Chương 299
Dương Tiêu chỗ nào dám trễ nải, vội vàng đứng dậy xông nhanh ra ngoài.
Vừa bước ra ngoài Dương Tiêu liền nhìn thấy Đường Mộc Tuyết đã bước lên một chiếc xe taxi.
Nhìn theo bóng dáng đã rời đi của Đường Mộc Tuyết, Dương Tiêu chỉ đành thở dài một tiếng: “Tiêu rồi, Mộc Tuyết nhất định rất tức giận mình!”
Khi bước chân về nhà, Đường Kiến Quốc cùng Triệu Cầm liền tức giận mắng Dương Tiêu một trận. Dương Tiêu trầm mặc không nói, hắn quả thật không có cách nào giải thích rõ ràng được chuyện này.
Dù sao hắn cũng đã quá quen với việc bị hai người này mắng nhiếc, muốn mắng thì cứ mắng đi!
Chớp mắt, một tuần đã trôi qua.
Cả tuần lễ này, Đường Mộc Tuyết cùng Dương Tiêu không hề nói với nhau bất kỳ câu nào, thái độ lạnh lùng như băng đá.
Cả tuần lễ này, Đường Mộc Tuyết từ chối việc đưa đón của Dương Tiêu, cũng không hề ăn bất cứ món ăn gì do Dương Tiêu làm.
Chuyện này khiến cho bản thân Dương Tiêu nhức đầu không thôi, hắn chính là một kẻ ngây ngô trong chuyện tình cảm, căn bản không biết nên làm như thế nào để an ủi Đường Mộc Tuyết.
Đối với phụ nữ mà nói, bọn họ thống hận nhất chính là phản bội cùng lừa gạt.
Trong mắt Đường Mộc Tuyết, Dương Tiêu không những phản bội tình cảm của hai người, còn vô tình lừa gạt cô.
Bản thân đã cởi sạch y phục, Dương Tiêu vậy mà lại thờ ơ, không chút động lòng bước sang phòng cách vách nghỉ ngơi, Đường Mộc Tuyết chỉ cảm thấy bản thân chịu xỉ nhục trước nay chưa từng có.
Hơn nữa sự sỉ nhục này chính là do Dương Tiêu mang đến cho cô, Đường Mộc Tuyết hiện tại không biết phải đối diện với đoạn tình cảm này như thế nào.
Từng ngày một cứ thế mà trôi qua, Dương Tiêu gấp gáp bao nhiêu, thì Đường Hạo càng gấp gáp hơn gấp ngàn vạn lần.
Cũng vì Đường Mộc Tuyết của hiện tại đem toàn bộ lực chú ý của mình đều đặt hết trên phương diện công việc, căn bản không rảnh rỗi bất kỳ giây phút này để tâm đến chuyện giữa cô cùng Dương Tiêu.
Ngoài ra Đường Mộc Tuyết hiện tại không những là tổng giám sát phòng thị trường, còn kiêm nhiệm chức vụ Tổng giám đốc, có thể nói chính là quyền cao chức trọng.
Đường Mộc Tuyết dựa vào năng lực làm việc hơn người của bản thân, mà dành được sự công nhận của một đám người dòng chính Đường Gia.
Ít nhất hiện tại đã có không có ít người đối với Đường Mộc Tuyết càng thêm tán thưởng, nói rằng dưới sự dẫn dắt của Đường Mộc Tuyết đã khiến cho Tập đoàn Y Dược Đường Nhân có bước phát triển rõ rệt.
Điều này khiến cho Đường Hạo triệt để không cách nào bình tĩnh được.
Trước đây khi hắn vẫn đảm nhiệm chức vụ Tổng giám đốc, một bộ dáng cà lơ phát phơ, luôn tận dụng bất kỳ cơ hội nào để rút tiền từ công ty thỏa mãn dục vọng cá nhân của bản thân.
Hiện tại, hắn thật sự đã không còn cách nào rửa tiền, tài năng lại càng không so được với Đường Mộc Tuyết.
Nhìn thấy sức ảnh hưởng của Đường Mộc Tuyết tại công ty càng ngày càng lớn mạnh, Đường Hạo kinh ngạc không thôi.
Dựa theo khí thế này, một khi toàn bộ đám người dòng chính Đường Gia đồng loạt ủng hộ Đường Mộc Tuyết, vậy thì sau này khi hắn đứng lên nắm nguyền gia chủ Đường Gia không biết sẽ phải chịu đựng bao nhiêu phản đối từ người khác.
Dưới tình thế không thể nào tiếp tục nề nà thêm được nữa, Đường Hạo liền tìm đến Đường lão thái bà nói rõ tình huống hiện tại.
Đường Hạo xuất phát đến phủ đệ của Đường lão thái thái mặt như đưa đám nói: “Bà nội, sức ảnh hưởng của Đường Mộc Tuyết ở công ty càng ngày càng lớn, đến mức hiện tại đã vượt qua cả cháu, nếu như chúng ta cứ tiếp tục để Đường Mộc Tuyết tiếp tục phát triển sau về sau cháu trai của người phải làm như thế nào đây? Sau này nếu như không có bắt kỳ kẻ nào nghe lệnh cháu thì sao đây?”
Đường lão thái thái sau khi đã hiểu rõ tình hình, sắc mặt vô cùng khó coi. Bà không thể nào ngờ đến rằng Đường Mộc Tuyết vậy mà lại có thể trong một thời gian ngắn khiến cho năng lực ảnh hưởng của mình ở công ty phát triển mạnh mẽ như vậy.
Những lời Đường Hạo nói không sai, nếu như dựa theo khí thế hiện tại, vậy thì uy nghiêm của Đường Hạo ở công ty sau này sẽ càng ngày càng thấp, hoặc có thể đến mức bị ngó lơ không để vào mắt.
Đường lão thái thái cân nhắc một lát, sau đó lạnh giọng nói: “Bà có một biện pháp này, không những khiến cho Đường Mộc Tuyết thân bại danh liệt, còn có thể khiến cho Đường Mộc Tuyết không cách nào tiếp tục ở lại công ty thêm giây phút nào nữal”
“Không biết bà nội có biện pháp hay ho gì?” Đường Hạo gấp gáp truy hỏi.
Đôi mắt già nua của Đường lão thái thái lóe lên tia nham hiểm, chậm rãi nói: “Rất đơn giản, chính là liên hệ với Vương Thiên Long, nhờ vã hắn cướp chuyến hàng giao cho Lý gia ngày hôm nay, một khi dược liệu không vận chuyển đến nơi, Lý Minh Hiện tuyệt đối sẽ nỗi trận lôi đình với Đường Mộc Tuyết!”
“Đã trôi qua được một thời gian dài như vậy, dù cho Đường Mộc Tuyết thật sự cùng Lý Minh Hiên xảy ra quan hệ gì đi chăng nữa, có lẽ Lý Minh Hiên hiện tại cũng đã chơi đùa chán Đường Mộc Tuyết rồi đi!”
Cái gì? Vương Thiên Long?
Đây chính là một trong ba kẻ cầm đầu vùng đất xám Trung Nguyên, trong lòng Đường Hạo đột nhiên khiếp sợ.
Lúc này, tâm tư Đường lão thái thái toàn bộ đều đặt trên người Đường Hạo, bà tuyệt đối không thể trơ mắt nhìn sức ảnh hưởng của Đường Mộc Tuyết càng ngày càng lớn mạnh.
Đường Mộc Tuyết à, đây chính là do cháu tự chuốc lấy, đừng trách bà nội xuống tay vô tình.
Vừa bước ra ngoài Dương Tiêu liền nhìn thấy Đường Mộc Tuyết đã bước lên một chiếc xe taxi.
Nhìn theo bóng dáng đã rời đi của Đường Mộc Tuyết, Dương Tiêu chỉ đành thở dài một tiếng: “Tiêu rồi, Mộc Tuyết nhất định rất tức giận mình!”
Khi bước chân về nhà, Đường Kiến Quốc cùng Triệu Cầm liền tức giận mắng Dương Tiêu một trận. Dương Tiêu trầm mặc không nói, hắn quả thật không có cách nào giải thích rõ ràng được chuyện này.
Dù sao hắn cũng đã quá quen với việc bị hai người này mắng nhiếc, muốn mắng thì cứ mắng đi!
Chớp mắt, một tuần đã trôi qua.
Cả tuần lễ này, Đường Mộc Tuyết cùng Dương Tiêu không hề nói với nhau bất kỳ câu nào, thái độ lạnh lùng như băng đá.
Cả tuần lễ này, Đường Mộc Tuyết từ chối việc đưa đón của Dương Tiêu, cũng không hề ăn bất cứ món ăn gì do Dương Tiêu làm.
Chuyện này khiến cho bản thân Dương Tiêu nhức đầu không thôi, hắn chính là một kẻ ngây ngô trong chuyện tình cảm, căn bản không biết nên làm như thế nào để an ủi Đường Mộc Tuyết.
Đối với phụ nữ mà nói, bọn họ thống hận nhất chính là phản bội cùng lừa gạt.
Trong mắt Đường Mộc Tuyết, Dương Tiêu không những phản bội tình cảm của hai người, còn vô tình lừa gạt cô.
Bản thân đã cởi sạch y phục, Dương Tiêu vậy mà lại thờ ơ, không chút động lòng bước sang phòng cách vách nghỉ ngơi, Đường Mộc Tuyết chỉ cảm thấy bản thân chịu xỉ nhục trước nay chưa từng có.
Hơn nữa sự sỉ nhục này chính là do Dương Tiêu mang đến cho cô, Đường Mộc Tuyết hiện tại không biết phải đối diện với đoạn tình cảm này như thế nào.
Từng ngày một cứ thế mà trôi qua, Dương Tiêu gấp gáp bao nhiêu, thì Đường Hạo càng gấp gáp hơn gấp ngàn vạn lần.
Cũng vì Đường Mộc Tuyết của hiện tại đem toàn bộ lực chú ý của mình đều đặt hết trên phương diện công việc, căn bản không rảnh rỗi bất kỳ giây phút này để tâm đến chuyện giữa cô cùng Dương Tiêu.
Ngoài ra Đường Mộc Tuyết hiện tại không những là tổng giám sát phòng thị trường, còn kiêm nhiệm chức vụ Tổng giám đốc, có thể nói chính là quyền cao chức trọng.
Đường Mộc Tuyết dựa vào năng lực làm việc hơn người của bản thân, mà dành được sự công nhận của một đám người dòng chính Đường Gia.
Ít nhất hiện tại đã có không có ít người đối với Đường Mộc Tuyết càng thêm tán thưởng, nói rằng dưới sự dẫn dắt của Đường Mộc Tuyết đã khiến cho Tập đoàn Y Dược Đường Nhân có bước phát triển rõ rệt.
Điều này khiến cho Đường Hạo triệt để không cách nào bình tĩnh được.
Trước đây khi hắn vẫn đảm nhiệm chức vụ Tổng giám đốc, một bộ dáng cà lơ phát phơ, luôn tận dụng bất kỳ cơ hội nào để rút tiền từ công ty thỏa mãn dục vọng cá nhân của bản thân.
Hiện tại, hắn thật sự đã không còn cách nào rửa tiền, tài năng lại càng không so được với Đường Mộc Tuyết.
Nhìn thấy sức ảnh hưởng của Đường Mộc Tuyết tại công ty càng ngày càng lớn mạnh, Đường Hạo kinh ngạc không thôi.
Dựa theo khí thế này, một khi toàn bộ đám người dòng chính Đường Gia đồng loạt ủng hộ Đường Mộc Tuyết, vậy thì sau này khi hắn đứng lên nắm nguyền gia chủ Đường Gia không biết sẽ phải chịu đựng bao nhiêu phản đối từ người khác.
Dưới tình thế không thể nào tiếp tục nề nà thêm được nữa, Đường Hạo liền tìm đến Đường lão thái bà nói rõ tình huống hiện tại.
Đường Hạo xuất phát đến phủ đệ của Đường lão thái thái mặt như đưa đám nói: “Bà nội, sức ảnh hưởng của Đường Mộc Tuyết ở công ty càng ngày càng lớn, đến mức hiện tại đã vượt qua cả cháu, nếu như chúng ta cứ tiếp tục để Đường Mộc Tuyết tiếp tục phát triển sau về sau cháu trai của người phải làm như thế nào đây? Sau này nếu như không có bắt kỳ kẻ nào nghe lệnh cháu thì sao đây?”
Đường lão thái thái sau khi đã hiểu rõ tình hình, sắc mặt vô cùng khó coi. Bà không thể nào ngờ đến rằng Đường Mộc Tuyết vậy mà lại có thể trong một thời gian ngắn khiến cho năng lực ảnh hưởng của mình ở công ty phát triển mạnh mẽ như vậy.
Những lời Đường Hạo nói không sai, nếu như dựa theo khí thế hiện tại, vậy thì uy nghiêm của Đường Hạo ở công ty sau này sẽ càng ngày càng thấp, hoặc có thể đến mức bị ngó lơ không để vào mắt.
Đường lão thái thái cân nhắc một lát, sau đó lạnh giọng nói: “Bà có một biện pháp này, không những khiến cho Đường Mộc Tuyết thân bại danh liệt, còn có thể khiến cho Đường Mộc Tuyết không cách nào tiếp tục ở lại công ty thêm giây phút nào nữal”
“Không biết bà nội có biện pháp hay ho gì?” Đường Hạo gấp gáp truy hỏi.
Đôi mắt già nua của Đường lão thái thái lóe lên tia nham hiểm, chậm rãi nói: “Rất đơn giản, chính là liên hệ với Vương Thiên Long, nhờ vã hắn cướp chuyến hàng giao cho Lý gia ngày hôm nay, một khi dược liệu không vận chuyển đến nơi, Lý Minh Hiện tuyệt đối sẽ nỗi trận lôi đình với Đường Mộc Tuyết!”
“Đã trôi qua được một thời gian dài như vậy, dù cho Đường Mộc Tuyết thật sự cùng Lý Minh Hiên xảy ra quan hệ gì đi chăng nữa, có lẽ Lý Minh Hiên hiện tại cũng đã chơi đùa chán Đường Mộc Tuyết rồi đi!”
Cái gì? Vương Thiên Long?
Đây chính là một trong ba kẻ cầm đầu vùng đất xám Trung Nguyên, trong lòng Đường Hạo đột nhiên khiếp sợ.
Lúc này, tâm tư Đường lão thái thái toàn bộ đều đặt trên người Đường Hạo, bà tuyệt đối không thể trơ mắt nhìn sức ảnh hưởng của Đường Mộc Tuyết càng ngày càng lớn mạnh.
Đường Mộc Tuyết à, đây chính là do cháu tự chuốc lấy, đừng trách bà nội xuống tay vô tình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất