Chương 51: Ai là Tân Nhân Vương?
- Tổng điểm là 1 vạn 3000 điểm, trên lý luận có một ngàn ba trăm người hợp cách, nhưng trên thực tế không thể nào có nhiều người hợp cách như vậy.
Truyền Công trưởng lão của Thanh Long Viện nói:
- Nhất định sẽ có một ít thiết bài điểm tích lũy, không bị người tìm được, còn có một ít người điểm tương đối cao, cho nên ta đoán chừng, có thể có 500 người hợp cách, xem như không tệ rồi.
- Ta đoán cũng tầm 500 người.
Tạ Cuồng gật đầu nói.
- Theo kinh nghiệm trước kia, đại khái là số này, nhưng ta rất hiếu kỳ, năm nay Tân Nhân Vương sẽ là ai?
Truyền Công trưởng lão Huyền Vũ Viện nói, sau đó hỏi một vấn đề.
- Đây còn phải nói, Tân Nhân Vương năm nay, nhất định là thiên tài Đoan Mộc Tuyệt của Đoan Mộc gia ta.
Đoan Mộc Kim cười hắc hắc nói, thần sắc cực kỳ tự tin.
- Đoan Mộc Kim, ngươi cũng quá tự tin? Hoàng Ngọc của Thanh Long Viện ta, thiên tư bất phàm, thức tỉnh huyết mạch cấp năm, hơn nữa đã đạt tới Vũ Sư tứ trọng, không kém hơn Đoan Mộc Tuyệt, ta thấy Tân Nhân Vương lần này, trừ Hoàng Ngọc ra thì không còn có thể là ai khác.
Truyền Công trưởng lão của Thanh Long Viện nói.
- Huyền Vũ Viện Tạ Hồng, mặc dù là nữ tử, nhưng thiên tư không chênh lệch chút nào, có lẽ Tân Nhân Vương là Huyền Vũ Viện Tạ Hồng!
Truyền Công trưởng lão Huyền Vũ Viện nói.
- Ta xem chưa hẳn, Chu Tước Viện Ân Khải cũng không chênh lệch, lúc này đây, Chu Tước Viện ta nhất định có thể đoạt được vị trí Tân Nhân Vương.
Tạ Cuồng mở miệng nói.
Đoan Mộc Kim vỗ vỗ bụng mập mạp, tự tin nói:
- Mặc dù bọn người Hoàng Ngọc không tệ, nhưng so với Đoan Mộc Tuyệt, lại hơi kém một bậc, còn có, Tạ Cuồng, Chu Tước Viện các ngươi đã tám năm không có Tân Nhân Vương, lúc này đây cũng không có khả năng, ngươi đừng nằm mơ nữa.
Sắc mặt Tạ Cuồng trầm xuống, nói:
- Đoan Mộc bàn tử, ngươi có ý gì? Xem thường Chu Tước Viện ta sao?
- Đúng, ta chính là xem thường Chu Tước Viện các ngươi, thì sao? Chỉ bằng chút ít phế vật của Chu Tước Viện các ngươi, cũng muốn cướp Tân Nhân Vương, căn bản không có khả năng, nếu ngươi không phục, chúng ta đánh cược một ván, như thế nào?
Đoan Mộc Kim lộ ra vẻ trào phúng, nói.
- Đáng giận, đánh cuộc thì đánh cuộc, ta há sợ ngươi sao, Đoan Mộc bàn tử, nói đi, ngươi muốn đánh cuộc như thế nào?
Tạ Cuồng nói.
Con mắt Đoan Mộc Kim sáng lên, lộ ra nụ cười hưng phấn, nói:
- Như vậy đi, đánh bạc là Bạch Hổ Viện hoặc Chu Tước Viện đạt được vị trí Tân Nhân Vương, tiền đặt cược 30 viên linh tinh, như thế nào?
- Cái gì? 30 viên linh tinh?
Tạ Cuồng chấn động.
Linh tinh, ẩn chứa linh khí vô cùng tinh thuần, do thiên địa ngưng tụ thành, vô cùng trân quý, chỉ có võ giả Đại Vũ Sư trở lên mới có thể sử dụng tu luyện.
Trên thị trường, một viên linh tinh, có thể bán một vạn lượng bạc.
30 viên linh tinh, tương đương với ba mươi vạn lượng bạc.
Tiền đặt cược là 30 viên linh tinh, thật rất lớn.
- Như thế nào? Tạ Cuồng, 30 viên linh tinh cũng không dám đánh bạc?
Đoan Mộc Kim lộ ra nụ cười khinh miệt.
- Đáng giận!
Tạ Cuồng cắn răng, nói:
- Đoan Mộc Kim, ta cược, đến lúc đó ai cũng đừng nghĩ chơi xấu.
- Ta còn sợ ngươi quỵt nợ đây!
Đoan Mộc Kim cười lạnh.
- Có đệ tử đi ra.
Lúc này Truyền Công trưởng lão của Thanh Long Viện nói.
Quả nhiên, từ trong U Dạ sơn mạch, có mấy người trẻ tuổi đi ra.
Là đệ tử Chu Tước Viện, đi ra còn rất nhanh, nhưng không biết đạt được bao nhiêu điểm tích lũy?
Đoan Mộc Kim khinh miệt cười cười.
Tạ Cuồng trầm mặt, sau đó nhìn về phía mấy thanh niên kia, nói:
- Các ngươi đạt được bao nhiêu điểm tích lũy, lấy ra kiểm kê.
- Không, không có nhiều!
Một thanh niên sắc mặt đỏ lên, cuối cùng lấy ra hai tấm thiết bài một điểm, mà mấy người khác, một tấm cũng không có, hiển nhiên toàn bộ thu hoạch là hai điểm này.
- Ha ha ha, mấy người được hai điểm, Chu Tước Viện các ngươi thu hoạch thật lớn.
Đoan Mộc Kim cười ha ha.
Truyền Công trưởng lão hai viện khác cũng lộ ra nụ cười vui vẻ.
Tứ đại viện lẫn nhau cạnh tranh kịch liệt, viện khác càng yếu, bọn họ tự nhiên càng cao hứng.
Sắc mặt Tạ Cuồng vô cùng âm trầm.
Sau khi mấy thanh niên này đi ra, người đi ra ngày càng nhiều, đương nhiên có thể hợp cách lại rất ít.
Trong mười người, mới có một cái.
Những người không hợp cách kia, cả đám ủ rũ, mà hợp cách thì cao hứng bừng bừng.
Mà nhân số hợp cách, tự nhiên là Bạch Hổ Viện tạm chiếm ưu thế, xếp thứ nhất.
Thanh Long Viện bài danh thứ hai, Huyền Vũ Viện bài danh thứ ba.
Chu Tước Viện, giống như mấy năm trước, xếp hạng cuối cùng.
Này để cho Đoan Mộc Kim cười càng thêm thoải mái.
Mà sắc mặt Tạ Cuồng càng ngày càng khó coi.
- Các ngươi xem, Tạ Hồng đi ra.
Bỗng nhiên có người kêu lên.
Đệ nhất cao thủ Huyền Vũ Viện Tạ Hồng, đi ra U Dạ Sơn Mạch.
Bất quá sắc mặt Tạ Hồng lúng túng, có chút âm trầm.
- Hắc hắc, xem ra thành tích của Tạ Hồng sư điệt không lý tưởng.
Chứng kiến biểu lộ của Tạ Hồng, Đoan Mộc Kim cười hắc hắc.
Sắc mặt Truyền Công trưởng lão Huyền Vũ Viện trầm xuống.
Năm trăm linh chín điểm.
Cuối cùng, số điểm của Tạ Hồng là năm trăm linh chín điểm.
- Năm trăm linh chín điểm, đã xem như không tệ rồi, nhưng không có tấm thiết bài 500 điểm tích lũy, cái điểm này, rất khó đạt được đệ nhất.
Truyền Công trưởng lão của Thanh Long Viện nói.
- Vậy cũng không nhất định, nếu lúc này đây thiết bài 500 điểm tích lũy ai cũng không có được, năm trăm linh chín điểm tích lũy của Hồng Nhi, thì có thể đạt được thứ nhất.
Truyền Công trưởng lão Huyền Vũ Viện không cam lòng nói.
- Lúc này đây, thiết bài 500 điểm tích lũy bị người lấy được.
Tạ Hồng nói.
- Cái gì? Thiết bài 500 điểm tích lũy bị ai lấy được?
Bốn Truyền Công trưởng lão đều thất kinh, vội vàng hỏi.
Ai đạt được thiết bài 500 điểm tích lũy, thì có thể là đệ nhất danh, bọn họ tự nhiên chú ý.
Tạ Hồng lắc đầu, không có trả lời.
Tuy lúc trước bị Lục Minh lấy được, nhưng đằng sau Đoan Mộc Tuyệt, Ân Khải, Hoàng Ngọc… toàn lực truy tung Lục Minh, vài ngày trôi qua, thiết bài 500 điểm tích lũy đến cùng rơi vào trong tay ai, nàng cũng không biết.
Ánh mắt mấy Truyền Công trưởng lão lập loè, đều hi vọng thiết bài 500 điểm tích lũy vào tay thiên tài nhà mình.
Mà những đệ tử cũ ở phụ cận, cũng nghị luận nhao nhao, đều đang suy đoán ai sẽ là đệ nhất.
- Ân Khải đi ra.
- Còn có Hoàng Ngọc.
Có người hô.
Trong nội tâm Tạ Cuồng nhảy dựng, vội vàng nhìn lại.
Chỉ thấy Ân Khải và Hoàng Ngọc phân biệt mang theo một nhóm người, từ trong rừng núi đi ra.
- Ân Khải, ngươi kiểm kê trước đi!
Hoàng Ngọc nhìn Ân Khải nói.
Sắc mặt Ân Khải âm trầm, vung tay lên, xuất hiện một đống thiết bài điểm tích lũy.
Tuy giới chỉ trữ vật trân quý, nhưng đám người Ân Khải vẫn phải có.
Bốn trăm chín mươi sáu điểm.
Tổng điểm của Ân Khải là bốn trăm chín mươi sáu điểm, còn ít hơn Tạ Hồng.
- Ha ha, Tạ Cuồng, xem ra 30 viên linh tinh của ngươi nhất định phải thua, điểm của Ân Khải còn ít hơn Tạ Hồng, không có khả năng đạt được đệ nhất.
Đoan Mộc Kim cười ha ha.
- Đoan Mộc Kim, ngươi đừng cao hứng quá sớm, tuy Ân Khải không thể vấn đỉnh, nhưng Đoan Mộc Tuyệt cũng chưa chắc có thể được thứ nhất.
Tạ Cuồng nói.
- Vậy sao? Dù sao ta dựng ở thế bất bại rồi, cho dù không phải Đoan Mộc Tuyệt đạt được thứ nhất, ta cũng sẽ không thua.
Đoan Mộc Kim cười khẩy nói.
Lúc này, sắc mặt Ân Khải càng khó coi.
- Lục Minh, ta hi vọng thiết bài 500 điểm tích lũy của ngươi, đã bị Đoan Mộc Tuyệt đoạt đi.
Trong nội tâm Ân Khải nói.
Hắn tình nguyện Đoan Mộc Tuyệt được thứ nhất, cũng không muốn Lục Minh được thứ nhất.
Mà lúc này, Lục Minh và Phong Vũ từ trong U Dạ sơn mạch đi ra.
Truyền Công trưởng lão của Thanh Long Viện nói:
- Nhất định sẽ có một ít thiết bài điểm tích lũy, không bị người tìm được, còn có một ít người điểm tương đối cao, cho nên ta đoán chừng, có thể có 500 người hợp cách, xem như không tệ rồi.
- Ta đoán cũng tầm 500 người.
Tạ Cuồng gật đầu nói.
- Theo kinh nghiệm trước kia, đại khái là số này, nhưng ta rất hiếu kỳ, năm nay Tân Nhân Vương sẽ là ai?
Truyền Công trưởng lão Huyền Vũ Viện nói, sau đó hỏi một vấn đề.
- Đây còn phải nói, Tân Nhân Vương năm nay, nhất định là thiên tài Đoan Mộc Tuyệt của Đoan Mộc gia ta.
Đoan Mộc Kim cười hắc hắc nói, thần sắc cực kỳ tự tin.
- Đoan Mộc Kim, ngươi cũng quá tự tin? Hoàng Ngọc của Thanh Long Viện ta, thiên tư bất phàm, thức tỉnh huyết mạch cấp năm, hơn nữa đã đạt tới Vũ Sư tứ trọng, không kém hơn Đoan Mộc Tuyệt, ta thấy Tân Nhân Vương lần này, trừ Hoàng Ngọc ra thì không còn có thể là ai khác.
Truyền Công trưởng lão của Thanh Long Viện nói.
- Huyền Vũ Viện Tạ Hồng, mặc dù là nữ tử, nhưng thiên tư không chênh lệch chút nào, có lẽ Tân Nhân Vương là Huyền Vũ Viện Tạ Hồng!
Truyền Công trưởng lão Huyền Vũ Viện nói.
- Ta xem chưa hẳn, Chu Tước Viện Ân Khải cũng không chênh lệch, lúc này đây, Chu Tước Viện ta nhất định có thể đoạt được vị trí Tân Nhân Vương.
Tạ Cuồng mở miệng nói.
Đoan Mộc Kim vỗ vỗ bụng mập mạp, tự tin nói:
- Mặc dù bọn người Hoàng Ngọc không tệ, nhưng so với Đoan Mộc Tuyệt, lại hơi kém một bậc, còn có, Tạ Cuồng, Chu Tước Viện các ngươi đã tám năm không có Tân Nhân Vương, lúc này đây cũng không có khả năng, ngươi đừng nằm mơ nữa.
Sắc mặt Tạ Cuồng trầm xuống, nói:
- Đoan Mộc bàn tử, ngươi có ý gì? Xem thường Chu Tước Viện ta sao?
- Đúng, ta chính là xem thường Chu Tước Viện các ngươi, thì sao? Chỉ bằng chút ít phế vật của Chu Tước Viện các ngươi, cũng muốn cướp Tân Nhân Vương, căn bản không có khả năng, nếu ngươi không phục, chúng ta đánh cược một ván, như thế nào?
Đoan Mộc Kim lộ ra vẻ trào phúng, nói.
- Đáng giận, đánh cuộc thì đánh cuộc, ta há sợ ngươi sao, Đoan Mộc bàn tử, nói đi, ngươi muốn đánh cuộc như thế nào?
Tạ Cuồng nói.
Con mắt Đoan Mộc Kim sáng lên, lộ ra nụ cười hưng phấn, nói:
- Như vậy đi, đánh bạc là Bạch Hổ Viện hoặc Chu Tước Viện đạt được vị trí Tân Nhân Vương, tiền đặt cược 30 viên linh tinh, như thế nào?
- Cái gì? 30 viên linh tinh?
Tạ Cuồng chấn động.
Linh tinh, ẩn chứa linh khí vô cùng tinh thuần, do thiên địa ngưng tụ thành, vô cùng trân quý, chỉ có võ giả Đại Vũ Sư trở lên mới có thể sử dụng tu luyện.
Trên thị trường, một viên linh tinh, có thể bán một vạn lượng bạc.
30 viên linh tinh, tương đương với ba mươi vạn lượng bạc.
Tiền đặt cược là 30 viên linh tinh, thật rất lớn.
- Như thế nào? Tạ Cuồng, 30 viên linh tinh cũng không dám đánh bạc?
Đoan Mộc Kim lộ ra nụ cười khinh miệt.
- Đáng giận!
Tạ Cuồng cắn răng, nói:
- Đoan Mộc Kim, ta cược, đến lúc đó ai cũng đừng nghĩ chơi xấu.
- Ta còn sợ ngươi quỵt nợ đây!
Đoan Mộc Kim cười lạnh.
- Có đệ tử đi ra.
Lúc này Truyền Công trưởng lão của Thanh Long Viện nói.
Quả nhiên, từ trong U Dạ sơn mạch, có mấy người trẻ tuổi đi ra.
Là đệ tử Chu Tước Viện, đi ra còn rất nhanh, nhưng không biết đạt được bao nhiêu điểm tích lũy?
Đoan Mộc Kim khinh miệt cười cười.
Tạ Cuồng trầm mặt, sau đó nhìn về phía mấy thanh niên kia, nói:
- Các ngươi đạt được bao nhiêu điểm tích lũy, lấy ra kiểm kê.
- Không, không có nhiều!
Một thanh niên sắc mặt đỏ lên, cuối cùng lấy ra hai tấm thiết bài một điểm, mà mấy người khác, một tấm cũng không có, hiển nhiên toàn bộ thu hoạch là hai điểm này.
- Ha ha ha, mấy người được hai điểm, Chu Tước Viện các ngươi thu hoạch thật lớn.
Đoan Mộc Kim cười ha ha.
Truyền Công trưởng lão hai viện khác cũng lộ ra nụ cười vui vẻ.
Tứ đại viện lẫn nhau cạnh tranh kịch liệt, viện khác càng yếu, bọn họ tự nhiên càng cao hứng.
Sắc mặt Tạ Cuồng vô cùng âm trầm.
Sau khi mấy thanh niên này đi ra, người đi ra ngày càng nhiều, đương nhiên có thể hợp cách lại rất ít.
Trong mười người, mới có một cái.
Những người không hợp cách kia, cả đám ủ rũ, mà hợp cách thì cao hứng bừng bừng.
Mà nhân số hợp cách, tự nhiên là Bạch Hổ Viện tạm chiếm ưu thế, xếp thứ nhất.
Thanh Long Viện bài danh thứ hai, Huyền Vũ Viện bài danh thứ ba.
Chu Tước Viện, giống như mấy năm trước, xếp hạng cuối cùng.
Này để cho Đoan Mộc Kim cười càng thêm thoải mái.
Mà sắc mặt Tạ Cuồng càng ngày càng khó coi.
- Các ngươi xem, Tạ Hồng đi ra.
Bỗng nhiên có người kêu lên.
Đệ nhất cao thủ Huyền Vũ Viện Tạ Hồng, đi ra U Dạ Sơn Mạch.
Bất quá sắc mặt Tạ Hồng lúng túng, có chút âm trầm.
- Hắc hắc, xem ra thành tích của Tạ Hồng sư điệt không lý tưởng.
Chứng kiến biểu lộ của Tạ Hồng, Đoan Mộc Kim cười hắc hắc.
Sắc mặt Truyền Công trưởng lão Huyền Vũ Viện trầm xuống.
Năm trăm linh chín điểm.
Cuối cùng, số điểm của Tạ Hồng là năm trăm linh chín điểm.
- Năm trăm linh chín điểm, đã xem như không tệ rồi, nhưng không có tấm thiết bài 500 điểm tích lũy, cái điểm này, rất khó đạt được đệ nhất.
Truyền Công trưởng lão của Thanh Long Viện nói.
- Vậy cũng không nhất định, nếu lúc này đây thiết bài 500 điểm tích lũy ai cũng không có được, năm trăm linh chín điểm tích lũy của Hồng Nhi, thì có thể đạt được thứ nhất.
Truyền Công trưởng lão Huyền Vũ Viện không cam lòng nói.
- Lúc này đây, thiết bài 500 điểm tích lũy bị người lấy được.
Tạ Hồng nói.
- Cái gì? Thiết bài 500 điểm tích lũy bị ai lấy được?
Bốn Truyền Công trưởng lão đều thất kinh, vội vàng hỏi.
Ai đạt được thiết bài 500 điểm tích lũy, thì có thể là đệ nhất danh, bọn họ tự nhiên chú ý.
Tạ Hồng lắc đầu, không có trả lời.
Tuy lúc trước bị Lục Minh lấy được, nhưng đằng sau Đoan Mộc Tuyệt, Ân Khải, Hoàng Ngọc… toàn lực truy tung Lục Minh, vài ngày trôi qua, thiết bài 500 điểm tích lũy đến cùng rơi vào trong tay ai, nàng cũng không biết.
Ánh mắt mấy Truyền Công trưởng lão lập loè, đều hi vọng thiết bài 500 điểm tích lũy vào tay thiên tài nhà mình.
Mà những đệ tử cũ ở phụ cận, cũng nghị luận nhao nhao, đều đang suy đoán ai sẽ là đệ nhất.
- Ân Khải đi ra.
- Còn có Hoàng Ngọc.
Có người hô.
Trong nội tâm Tạ Cuồng nhảy dựng, vội vàng nhìn lại.
Chỉ thấy Ân Khải và Hoàng Ngọc phân biệt mang theo một nhóm người, từ trong rừng núi đi ra.
- Ân Khải, ngươi kiểm kê trước đi!
Hoàng Ngọc nhìn Ân Khải nói.
Sắc mặt Ân Khải âm trầm, vung tay lên, xuất hiện một đống thiết bài điểm tích lũy.
Tuy giới chỉ trữ vật trân quý, nhưng đám người Ân Khải vẫn phải có.
Bốn trăm chín mươi sáu điểm.
Tổng điểm của Ân Khải là bốn trăm chín mươi sáu điểm, còn ít hơn Tạ Hồng.
- Ha ha, Tạ Cuồng, xem ra 30 viên linh tinh của ngươi nhất định phải thua, điểm của Ân Khải còn ít hơn Tạ Hồng, không có khả năng đạt được đệ nhất.
Đoan Mộc Kim cười ha ha.
- Đoan Mộc Kim, ngươi đừng cao hứng quá sớm, tuy Ân Khải không thể vấn đỉnh, nhưng Đoan Mộc Tuyệt cũng chưa chắc có thể được thứ nhất.
Tạ Cuồng nói.
- Vậy sao? Dù sao ta dựng ở thế bất bại rồi, cho dù không phải Đoan Mộc Tuyệt đạt được thứ nhất, ta cũng sẽ không thua.
Đoan Mộc Kim cười khẩy nói.
Lúc này, sắc mặt Ân Khải càng khó coi.
- Lục Minh, ta hi vọng thiết bài 500 điểm tích lũy của ngươi, đã bị Đoan Mộc Tuyệt đoạt đi.
Trong nội tâm Ân Khải nói.
Hắn tình nguyện Đoan Mộc Tuyệt được thứ nhất, cũng không muốn Lục Minh được thứ nhất.
Mà lúc này, Lục Minh và Phong Vũ từ trong U Dạ sơn mạch đi ra.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất