Vương Phi Phế Vật Lại Là Bảo Bối Tâm Can Của Trưởng Công Chúa Tây Vực

Chương 45: Trách phạt trong cung?!

Trước Sau
Nhìn Lạc Ý trước mắt ta cười bảo: - Lạc Ý ngươi biết vì sao Tây vực lại có giao tình sâu đậm với phụ thân ta không? Và cả vì sao lại nhất quyết bảo vệ ta?

Lạc Ý cúi người cung kính đáp lễ: - Tiểu thư xin thứ lỗi, đây là thông tin bảo mật của quốc gia nên nô tỳ không thể nói được ạ!

Ta nghe vậy cũng thở dài gật đầu, cũng đúng nếu nói dễ dàng như vậy thì Thân Ảnh đâu phải mất công đến bây giờ vẫn chưa tra ra. Thôi vậy, đợi thời cơ thích hợp sẽ hỏi họ vậy~ Ta bình thản cầm lấy vài quyển sách trong các ngồi trên bàn đọc, Lạc Ý thì vẫn đứng cạnh ta: - Lạc Ý mọi người định giúp ta như thế nào đây?

Lạc Ý cười bảo: - Việc này do trưởng công chúa quyết định phận làm nộp tỳ thần không dám chen vào!

Ta nhìn Lạc Ý: - Trưởng công chúa là người như thế nào?

Vừa dứt câu hỏi bỗng từ bên ngoài Dung Lý hiên ngang bước vào, Lạc Ý vừa thấy bà ta liền tiến lên trước cc hề chắn cho ta: - Ngươi là ai? Lại dám to gan bước vào viện của tiểu thư?

Bà ta hung hăng giớ tay định tát Lạc Ý nhưng nàng nhanh chóng chặng lại liếc nhìn bà ta, thấy bản thân không làm được gì bà ta gào ầm lên trong viện của ta: - Tiện tỳ từ nơi nào dám đến đây làm càn? Ta là nô tỳ thiếp thân của lão phu nhân vậy mà ngươi dám ngăn ta?

Lạc Ý hất tay khiến bà ta loạn choạng mà ngã xuống đất: - Nô tỳ thiếp thân hay nô tỳ thân cận thì cũng là nô tỳ, ngươi lấy tư cách gì hống hách, la lối ở đây? Đây là hoàng cung không phải Dự vương phủ để ngươi muốn làm gì thì làm~

Nhìn dáng vẻ ấy của Lạc Ý lòng ta lại nhói đau, cảm giác vừa đói nhói, thân thuộc đến ấm áp lại xa lạ đến lạnh người nhất thời khiến ta chẳng biết phản ứng như thế nào. Nàng thật giống Tiểu Ý~ Tiểu Ý là em sao? Em lại đầu thai đến bảo vệ ta sao? Chắc không phải đâu nhỉ~ Tiểu Ý…ta lại tìm được một cô nương giống em đến hầu hạ ta rồi này~ Em yên tâm mà yên nghỉ nơi hoàng tuyền nhé! Ta nhất định sẽ đòi lại công đạo cho chúng ta!

Dung Lý quỳ trên đất sắc mặt hầm hầm đỏ bừng nhìn Lạc Ý: - Tiểu tiện tỳ từ đâu đến lại dám xấc xược với ta?

Lạc Ý cười nhạt uyển chuyển nói: - Đây là hoàng cung vậy ngươi đoán ta từ đâu đến? Là ai sai đến?

Nhìn sắc mặt bà ta đen lại ta biết bà ta nghĩ rằng Lạc Ý là người của Thẩm Nhược Hy nên kiên dè cung kính với ta, bà ta dập đầu xuống đất nói: - Vương…Vương phi lão phu nhân gọi người đến Sương anh điện!

Ta thản nhiên gấp cuốn sách lại nhìn bà ta: - Hôm nay lão phu nhân vừa mới vào cung, không trò chuyện với vương gia lại gọi ta đến làm gì?

Dung Lý âm trầm bảo: - Lão nô không biết, lão phu bảo người phải lập tức đến đó nếu không…

Ta thở dài bà ta lại muốn làm trò ngu ngốc gì đây? Tây vực e là còn trong Dưỡng tâm điện khá lâu nên có thể sáng mai ta mới đến diện kiến họ được nhưng không thể vì thế mà bà ta lại muốn gây khó dễ với ta chứ? Ta đứng dậy nhìn người đang quỳ dưới nền đất lạnh ấy: - Đi thôi không nên để lão phu nhân chờ lâu~



[ Sương Anh Điện ]

Vừa bước vào ta đã nhìn thấy lão phu nhân ngồi giữa chính điện cùng con trai của bà ta, vừa thấy ta đến măth bà ta đanh lại, nhíu chặt mài: - Giờ mới chịu đến thỉnh an ta? Ngươi là không xem bà già này còn trong mắt phải không?

Nực cười~ Trò hề gì đây? Ta im lặng nhìn bà ta, bà ta tức giận ném chén trà xuống đất, Dự vương thấy vậy liền trầm giọng: - Phép tắc với trưởng bối của cô đây sao?

Ta cười nhạt cúi người hành lễ vấn an với bà ta rồi nhẹ nhàng ngồi vào ghế: - Thần thiếp không biết bản thân đã làm sai điều gì khiến cho lão phu nhân và vương gia tức giận như vậy?

Bà ta đưa tay chỉ thẳng mặt ta bảo: - Ta cho phép ngươi đứng dậy sao? Ta chưa cho phép thì ngươi vẫn phải quỳ~ Quỳ xuống cho ta!

Lạc Ý bên cạnh như muốn lao lên liền bị ta ngăn cản lại, ta đứng dậy làm theo lời bà ta, Dự vương thấy ta ngoan ngoãn như vậy giọng cũng dịu đi nhưng vẫn nói: - Ta nghe bảo mới ngày đầu vào phủ ngươi đã bất kính với ngạch nương còn có ức hiếp biểu muội?

Ha~ Bất kính ngạch nương? Ức hiếp biểu muội? Tên cẩu nam nhân này lại nghe lời mẹ hắn nói vào tai chưa rõ đúng sai muốn trách phạt ta đây mà: - Vương gia thần thiếp nào dám! Chuyện hôm đó…là biểu muội tự ý dâng trà cho lão phu nhân và cũng tự tay lão phu nhân uống…sao có thể trách thần thiếp~

Hắn tức giận hất thẳng ly trà về phía ta, nước trà nóng sắp đổ lên mặt ta liền bị Lạc Ý chặng lại, thấy nàng tên cẩu nam nhân ấy liền quát lên: - Tiện tỳ ngươi dám!!!

Lạc Ý hung hăng bảo: - Vương gia đây là hoàng cung, hiện tại vương phi còn đang phụ trách việc sắp xếp cung yến, người muốn trách phạt vương phi ngay lúc này sao?

Lão phu nhân bên cạnh cười lạnh: - Một nô tỳ thấp kém mà muốn lên mặt dạy dỗ chủ nhân sao? Cô ta chuẩn bị cung yến thì sao? Dự vương phủ ta dạy con cháu cũng cần phải xin phép sao?

Bà ta vừa dứt câu Lạc Ý liền quay đầu nhìn ta ánh mắt bất lực, ta cũng hiểu cho nàng bởi ta cũng như vậy. Lão phu nhân này thật sự não có vấn đề rồi sao? Bà ta có biết rằng đang đón tiếp Tây vực không mà muốn phạt ta ngay lúc này chứ? Ngu ngốc~ Ta thật sự phải suy nghĩ lại với trí tuệ như này thì khi xưa làm sao tiên đế phải lòng sủng hạnh bà ta rồi phong bà ta thành Anh tần vậy? Kĩ năng trên giường sao?

Lạc Ý bình tĩnh đáp trả: - Hiện tại là hoàng cung người dù muốn trách phạt vương phi cũng phải có ý chỉ của hoàng thượng hoặc là hoàng hậu! Nếu không để sứ đoàn Tây vực thấy thì e là…

Giỏi lắm Lạc Ý! Vừa nói đến Tây vực sắc mặt tên cẩu nam nhân kia liền thất kinh hắn dường như nhớ đến một ai đó liền quay sang nhìn lão phu nhân: - Ngạch nương chuyện này để về phủ chúng ta tính tiếp có được không? Lần này sứ đoàn Tây vực có một vài người…chúng ta không thể, không thể được!

Bà ta vừa nghe Dự vương nói vậy không cam lòng nhìn ta quỳ trên đất: - Con không trách phạt nó thì sau này gia pháp Dự vương phủ ta để vào đâu?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau