[Dân Quốc] Pháp Y Bạch Hướng Mặc

Chương 18:

Trước Sau
Bạch Hướng Mặc vẫn luôn im lặng lúc này cũng xen vào nói: “Trương đồng học bắt các ngươi làm nhiều ít?”

Nữ đầu bếp cùng người giúp việc A Phương từng người trước sau nói ra cụ thể số lượng, nghe vậy Bạch Hướng Mặc không khỏi nhíu mày.

Tề Minh nhìn về phía Bạch Hướng Mặc quan tâm hỏi: “ Sao vậy?”

Bạch Hướng Mặc: “Như vậy số lượng, chỉ có loại lớn học sinh hoạt động tụ hội mới có thể dùng đến, hơn nữa sẽ không chỉ phân công một người phụ trách. Theo ta được biết, sắp tới ở Thượng Hải, tất cả các trường học đều không có như vậy thật lớn hoạt động. ”

Hiện tại học sinh đều có chính mình con đường để giao lưu tin tức, sẽ không không để ý đến chuyện không liên quan. Hơn nữa lúc trước Bạch Hướng Mặc thường xuyên chú ý đến Trương Thư Ninh, cũng càng thêm hiểu biết mấy tin tức này. Như vậy quy mô lớn hoạt động, cũng rất khó che giấu không cho mọi người biết.

Tề Minh cùng Bạch Hướng Mặc liếc nhau, đều thấy được đối phương trong mắt suy nghĩ.

Tề Minh nhìn phía tài xế cùng người làm vườn hỏi: “Án mạng đêm đó, các ngươi đang làm cái gì?”

Ba người tài xế cùng người làm vườn lúc này bốn mắt nhìn nhau, làm như muốn nói rồi lại sợ hãi không dám nói.

Tề Minh hỏi lại: “Như thế nào? Các ngươi làm chuyện gì mà không thể nói?”

Tuổi hơi nhỏ tài xế nhìn quản gia liếc mắt một cái, một hồi lâu mới thấp giọng trả lời: “Chúng ta ngày đó buổi tối ở trong phòng uống rượu.”

Ánh mắt của Quản đảo qua tới, tức khắc nổi giận: “Các ngươi thế nhưng đều ở uống rượu?! Khó trách lửa cháy nửa ngày mới chạy tới!”



Môt cái khác tài xế cũng trả lời: “Quản gia, rượu này là tiểu thư mua cho tôi.”

Quản gia: “Tiểu thư cho ngươi mua?! Các ngươi còn dám dùng tiểu thư tiền!”

Tài xế gấp đến độ vội vàng xua tay, trên trán đều là mồ hôi mỏng:

“Không đúng không đúng, tiểu thư nói, không biết tôi năm nay vừa tròn hai mươi tuổi, nói đây là đại sự, đại biểu tôi đã trưởng thành có thể thành gia lập nghiệp. Cho nên hôm đó cho tôi mua rượu, còn cho tôi tiền để đi mua một ít thức ăn, làm tôi cùng các anh em ăn một bữa thật ngon, còn nói xem như là làm tiệc chúc mừng ta.”

Quản gia tuy rằng không lại tìm mấy người phiền toái, nhưng vẫn như cũ thực phẫn nộ, trong miệng lải nhải: “Mọi chuyện như thế nào đều trùng hợp cùng một lúc thế không biết.”

Tề Minh lại hỏi vài câu, liền đưa Bạch Hướng Mặc lên lầu đi xem hiện trường vụ án.

Bạch Hướng Mặc duy nhất không thích hiện trường vụ án chính là hiện trường hoả hoạn, vì lửa cháy ở nhiệt độ lớn sẽ đem rất nhiều đồ vật đều thiêu hủy, hơn nữa lúc cứu hoả, hiện trường sẽ rất hỗn loạn, rất nhiều dấu vết, vật chứng đều sẽ bị phá hư.

-----------------------------------------------------------------------------

Cửa phòng ngủ đã bị thiêu cháy đen, trong phòng ngủ càng là một mảnh hỗn loạn, đại bộ phận đồ vật đều đã bị thiêu hủy, nơi nơi đều bị đốt cháy đen thui.

Bạch Hướng Mặc nhìn trên mặt đất lung tung rối loạn dấu chân, hít sâu một hơi mới làm chính mình bình tĩnh trở lại.

Bạch Hướng Mặc: “Phía trước nơi này bị điều tra thời điểm, có hay không đối xung quanh đồ vậy tiến hành di chuyển cùng khuân vác?”



Tề Minh: “Vương tham trưởng chỉ là tới nhìn thoáng qua, làm người đem thi thể chở đi liền không có lại vào trong phòng. Tôi tới thời điểm cũng không thấy có lộn xộn, hiện tại tôi đều có thể nhớ rõ ta từng động vào cái gì, ở nơi nào di chuyển quá.”

Quản gia cũng nói: “Tề tiên sinh dặn dò lúc sau, tôi liền không cho bất kì người nào đi vào. Lão gia tưởng niệm tiểu thư thời điểm, cũng chỉ là đứng ở ngoài cửa nhìn.”

Bạch Hướng Mặc còn tính vừa lòng gật gật đầu, cho Tề Minh một cái tán thưởng ánh mắt.

Tề Minh cũng hơi gật đầu đáp lại, vô cùng tự nhiên mà nhận lấy Bạch Hướng Mặc tán thưởng.

Bạch Hướng Mặc thật cẩn thận mà bước qua bậc cửa đi vào trong phòng của Trương Thư Ninh: “Lần sau nhớ rõ cho tôi chuẩn bị bao tay cùng giày bảo hộ.”

Tề Minh: “Lần sau?”

Bạch Hướng Mặc: “Tôi cho rằng về sau anh còn sẽ cần tới tôi nữa, tuy rằng, anh cũng không nghĩ có cơ hội này……”

“Cẩn thận. ” Tề Minh dùng tay đem Bạch Hướng Mặc kéo lui về sau, Trên nóc nhà treo đèn thủy tinh rớt xuống mấy sợi hạt châu, đèn thủy tinh còn lại cũng lung lay sắp đổ.

Bạch Hướng Mặc trực tiếp đâm vào trên người Tề Minh, ngạnh bang bang cơ bắp làm Bạch Hướng Mặc đâm vào có điểm đau. Cánh tay càng bị niết đau đến mức Bạch Hướng Mặc liên tục hút khí, không nghĩ tới tên này thân thể lại cứng rắn như vậy.

“Cảm ơn.” Bạch Hướng Mặc ảo não, hắn chỉ lo nhìn dưới chân, thiếu chút nữa phạm vào sai lầm. Hiện trường hỏa hoạn, không chỉ có phải chú ý dưới chân, còn phải phải chú ý đến trần nhà. Ai cũng không biết khi nào liền sẽ bất ngờ có đồ vật rơi xuống, làm ngươi đầu bị nở hoa a.

Bạch Hướng Mặc ở trong phòng dựa theo từng khu vực khác nhau mà tiến hành điều tra tỉ mỉ từng chi tiết. Chỉ tiếc lửa cháy quá lớn, đốt cháy rất nhiều đồ vật trong phòng, chỉ nhìn ra được trong phòng có ba chỗ bị cháy, cũng không có phát hiện thứ gì khác khả nghi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau