ra xa vẻ mặt nghiêm trọng nói:
" Sao hai đứa lại đánh nhau. "
" Và cậu bé kia là con nhà ai."
Vương uyên liền tức tối nói:
" Ta là hoàng thái tử hắn còn dám đánh ta. "
" thật là không biết trời cao đất rộng."
lạc lam vẻ mặt tái mét nghĩ:
" Vân thiếu chọc vào hoàng thái tử đúng là chuyện to rồi, hắn là còn cưng của hoàng đế đã thế hắn còn là hoàng thái tử duy nhất của vương triều nữa. "
Vân thiếu liền cãi lại.
" thái tử con mẹ gì."
" Quân ăn cắp ăn trộm nhà ngươi, mà cũng xứng làm hoàng thái tử!!! "
Vương uyên
" ngươi!!!."
Sau đó ở đằng xa kiêu lên tiếng hét thảm thiết của trường ca:
" thái tử cứu thần với."
ba người liền nhìn theo hướng tiếng kêu phát ra thì thấy trường ca đang bị trói lại bằng sợi dây tràn đầy linh lực màu đỏ rực và bị yên nhiên kéo đi lê lết trên đất.
Vân thiếu nghi hoặc hỏi hệ thống:
“Hệ thống sợi dây màu đỏ mà yên nhiên đang cầm trên tay là gì vậy???”
Hệ thống:
" Đó là thần khí của yên nhiên do mẹ tặng cho cô bé khi qua đời."
Vân thiếu nhìn rất ngưỡng mộ nói:
" Ngầu quá vậy ta có thần khí không???"
hệ thống:
" Tất nhiên là có rồi. "
Sau đó lại ngượng ngùng nói:
" Là ta quên mất chưa nói cho ngươi thôi."
Vân thiếu hào hứng nói:
“Vậy thần khí của ta là gì vậy.”
Hệ thống:
" Là băng hàn thanh."
" Là thần khí mà vân thiếu nguyên tác lấy ở dưới Kim Thành trì vào 4 năm trước."
vân thiếu mừng thầm trong lòng nghĩ:
“Vậy không phải ta quá lời rồi hay sao!!!”
quay trở lại:
Vương uyên không chịu được nói lớn:
" Vô dụng ngay cả một nữ tử cũng không đánh được."
Trường ca sợ xanh mặt nói:
“Cô ta là quái vật rồi.”
" Thần thật sự không đánh lại nổi, có thấy nữ tử nào trên đời lại khỏe hơn cả nam tử như cô ta chứ, đấm vỡ cả tảng đá to hơn mình gấp mấy lần, lại còn đá một phát khiến thần không dậy nổi cả người như bị tê liệt luôn rồi."
Vân thiếu liền cười ngượng nghĩ nghĩ:
" cái này cũng quá thảm rồi."
Vương uyên nghe xong cũng bất lực không nói lên lời.
Lạc lam lúc này cũng chịu thua hai đứa báo này, hoàng thái tử còn dám đánh thì chắc người bình thường gặp hai đứa này chả chết lâu rồi.
lạc lam liền nói:
" yên nhiên mau thả thuộc hạ của thái tử ra."
Yên nhiên liền hơi lo lắng thả ra trong đầu nghĩ thầm:
" Lam tỷ tỷ tức giận rồi."
Sau đó lạc lam liền nhanh nhẹn đi ra chỗ vương uyên hành lễ mặt gắng gượng nặn ra nụ cười nói:
" hoàng thái tử."
" đệ đệ và muội muội của tiểu nhân còn nhỏ không hiểu chuyện mong ngài đừng chấp với hai em của tiểu nhân nhé."
Vân thiếu chen ngang nói:
" Tỷ hắn là người cướp bông tai của ta còn đá ta xuống hồ nữa."
" tại sao tỷ lại theo phe hắn??? "
lạc lam bất lực nói:
" Vân thiếu đây là hoàng thái tử."
" Đệ thật sự nghĩ động vào con cháu hoàng thất thì sẽ không bị sao sao???"
Vân thiếu không nói gì vì biết mình không thể chống lại hoàng thất huống chi hắn còn là thái tử duy nhất của vương triều.
không nói gì thì không nói nhưng mặt vân thiếu vẫn hiện lên vẻ mặt ấm ức.
Vương uyên liền hếch mặt lên nói:
" ta cũng không phải loại thích chấp nhặt."
" Nhưng hắn phải xin lỗi ta."
Vân thiếu liền nói lớn:
" còn lâu."
lạc lam liền quay sang tức giận nhìn vân thiếu.
vân thiếu liền ấm ức nói:
" ta…ta xin lỗi."
Vương uyên liền đắc ý cười nói:
" Vậy còn được. "
Vân thiếu liền nói thầm:
" loại cậy quyền cậy quyền cậy thế như ngươi chỉ được cái mã thôi."
" hừ để ta xem mai sau ai thèm cưới cái loại bọ chó như ngươi."
vương uyên nghe thấy liền vung tay nói:
" ta nói cho ngươi biết cái loại vũ phu như ngươi mới không có ai cưới ý."
Vân thiếu tức giận nói:
" Ngươi nói ai vũ phu."
Vương uyên cũng không chịu nhường nhịn liền cãi lại:
" Thế ngươi nói ai bọ chó. "
Vân thiếu tỏ vẻ thách thức nói:
" Ta nói ngươi đấy. "
Vương uyên đến câu này thì cũng không cãi nổi tức tối nói:
" Ngươi!!!"
hai người không ai chịu nhường ai liền định lao vào đấm tiếp thì lạc lam liền cản hai người họ lại, sau đó liền phải xin lỗi vương uyên và lôi vân thiếu vào phòng. Vương uyên cũng không thèm nói nữa liền đi về.
Vân thiếu đã rất tức giận vết tím trên má đã tím và sưng thành cục to tóc cũng giối tung lên quần áo thì từ màu trắng đã chuyển thành màu đất bùn nói:
" Ta nói lại lần nữa ngươi có trả hay không."
Hệ thống liên tục cảnh báo vì tụt độ hảo cảm.
// tinh //
" Cảnh báo độ hảo cảm của kí chủ còn 15 mong kí chủ lập tức khắc phục."
vương uyên cũng chẳng khá hơn túm tóc cũng sắp tuột ra rồi nhưng mặt vẫn khăng khăng không chịu trả nói:
" Đồ ta lấy được là của ta."
Vân thiếu đen mặt nói:
" Muốn chết ông cho ngươi toại nguyện."
Vương uyên cười khẩy nói:
" hừ ai chết còn chưa biết."
Vừa dứt lời vân thiếu và vương uyên liền lao đến phía đối phương sau khi sắp chạm đến nhau thì lạc lam liền nhanh như tia chớp xuất hiện giữa hai người họ túm tay của hai người quăng hai người ra xa vẻ mặt nghiêm trọng nói:
" Sao hai đứa lại đánh nhau. "
" Và cậu bé kia là con nhà ai."
Vương uyên liền tức tối nói:
" Ta là hoàng thái tử hắn còn dám đánh ta. "
" thật là không biết trời cao đất rộng."
lạc lam vẻ mặt tái mét nghĩ:
" Vân thiếu chọc vào hoàng thái tử đúng là chuyện to rồi, hắn là còn cưng của hoàng đế đã thế hắn còn là hoàng thái tử duy nhất của vương triều nữa. "
Vân thiếu liền cãi lại.
" thái tử con mẹ gì."
" Quân ăn cắp ăn trộm nhà ngươi, mà cũng xứng làm hoàng thái tử!!! "
Vương uyên
" ngươi!!!."
Sau đó ở đằng xa kiêu lên tiếng hét thảm thiết của trường ca:
" thái tử cứu thần với."
ba người liền nhìn theo hướng tiếng kêu phát ra thì thấy trường ca đang bị trói lại bằng sợi dây tràn đầy linh lực màu đỏ rực và bị yên nhiên kéo đi lê lết trên đất.
Vân thiếu nghi hoặc hỏi hệ thống:
“Hệ thống sợi dây màu đỏ mà yên nhiên đang cầm trên tay là gì vậy???”
Hệ thống:
" Đó là thần khí của yên nhiên do mẹ tặng cho cô bé khi qua đời."
Vân thiếu nhìn rất ngưỡng mộ nói:
" Ngầu quá vậy ta có thần khí không???"
hệ thống:
" Tất nhiên là có rồi. "
Sau đó lại ngượng ngùng nói:
" Là ta quên mất chưa nói cho ngươi thôi."
Vân thiếu hào hứng nói:
“Vậy thần khí của ta là gì vậy.”
Hệ thống:
" Là băng hàn thanh."
" Là thần khí mà vân thiếu nguyên tác lấy ở dưới Kim Thành trì vào 4 năm trước."
vân thiếu mừng thầm trong lòng nghĩ:
“Vậy không phải ta quá lời rồi hay sao!!!”
quay trở lại:
Vương uyên không chịu được nói lớn:
" Vô dụng ngay cả một nữ tử cũng không đánh được."
Trường ca sợ xanh mặt nói:
“Cô ta là quái vật rồi.”
" Thần thật sự không đánh lại nổi, có thấy nữ tử nào trên đời lại khỏe hơn cả nam tử như cô ta chứ, đấm vỡ cả tảng đá to hơn mình gấp mấy lần, lại còn đá một phát khiến thần không dậy nổi cả người như bị tê liệt luôn rồi."
Vân thiếu liền cười ngượng nghĩ nghĩ:
" cái này cũng quá thảm rồi."
Vương uyên nghe xong cũng bất lực không nói lên lời.
Lạc lam lúc này cũng chịu thua hai đứa báo này, hoàng thái tử còn dám đánh thì chắc người bình thường gặp hai đứa này chả chết lâu rồi.
lạc lam liền nói:
" yên nhiên mau thả thuộc hạ của thái tử ra."
Yên nhiên liền hơi lo lắng thả ra trong đầu nghĩ thầm:
" Lam tỷ tỷ tức giận rồi."
Sau đó lạc lam liền nhanh nhẹn đi ra chỗ vương uyên hành lễ mặt gắng gượng nặn ra nụ cười nói:
" hoàng thái tử."
" đệ đệ và muội muội của tiểu nhân còn nhỏ không hiểu chuyện mong ngài đừng chấp với hai em của tiểu nhân nhé."
Vân thiếu chen ngang nói:
" Tỷ hắn là người cướp bông tai của ta còn đá ta xuống hồ nữa."
" tại sao tỷ lại theo phe hắn??? "
lạc lam bất lực nói:
" Vân thiếu đây là hoàng thái tử."
" Đệ thật sự nghĩ động vào con cháu hoàng thất thì sẽ không bị sao sao???"
Vân thiếu không nói gì vì biết mình không thể chống lại hoàng thất huống chi hắn còn là thái tử duy nhất của vương triều.
không nói gì thì không nói nhưng mặt vân thiếu vẫn hiện lên vẻ mặt ấm ức.
Vương uyên liền hếch mặt lên nói:
" ta cũng không phải loại thích chấp nhặt."
" Nhưng hắn phải xin lỗi ta."
Vân thiếu liền nói lớn:
" còn lâu."
lạc lam liền quay sang tức giận nhìn vân thiếu.
vân thiếu liền ấm ức nói:
" ta…ta xin lỗi."
Vương uyên liền đắc ý cười nói:
" Vậy còn được. "
Vân thiếu liền nói thầm:
" loại cậy quyền cậy quyền cậy thế như ngươi chỉ được cái mã thôi."
" hừ để ta xem mai sau ai thèm cưới cái loại bọ chó như ngươi."
vương uyên nghe thấy liền vung tay nói:
" ta nói cho ngươi biết cái loại vũ phu như ngươi mới không có ai cưới ý."
Vân thiếu tức giận nói:
" Ngươi nói ai vũ phu."
Vương uyên cũng không chịu nhường nhịn liền cãi lại:
" Thế ngươi nói ai bọ chó. "
Vân thiếu tỏ vẻ thách thức nói:
" Ta nói ngươi đấy. "
Vương uyên đến câu này thì cũng không cãi nổi tức tối nói:
" Ngươi!!!"
hai người không ai chịu nhường ai liền định lao vào đấm tiếp thì lạc lam liền cản hai người họ lại, sau đó liền phải xin lỗi vương uyên và lôi vân thiếu vào phòng. Vương uyên cũng không thèm nói nữa liền đi về.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất