Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 317: Cậu muốn đại náo đại hội võ đạo đúng không!

Trước Sau
Gà rừng?

Cô ta đường đường là công chúa Đông Doanh, thế mà bị nhục nhã gọi là một con gà rừng?

Miyako Aiko tức giận: "Anh nói bậy bạ gì vậy?"

"Phụ hoàng tôi chết bệnh, bây giờ em trai tôi kế thừa ngôi vị hoàng đế, cái gì gọi là bị giết?"

Cô ta lại cường điệu một lần: "Nghe rõ đây, phụ! Hoàng! Tôi! Chết! Bệnh!"

Đương nhiên không thể thừa nhận được.

Uy Hoàng bị Diệp Bắc Minh giết?

Một khi thừa nhận chuyện này, đảo quốc Đông Doanh sẽ bị phá hoại!

Chắc chắn không thể ngóc đầu lên được trên quốc tế.

Rất nhiều võ giả đều vô cùng kinh ngạc.

Uy Hoàng tiền nhiệm là bị Diệp Bắc Minh giết?

Không phải Đông Doanh tuyên bố với bên ngoài là Uy Hoàng tiền nhiệm chết bệnh sao?

Bởi vì tin tức bị chặn, cho nên rất nhiều người đều không biết chuyện đã xảy ra ở Đông Doanh.

Giờ phút này.

Tất cả mọi người đều nhìn Diệp Bắc Minh thật kỹ.

Bỗng nhiên.

Một tiếng quát lớn truyền đến: "Diệp Bắc Minh, cậu đang làm cái gì đấy, cậu không có tên tuổi không có địa vị trong giới võ đạo, có tư cách ngồi ở vị trí của đảo quốc Đông Doanh sao?"

Đám võ giả trong đại hội võ đạo đều nhìn qua.

Người nói chuyện chính là một ông lão dáng người gầy yếu, có một loại khí tức khiến người ta cảm thấy cực kỳ nguy hiểm.

"Là Bùi lão!"

Mọi người chấn động.

Bọn họ đã nhận ra ông lão vừa lên tiếng!

"Nhà họ Bùi là gia tộc người thủ hộ của Long quốc, Bùi lão lại là một trong những trọng tài của đại hội võ đạo lần này”.

"Ông ta đã tự mình mở miệng, Diệp Bắc Minh còn dám lỗ mãng nữa ư?"

Một số võ giả không ngừng cười lạnh.

Bùi Thiên Nhận!

Gia tộc ẩn môn nhà họ Bùi, Võ Tôn hậu kỳ, sắp đến đỉnh phong.

Diệp Bắc Minh thờ ơ, không để ý đến Bùi Thiên Nhận.

Diệp Cấm Thành kêu to không tốt: "Nguy rồi, gặp phải chuyện không may rồi!"

Hàn Kim Long ở một bên mỉm cười: "Diệp lão ca đừng hoảng hốt, tôi tin tưởng Diệp tiên sinh”.

"Ông nội, đó chính là nhà họ Bùi!", Hàn Nguyệt vô cùng lo lắng.

Hàn Kim Long lại lắc đầu: "Nhà họ Bùi thì sao chứ?"

"Lấy tính cách của Diệp tiên sinh, sẽ không có người nào có thể khiến cậu ấy sợ hãi, chỉ là nhà họ Bùi thôi, không trấn áp cậu ấy được!"

Những người khác ở đây đều nhìn qua.

Bùi Thiên Nhận thấy Diệp Bắc Minh không để ý đến mình, lửa giận trong lòng bốc lên: "Diệp Bắc Minh, lão phu nói với cậu đấy, cậu không nghe thấy sao?"



"Còn không mau cút đi, Long quốc là một nước lớn, chúng ta phải có phong thái của một nước lớn!"

"Cậu cướp đoạt vị trí của bạn bè Đông Doanh như vậy, cậu làm mất hết mặt mũi của Long quốc rồi!"

Diệp Bắc Minh cười lạnh: "Ông nói với tôi như thế là chán sống rồi sao?"

Một sát ý lạnh như băng đánh úp lại!

Cái gì?

Đậu má!

Xung quanh chấn động!

Trái tim của mọi người đều run lên, điên cuồng ngoáy lỗ tai mình.

Mình nghe nhầm rồi sao?

Diệp Bắc Minh lại còn nói Bùi Thiên Nhận chán sống?

Cậu ấy không biết gia tộc người thủ hộ đại diện cho điều gì sao?

Đó chính là thần bảo vệ của Long quốc, tất cả mọi chuyện trong giới võ đạo của Long quốc gần như đều do gia tộc người thủ hộ quyết định

Quyền thế ngập trời!

"Cậu muốn chết!"

Bùi Thiên Nhận quát lớn một tiếng.

Vừa dứt lời!

Ông ta lập tức bùng nổ, hóa thành một bóng đen lao về phía Diệp Bắc Minh.

Sau đó biến hóa bàn tay thành hình dáng của kim long năm móng.

Chụp vào đầu Diệp Bắc Minh!

Diệp Bắc Minh ngồi ở chỗ kia, không có chút phản ứng!

"Bị dọa ngốc rồi!"

"Ngu xuẩn, dám tranh cãi với Bùi lão như thế, đây là chính cậu ấy muốn chết!"

"Bị khí thế của Bùi lão đánh úp, Diệp Bắc Minh cũng không dám động đậy”.

Rất nhiều võ giả đều lắc đầu.

Miyako Aiko cũng rất bất ngờ, cô ta không nghĩ tới Diệp Bắc Minh lại ngu xuẩn như vậy, lại dám chọc giận người của gia tộc người thủ hộ kiêm trọng tài của đại hội võ đạo!

Nếu Bùi Thiên Nhận có thể giết Diệp Bắc Minh, vậy thì đúng là tốt quá!

Cô gái đứng sau Phong Cửu U lo lắng nói: "Sư phụ, anh ấy có thể là đối thủ của Bùi Thiên Nhận không?"

Phong Cửu U lắc đầu: "Khó mà nói”.

Lúc này.

Bùi lão đã sắp xuất hiện ở trước người Diệp Bắc Minh, móng nhọn chộp về phía thiên linh cái của anh!

Trong phút chốc.

Diệp Bắc Minh nâng tay lên tung một quyền vào ngực Bùi lão!

Một tiếng nổ “ầm” vang lên, Bùi lão trực tiếp bay ra ngoài.

Ông ta liên tiếp phun ra hơn mười ngụm máu trên không trung, rơi vào trong đám người!

"Chuyện này… sao có thể!"



Mọi người kiêu ngạo kêu lên!

Xoạt xoạt xoạt xoạt!

Hơn trăm nghìn võ giả đứng lên.

Hoàn toàn sôi trào!

Kinh ngạc đến mức trái tim cũng sắp nổ tung!

Diệp Cấm Thành đứng bật dậy, không dám tin: "Đậu má!"

Diệp Như Ca kinh ngạc: "Ông nội, không được nói bậy!"

"Khụ khụ khụ!"

Khuôn mặt già nua của Diệp Cấm Thành đỏ lên, thật sự là không nhịn được, mẹ nó quá kinh người!

Hàn Kim Long mỉm cười: "Diệp lão ca, ông đã nhìn thấy chưa?"

Diệp Cấm Thành vô cùng khiếp sợ, không ngừng lắc đầu: "Cậu nhóc này, đúng là tôi đã xem nhẹ cậu ấy rồi!"

Vẻo! Vẻo! Vẻo!

Ba bóng người đột nhiên lao ra, đồng loạt ra tay đỡ lấy Bùi lão!

Bùi Thiên Nhận vững vàng rơi xuống đất, lồng ngực lõm xuống, khóe miệng chảy máu tươi, lục phủ ngũ tạng vô cùng đau nhức!

"Cậu!"

Bùi Thiên Nhận ôm ngực.

Con ngươi co rút!

Ông ta quá đỗi kinh ngạc!

Mặc dù ông ta đã từng nghe nói một vài chuyện về Diệp Bắc Minh, nhưng thật không ngờ, thực lực của anh lại khủng bố như thế.

Ông ta vẫn cho rằng.

Diệp Bắc Minh có thể làm ra việc này, tất cả đều là sư tỷ sau lưng cậu ta tạo ra!

Bây giờ xem ra, kẻ này không phải người bình thường.

Thực lực không thể khinh thường!

Trong ba lão già đỡ được Bùi Thiên Nhận.

Một người lạnh lùng nói: "Diệp Bắc Minh, cậu đúng là to gan, lại dám ra tay với trọng tài của đại hội võ đạo?"

Khương Thất Huyền đến từ nhà họ Khương Cổ Võ.

Một trong những trọng tài của đại hội võ đạo.

Diệp Bắc Minh không chút khách khí nói: "Là ông ta ra tay với tôi trước, một quyền của tôi không đánh chết ông ta đã là may mắn rồi”.

Vừa rồi Diệp Bắc Minh không hề dùng Long Đế Quyết.

Chỉ dùng thương long kình mà thôi!

Mới một quyền mà Bùi Thiên Nhận đã không chịu nổi!

Nếu dùng cả Long Đế Quyết, Bùi Thiên Nhận đã sớm hóa thành mưa máu dưới một quyền đó rồi!

Một lão già khác nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh: "Diệp Bắc Minh, cậu muốn đại náo đại hội võ đạo đúng không?"

Vân Phá Tiêu đến từ gia tộc lánh đời, nhà họ Vân.

Một trong những trọng tài của đại hội võ đạo.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau