Khấu Vấn Tiên Đạo

Chương 673: Bạch Diễm Cơ Võ

Trước Sau
Sau một canh giờ.

Tần Tang bừng tỉnh từ trong nhập định, lệnh bài của hắn ngay lập tức sáng lên!

Quan Tinh Đảo triệu tập!

Tần Tang giật mình, tâm niệm cấp chuyển, nhưng động tác vẫn không dừng lại, vội vàng thu lại đồ cá nhân, đẩy cửa bước nhanh ra ngoài, phát hiện tình hình lần này không giống như tối hôm trước.

- Nhanh như vậy sao? Đã có chuyện gì xảy ra rồi à?

Nhóm người Mục Nhất Phong còn chưa có xuất hiện, tất cả mọi thứ trên đảo đều bình thường.

Điều này chứng minh, Quan Tinh Đảo chỉ triệu tập một mình hắn.

Tần Tang nhìn xung quanh, quan sát trong chốc lát, vẫn yên lặng như cũ, khiến cho hắn không khỏi có chút thấp thỏm.

Tần Tang không dám chậm trễ, đành phải điều khiển U La Vân, một mình bay về phía Quan Tinh Đảo.

Lúc sắp đến gần Quan Tinh Đảo, hắn mới phát hiện ra một đạo hồng quang quen thuộc đang xé gió bay đến, nhìn theo hướng mà hồng quang lao vùn vụt đi, cũng là đến Quan Tinh Đảo.

Tần Tang mừng thầm trong bụng, vội vàng điều chỉnh lại tốc độ bay cho chậm lại, chờ đợi hồng quang đuổi theo.

Hồng quang hiển nhiên cũng phát hiện ra Tần Tang, rẽ một cái bay đến, đáp xuống bên cạnh Tần Tang, hoá ra là Vinh sư huynh.

- Vinh sư huynh…

Tần Tang chắp tay lại, nhỏ giọng hỏi:

- Huynh cũng nhận được mệnh lệnh từ Quan Tinh Đảo à?

Vinh sư huynh gật đầu:



- Không sai! Xem ra Tần sư đệ cũng như vậy, vậy thì ta đây có thể yên tâm rồi. Vi huynh còn tưởng rằng chỉ có một mình ta, đang nghĩ đến liệu có phải trong lúc vô tình ta phạm phải sai lầm nào đó, nên bây giờ bị trách phạt.

Tần Tang lắc đầu cười nói:

- Không dối gạt Vinh sư huynh, vừa rồi sư đệ cũng có suy nghĩ này…

- Không biết có phải Xa sư thúc cho gọi hay không…

Hai người vừa nói vừa bay đi, rất nhanh đã nhìn thấy Quan Tinh Đảo, bọn họ phát hiện ra không chỉ có hai người bọn họ, còn có không ít độn quang bay đến Quan Tinh Đảo, hai phe chính đạo, ma đạo đều có cả.

Quan Tinh Đảo là do có người ghép từ mấy chục hòn đảo mà thành, lại hợp thành một khối, mặt đất như mặt gương, sáng đến mức có thể soi được vào, trên đảo kiến tạo vài toà đại điện ngay ngắn, Tần Tang chỉ mới bước vào một toà phía ngoài cùng.

Đáp xuống Quan Tinh Đảo, hắn mới phát hiện đã có hơn hai mươi người đến sớm hơn so với bọn hắn, bọn họ đang đứng trước đại điện, xung quanh mọi người chia thành từng nhóm 3-5 người đứng tụ lại với nhau.

Tuỳ ý liếc mắt nhìn qua, hắn nhận thấy hầu hết là các gương mặt quen thuộc.

Những người này đều không ngoại lệ, tất cả đều là những người có mặt trong cuộc chiến giữa Tiểu Hàn Vực và Thiên Hành Minh mà trở nên nổi tiếng, hào quang rực rỡ, trở thành nhân vật có tên tuổi trong thiên hạ, đa số đều là cao thủ cảnh giới Giả Đan.

Chỉ có số ít người giống như Tần Tang , tu vi chưa đến cảnh giới Giả Đan, nhưng vẫn có danh tiếng lớn như vậy.

Nhìn đến nhóm người này, trong lòng Tần Tang giống như đã hiểu ra mấy phần.

Tất cả ánh mắt mọi người đồng loạt nhìn đến Tần Tang và Vinh sư huynh độn quang, trong ánh mắt có cảnh giác, có ẩn giấu địch ý, cũng có thiện ý.

Một người nam tử áo trắng nhanh chân chào đón, hắn ta chắp tay lại, cười tươi nói:

- Ta biết mà, khẳng định không thể thiếu hai vị đạo hữu.

Người này đi ra từ Thái Ất Đan Tông, tên hắn ta là Thượng Nghĩa.

Pháp khí nổi tiếng của hắn ta là một cái đan đỉnh, Tần Tang không biết hắn ta có thể luyện đan hay không, nhưng biết rõ hắn ta nhất định sẽ luyện người, số tu sĩ của Thiên Hành Minh bị đan đỉnh của hắn ta cắn nuốt không phải là ít, thế nhưng tất cả hài cốt đều không còn.



Tần Tang và Vinh sư huynh đáp lễ:

- Thượng đạo hữu…

Vinh sư huynh quan sát trái phải, nghi ngờ lên tiếng:

- Quý tông chỉ có mỗi đạo hữu nhận được mệnh lệnh thôi sao?

Thượng Nghĩa lặng lẽ chỉ về phía sau:

- Hai vị nhìn những người ở phía sau này mà xem, có một ai trong số họ là nhân vật bình thường hay sao? Có ai không phải là đi ra từ chiến trường cơ chứ? Trong sư môn của chúng ta, có thể tìm được một người như ta góp vào cho đủ số lượng đã là không tệ rồi, cũng không thể so sánh với nhân tài của Vô Ảnh Kiếm tiếng tăm lẫy lừng được.

- Thượng đạo hữu lại chê cười ta rồi.

Tần Tang và Thượng Nghĩa cũng rất thân thiết, hắn ta lắc đầu bật cười, phản kích lại:

- Không nói đến những thứ khác, ta đã từng có dịp chứng kiến thực lực của Vân Du Tử đạo hữu, bội phục sát đất. Hỏi thăm ngươi mấy lần, lần nào cũng không có tin tức, Thái Ất Đan Tông của các ngươi khống biết cất giấu bao nhiêu cao thủ lại không đưa ra, có phải là sợ ảnh hưởng đến con đường đột phá cảnh giới Kết Đan của bọn họ hay không?

- Giống nhau! Giống nhau thôi!

Thượng Nghĩa cười ha ha một tiếng:

- Vân Du Tử sư huynh trăm tuổi ở cảnh giới Trúc Cơ, dựa vào tốc độ kinh người mà ngay lập tức đột phá cảnh giới Giả Đan, thiên phú và ý chí mạnh đến cỡ nào, nhìn khắp cả cái Tiểu Hàn Vực này, có mấy ai dám so với Vân Du Tử sư huynh đâu?

- Ta đã giúp ngươi thăm dò vài lần, không biết Vân Du Tử sư huynh đang ở nơi nào, một mực không chịu lộ diện. Nếu như có tin tức, ta nhất định sẽ báo cho ngươi đầu tiên.

- Lại nói, Vân Du Tử sư huynh có đệ tử thân truyền là Lý Ngọc Phủ, ở ngay trong tiểu đội của ngươi, nếu như hắn ta trở về, còn có thể bỏ mặc đệ tử của hắn ta hay sao?

Tần Tang gật nhẹ đầu.

Không lâu sau khi Chân Thuỷ Thiên Huyễn Trận được bố trí xong xuôi, Lý Ngọc Phủ cũng bị điều động đến Loạn Đảo thuỷ vực, Tần Tang giúp đỡ làm thay, rồi tìm một lý do, đưa Lý Ngọc Phủ vào đội ngũ của chính hắn, thuận tiện chăm sóc thay cho Vân Du Tử.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau