Chương 440: Suýt nữa là chẩn bệnh nhầm
Đóng cửa lớn phòng khám, nhìn bãi máu Tê Lang phun ra ở phòng khách, Giang Nguyên bất đắc dĩ nhíu nhíu mày.
Múc nước từ bếp ra, rửa sạch vết máu trong phòng khách xong, lúc này Giang Nguyên mới thở phào nhẹ nhõm. Rửa mặt đơn giản một chút, sau đó hản liền lôi một gốc sâm núi lâu năm từ ngăn tủ đầu giường ra, nhìn một chút, sau đó cắn một miếng dài hơn ngày thường rõ ràng vào miệng, lúc này mới cất gốc sâm cẩn thận vào. hộp, sau đó lên giường nằm.
Hắn thật không ngờ, vừa mới về Vân Giang đã liền gây nên chuyện lớn như vậy. Nhớ tới nhà họ Tê này, trong lòng Giang Nguyên lại cười khổ.
Hắn tính toán ngàn vạn, nhưng thật không ngờ mình lại tính sót điểm này. Nhà họ Tề vẫn nhìn chằm chằm vào mình, nói muốn mời mình đến làm giáo tập gì đó, rõ ràng là phát hiện ra thực lực mình trong thời gian ngắn †ăng vọt, muốn tìm hiểu bí mật khiến mình tăng thực lực. nhanh như vậy.
Cho nên mới có ngày hôm nay, khi mình vừa về tới Vân Giang liên có người của nhà họ Tề tới tận cửa, tiên lễ hậu binh, thấy mình không đồng ý liền lập tức chuẩn bị ra tay khống chế, bức bách mình bộc lộ bí mật hoặc công pháp đặc thù gì đó.
Chỉ là bí mật thực lực của bản thân tăng vọt như vậy làm sao có thể nói cho bọn chúng được? Cái khác có thể thương lượng, chỉ có chuyện này tất nhiên không thể thương lượng được. Một khi mình bại lộ bí mật này, như vậy hậu quả không cần nói cũng biết.
Nghĩ tới đây, hắn không nén nổi âm thầm thở dài. Việc đã tới nước này, nếu nhà họ Tê còn chưa từ bỏ ý định thì đến cùng mình cũng chỉ có thể từ bỏ tất cả, tạm lánh sóng gió. Đợi tới khi thực lực mình đủ mạnh, lúc đó mới có thể...
Ánh mắt Giang Nguyên hơi lạnh lẽo đi, sau đó mới nhẹ nhàng nhắm mắt lại, chậm rãi nhấm nuốt khúc nhân sâm núi lâu năm mang theo mùi thơm ngát thấm khắp. tâm tỳ kia. Hăn không lo lắng hành động kế tiếp của nhà họ Tề. Dù sao tại nơi đông người như thế này, đối phương cũng không dám gây khó dễ cho mình ngay. Về phần vận dụng La Lệ khác, dường như nhà họ Tê cũng không dám. Đối với chuyện này... Hắn cũng hơi hiểu phía Tuyên Tử Nguyệt.
Giang Nguyên càng ngày càng tự tin với khả năng nhạy cảm của mình. Nếu nhà họ Tê phái người tới đây thật, nếu có người tới gần, hoặc có sát ý ở gần đó, hắn chắc chắn sẽ phát hiện ra đối phương trước, cũng có thể chuẩn bị tốt để ứng phó với tất cả.
Khúc nhân sân chậm rãi bị nhai nát trong miệng Giang Nguyên, hóa thành dịch nước hơi đắng lại thơm ngát, chậm rãi chảy vào bụng, trong đầu Giang Nguyên cũng hiện lên một tin tức:
~ Phát hiện năng lượng sinh vật đặc thù, bắt đầu hấp thu...
Nghe tin tức này hiên lên, Giang Nguyên châm rãi rơi vào giấc ngủ sâu...
Tổ sư gia lại xuất hiện lần nữa trước mắt. Nhưng. hôm nay không giống mọi ngày, không tùy ý bắt đầu xem bệnh, biểu diễn các loại bệnh bất đồng mà hiện lên loại bệnh của Trương Văn Thanh mà hôm nay Giang Nguyên mới gặp.
Tình huống này cũng độc nhất vô nhị giống Trương Văn Thanh, chẳng qua cách chữa của Tổ sư gia lại hoàn toàn bất đồng với Giang Nguyên, trực tiếp dùng hạt bí ngô sao chính cho bệnh nhân ăn. Mấy phút sau, ông lại lấy Tân lang, ô mai... Làm thuốc, cũng cho bệnh nhân ăn vào.
Nửa canh giờ sau, ông lại lấy qua đế, thường sơn, lê lô... Cho người bệnh ăn...
Cứ như thế, bệnh nhân ăn uống thuốc xong, chỉ vài phút sau bỗng bắt đầu nôn mửa, trong dạ dày nôn ra trừ một ít cặn thức ăn, dĩ nhiên có không ít thứ trùng hình thù kỳ lạ, thỉnh thoảng nhúc nhích...
Sau đó Tổ sư gia liền dùng thuốc bổ điều dường và thuốc khác để trừ nốt trùng còn sót lại...
Mà ngày thứ tư khi bệnh nhân tới khám lại, tình trạng bệnh đã tiêu tan toàn bộ, gần như khỏi hẳn...
'Tổ sư gia khám xong người bệnh này rồi, ngay sau đó liền có bốn năm người có cùng loại bệnh tương tự, mặc dù cùng là trùng chứng nhưng bệnh trạng lại gần như khác hẳn nhau...
Không biết bao lâu sau, một tin tức lại hiện lên:
- Ký thể sẽ tỉnh lại sau ba mươi phút... Tạm dừng hấp thu năng lượng tinh thần. Năng lượng tích lũy trước mắt đạt 53%...
Sau ba mươi phút, Giang Nguyên chợt tỉnh lại, nhớ tới thủ đoạn Tổ sư gia trị bệnh đều tấm tắc cảm thán. Mặc dù loại thủ đoạn này của Tổ sư gia có hơi trực tiếp nhưng quả thật nhanh chóng và hữu hiệu hơn so với phương pháp mình dùng ngày hôm qua nhiều.
Hơn nữa lúc Tổ sư gia bắt mạch liền phân biệt rõ ràng những điều khác thường. Mà mình phải tốn công tốn sức như vậy mới phát hiện ra, suýt nữa là bị biểu hiện "Tiêu khát" che mắt.
Đồng thời, ở phương diện trị liệu, bệnh của Trương Văn Thanh cần mình kê hai đơn thuốc, ba ngày loại bỏ trùng, sáu ngày điều dưỡng... Tổng cộng là chín ngày. mới có thể trị hết. Nhưng phương pháp Tổ sư gia sử dụng chỉ cần bốn ngày đã có hiệu quả. Chính mình quả nhiên vẫn còn non lắm.
Nghĩ tới đây, Giang Nguyên cũng âm thầm thở dài. Quả nhiên kinh nghiệm của mình còn thiếu, còn cần rèn luyện nhiều hơn, nếu không hôm qua ũng không mất thời gian khám như vậy, còn suýt nữa là chẩn bệnh nhầm.
Tỉnh táo lại rồi, Giang Nguyên rời giường rửa mặt mũi, sau đó liền thay quần áo thể thao, đi vào Đông Đại luyện Ngũ Cầm Hí.
Múc nước từ bếp ra, rửa sạch vết máu trong phòng khách xong, lúc này Giang Nguyên mới thở phào nhẹ nhõm. Rửa mặt đơn giản một chút, sau đó hản liền lôi một gốc sâm núi lâu năm từ ngăn tủ đầu giường ra, nhìn một chút, sau đó cắn một miếng dài hơn ngày thường rõ ràng vào miệng, lúc này mới cất gốc sâm cẩn thận vào. hộp, sau đó lên giường nằm.
Hắn thật không ngờ, vừa mới về Vân Giang đã liền gây nên chuyện lớn như vậy. Nhớ tới nhà họ Tê này, trong lòng Giang Nguyên lại cười khổ.
Hắn tính toán ngàn vạn, nhưng thật không ngờ mình lại tính sót điểm này. Nhà họ Tề vẫn nhìn chằm chằm vào mình, nói muốn mời mình đến làm giáo tập gì đó, rõ ràng là phát hiện ra thực lực mình trong thời gian ngắn †ăng vọt, muốn tìm hiểu bí mật khiến mình tăng thực lực. nhanh như vậy.
Cho nên mới có ngày hôm nay, khi mình vừa về tới Vân Giang liên có người của nhà họ Tề tới tận cửa, tiên lễ hậu binh, thấy mình không đồng ý liền lập tức chuẩn bị ra tay khống chế, bức bách mình bộc lộ bí mật hoặc công pháp đặc thù gì đó.
Chỉ là bí mật thực lực của bản thân tăng vọt như vậy làm sao có thể nói cho bọn chúng được? Cái khác có thể thương lượng, chỉ có chuyện này tất nhiên không thể thương lượng được. Một khi mình bại lộ bí mật này, như vậy hậu quả không cần nói cũng biết.
Nghĩ tới đây, hắn không nén nổi âm thầm thở dài. Việc đã tới nước này, nếu nhà họ Tê còn chưa từ bỏ ý định thì đến cùng mình cũng chỉ có thể từ bỏ tất cả, tạm lánh sóng gió. Đợi tới khi thực lực mình đủ mạnh, lúc đó mới có thể...
Ánh mắt Giang Nguyên hơi lạnh lẽo đi, sau đó mới nhẹ nhàng nhắm mắt lại, chậm rãi nhấm nuốt khúc nhân sâm núi lâu năm mang theo mùi thơm ngát thấm khắp. tâm tỳ kia. Hăn không lo lắng hành động kế tiếp của nhà họ Tề. Dù sao tại nơi đông người như thế này, đối phương cũng không dám gây khó dễ cho mình ngay. Về phần vận dụng La Lệ khác, dường như nhà họ Tê cũng không dám. Đối với chuyện này... Hắn cũng hơi hiểu phía Tuyên Tử Nguyệt.
Giang Nguyên càng ngày càng tự tin với khả năng nhạy cảm của mình. Nếu nhà họ Tê phái người tới đây thật, nếu có người tới gần, hoặc có sát ý ở gần đó, hắn chắc chắn sẽ phát hiện ra đối phương trước, cũng có thể chuẩn bị tốt để ứng phó với tất cả.
Khúc nhân sân chậm rãi bị nhai nát trong miệng Giang Nguyên, hóa thành dịch nước hơi đắng lại thơm ngát, chậm rãi chảy vào bụng, trong đầu Giang Nguyên cũng hiện lên một tin tức:
~ Phát hiện năng lượng sinh vật đặc thù, bắt đầu hấp thu...
Nghe tin tức này hiên lên, Giang Nguyên châm rãi rơi vào giấc ngủ sâu...
Tổ sư gia lại xuất hiện lần nữa trước mắt. Nhưng. hôm nay không giống mọi ngày, không tùy ý bắt đầu xem bệnh, biểu diễn các loại bệnh bất đồng mà hiện lên loại bệnh của Trương Văn Thanh mà hôm nay Giang Nguyên mới gặp.
Tình huống này cũng độc nhất vô nhị giống Trương Văn Thanh, chẳng qua cách chữa của Tổ sư gia lại hoàn toàn bất đồng với Giang Nguyên, trực tiếp dùng hạt bí ngô sao chính cho bệnh nhân ăn. Mấy phút sau, ông lại lấy Tân lang, ô mai... Làm thuốc, cũng cho bệnh nhân ăn vào.
Nửa canh giờ sau, ông lại lấy qua đế, thường sơn, lê lô... Cho người bệnh ăn...
Cứ như thế, bệnh nhân ăn uống thuốc xong, chỉ vài phút sau bỗng bắt đầu nôn mửa, trong dạ dày nôn ra trừ một ít cặn thức ăn, dĩ nhiên có không ít thứ trùng hình thù kỳ lạ, thỉnh thoảng nhúc nhích...
Sau đó Tổ sư gia liền dùng thuốc bổ điều dường và thuốc khác để trừ nốt trùng còn sót lại...
Mà ngày thứ tư khi bệnh nhân tới khám lại, tình trạng bệnh đã tiêu tan toàn bộ, gần như khỏi hẳn...
'Tổ sư gia khám xong người bệnh này rồi, ngay sau đó liền có bốn năm người có cùng loại bệnh tương tự, mặc dù cùng là trùng chứng nhưng bệnh trạng lại gần như khác hẳn nhau...
Không biết bao lâu sau, một tin tức lại hiện lên:
- Ký thể sẽ tỉnh lại sau ba mươi phút... Tạm dừng hấp thu năng lượng tinh thần. Năng lượng tích lũy trước mắt đạt 53%...
Sau ba mươi phút, Giang Nguyên chợt tỉnh lại, nhớ tới thủ đoạn Tổ sư gia trị bệnh đều tấm tắc cảm thán. Mặc dù loại thủ đoạn này của Tổ sư gia có hơi trực tiếp nhưng quả thật nhanh chóng và hữu hiệu hơn so với phương pháp mình dùng ngày hôm qua nhiều.
Hơn nữa lúc Tổ sư gia bắt mạch liền phân biệt rõ ràng những điều khác thường. Mà mình phải tốn công tốn sức như vậy mới phát hiện ra, suýt nữa là bị biểu hiện "Tiêu khát" che mắt.
Đồng thời, ở phương diện trị liệu, bệnh của Trương Văn Thanh cần mình kê hai đơn thuốc, ba ngày loại bỏ trùng, sáu ngày điều dưỡng... Tổng cộng là chín ngày. mới có thể trị hết. Nhưng phương pháp Tổ sư gia sử dụng chỉ cần bốn ngày đã có hiệu quả. Chính mình quả nhiên vẫn còn non lắm.
Nghĩ tới đây, Giang Nguyên cũng âm thầm thở dài. Quả nhiên kinh nghiệm của mình còn thiếu, còn cần rèn luyện nhiều hơn, nếu không hôm qua ũng không mất thời gian khám như vậy, còn suýt nữa là chẩn bệnh nhầm.
Tỉnh táo lại rồi, Giang Nguyên rời giường rửa mặt mũi, sau đó liền thay quần áo thể thao, đi vào Đông Đại luyện Ngũ Cầm Hí.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất