Chương 72: Săn Giết
Lữ Vĩ Nam nhìn thấy thế trong lòng liền phát run, bầy ong độc cũng chỉ cách Hàn Sâm hai, ba trăm mét mà thôi, lấy tốc độ của ong độc, trong vài giây là có thể bay trở về, Hàn Sâm lại bị ong chúa theo dõi, nhìn bộ dáng của ong chúa, rất có thể đã đạt đến cấp thần huyết, tình cảnh bây giờ của Hàn Sâm đã nguy hiểm tới cực độ.
Hàn Sâm nhìn con ong chúa đang bay tới chỗ hắn, ánh mắt lóe ra hàn quang, thân thể không lùi mà tiến, Huyết Cứ Thương biến dị trực tiếp đâm về phía ong chúa.
Thế nhưng tốc độ bay của con ong chúa cực nhanh, ở trong khoảng cách gần như thế chớp mắt đã tránh được Huyết Cứ Thương biến dị.
Lúc trong lòng Lữ Vĩ Nam đang thầm kêu không ổn, lại thấy thân hình màu vàng hùng tráng kia của Hàn Sâm vọt tới trước mặt ong chúa, hai tay nắm lấy một thanh chiến đao ánh vàng lóng lánh, giống như một dải lụa màu vàng điên cuồng chém xuống.
Đao kia thật sự quá nhanh, ong chúa thần huyết vậy mà không thể né tránh, trực tiếp bị Hàn Sâm chặt đứt thân thể.
- Săn giết Hắc Châm Phong cấp thần huyết, không đạt được thú hồn, ăn thịt có thể ngẫu nhiên đạt được từ 0 đến 10 điểm thần gien.
Nương theo thanh âm trong trẻo kia, thân hình Hàn Sâm không hề dừng lại, hai cánh vỗ lên, người đã như một mũi tên bay thẳng về phía chân trời.
Bầy ong đã bay trở về kia liền đuổi theo Hàn Sâm bay lên bầu trời, tuy nhiên lại không thể đuổi theo tốc độ của Hàn Sâm, sau khi bay đến độ cao mấy trăm mét, liền bắt đầu không thể bay tiếp được nữa.
Hàn Sâm hoa lệ xoay người một cái, ở trên trời chạy như bay, lượn một vòng tròn lớn lại trở về bên cạnh Lữ Vĩ Nam.
Lữ Vĩ Nam hơi ngẩn người một chút, từ lúc dùng thế lôi đình vạn quân phá hủy tổ ong, đến nhanh như tia chớp chém giết ong chúa, rồi lại thoát khỏi bầy ong, Hàn Sâm làm cực kỳ đẹp mắt, quả thực giống như là đang xem phim được cắt nối biên tập tỉ mỉ.
- Trâu bò, thực sự quá trâu bò.
Lữ Vĩ Nam giơ ngón tay cái lên với Hàn Sâm, lần này y thật sự phục rồi.
- Bình thường thôi.
Hàn Sâm cười hắc hắc, ánh mắt lại nhìn chằm chằm tới bầy ong, thi thể ong chúa thần huyết đang ở đằng kia, lúc ấy quá gấp, hắn căn bản không có cơ hội mang ra.
Nhưng mà chuyện này cũng không sao, tổ ong bị hủy, ong chúa lại bị giết, những con Hắc Châm Phong biến dị kia sẽ có một đoạn thời kì rất hỗn loạn, đó chính là cơ hội tốt nhất cho bọn Hàn Sâm.
Quả nhiên, sau khi liên tiếp gặp phải đả kích trọng đại, bầy ong đã bắt đầu hỗn loạn, có không ít Hắc Châm Phong biến dị thoát khỏi bầy ong.
- Cậu tiếp tục dùng Thiết Linh Điểu quấy rối bầy ong, tôi đi săn giết Hắc Châm Phong lạc đàn.
Hàn Sâm nói xong liền vỗ cánh bay về phía một con Hắc Châm Phong biến dị ở cách xa bầy ong.
Mặc dù đã không còn biến thân Huyết Tinh Đồ Lục Giả, nhưng mà Hàn Sâm sử dụng Tu La chiến đao phối hợp với Nhịch Tâm Trảm, vẫn rất dễ dàng chém giết con Hắc Châm Phong biến dị kia.
Vừa rồi hắn chính là dựa vào uy thế của Nhịch Tâm Trảm, một đao chém vào bờ eo yếu ớt của con ong chúa, mới có thể dùng một đòn chém giết ong chúa thần huyết.
- Săn giết Hắc Châm Phong biến dị, không đạt được thú hồn, ăn thịt có thể ngẫu nhiên đạt được từ 0 đến 10 điểm gien biến dị.
Mặc dù không đạt được thú hồn, nhưng mà Hàn Sâm tuyệt không lo lắng, ở đây chí ít cũng có hơn một ngàn con Hắc Châm Phong biến dị, hắn không tin mình không lấy được một cái thú hồn Hắc Châm Phong biến dị nào.
Mang thi thể Hắc Châm Phong trở về, Hàn Sâm trực tiếp ném thi thể cho Lữ Vĩ Nam, y cũng lười tự mình xử lý thi thể, loài vật này có độc, trên người chỉ có một bộ phận có thể ăn, bộ phận còn lại đều phải xử lý qua mới được, mặc dù xử lý không khó, nhưng lại rất phiền toái.
Hàn Sâm tiếp tục bay ra ngoài săn giết Hắc Châm Phong biến dị lạc đàn, dưới sự phối hợp của hai người, một ngày đã săn giết được hai mươi con Hắc Châm Phong, duy nhất đáng tiếc chính là, Hàn Sâm còn chưa lấy được thú hồn.
Nhưng mà Hàn Sâm cũng không nóng nảy, có Thiết Linh Điểu không ngừng quấy rối, những con Hắc Châm Phong đó muốn xây lại tổ cũng không dễ dàng, bọn họ có thể từ từ giết.
Liên tiếp vài ngày, Hàn Sâm đều săn giết Hắc Châm Phong biến dị, mãi cho đến ngày thứ tư, rốt cục mới nghe được thanh âm tuyệt vời kia.
- Săn giết Hắc Châm Phong biến dị, đạt được thú hồn Hắc Châm Phong biến dị, ăn thịt có thể ngẫu nhiên đạt được từ 0 đến 10 điểm gien biến dị.
- Cuối cùng cũng đến tay rồi.
Trong lòng Hàn Sâm mừng như điên, nhưng trên mặt lại không hề biểu hiện ra ngoài, cũng không gọi ra thú hồn Hắc Châm Phong biến dị.
Hắn không muốn để cho người khác nhìn thấy mũi tên của Tệ thần, để tránh người khác liên hệ Tệ thần với thân phận thật sự của hắn.
- Cũng được rồi, đám Hắc Châm Phong biến dị này đã đủ rồi, nhiều hơn nữa cũng vô ích, chúng ta cũng không thể mang hết ra ngoài.
Đến ngày thứ năm, Hàn Sâm đã săn giết gần tám mươi con Hắc Châm Phong biến dị.
Hai con Hắc Châm Phong biến dị, Hàn Sâm rất thoải mái đưa cho Lữ Vĩ Nam, mấy lần y điều khiển Thiết Linh Điểu dẫn bầy ong đi, đều làm không tệ, cũng không hề cố ý gây sự, Hàn Sâm vẫn rất hài lòng.
- Được được.
Lữ Vĩ Nam liên tục gật đầu, trong lòng rất là hối hận lúc đầu chỉ đồng ý lấy hai con ong độc biến dị, Hàn Sâm lấy được vài chục con Hắc Châm Phong, y liền thua thiệt lớn rồi.
Nhưng mà cho dù như thế, y cũng đã gặt hái được thành quả cực lớn rồi, tốt hơn tự mình đi vòng vo lâu như vậy trong Đầm Lầy Hắc Ám.
- Cậu lại dùng Thiết Linh Điểu dụ bầy ong kia rời đi, tôi đi lấy thi thể con ong chúa kia trở về.
Hàn Sâm nói với Lữ Vĩ Nam.
Lữ Vĩ Nam liền vội vàng gật đầu, cùng phối hợp với Hàn Sâm đem thi thể con ong chúa bị chém thành hai đoạn kia trở về.
Lữ Vĩ Nam hâm mộ nhìn Hàn Sâm thu thi thể con ong chúa kia lại, y cũng không biết con ong chúa kia có phải là sinh vật thần huyết hay không, chỉ là trông thấy mà thèm.
Hàn Sâm tay chân lưu loát xử lý xong thịt ong chúa, bỏ đi những bộ phận có độc hoặc không có cách nào ăn, những thứ khác trực tiếp nấu một nồi súp ong chúa, trực tiếp ừng ực uống toàn bộ xuống.
- Ăn thịt Hắc Châm Phong Vương cấp thần huyết, đạt được 1 điểm thần gien...
- Ăn thịt Hắc Châm Phong Vương cấp thần huyết, đạt được 1 điểm thần gien...
Thanh âm vang lên liên tục bốn lần mới ngừng lại, chỉ một con Hắc Châm Phong Vương thần huyết, lại để cho Hàn Sâm lấy được bốn điểm thần gien.
- Sự hợp tác của chúng ta chấm dứt ở đây đi, bảo trọng.
Hàn Sâm cầm phần Hắc Châm Phong biến dị của mình lên chuẩn bị rời đi.
Những ngày này hắn đã ăn không ít thịt Hắc Châm Phong biến dị, gien biến dị đã đạt đến bốn mươi bảy điểm, hơn nữa lại ăn thịt ong chúa thần huyết, lại tăng lên được bốn điểm thần gien, bây giờ thần gien cũng đã đạt tới 29 điểm, thu hoạch lần này đã rất phong phú, hắn cũng cần đem thi thể đám Hắc Châm Phong biến dị này về xử lý một chút, dù sao đây đều là tiền.
- Đại ca, không bằng chúng ta tiếp tục hợp tác đi? Anh chỉ đạo, tất cả do anh tính toán, tôi cam đoan không có ý kiến.
Lữ Vĩ Nam liền vội vàng đứng lên nói, y xem như đã nếm được ngon ngọt, lại hết sức yên tâm với nhân phẩm của Hàn Sâm, có thể hợp tác với nhân vật như vậy tuyệt đối sẽ không chịu thiệt.
Hàn Sâm nhìn sang Lữ Vĩ Nam, suy nghĩ một lát nói ra:
- Tôi không có nhiều thời gian hành động, nếu có hành động, tôi sẽ buộc một mảnh vải có tên của tôi ở trên cây cột xiên ngoài cửa lớn phía tây Cương Giáp Tí Hộ Sở, nếu như cậu có hứng thú tham gia, liền đi tới Lạc Phong Cốc chờ tôi.
- Đại ca, anh còn chưa nói cho tôi biết tên của anh?
Lữ Vĩ Nam vội vàng hỏi lại.
- Trở về lên internet nhìn một chút, cậu sẽ biết.
Hàn Sâm cười cười, vác bọc đồ của mình lên liền bay vút lên trời.
Hàn Sâm nhìn con ong chúa đang bay tới chỗ hắn, ánh mắt lóe ra hàn quang, thân thể không lùi mà tiến, Huyết Cứ Thương biến dị trực tiếp đâm về phía ong chúa.
Thế nhưng tốc độ bay của con ong chúa cực nhanh, ở trong khoảng cách gần như thế chớp mắt đã tránh được Huyết Cứ Thương biến dị.
Lúc trong lòng Lữ Vĩ Nam đang thầm kêu không ổn, lại thấy thân hình màu vàng hùng tráng kia của Hàn Sâm vọt tới trước mặt ong chúa, hai tay nắm lấy một thanh chiến đao ánh vàng lóng lánh, giống như một dải lụa màu vàng điên cuồng chém xuống.
Đao kia thật sự quá nhanh, ong chúa thần huyết vậy mà không thể né tránh, trực tiếp bị Hàn Sâm chặt đứt thân thể.
- Săn giết Hắc Châm Phong cấp thần huyết, không đạt được thú hồn, ăn thịt có thể ngẫu nhiên đạt được từ 0 đến 10 điểm thần gien.
Nương theo thanh âm trong trẻo kia, thân hình Hàn Sâm không hề dừng lại, hai cánh vỗ lên, người đã như một mũi tên bay thẳng về phía chân trời.
Bầy ong đã bay trở về kia liền đuổi theo Hàn Sâm bay lên bầu trời, tuy nhiên lại không thể đuổi theo tốc độ của Hàn Sâm, sau khi bay đến độ cao mấy trăm mét, liền bắt đầu không thể bay tiếp được nữa.
Hàn Sâm hoa lệ xoay người một cái, ở trên trời chạy như bay, lượn một vòng tròn lớn lại trở về bên cạnh Lữ Vĩ Nam.
Lữ Vĩ Nam hơi ngẩn người một chút, từ lúc dùng thế lôi đình vạn quân phá hủy tổ ong, đến nhanh như tia chớp chém giết ong chúa, rồi lại thoát khỏi bầy ong, Hàn Sâm làm cực kỳ đẹp mắt, quả thực giống như là đang xem phim được cắt nối biên tập tỉ mỉ.
- Trâu bò, thực sự quá trâu bò.
Lữ Vĩ Nam giơ ngón tay cái lên với Hàn Sâm, lần này y thật sự phục rồi.
- Bình thường thôi.
Hàn Sâm cười hắc hắc, ánh mắt lại nhìn chằm chằm tới bầy ong, thi thể ong chúa thần huyết đang ở đằng kia, lúc ấy quá gấp, hắn căn bản không có cơ hội mang ra.
Nhưng mà chuyện này cũng không sao, tổ ong bị hủy, ong chúa lại bị giết, những con Hắc Châm Phong biến dị kia sẽ có một đoạn thời kì rất hỗn loạn, đó chính là cơ hội tốt nhất cho bọn Hàn Sâm.
Quả nhiên, sau khi liên tiếp gặp phải đả kích trọng đại, bầy ong đã bắt đầu hỗn loạn, có không ít Hắc Châm Phong biến dị thoát khỏi bầy ong.
- Cậu tiếp tục dùng Thiết Linh Điểu quấy rối bầy ong, tôi đi săn giết Hắc Châm Phong lạc đàn.
Hàn Sâm nói xong liền vỗ cánh bay về phía một con Hắc Châm Phong biến dị ở cách xa bầy ong.
Mặc dù đã không còn biến thân Huyết Tinh Đồ Lục Giả, nhưng mà Hàn Sâm sử dụng Tu La chiến đao phối hợp với Nhịch Tâm Trảm, vẫn rất dễ dàng chém giết con Hắc Châm Phong biến dị kia.
Vừa rồi hắn chính là dựa vào uy thế của Nhịch Tâm Trảm, một đao chém vào bờ eo yếu ớt của con ong chúa, mới có thể dùng một đòn chém giết ong chúa thần huyết.
- Săn giết Hắc Châm Phong biến dị, không đạt được thú hồn, ăn thịt có thể ngẫu nhiên đạt được từ 0 đến 10 điểm gien biến dị.
Mặc dù không đạt được thú hồn, nhưng mà Hàn Sâm tuyệt không lo lắng, ở đây chí ít cũng có hơn một ngàn con Hắc Châm Phong biến dị, hắn không tin mình không lấy được một cái thú hồn Hắc Châm Phong biến dị nào.
Mang thi thể Hắc Châm Phong trở về, Hàn Sâm trực tiếp ném thi thể cho Lữ Vĩ Nam, y cũng lười tự mình xử lý thi thể, loài vật này có độc, trên người chỉ có một bộ phận có thể ăn, bộ phận còn lại đều phải xử lý qua mới được, mặc dù xử lý không khó, nhưng lại rất phiền toái.
Hàn Sâm tiếp tục bay ra ngoài săn giết Hắc Châm Phong biến dị lạc đàn, dưới sự phối hợp của hai người, một ngày đã săn giết được hai mươi con Hắc Châm Phong, duy nhất đáng tiếc chính là, Hàn Sâm còn chưa lấy được thú hồn.
Nhưng mà Hàn Sâm cũng không nóng nảy, có Thiết Linh Điểu không ngừng quấy rối, những con Hắc Châm Phong đó muốn xây lại tổ cũng không dễ dàng, bọn họ có thể từ từ giết.
Liên tiếp vài ngày, Hàn Sâm đều săn giết Hắc Châm Phong biến dị, mãi cho đến ngày thứ tư, rốt cục mới nghe được thanh âm tuyệt vời kia.
- Săn giết Hắc Châm Phong biến dị, đạt được thú hồn Hắc Châm Phong biến dị, ăn thịt có thể ngẫu nhiên đạt được từ 0 đến 10 điểm gien biến dị.
- Cuối cùng cũng đến tay rồi.
Trong lòng Hàn Sâm mừng như điên, nhưng trên mặt lại không hề biểu hiện ra ngoài, cũng không gọi ra thú hồn Hắc Châm Phong biến dị.
Hắn không muốn để cho người khác nhìn thấy mũi tên của Tệ thần, để tránh người khác liên hệ Tệ thần với thân phận thật sự của hắn.
- Cũng được rồi, đám Hắc Châm Phong biến dị này đã đủ rồi, nhiều hơn nữa cũng vô ích, chúng ta cũng không thể mang hết ra ngoài.
Đến ngày thứ năm, Hàn Sâm đã săn giết gần tám mươi con Hắc Châm Phong biến dị.
Hai con Hắc Châm Phong biến dị, Hàn Sâm rất thoải mái đưa cho Lữ Vĩ Nam, mấy lần y điều khiển Thiết Linh Điểu dẫn bầy ong đi, đều làm không tệ, cũng không hề cố ý gây sự, Hàn Sâm vẫn rất hài lòng.
- Được được.
Lữ Vĩ Nam liên tục gật đầu, trong lòng rất là hối hận lúc đầu chỉ đồng ý lấy hai con ong độc biến dị, Hàn Sâm lấy được vài chục con Hắc Châm Phong, y liền thua thiệt lớn rồi.
Nhưng mà cho dù như thế, y cũng đã gặt hái được thành quả cực lớn rồi, tốt hơn tự mình đi vòng vo lâu như vậy trong Đầm Lầy Hắc Ám.
- Cậu lại dùng Thiết Linh Điểu dụ bầy ong kia rời đi, tôi đi lấy thi thể con ong chúa kia trở về.
Hàn Sâm nói với Lữ Vĩ Nam.
Lữ Vĩ Nam liền vội vàng gật đầu, cùng phối hợp với Hàn Sâm đem thi thể con ong chúa bị chém thành hai đoạn kia trở về.
Lữ Vĩ Nam hâm mộ nhìn Hàn Sâm thu thi thể con ong chúa kia lại, y cũng không biết con ong chúa kia có phải là sinh vật thần huyết hay không, chỉ là trông thấy mà thèm.
Hàn Sâm tay chân lưu loát xử lý xong thịt ong chúa, bỏ đi những bộ phận có độc hoặc không có cách nào ăn, những thứ khác trực tiếp nấu một nồi súp ong chúa, trực tiếp ừng ực uống toàn bộ xuống.
- Ăn thịt Hắc Châm Phong Vương cấp thần huyết, đạt được 1 điểm thần gien...
- Ăn thịt Hắc Châm Phong Vương cấp thần huyết, đạt được 1 điểm thần gien...
Thanh âm vang lên liên tục bốn lần mới ngừng lại, chỉ một con Hắc Châm Phong Vương thần huyết, lại để cho Hàn Sâm lấy được bốn điểm thần gien.
- Sự hợp tác của chúng ta chấm dứt ở đây đi, bảo trọng.
Hàn Sâm cầm phần Hắc Châm Phong biến dị của mình lên chuẩn bị rời đi.
Những ngày này hắn đã ăn không ít thịt Hắc Châm Phong biến dị, gien biến dị đã đạt đến bốn mươi bảy điểm, hơn nữa lại ăn thịt ong chúa thần huyết, lại tăng lên được bốn điểm thần gien, bây giờ thần gien cũng đã đạt tới 29 điểm, thu hoạch lần này đã rất phong phú, hắn cũng cần đem thi thể đám Hắc Châm Phong biến dị này về xử lý một chút, dù sao đây đều là tiền.
- Đại ca, không bằng chúng ta tiếp tục hợp tác đi? Anh chỉ đạo, tất cả do anh tính toán, tôi cam đoan không có ý kiến.
Lữ Vĩ Nam liền vội vàng đứng lên nói, y xem như đã nếm được ngon ngọt, lại hết sức yên tâm với nhân phẩm của Hàn Sâm, có thể hợp tác với nhân vật như vậy tuyệt đối sẽ không chịu thiệt.
Hàn Sâm nhìn sang Lữ Vĩ Nam, suy nghĩ một lát nói ra:
- Tôi không có nhiều thời gian hành động, nếu có hành động, tôi sẽ buộc một mảnh vải có tên của tôi ở trên cây cột xiên ngoài cửa lớn phía tây Cương Giáp Tí Hộ Sở, nếu như cậu có hứng thú tham gia, liền đi tới Lạc Phong Cốc chờ tôi.
- Đại ca, anh còn chưa nói cho tôi biết tên của anh?
Lữ Vĩ Nam vội vàng hỏi lại.
- Trở về lên internet nhìn một chút, cậu sẽ biết.
Hàn Sâm cười cười, vác bọc đồ của mình lên liền bay vút lên trời.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất