Xuyên Tới Thế Giới Thú Nhân, Ta Làm Ruộng Tại Vùng Hoang Dã

Chương 44:

Trước Sau
"Meo~"

Người mèo nhỏ màu cam kiên trì không thôi, không để ý đến thái độ vô cùng không thân thiện của người sói, có vẻ như không ăn được thịt nướng thì không bỏ cuộc.

Tô Nhiễm nhìn hai người thú đang giằng co, còn có những người thú phía sau đang "Lén lút." quan sát hoặc "công khai" quan sát, một số suy nghĩ nhỏ nhen từ khi đến bộ lạc này và gặp những người thú khác dần nảy sinh trong đầu nàng.

Nàng ngồi xổm xuống cắt một miếng thịt to bằng bàn tay từ miếng thịt cừu đầu trắng đặt trên lá cây cỏ ngọt, sau đó đi đến bên người sói, đưa tay chọc chọc cánh tay người sói.

Đợi đến khi người sói nhìn lại, nàng giơ miếng thịt nướng trong tay ra so với hướng của người mèo nhỏ màu cam.

Nàng thấy rõ ràng mắt của người mèo nhỏ đó sáng lên "Bụp." một cái!

Sau đó khi người sói nhíu mày, nàng lại chỉ vào con mồi trong tay người mèo nhỏ màu cam nói: "Chúng ta đổi với nàng ta, nướng con vật đó cho ngươi ăn!"

Người sói không hiểu lời nàng nói nhưng có thể hiểu được ngôn ngữ cơ thể của nàng.

Hắn nhìn miếng thịt nướng trong tay Tô Nhiễm, nhíu mày nhìn Tô Nhiễm, tiếng gầm thấp trong cổ họng biến thành tiếng rên rỉ mềm mại.

Nghe có vẻ hơi tủi thân.

Hắn hẳn là chỉ hiểu được ý đổi với người mèo nhỏ màu cam nhưng không hiểu lời nàng nói nướng con vật đó cho hắn ăn.

Cho nên tưởng Tô Nhiễm muốn hắn ăn thịt sống.

Tô Nhiễm đoán như vậy.



Sau đó, người sói lại quay đầu nhìn con mồi trong tay người mèo nhỏ màu cam, do dự một lúc, mới cầm lấy miếng thịt nướng trong tay Tô Nhiễm, hướng về phía người mèo nhỏ màu cam:

"Áuuu~"

Người mèo nhỏ màu cam như ý nguyện đã đổi được thịt nướng.

Lấy được thịt nướng, nàng ta lập tức vui vẻ ôm miếng thịt cắn một miếng thật to.

Khuôn mặt mũm mĩm của nàng ta gần như bị miếng thịt che hết, đôi tai màu vàng trên đầu phấn khích hơi vểnh ra sau, cái đuôi sau lưng dựng đứng, chỉ có chóp đuôi cong lên liên tục vẫy sang trái sang phải.

Vừa ăn vừa không nhịn được phát ra những tiếng kêu vui vẻ từ trong miệng.

"Ư ư ư~"

"Meo~"

"Meo ục ục~"

Cái dáng vẻ đó, đáng yêu đến mức ham muốn vuốt ve mèo trong lòng Tô Nhiễm cứ tăng vọt!

Nhưng ngay khi nàng vừa định hành động thì đột nhiên bị người sói túm lấy eo kéo về bên đống lửa, vừa đặt nàng xuống vừa không vui nhìn nàng lẩm bẩm "Áuuuuu." điều gì đó.

Cuối cùng còn kết thúc sự bất mãn bằng một tiếng "Ư~" cực kỳ mềm mại và tủi thân, rồi lại ngồi xuống bắt đầu ăn thịt.

Chỉ là vị trí ngồi gần như sát vào Tô Nhiễm, đôi cánh sau lưng cũng mở ra một nửa, bao trọn cả người nàng vào trong.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau