Xuyên Tới Thế Giới Thú Nhân, Ta Làm Ruộng Tại Vùng Hoang Dã
Chương 9:
"Grừ!"
Người sói gầm lên một tiếng trầm thấp với mấy người thú đi theo sau. Giọng điệu có vẻ vừa như đang tức giận vừa như đang thị uy, sau đó nó quay người, hai bước đã đến bên cạnh Tô Nhiễm.
Tô Nhiễm đứng tại chỗ, có chút sợ hãi nhưng cũng có chút tò mò quan sát mấy người thú trước mặt.
Trong bốn người thú, có hai người là thú hình mèo, hai người còn lại thì một người có cái đuôi cáo lớn màu đỏ, một người có cái đuôi chó màu trắng.
Hai người thú hình mèo đều có mái tóc vàng hoe, hai cái tai nhỏ trên đỉnh đầu không ngừng quay tới quay lui, trong đó một người có mái tóc dài đến tận lưng là giống cái.
Trong lúc Tô Nhiễm quan sát đối phương, mấy người thú bên kia cũng đang tò mò quan sát nàng.
Người thú mèo cái là người đầu tiên đi đến trước mặt Tô Nhiễm, đôi mắt to tròn, đồng tử đen to chiếm gần hết nhãn cầu.
Nàng ta giống như người sói lúc đầu, dùng chiếc mũi nhỏ ngửi ngửi xung quanh cơ thể Tô Nhiễm một hồi, sau đó cùng Tô Nhiễm nhìn nhau không chớp mắt vài giây, đột nhiên mở miệng: "Meo meo~"
Tô Nhiễm ngẩn người.
Đáng ghét, hơi đáng yêu quá!
Nàng hoàn toàn không có sức đề kháng với động vật họ mèo!
Sau đó ánh mắt nàng đảo qua, đột nhiên nhìn thấy ngọn núi nhấp nhô trên phần thân trên trần trụi của người mèo nhỏ, não nàng cứng lại, sau đó nhanh chóng rời mắt đi.
Ừm... May mà nàng không phải nam, nếu không thì máu mũi phải phun lên trời sánh vai với mặt trời rồi!
Mà ngay lúc Tô Nhiễm dời mắt đi, ba người thú còn lại cũng đã đi đến bên cạnh nàng, trong đó người thú cáo kia đưa tay ra, mắt không chớp nhìn nàng, đưa về phía mặt nàng.
Tô Nhiễm nhìn những chiếc móng vuốt sắc nhọn trên tay nó, sợ đến trợn tròn mắt, vội lùi lại một bước.
Ngay lúc này, trước mắt nàng lóe lên một bóng người, cùng với một tiếng "Ưm." cực ngắn, người thú cáo đột nhiên bị đá văng khỏi tổ chim.
Hai giây sau, bên dưới tổ chim vang lên một tiếng "Ầm" nặng nề!
Tô Nhiễm ngây người, nhìn Người sói đang đứng trước mặt mình gầm lên một tiếng trầm thấp với hai người thú còn lại, đột nhiên có chút đoán già đoán non.
Vậy nên bốn người thú này là vì tò mò, cố ý đến xem "Con mồi" là nàng bị mang về này sao?
Mà người mèo cái vì cùng giới tính với nàng nên được phép chạm vào nàng nhưng người thú cáo vì là giống đực nên đụng vào nàng là phải bị đánh?
Hành vi này... Tô Nhiễm nhìn người sói đang đứng trước mặt mình, trong ánh mắt lộ ra vẻ khó tả.
Chẳng lẽ nàng thực sự bị nhặt về vì là "Giống cái"?
Hu hu... Nàng muốn về nhà!
Ba người thú còn lại nhanh chóng bị người sói đuổi ra khỏi tổ chim, khi ra ngoài người thú mèo cái còn không ngừng ngoái đầu nhìn nàng, miệng không ngừng kêu "Meo meo."
Người sói gầm lên một tiếng trầm thấp với mấy người thú đi theo sau. Giọng điệu có vẻ vừa như đang tức giận vừa như đang thị uy, sau đó nó quay người, hai bước đã đến bên cạnh Tô Nhiễm.
Tô Nhiễm đứng tại chỗ, có chút sợ hãi nhưng cũng có chút tò mò quan sát mấy người thú trước mặt.
Trong bốn người thú, có hai người là thú hình mèo, hai người còn lại thì một người có cái đuôi cáo lớn màu đỏ, một người có cái đuôi chó màu trắng.
Hai người thú hình mèo đều có mái tóc vàng hoe, hai cái tai nhỏ trên đỉnh đầu không ngừng quay tới quay lui, trong đó một người có mái tóc dài đến tận lưng là giống cái.
Trong lúc Tô Nhiễm quan sát đối phương, mấy người thú bên kia cũng đang tò mò quan sát nàng.
Người thú mèo cái là người đầu tiên đi đến trước mặt Tô Nhiễm, đôi mắt to tròn, đồng tử đen to chiếm gần hết nhãn cầu.
Nàng ta giống như người sói lúc đầu, dùng chiếc mũi nhỏ ngửi ngửi xung quanh cơ thể Tô Nhiễm một hồi, sau đó cùng Tô Nhiễm nhìn nhau không chớp mắt vài giây, đột nhiên mở miệng: "Meo meo~"
Tô Nhiễm ngẩn người.
Đáng ghét, hơi đáng yêu quá!
Nàng hoàn toàn không có sức đề kháng với động vật họ mèo!
Sau đó ánh mắt nàng đảo qua, đột nhiên nhìn thấy ngọn núi nhấp nhô trên phần thân trên trần trụi của người mèo nhỏ, não nàng cứng lại, sau đó nhanh chóng rời mắt đi.
Ừm... May mà nàng không phải nam, nếu không thì máu mũi phải phun lên trời sánh vai với mặt trời rồi!
Mà ngay lúc Tô Nhiễm dời mắt đi, ba người thú còn lại cũng đã đi đến bên cạnh nàng, trong đó người thú cáo kia đưa tay ra, mắt không chớp nhìn nàng, đưa về phía mặt nàng.
Tô Nhiễm nhìn những chiếc móng vuốt sắc nhọn trên tay nó, sợ đến trợn tròn mắt, vội lùi lại một bước.
Ngay lúc này, trước mắt nàng lóe lên một bóng người, cùng với một tiếng "Ưm." cực ngắn, người thú cáo đột nhiên bị đá văng khỏi tổ chim.
Hai giây sau, bên dưới tổ chim vang lên một tiếng "Ầm" nặng nề!
Tô Nhiễm ngây người, nhìn Người sói đang đứng trước mặt mình gầm lên một tiếng trầm thấp với hai người thú còn lại, đột nhiên có chút đoán già đoán non.
Vậy nên bốn người thú này là vì tò mò, cố ý đến xem "Con mồi" là nàng bị mang về này sao?
Mà người mèo cái vì cùng giới tính với nàng nên được phép chạm vào nàng nhưng người thú cáo vì là giống đực nên đụng vào nàng là phải bị đánh?
Hành vi này... Tô Nhiễm nhìn người sói đang đứng trước mặt mình, trong ánh mắt lộ ra vẻ khó tả.
Chẳng lẽ nàng thực sự bị nhặt về vì là "Giống cái"?
Hu hu... Nàng muốn về nhà!
Ba người thú còn lại nhanh chóng bị người sói đuổi ra khỏi tổ chim, khi ra ngoài người thú mèo cái còn không ngừng ngoái đầu nhìn nàng, miệng không ngừng kêu "Meo meo."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất