Chương 123: Hổ không gầm liền bị xem là mèo con
“Hơ hơ! Anh trai cậu không làm mấy việc nhàm chán vậy đâu.” Kỷ Thần Hi cũng nghe được đôi chút cuộc trò chuyện của Tịch Cảnh Đăng với quản lý của mình, cô hờ hững gắp một con tôm đã được lột vỏ rồi bỏ vào bát của anh rồi nói.
Tịch Cảnh Dương liền cảm thấy không vui mà nhíu mày, nhưng lại bị cô vợ nhỏ lườm một cái, nên đành ngậm ngùi cho qua.
Nghe Kỷ Thần Hi nói xong, Tịch Cảnh Đăng cũng cảm thấy chuyện này quả thực không liên quan đến anh trai mình, nhưng anh đã đắc tội với ai cơ chứ?
Khoé miệng Kỷ Thần Hi bỗng nhếch lên:“Có thể chuyện này liên quan đến tôi đó.”
“Hả?” Tịch Cảnh Đăng ngơ ngác hỏi lại, anh bị phong sát thì liên quan gì đến cô cơ chứ?
Cô gái không nóng không lạnh quay sang nhìn anh rồi nhẹ nhàng nói ra một cái tên:“Lục Tư Minh!”
Tịch Cảnh Đăng đầu đầy nghi hoặc:“Lục Tư Minh? Là tên quái nào vậy?”
Lúc này điện thoại của anh bỗng vang lên không ngừng, tiếng chuông đinh tai nhứt óc khiến anh không nhịn được mà mở điện thoại ra xem.
Nhưng khi trông thấy những gì có trong điện thoại, cằm của Tịch Cảnh Đăng như sắp rơi xuống đất tới nơi rồi. Anh ta ngẩng đầu nhìn anh trai mình với vẻ mặt đầy hoang mang lo sợ.
Kỷ Thần Hi đưa mắt nhìn qua màn hình điện thoại của anh rồi bật cười:“Ha ha! Ảnh chụp cũng đẹp đó! Không tệ không tệ!”
“Chị dâu! Chị còn cười được? Rõ ràng đây là ảnh của hai người, nhưng bây giờ người gánh cái tiếng lại là em!” Tịch Cảnh Đăng khóc không ra nước mắt mà phàn nàn.
Nhìn thấy hai người cười nói vui vẻ, Tịch Cảnh Dương có chút khó chịu liền hỏi:“Chuyện gì thế?”
Tịch Cảnh Đăng còn đang than phiền với bà chị dâu của mình, thì lại nghe âm thanh đòi mạng từ ông anh trai đáng kính, anh khẽ nuốt nước bọt rồi cố bình tĩnh đáp:“Không…không có gì cả…”
Chưa đợi anh nói hết câu, Tịch Cảnh Dương đã vươn tay giật lấy điện thoại trên tay anh, lúc này mặt anh tái xanh không còn giọt máu, cố gắng không gây ra tiếng động gì để bỏ chạy ngay.
“Đứng lại!” Âm thanh lạnh lẽo của quỷ satan vang lên, khiến cho khế hoạch bỏ của chạy lấy người của Tịch Cảnh Đăng ngay lập tức phá sản.
Anh ta liền quỳ xuống ôm lấy chân của anh trai mình rồi khóc lóc thảm thiết:“Anh! Em không biết gì thật mà! Em chỉ xem cô ấy là chị dâu thôi, chúng em hoàn toàn không có gì hết thật mà! Anh xem anh xem, đến ảnh cũng là ảnh của anh và chị ấy, do góc nghiêng hai chúng ta có chút giống mới bị nhầm thôi!”
Mặc kệ dưới chân mình đang có một con Koala ôm lấy, Tịch Cảnh Dương vẫn điềm tĩnh nhìn vào những tin tức trên điện thoại.
[Nóng! Thiên Vương Ảnh Đế có quan hệ mờ ám cùng nữ sinh trung học! *Có ảnh đính kèm*]
[Ảnh Đế Y bao nuôi nữ sinh trung học, nữ sinh đó là ai?]
[Thân phận của nữ sinh trung học hot nhất ngày hôm nay!]
[Vì hồng nhan mà nổi giận, Ảnh Đế cố ý chèn ép Tiểu Hoa mới nổi!]
[Bạn gái của Ảnh Đế Y lại là ác nữ chuyên bắt nạt người khác!]
[Quá khứ của ác nữ từng quyến rũ hôn phu của chị gái!]
[…]
Càng xem sắc mặt của Tịch Cảnh Dương càng tối, anh nhìn về người đối diện vẫn đang ung dung ăn cơm, liền quay xuống hỏi con Koala dưới chân:“Chuyện gì đây?”
Tịch Cảnh Đăng cảm thấy rất bất công, rõ ràng muốn hỏi người kia nhưng lại không dám hỏi, liền quay ra đổ lên đầu anh!
“Anh, em thật sự không biết mà…Mà khoan, hình như…” Tịch Cảnh Đăng thoáng có chút do dự, có vẻ như anh nhớ ra gì đó rồi.
“Nhớ ra rồi sao?” Kỷ Thần Hi tiếp lời. Người mà gần đây cậu ta gây sự chỉ có mỗi Mộ Nguyệt Vũ, mà cô ta còn đang bị Tịch Cảnh Đăng nắm thóp, nên không dám làm liều như thế, vậy nên người ra tay chỉ có thể là tên họ Lục kia.
“Chị dâu, nhưng tên Lục gì đó và con bé trà xanh kia có quan hệ gì chứ, sao hắn ta lại nhắm vào em?”
Tịch Cảnh Dương tuy không rõ câu chuyện, nhưng anh cũng đại khái tóm tắt được tình hình trước mắt. Liền đứng dậy cầm điện thoại ra ngoài.
“Anh, anh đi đâu vậy?” Tịch Cảnh Đăng trông thấy anh không nói gì mà đã rời đi nên có chút khó hiểu.
Tịch Cảnh Dương nhàn nhạt đáp:“Liên hệ bên quan hệ công chúng, hay cậu muốn mấy tin tức kia tới tay của mẹ?”
Chú Koala nào đó liền lắc đầu lia lịa:“Không có! Anh, anh mau đi đi!”
Đúng là anh trai tốt của anh mà, tuy bình thường cũng không ủng hộ anh tham gia giới giải trí lắm, nhưng luôn giúp anh giải quyết rắc rối. Tuy thật ra là anh đang hưởng ké hào quang của chị dâu, nhưng cứ xem là được anh trai quan tâm đi.
“Chị dâu, tên họ Lục đó rốt cuộc là ai vậy? Muốn phong sát em?”
Kỷ Thần Hi cười lạnh:“Hôn phu của Mộ Nguyệt Vũ, cậu chủ Lục Thị.”
“Ha! Một Lục Thị nhỏ nhoi mà lại muốn chèn ép bổn thiếu gia? Chẳng khác nào hổ không gầm liền bị xem là mèo con!”
“Cậu không phải mèo con.”
“Hả?”
“Là hello kitty!”
“…”
Tịch Cảnh Dương liền cảm thấy không vui mà nhíu mày, nhưng lại bị cô vợ nhỏ lườm một cái, nên đành ngậm ngùi cho qua.
Nghe Kỷ Thần Hi nói xong, Tịch Cảnh Đăng cũng cảm thấy chuyện này quả thực không liên quan đến anh trai mình, nhưng anh đã đắc tội với ai cơ chứ?
Khoé miệng Kỷ Thần Hi bỗng nhếch lên:“Có thể chuyện này liên quan đến tôi đó.”
“Hả?” Tịch Cảnh Đăng ngơ ngác hỏi lại, anh bị phong sát thì liên quan gì đến cô cơ chứ?
Cô gái không nóng không lạnh quay sang nhìn anh rồi nhẹ nhàng nói ra một cái tên:“Lục Tư Minh!”
Tịch Cảnh Đăng đầu đầy nghi hoặc:“Lục Tư Minh? Là tên quái nào vậy?”
Lúc này điện thoại của anh bỗng vang lên không ngừng, tiếng chuông đinh tai nhứt óc khiến anh không nhịn được mà mở điện thoại ra xem.
Nhưng khi trông thấy những gì có trong điện thoại, cằm của Tịch Cảnh Đăng như sắp rơi xuống đất tới nơi rồi. Anh ta ngẩng đầu nhìn anh trai mình với vẻ mặt đầy hoang mang lo sợ.
Kỷ Thần Hi đưa mắt nhìn qua màn hình điện thoại của anh rồi bật cười:“Ha ha! Ảnh chụp cũng đẹp đó! Không tệ không tệ!”
“Chị dâu! Chị còn cười được? Rõ ràng đây là ảnh của hai người, nhưng bây giờ người gánh cái tiếng lại là em!” Tịch Cảnh Đăng khóc không ra nước mắt mà phàn nàn.
Nhìn thấy hai người cười nói vui vẻ, Tịch Cảnh Dương có chút khó chịu liền hỏi:“Chuyện gì thế?”
Tịch Cảnh Đăng còn đang than phiền với bà chị dâu của mình, thì lại nghe âm thanh đòi mạng từ ông anh trai đáng kính, anh khẽ nuốt nước bọt rồi cố bình tĩnh đáp:“Không…không có gì cả…”
Chưa đợi anh nói hết câu, Tịch Cảnh Dương đã vươn tay giật lấy điện thoại trên tay anh, lúc này mặt anh tái xanh không còn giọt máu, cố gắng không gây ra tiếng động gì để bỏ chạy ngay.
“Đứng lại!” Âm thanh lạnh lẽo của quỷ satan vang lên, khiến cho khế hoạch bỏ của chạy lấy người của Tịch Cảnh Đăng ngay lập tức phá sản.
Anh ta liền quỳ xuống ôm lấy chân của anh trai mình rồi khóc lóc thảm thiết:“Anh! Em không biết gì thật mà! Em chỉ xem cô ấy là chị dâu thôi, chúng em hoàn toàn không có gì hết thật mà! Anh xem anh xem, đến ảnh cũng là ảnh của anh và chị ấy, do góc nghiêng hai chúng ta có chút giống mới bị nhầm thôi!”
Mặc kệ dưới chân mình đang có một con Koala ôm lấy, Tịch Cảnh Dương vẫn điềm tĩnh nhìn vào những tin tức trên điện thoại.
[Nóng! Thiên Vương Ảnh Đế có quan hệ mờ ám cùng nữ sinh trung học! *Có ảnh đính kèm*]
[Ảnh Đế Y bao nuôi nữ sinh trung học, nữ sinh đó là ai?]
[Thân phận của nữ sinh trung học hot nhất ngày hôm nay!]
[Vì hồng nhan mà nổi giận, Ảnh Đế cố ý chèn ép Tiểu Hoa mới nổi!]
[Bạn gái của Ảnh Đế Y lại là ác nữ chuyên bắt nạt người khác!]
[Quá khứ của ác nữ từng quyến rũ hôn phu của chị gái!]
[…]
Càng xem sắc mặt của Tịch Cảnh Dương càng tối, anh nhìn về người đối diện vẫn đang ung dung ăn cơm, liền quay xuống hỏi con Koala dưới chân:“Chuyện gì đây?”
Tịch Cảnh Đăng cảm thấy rất bất công, rõ ràng muốn hỏi người kia nhưng lại không dám hỏi, liền quay ra đổ lên đầu anh!
“Anh, em thật sự không biết mà…Mà khoan, hình như…” Tịch Cảnh Đăng thoáng có chút do dự, có vẻ như anh nhớ ra gì đó rồi.
“Nhớ ra rồi sao?” Kỷ Thần Hi tiếp lời. Người mà gần đây cậu ta gây sự chỉ có mỗi Mộ Nguyệt Vũ, mà cô ta còn đang bị Tịch Cảnh Đăng nắm thóp, nên không dám làm liều như thế, vậy nên người ra tay chỉ có thể là tên họ Lục kia.
“Chị dâu, nhưng tên Lục gì đó và con bé trà xanh kia có quan hệ gì chứ, sao hắn ta lại nhắm vào em?”
Tịch Cảnh Dương tuy không rõ câu chuyện, nhưng anh cũng đại khái tóm tắt được tình hình trước mắt. Liền đứng dậy cầm điện thoại ra ngoài.
“Anh, anh đi đâu vậy?” Tịch Cảnh Đăng trông thấy anh không nói gì mà đã rời đi nên có chút khó hiểu.
Tịch Cảnh Dương nhàn nhạt đáp:“Liên hệ bên quan hệ công chúng, hay cậu muốn mấy tin tức kia tới tay của mẹ?”
Chú Koala nào đó liền lắc đầu lia lịa:“Không có! Anh, anh mau đi đi!”
Đúng là anh trai tốt của anh mà, tuy bình thường cũng không ủng hộ anh tham gia giới giải trí lắm, nhưng luôn giúp anh giải quyết rắc rối. Tuy thật ra là anh đang hưởng ké hào quang của chị dâu, nhưng cứ xem là được anh trai quan tâm đi.
“Chị dâu, tên họ Lục đó rốt cuộc là ai vậy? Muốn phong sát em?”
Kỷ Thần Hi cười lạnh:“Hôn phu của Mộ Nguyệt Vũ, cậu chủ Lục Thị.”
“Ha! Một Lục Thị nhỏ nhoi mà lại muốn chèn ép bổn thiếu gia? Chẳng khác nào hổ không gầm liền bị xem là mèo con!”
“Cậu không phải mèo con.”
“Hả?”
“Là hello kitty!”
“…”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất