Trọng Sinh 70: Mang Thai Tam Bảo, Dạy Chồng Tháo Hán Làm Giàu

Chương 22:

Trước Sau
Chọn quần áo, thử quần áo, so sánh xem cái này mặc lên người có đẹp không.

Cho dù là Tết đến, họ cũng chưa từng vui vẻ như vậy.

Vương San San khinh thường liếc nhìn Trương Thái Hà, từ tủ nhỏ của mình, cô ta lấy ra một nắm hạt dưa, chia cho mọi người, vẻ mặt như đang xem kịch hay.

"Nào, mọi người vừa ăn hạt dưa vừa xem kịch hay nào, tên vở kịch này là lăn lộn ăn vạ."

Hà Nguyệt Lượng nói: "San San, cậu còn hạt dưa à? Lần trước tớ hỏi, không phải cậu nói là hết rồi sao?”

Cô ta vừa nói vừa lấy một nắm hạt dưa ra ăn, nhìn Trương Thái Hà đang nằm dưới đất diễn trò.

Vương San San: "......"

"Chỉ ăn hạt dưa thì sao mà được, tôi còn có khoai lang khô, đến đây, mỗi người một ít, ăn cho vui miệng."

Trần Viên Viên mở khóa tủ nhỏ của mình, lấy ra một túi khoai lang khô, chia cho mỗi người một nắm.

Trịnh Vân Vân cũng lấy một nắm khoai lang khô, bây giờ cô không muốn ăn nên bỏ vào hộp cơm, lúc đi làm sẽ mang cho anh ăn.

"Cảm ơn."



Trịnh Vân Vân chớp chớp mắt, mỉm cười.

"Nào, ăn kẹo đi." Kẹo sữa Đại Bạch Thỏ, Trịnh Vân Vân chia cho những người đã giúp cô, mỗi người hai viên kẹo sữa.

"Kẹo sữa Đại Bạch Thỏ à, cái này quý lắm đấy."

Mọi người: "Cảm ơn."

Trần Viên Viên: "Đây là bà nội gửi cho tôi, đồ ăn vặt bà nội tôi làm ngon lắm, tôi thích ăn thứ này, dai dai, càng nhai càng thơm, đúng là không tệ."

"Vâng vâng, vị rất ngon, chỉ là hơi thử thách răng một chút." Lý Văn Tĩnh nhai mạnh, miệng cô ấy nói răng mỏi nhưng tay lại bốc hết nắm này đến nắm khác, ngồi bên mép giường, vừa nhai vừa xem kịch hay.

Trương Thái Hà tức giận đến mức mắt trợn tròn, vẻ mặt dữ tợn: "Trịnh Vân Vân, sao cô lại đối xử với tôi như vậy, chúng ta là bạn thân mà."

"Hừ, bạn thân cái gì, Trương Thái Hà, vừa rồi cô còn dẫn người đi vu khống Trịnh Vân Vân, làm gì có người bạn thân nào như vậy? Ngay cả tôi cũng không dám kết bạn với loại người như cô."

Lý Văn Tĩnh bắt chéo chân, trong lòng thầm nghĩ Trịnh Vân Vân này đúng là kẻ ngốc có tiền.

"Đồ sói mắt trắng."

Mọi người…

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau