[Esport] Đồng Đội Điên Hết Cả Rồi
Chương 72: Hãy tới PG nhé!
"Anh Diệp, Cửu Vĩ Yêu Hồ của anh thật sự quá đỉnh! Em, em cảm thấy là cả đời này em cũng sẽ không theo kịp mất..." Nói xong, Amm bỗng nhiên nghẹn ngào rồi đưa hai tay che mắt mình lại, "Ô oa ——"
Cậu nhóc 17 tuổi - sau khi dẫn dắt cả đội nhưng lại để thua PG - bật khóc giống như một đứa bé 7 tuổi.
Diệp Hồng ngơ ngác nhìn cậu ta một hồi, sau khi xác định người kia không qua đây để gây hấn đánh nhau, hắn cười khẽ, vòng qua Tần Phi đến trước mặt đứa nhỏ kia, đưa tay xoa đầu cậu ta: "Được chứ, kí nhiều cũng không thành vấn đề."
"Huhu —— Anh Diệp, anh thật là tốt!" Amm chỉ ước gì mình có thể bổ nhào vào trong ngực Diệp Hồng, "Em, em muốn một cái chữ kí thật to! Em tên là Ngải Mẫn, Ngải trong Ngải Lị, Mẫn trong Mẫn Tiệp...."
*Mẫn tiệp: nhanh nhẹn, lanh lợi.
"Rồi rồi rồi, Tiểu Mẫn, anh sẽ kí cho em sau khi ngày thi đấu kết thúc nhé!" Diệp Hồng vỗ lưng Ngải Mẫn và làm động tác "không có việc gì đâu" với các bảo vệ đang chuẩn bị vây quanh hai người đang đứng cách đó không xa.
Người dẫn chương trình cũng bị cảnh tượng này làm cho ngây người một lát rồi mới hoàn hồn: 【...... Ha ha, hóa ra Amm là fan của Diệp Tử nhỉ, thảo nào phong cách cá nhân của cậu ấy lại giống Diệp Tử đến vậy! 】 Hắn cầm mic đi lên sân khấu, 【 Làm tôi sợ muốn nhảy dựng lên luôn, còn tưởng là sắp đánh nhau tới nơi rồi chứ, ai ngờ chỉ là muốn xin chữ kí của Diệp Tử! 】
Sau khi được MC giải thích, các khán giả không hiểu mô tê gì đang ngồi ở dưới cuối cùng cũng hiểu được, ai cũng thở phào nhẹ nhõm.
Tất nhiên là Ngải Mẫn cũng tự thấy phản ứng của mình có hơi quá lố, cậu ta che mắt lại, không dám đối mặt với khán giả.
Có thể được chung một trận đấu với người chơi mà mình thích, cậu ta cảm thấy đời tuyển thủ của mình đã không còn gì để tiếc nuối nữa rồi, nhất là khi Diệp Tử còn chơi con tướng làm nên tên tuổi của hắn —— Cửu Vĩ Yêu Hồ!
Các thành viên của hai đội tuyển lần lượt bắt tay chào hỏi lẫn nhau rồi cúi chào khán giả, nhưng MC lại không có ý định để bọn họ đi.
Hắn giơ microphone và hỏi PG: 【 Trận đấu tiếp theo sẽ là giữa PH và L.L, người thắng trong trận đấu đó sẽ trở thành đối thủ trong trận kế tiếp của các bạn, các bạn có điều gì muốn gửi gắm đến họ không nào? 】
Người đón lấy microphoe là Lạc Nhất Minh - người đứng gần MC nhất.
Lúc cậu ta cầm lấy mic, mọi người trong PG đều có dự cảm không lành.
Tất nhiên rồi, câu đầu tiên của Lạc Nhất Minh khi vừa mở miệng chính là: 【 Sao cũng được, dù sao thì cũng đâu thể làm đối thủ của chúng tôi đâu! 】
Khán đài toàn tiếng la ó của khán giả, nhưng cũng có những người cười ha ha lên tiếng cổ vũ cho PG!
Ok thôi, esport mà không gáy thì là một nền esport chết, hiếm hoi lắm mới có cơ hội, thế thì ngại gì mà không gáy cho đỡ ngứa miệng nhỉ.
Nghĩ thế, Diệp Hồng cũng cầm lấy microphone: 【 Có gan thì cứ thả Cửu Vĩ Yêu Hồ ra cho tôi, lần sau tôi nhất định sẽ lấy Mega! 】
Hàn Lãnh cũng giật mic góp vui: 【 Chúng tôi nhất định sẽ giành chức vô địch trong mùa này! 】
Sau đó, không hiểu sao micro lại rơi vào tay Tần Phi, anh nhíu mày: 【 Có gì đáng để nói chứ.... bọn tôi cũng đâu tới mức ngay cả vòng loại trực tiếp còn không đánh nổi chứ. 】 Nói xong, anh ném micro qua cho Kinh Vũ đang đứng bên cạnh mình.
Kinh Vũ đã gáy trong lúc ghi hình rồi, nhưng nếu đã cầm được mic thì cậu cũng muốn nói thêm một câu: 【 Mong là trong những trận sau sẽ có người qua cướp rừng cho tôi đỡ buồn, nếu không thì tôi sẽ cô đơn lắm đó nha ~ 】
Ồ, cái giọng gợi đòn này!
Khán giả lại tiếp tục la ó, lần này còn nhiều hơn cả lúc Lạc Nhất Minh cất tiếng!
Tần Phi vốn đang không kiên nhẫn mấy lại bị chọc cho phì cười, anh cũng không biết được mình đã được cameraman cho lên sóng với một cảnh quay đặc tả.
Sau đó, cả trường quay không khỏi xuýt xoa, đống bình luận cũng lập tức tràn lan.
【 A a a a a! Phi ca đẹp trai vãi ò! 】
【 Ôi trời ơi, anh ấy cười lên đẹp không gì tả nổi! 】
【 Mẹ ơi, con đã gặp được thiên thần rồi! 】
【 Phi ca bị Cá Vàng chọc cười đó hả? 】
【 Nói mới thấy, Phi ca với Cá Vàng đứng kế nhau trông xứng đôi quá đê! 】
Nói cho đã xong, Kinh Vũ cầm microphone đi đến trước mặt MC, lúc đưa mic cho hắn, tiếng "Cám ơn" của cậu tuy rất nhỏ nhưng vẫn lọt vào trong mic.
【 Úi, Cá Vàng ngoan quá đi! 】
【 Lẳng lơ nhưng ngoan! 】
【 Thiên thần nhỏ Cá Vàng aaaaaaa! 】
【 Nụ cười này tôi xin nhận lấy! 】
【 Kẻ bảo vệ nụ cười của Cá Vàng đây! 】
Cứ như thế, đống bình luận 【Đỉnhhhhh】 sau màn thể hiện của PG đã bị nhấn chìm bởi đám người mê cái đẹp, người không biết còn tưởng đây là gameshow chứ không phải là buổi tường thuật trực tiếp của Chúa Tể Ác Ma.
MC nhận lấy microphone rồi nở một nụ cười tuy ngượng ngùng nhưng vẫn còn phép lịch sự, vốn là hắn muốn để PG cổ vũ cho đối thủ sắp tới của mình một chút, nói mấy câu kiểu "Bọn tôi sẽ chờ các cậu trong trận đấu sáng mai" là được rồi, kết quả thì sao chứ? PG toàn gáy!
Cái kiểu này thì.... có khi là sau này các đội thắng trong những trận đấu khác đều sẽ học theo mà gáy tung trời mất.
MC lau mồ hôi trên trán và bước đến chỗ DJss.
Là đội trưởng kiêm người chỉ huy của cả đội —— có vẻ như cảm xúc của Ngải Mẫn đã ổn định trở lại, đôi mắt hồng hồng làm cậu ta cứ như một con thỏ, thêm vào đó là gương mặt vẫn còn nét trẻ con làm người đi đường giữa của DJss trông có chút đáng yêu.
MC hỏi: 【 Tuy rằng các bạn đã để thua PG, nhưng vẫn thắng họ được một trận, điều đó chứng tỏ đội tuyển của các bạn vẫn rất có tiềm năng, hơn nữa các thành viên cũng còn rất trẻ, tương lai sẽ rất rộng mở đây! Các bạn có điều gì muốn nói với PG hay không? Hay là muốn chia sẻ cảm nhận ngay lúc này của mình vậy. 】
Người nhận lấy microphone chính là Ngải Mẫn, cậu ta im lặng một lúc rồi nở một nụ cười bất lực: 【 Chuyện là thế này, bọn em vẫn còn đang học lớp 11, sang năm nữa là thành 12 rồi, cần phải thi đại học, vậy nên là.... nên là, sau khi tham gia mùa giải này xong, DJss sẽ giải thể ạ. 】
Cậu ta và dứt lời, cả khán đài đã ồ lên, ai cũng không thể tin nổi —— vậy nên đây chính là trận đánh cuối cùng của DJss rồi?!
Tiếc thật, rõ là có tiềm năng đến như vậy, đặc biệt là một người đi đường giữa như Amm....
Tất nhiên là Ngải Mẫn cũng không muốn từ bỏ chút nào, đôi mắt cậu ta lại bắt đầu ươn ướt: 【 Em rất thích làm tuyển thủ chuyên nghiệp..... thật sự rất thích...... em vẫn luôn muốn tiếp tục chơi như thế cho đến mãi về sau, nhưng mà, nhưng mà..... 】
Cậu ta còn chưa kịp dứt lời thì micro đã bị người khác giật lấy!
Ngải Mẫn có hơi sửng sốt, cậu ta quay đầu lại và nhìn thấy gương mặt của Diệp Hồng.
Diệp Hồng nhìn cậu ta, hắn khẽ cười rồi nói vào microphone trên tay mình: 【 Thi thật tốt nha, nếu thi xong mà em vẫn còn muốn đánh chuyên nghiệp thì hãy tới PG nhé! 】
Ngải Mẫn:!!!
Nghe xong câu đó, khán giả còn chưa kịp phản ứng thì PG đã không còn bình tĩnh mà vội chạy tới giật lấy microphone rồi gào lên.
Lạc Nhất Minh: 【 Cái gì cơ?! Diệp Tử, anh muốn giải nghệ hả?! 】
Hàn Lãnh: 【 Thế thì lại hay! Đường giữa báo đời như vậy đáng lý ra nên đổi từ sớm rồi! 】
Giữa những tiếng xôn xao của khán giả, Diệp Hồng cố nén ý định muốn đấm đồng đội của mình lại, quát:【 Ai muốn giải nghệ hả! Người bình thường thì người ta sẽ nghĩ là muốn bổ sung thêm thành viên dự bị hoặc là thành lập đội thứ hai! Sao tới lượt các cậu thì lại thành tôi muốn giải nghệ là sao hả?!】
Lạc Nhất Minh lập tức lộ ra vẻ thất vọng: 【 Gì chớ, vậy là anh vẫn còn đánh hả. 】
Hàn Lãnh thở dài: 【 Làm mừng hụt. 】
Phía dưới lập tức vang lên một tràng cười vang dội, MC cũng không khỏi phì cười.
Ngải Mẫn còn mới khóc giờ lại đưa tay che mắt rồi cười không ngừng.
Bầu không khí buồn bã đã biến mất, DJss cũng không còn cảm giác hụt hẫng sau khi thua trận nữa.
Các đồng đội của Ngải Mẫn vỗ vai cậu ta với những lời động viên: 【 Nào Tiểu Mẫn! Phải cố lên đó! 】
Cứ như thế, PG, trong buổi tường thuật trực tiếp, đã công khai đưa về một tuyển thủ esport có tiềm năng.
Mà người xem cũng cười muốn điên rồi:
【 Tuyển người ngay trên sóng cũng được luôn hả? 】
【 PG ai cũng chúa hề hết thế này! 】
【 Ha ha ha, cái đội này làm cười muốn nội thương luôn á. 】
【 Càng lúc càng mong được nghe mic check của trận này! 】
Không ai biết được rằng, ở bên MOMO, Zhis bỗng trở nên im lặng.
Mãi cho đến khi Kins - người ngồi bên cạnh cậu ta - dùng bả vai huých vai người em của mình, nhỏ giọng hỏi: "Nghĩ cái gì đó?"
Zhis hoàn hồn lại, nhỏ giọng trả lời: "Mùa sau mà không lọt vào tứ kết thì đội của bọn mình cũng sẽ phải.... "
Kins ngắt lời cậu ta: "Cá Vàng còn thiếu em một cái chữ ký đúng không?"
Zhis có hơi sửng sốt: "À, đúng vậy."
"Lúc em đi xin chữ ký thì tiện thể xin luôn thông tin liên lạc của cậu ấy nhé." Kins nói, hắn cười khẽ, "Dù có phải lăn lộn làm mình làm mẩy cũng phải xin cho bằng được, biết chưa?"
Zhis:?!
*****
Trận thi đấu ngày hôm nay của PG đã kết thúc, bọn họ có thể chọn để ở lại xem thi đấu, hoặc là quay về để nghỉ ngơi.
Là một đội tuyển tương đối tự do, thế nên 5 người sẽ có những lựa chọn khác nhau.
Tần Phi muốn ngủ, thế nên anh sẽ quay về, Kinh Vũ thấy anh rời đi nên cũng đi theo.
Diệp Hồng ở lại để kí tên cho Amm, sẵn tiện đó trao đổi với cậu ta một số kinh nghiệm đi đường giữa.
Lạc Nhất Minh là kẻ không chịu ngồi yên, tất nhiên là sẽ chọn ở lại xem thi đấu rồi.
Hàn Lãnh không yên tâm, thế nên cũng ở lại luôn.
*
Kế tiếp là trận đấu giữa PH và L.L với kết quả chung cuộc là 2-0 —— PH thắng liên tiếp hai trận, lọt vào vòng trong.
Xem xong, những thành viên còn ở lại của PG đều chỉ có một cảm nhận duy nhất:
Mẹ nó...... Lại là một đám hàng nhái!
Nếu nói, DJss bắt chước phong cách của PG, thì PH lại có chung một lối chơi với bọn họ —— hung tàn, nhịp độ nhanh, không ai cản nổi!
Nhưng điều đó cũng dễ hiểu thôi, dù sao thì Thanh Tử và Tiểu Oai đều có phong cách tương đối phù hợp với PG, thế nên cả đội mới kéo bọn họ về gia nhập. Ai mà ngờ được sau khi bị Tần Phi đuổi đi thì cả hai lại tự đi thành lập một đội tuyển mới chứ?
Diệp Hồng không khỏi tặc lưỡi: "Nói thật, cảm giác bị người khác bắt chước thật sự rất khó chịu."
Ngải Mẫn cảm thấy chột dạ: "...... Em xin lỗi."
Diệp Hồng xoa đầu cậu ta: "Nhưng mà không phải ai cũng có thể bắt chước được cách đánh của anh đâu nha, em rất là giỏi đó."
Ngải Mẫn lập tức đỏ mặt: "Cảm ơn anh Diệp ạ!"
Diệp Hồng: "Không sao, sự thật đã chứng minh, hàng nhái không bao giờ chơi lại hàng chính gốc, ván sau bọn anh sẽ thắng được thôi!"
Cùng lúc đó, Lạc Nhất Minh và Hàn Lãnh đã lên mạng tra thông tin về PH, nhìn thấy tên đầy đủ của bọn họ là Play Happily, biểu cảm của cả hai không khỏi trở nên vi diệu.
Lạc Nhất Minh: "Ủa?! Bọn mình là Play Gaily, bọn nó là Play Happily? Dịch ra thì chung nghĩa rồi còn gì! Sao bọn nó không đặt luôn là PG two cho nó nhanh luôn đi?!"
*Gaily - Happily: vui vẻ.
Hàn Lãnh đáp lại rất nghiêm túc: "Bọn mình đánh bại PG two rồi, bọn này là PG three."
"Đúng vậy, PG three!" Lạc Nhất Minh vỗ đùi, "Quá đáng thật! Bắt chước phong cách của bọn mình rồi mà còn ăn theo cả tên gọi nữa! Ván sau phải hành bọn nó ra bã mới được!"
Lúc này đây, Hàn Lãnh không đáp lại mà chỉ ngẩng đầu lên nhìn trời —— y chỉ muốn biết một điều, sau khi thắng PH rồi, người đi đường trên của PH - một thanh niên tràn đầy tiền án tiền sự như Thanh Tử - sẽ không kéo đám anh em của gã ta qua để xử bọn họ chứ?
Cậu nhóc 17 tuổi - sau khi dẫn dắt cả đội nhưng lại để thua PG - bật khóc giống như một đứa bé 7 tuổi.
Diệp Hồng ngơ ngác nhìn cậu ta một hồi, sau khi xác định người kia không qua đây để gây hấn đánh nhau, hắn cười khẽ, vòng qua Tần Phi đến trước mặt đứa nhỏ kia, đưa tay xoa đầu cậu ta: "Được chứ, kí nhiều cũng không thành vấn đề."
"Huhu —— Anh Diệp, anh thật là tốt!" Amm chỉ ước gì mình có thể bổ nhào vào trong ngực Diệp Hồng, "Em, em muốn một cái chữ kí thật to! Em tên là Ngải Mẫn, Ngải trong Ngải Lị, Mẫn trong Mẫn Tiệp...."
*Mẫn tiệp: nhanh nhẹn, lanh lợi.
"Rồi rồi rồi, Tiểu Mẫn, anh sẽ kí cho em sau khi ngày thi đấu kết thúc nhé!" Diệp Hồng vỗ lưng Ngải Mẫn và làm động tác "không có việc gì đâu" với các bảo vệ đang chuẩn bị vây quanh hai người đang đứng cách đó không xa.
Người dẫn chương trình cũng bị cảnh tượng này làm cho ngây người một lát rồi mới hoàn hồn: 【...... Ha ha, hóa ra Amm là fan của Diệp Tử nhỉ, thảo nào phong cách cá nhân của cậu ấy lại giống Diệp Tử đến vậy! 】 Hắn cầm mic đi lên sân khấu, 【 Làm tôi sợ muốn nhảy dựng lên luôn, còn tưởng là sắp đánh nhau tới nơi rồi chứ, ai ngờ chỉ là muốn xin chữ kí của Diệp Tử! 】
Sau khi được MC giải thích, các khán giả không hiểu mô tê gì đang ngồi ở dưới cuối cùng cũng hiểu được, ai cũng thở phào nhẹ nhõm.
Tất nhiên là Ngải Mẫn cũng tự thấy phản ứng của mình có hơi quá lố, cậu ta che mắt lại, không dám đối mặt với khán giả.
Có thể được chung một trận đấu với người chơi mà mình thích, cậu ta cảm thấy đời tuyển thủ của mình đã không còn gì để tiếc nuối nữa rồi, nhất là khi Diệp Tử còn chơi con tướng làm nên tên tuổi của hắn —— Cửu Vĩ Yêu Hồ!
Các thành viên của hai đội tuyển lần lượt bắt tay chào hỏi lẫn nhau rồi cúi chào khán giả, nhưng MC lại không có ý định để bọn họ đi.
Hắn giơ microphone và hỏi PG: 【 Trận đấu tiếp theo sẽ là giữa PH và L.L, người thắng trong trận đấu đó sẽ trở thành đối thủ trong trận kế tiếp của các bạn, các bạn có điều gì muốn gửi gắm đến họ không nào? 】
Người đón lấy microphoe là Lạc Nhất Minh - người đứng gần MC nhất.
Lúc cậu ta cầm lấy mic, mọi người trong PG đều có dự cảm không lành.
Tất nhiên rồi, câu đầu tiên của Lạc Nhất Minh khi vừa mở miệng chính là: 【 Sao cũng được, dù sao thì cũng đâu thể làm đối thủ của chúng tôi đâu! 】
Khán đài toàn tiếng la ó của khán giả, nhưng cũng có những người cười ha ha lên tiếng cổ vũ cho PG!
Ok thôi, esport mà không gáy thì là một nền esport chết, hiếm hoi lắm mới có cơ hội, thế thì ngại gì mà không gáy cho đỡ ngứa miệng nhỉ.
Nghĩ thế, Diệp Hồng cũng cầm lấy microphone: 【 Có gan thì cứ thả Cửu Vĩ Yêu Hồ ra cho tôi, lần sau tôi nhất định sẽ lấy Mega! 】
Hàn Lãnh cũng giật mic góp vui: 【 Chúng tôi nhất định sẽ giành chức vô địch trong mùa này! 】
Sau đó, không hiểu sao micro lại rơi vào tay Tần Phi, anh nhíu mày: 【 Có gì đáng để nói chứ.... bọn tôi cũng đâu tới mức ngay cả vòng loại trực tiếp còn không đánh nổi chứ. 】 Nói xong, anh ném micro qua cho Kinh Vũ đang đứng bên cạnh mình.
Kinh Vũ đã gáy trong lúc ghi hình rồi, nhưng nếu đã cầm được mic thì cậu cũng muốn nói thêm một câu: 【 Mong là trong những trận sau sẽ có người qua cướp rừng cho tôi đỡ buồn, nếu không thì tôi sẽ cô đơn lắm đó nha ~ 】
Ồ, cái giọng gợi đòn này!
Khán giả lại tiếp tục la ó, lần này còn nhiều hơn cả lúc Lạc Nhất Minh cất tiếng!
Tần Phi vốn đang không kiên nhẫn mấy lại bị chọc cho phì cười, anh cũng không biết được mình đã được cameraman cho lên sóng với một cảnh quay đặc tả.
Sau đó, cả trường quay không khỏi xuýt xoa, đống bình luận cũng lập tức tràn lan.
【 A a a a a! Phi ca đẹp trai vãi ò! 】
【 Ôi trời ơi, anh ấy cười lên đẹp không gì tả nổi! 】
【 Mẹ ơi, con đã gặp được thiên thần rồi! 】
【 Phi ca bị Cá Vàng chọc cười đó hả? 】
【 Nói mới thấy, Phi ca với Cá Vàng đứng kế nhau trông xứng đôi quá đê! 】
Nói cho đã xong, Kinh Vũ cầm microphone đi đến trước mặt MC, lúc đưa mic cho hắn, tiếng "Cám ơn" của cậu tuy rất nhỏ nhưng vẫn lọt vào trong mic.
【 Úi, Cá Vàng ngoan quá đi! 】
【 Lẳng lơ nhưng ngoan! 】
【 Thiên thần nhỏ Cá Vàng aaaaaaa! 】
【 Nụ cười này tôi xin nhận lấy! 】
【 Kẻ bảo vệ nụ cười của Cá Vàng đây! 】
Cứ như thế, đống bình luận 【Đỉnhhhhh】 sau màn thể hiện của PG đã bị nhấn chìm bởi đám người mê cái đẹp, người không biết còn tưởng đây là gameshow chứ không phải là buổi tường thuật trực tiếp của Chúa Tể Ác Ma.
MC nhận lấy microphone rồi nở một nụ cười tuy ngượng ngùng nhưng vẫn còn phép lịch sự, vốn là hắn muốn để PG cổ vũ cho đối thủ sắp tới của mình một chút, nói mấy câu kiểu "Bọn tôi sẽ chờ các cậu trong trận đấu sáng mai" là được rồi, kết quả thì sao chứ? PG toàn gáy!
Cái kiểu này thì.... có khi là sau này các đội thắng trong những trận đấu khác đều sẽ học theo mà gáy tung trời mất.
MC lau mồ hôi trên trán và bước đến chỗ DJss.
Là đội trưởng kiêm người chỉ huy của cả đội —— có vẻ như cảm xúc của Ngải Mẫn đã ổn định trở lại, đôi mắt hồng hồng làm cậu ta cứ như một con thỏ, thêm vào đó là gương mặt vẫn còn nét trẻ con làm người đi đường giữa của DJss trông có chút đáng yêu.
MC hỏi: 【 Tuy rằng các bạn đã để thua PG, nhưng vẫn thắng họ được một trận, điều đó chứng tỏ đội tuyển của các bạn vẫn rất có tiềm năng, hơn nữa các thành viên cũng còn rất trẻ, tương lai sẽ rất rộng mở đây! Các bạn có điều gì muốn nói với PG hay không? Hay là muốn chia sẻ cảm nhận ngay lúc này của mình vậy. 】
Người nhận lấy microphone chính là Ngải Mẫn, cậu ta im lặng một lúc rồi nở một nụ cười bất lực: 【 Chuyện là thế này, bọn em vẫn còn đang học lớp 11, sang năm nữa là thành 12 rồi, cần phải thi đại học, vậy nên là.... nên là, sau khi tham gia mùa giải này xong, DJss sẽ giải thể ạ. 】
Cậu ta và dứt lời, cả khán đài đã ồ lên, ai cũng không thể tin nổi —— vậy nên đây chính là trận đánh cuối cùng của DJss rồi?!
Tiếc thật, rõ là có tiềm năng đến như vậy, đặc biệt là một người đi đường giữa như Amm....
Tất nhiên là Ngải Mẫn cũng không muốn từ bỏ chút nào, đôi mắt cậu ta lại bắt đầu ươn ướt: 【 Em rất thích làm tuyển thủ chuyên nghiệp..... thật sự rất thích...... em vẫn luôn muốn tiếp tục chơi như thế cho đến mãi về sau, nhưng mà, nhưng mà..... 】
Cậu ta còn chưa kịp dứt lời thì micro đã bị người khác giật lấy!
Ngải Mẫn có hơi sửng sốt, cậu ta quay đầu lại và nhìn thấy gương mặt của Diệp Hồng.
Diệp Hồng nhìn cậu ta, hắn khẽ cười rồi nói vào microphone trên tay mình: 【 Thi thật tốt nha, nếu thi xong mà em vẫn còn muốn đánh chuyên nghiệp thì hãy tới PG nhé! 】
Ngải Mẫn:!!!
Nghe xong câu đó, khán giả còn chưa kịp phản ứng thì PG đã không còn bình tĩnh mà vội chạy tới giật lấy microphone rồi gào lên.
Lạc Nhất Minh: 【 Cái gì cơ?! Diệp Tử, anh muốn giải nghệ hả?! 】
Hàn Lãnh: 【 Thế thì lại hay! Đường giữa báo đời như vậy đáng lý ra nên đổi từ sớm rồi! 】
Giữa những tiếng xôn xao của khán giả, Diệp Hồng cố nén ý định muốn đấm đồng đội của mình lại, quát:【 Ai muốn giải nghệ hả! Người bình thường thì người ta sẽ nghĩ là muốn bổ sung thêm thành viên dự bị hoặc là thành lập đội thứ hai! Sao tới lượt các cậu thì lại thành tôi muốn giải nghệ là sao hả?!】
Lạc Nhất Minh lập tức lộ ra vẻ thất vọng: 【 Gì chớ, vậy là anh vẫn còn đánh hả. 】
Hàn Lãnh thở dài: 【 Làm mừng hụt. 】
Phía dưới lập tức vang lên một tràng cười vang dội, MC cũng không khỏi phì cười.
Ngải Mẫn còn mới khóc giờ lại đưa tay che mắt rồi cười không ngừng.
Bầu không khí buồn bã đã biến mất, DJss cũng không còn cảm giác hụt hẫng sau khi thua trận nữa.
Các đồng đội của Ngải Mẫn vỗ vai cậu ta với những lời động viên: 【 Nào Tiểu Mẫn! Phải cố lên đó! 】
Cứ như thế, PG, trong buổi tường thuật trực tiếp, đã công khai đưa về một tuyển thủ esport có tiềm năng.
Mà người xem cũng cười muốn điên rồi:
【 Tuyển người ngay trên sóng cũng được luôn hả? 】
【 PG ai cũng chúa hề hết thế này! 】
【 Ha ha ha, cái đội này làm cười muốn nội thương luôn á. 】
【 Càng lúc càng mong được nghe mic check của trận này! 】
Không ai biết được rằng, ở bên MOMO, Zhis bỗng trở nên im lặng.
Mãi cho đến khi Kins - người ngồi bên cạnh cậu ta - dùng bả vai huých vai người em của mình, nhỏ giọng hỏi: "Nghĩ cái gì đó?"
Zhis hoàn hồn lại, nhỏ giọng trả lời: "Mùa sau mà không lọt vào tứ kết thì đội của bọn mình cũng sẽ phải.... "
Kins ngắt lời cậu ta: "Cá Vàng còn thiếu em một cái chữ ký đúng không?"
Zhis có hơi sửng sốt: "À, đúng vậy."
"Lúc em đi xin chữ ký thì tiện thể xin luôn thông tin liên lạc của cậu ấy nhé." Kins nói, hắn cười khẽ, "Dù có phải lăn lộn làm mình làm mẩy cũng phải xin cho bằng được, biết chưa?"
Zhis:?!
*****
Trận thi đấu ngày hôm nay của PG đã kết thúc, bọn họ có thể chọn để ở lại xem thi đấu, hoặc là quay về để nghỉ ngơi.
Là một đội tuyển tương đối tự do, thế nên 5 người sẽ có những lựa chọn khác nhau.
Tần Phi muốn ngủ, thế nên anh sẽ quay về, Kinh Vũ thấy anh rời đi nên cũng đi theo.
Diệp Hồng ở lại để kí tên cho Amm, sẵn tiện đó trao đổi với cậu ta một số kinh nghiệm đi đường giữa.
Lạc Nhất Minh là kẻ không chịu ngồi yên, tất nhiên là sẽ chọn ở lại xem thi đấu rồi.
Hàn Lãnh không yên tâm, thế nên cũng ở lại luôn.
*
Kế tiếp là trận đấu giữa PH và L.L với kết quả chung cuộc là 2-0 —— PH thắng liên tiếp hai trận, lọt vào vòng trong.
Xem xong, những thành viên còn ở lại của PG đều chỉ có một cảm nhận duy nhất:
Mẹ nó...... Lại là một đám hàng nhái!
Nếu nói, DJss bắt chước phong cách của PG, thì PH lại có chung một lối chơi với bọn họ —— hung tàn, nhịp độ nhanh, không ai cản nổi!
Nhưng điều đó cũng dễ hiểu thôi, dù sao thì Thanh Tử và Tiểu Oai đều có phong cách tương đối phù hợp với PG, thế nên cả đội mới kéo bọn họ về gia nhập. Ai mà ngờ được sau khi bị Tần Phi đuổi đi thì cả hai lại tự đi thành lập một đội tuyển mới chứ?
Diệp Hồng không khỏi tặc lưỡi: "Nói thật, cảm giác bị người khác bắt chước thật sự rất khó chịu."
Ngải Mẫn cảm thấy chột dạ: "...... Em xin lỗi."
Diệp Hồng xoa đầu cậu ta: "Nhưng mà không phải ai cũng có thể bắt chước được cách đánh của anh đâu nha, em rất là giỏi đó."
Ngải Mẫn lập tức đỏ mặt: "Cảm ơn anh Diệp ạ!"
Diệp Hồng: "Không sao, sự thật đã chứng minh, hàng nhái không bao giờ chơi lại hàng chính gốc, ván sau bọn anh sẽ thắng được thôi!"
Cùng lúc đó, Lạc Nhất Minh và Hàn Lãnh đã lên mạng tra thông tin về PH, nhìn thấy tên đầy đủ của bọn họ là Play Happily, biểu cảm của cả hai không khỏi trở nên vi diệu.
Lạc Nhất Minh: "Ủa?! Bọn mình là Play Gaily, bọn nó là Play Happily? Dịch ra thì chung nghĩa rồi còn gì! Sao bọn nó không đặt luôn là PG two cho nó nhanh luôn đi?!"
*Gaily - Happily: vui vẻ.
Hàn Lãnh đáp lại rất nghiêm túc: "Bọn mình đánh bại PG two rồi, bọn này là PG three."
"Đúng vậy, PG three!" Lạc Nhất Minh vỗ đùi, "Quá đáng thật! Bắt chước phong cách của bọn mình rồi mà còn ăn theo cả tên gọi nữa! Ván sau phải hành bọn nó ra bã mới được!"
Lúc này đây, Hàn Lãnh không đáp lại mà chỉ ngẩng đầu lên nhìn trời —— y chỉ muốn biết một điều, sau khi thắng PH rồi, người đi đường trên của PH - một thanh niên tràn đầy tiền án tiền sự như Thanh Tử - sẽ không kéo đám anh em của gã ta qua để xử bọn họ chứ?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất