Trở Lại Mạt Thế Hung Hăng

Chương 230: Tiêu tốn rất nhiều

Trước Sau
Thẩm Tu Lâm mang theo Dương Phân xuất hiện ở trong không gian, Bảo Bảo hẳn là ở tại phía dưới hồ nước, vì vậy cũng bị Thẩm Tu Lâm túm một cái kéo đi ra.

Bảo Bảo tròn mắt “Baba, cha?”

Thẩm Tu Lâm nói “Đây là bà nội của ba, thân thể của bà có chút vấn đề, hồ nước có thể giúp đỡ được gì hay không?”

“À, hình như bà có chút kỳ lạ.” Bảo Bảo tròn mắt, bỗng nhiên vẻ mặt đổi thành nghiêm túc “Bà trúng độc.”

“Con có biết là độc gì không? Nước hồ có thể cứu hay không?” Thẩm Tu Lâm vội vàng hỏi.

“Hồ nước có thể có công dụng nhất định trợ giúp cho bà tự mình chuyển hoá, nhưng bà lại không phải là chủ nhân của không gian, cũng không phải là người được không gian công nhận, bà không thể vẫn luôn ở tại trong không gian. Nếu như cần dùng nước, chắc phải dùng ít nhất nửa tháng.”

Sắc mặt Thẩm Tu Lâm hơi đổi một chút.

Đông Phương Hiển nói “Có biện pháp gì không?”

Thẩm Tu Lâm cũng nhìn sang.

Bảo Bảo hơi do dự, nói “Có thì cũng có…”

Vừa nói, Bảo Bảo vừa tỏ ra khá đau lòng, sắc mặt cũng trắng bệch “Mỗi khi bà không chịu được nữa thì cho bà uống máu của con, một bát máu có thể để cho bà kiên trì được thêm năm tiếng. Thế nhưng với thời gian 15 ngày… Con không biết cứ như vậy thì con có còn mạng nữa hay không.”

Thẩm Tu Lâm và Đông Phương Hiển im lặng.

Bảo Bảo lắp bắp nói “Hơn nữa, tốc độ sản sinh máu mới của con là vô cùng chậm…”

“Có biện pháp gì đẩy nhanh tốc độ tạo máu, hoặc là, giảm tổn thất đi được hay không?”

Bảo Bảo suy nghĩ, nói “Năng lượng thể.”

Thẩm Tu Lâm nheo mắt, rồi cầm một phần năng lượng thể có trong tay đi ra.

Bảo Bảo tiếp tục nói “Còn có tinh thần lực của baba và cha.”

Thẩm Tu Lâm cau mày “Tinh thần lực?”

Bảo Bảo gật đầu “Phải, ăn tinh thần lực còn quan trọng hơn tất cả mọi thứ.”

“Phải làm thế nào?”

“Thực ra thì cũng chỉ là chuyển giao một ít tinh thần lực cho con, nhưng tốt nhất là tinh thần lực được tạo ra bằng cách kết hợp tinh thần lực của hai người.”

“Kết hợp?”

“Chính là hợp hai thành một. Tinh thần lực của hai người hợp thành một. Ba và cha có thể làm được mà, không thì làm sao tạo ra được con.”

Thẩm Tu Lâm cùng Đông Phương Hiển thoáng trầm tư một chút.

Bảo Bảo tỏ ra đáng thương nhìn Thẩm Tu Lâm cùng Đông Phương Hiển.

Cuối cùng, Thẩm Tu Lâm cùng Đông Phương Hiển đành phải gật đầu.

Bảo Bảo vui vẻ, nhìn Thẩm Tu Lâm và Đông Phương Hiển nắm tay nhau, hai người hợp lực triển khai tinh thần lực, tinh thần lực của hai người đúng thật là quấn lấy nhau.

Tinh thần lực của hai người vô cùng khổng lồ, chuyển một chút cho Bảo Bảo cũng không có vấn đề gì.

Bảo Bảo cũng không tham, chờ hai người triển khai tinh thần lực kéo dài tầm mười phút thì gọi hai người dừng lại.

Bảo Bảo nói “Chỗ tinh thần lực này có thể giúp con duy trì ba ngày.”

Thẩm Tu Lâm cùng Đông Phương Hiển đồng thời gật đầu.



Bảo Bảo mừng rỡ nhìn về phía Thẩm Tu Lâm.”Ba ba, tinh thần lực của ba có tính lôi điện, là chính năng lượng, hơn nữa còn là chính năng lượng cao cấp nhất.”

“Cái gì gọi là chính năng lượng cao cấp nhất?” Thẩm Tu Lâm nhíu mày.

“Nghĩa là chính năng lượng không có tạp chất. Năng lượng chia ra làm “chính” và “phản”, trong đó cũng chia ra đẳng cấp khác nhau. Cấp bậc trong chính năng lượng rất rõ ràng, lôi điện là chính năng lượng cao cấp nhất.”

Thẩm Tu Lâm nghe vậy hơi nhíu mày.

Đông Phương Hiển nói “Cái này nói sau đi, trước tiên chữa trị đã.”

Bảo Bảo nghiêm túc gật đầu, nói: “Đặt bà vào trong hồ là được, nhưng ba phải tạo một vòng phòng hộ bao quanh cơ thể, giúp cho bà nổi lơ lửng.”

Thẩm Tu Lâm gật đầu, làm theo.

Nam nữ có khác, tuy rằng là bà nội của hắn, thế nhưng Thẩm Tu Lâm cũng không thể cởi áo của bà nội, vì vậy chỉ có thể cứ như vậy đặt Dương Phân vào trong hồ nước.

Sau đó, Thẩm Tu Lâm tạo một vòng phòng hộ tinh thần lực xung quanh Dương Phân.

Vòng phòng hộ bọc lấy Dương Phân, trôi lơ lửng ở trong hồ, chỉ giữ cho đầu của bà ở lại trên mặt nước hô hấp, còn lại toàn bộ thân thể thì đều ngâm vào trong nước.

Bảo Bảo gật đầu “Như vậy là được rồi, có vấn đề gì thì con sẽ báo cho baba và cha.”

Thẩm Tu Lâm nghiêm mặt nói “Nhất định phải chăm sóc bà nội thật cẩn thận.”

“Ba ba, con biết rồi, bà cũng là bà cố của con mà.“

“Ừm.”

Sau đó, Thẩm Tu Lâm cùng Đông Phương Hiển cũng không ở lâu, cùng nhau ra khỏi không gian.

Hai người vừa xuất hiện ở trong phòng, Thẩm Tiền Du đã lập tức nhìn qua.

“Ông nội, ông yên tâm đi. Bà nội sẽ không có chuyện gì đâu, thế nhưng bà phải ở lại trong không gian nửa tháng.”

Thẩm Tiền Du thở phào nhẹ nhõm “Không có chuyện gì… Không có chuyện gì là tốt rồi.”

Nói xong, cả người Thẩm Tiền Du cũng thoải mái hơn.

Thẩm Tu Lâm hơi cười cười “Có con ở đây, bà nội làm sao có chuyện gì được? Ông yên tâm đi.”

Thẩm Tiền Du cười “Không có chuyện gì là tốt rồi, ha ha, vẫn là Tu Lâm nhà chúng ta lợi hại.”

“Ba mẹ con đâu rồi?”

Vẻ mặt Thẩm Tiền Du có chút nghiêm túc, nói “Người bị dính mưa acid khẳng định không ít, chúng ta lại không thể xác định có tình huống nào giống như của bà nội con hay không… Đúng rồi, con có thể cứu bà nội, vậy những người khác…?

Thẩm Tu Lâm lắc đầu “Không được. Có rất nhiều hạn chế, trừ phi là người thân của con, bằng không thật sự là không có cách nào.”

Thẩm Tiền Du thở dài “Cũng không thể yêu cầu quá nhiều. Trên thực tế, như vậy đã là tốt lắm rồi. Chỉ là, ông lo lắng, nếu như số người tử vong nhiều lên… Bà nội con lại được chữa trị, có lẽ, con sẽ gặp phiền phức.”

Thẩm Tu Lâm hiểu ý của ông.

Đúng vậy, việc Dương Phân sốt cao có lẽ rất nhiều người đã biết, trước đó còn mời cả hai người dị năng giả giúp chữa bệnh.

Chủ yếu nhất là, Thẩm gia trước đó cũng không che giấu tin tức này.

Nếu là rất nhiều người bị dính mưa cũng gặp phải bệnh trạng giống như Dương Phân, như vậy, Thẩm Tu Lâm chữa trị cho bà nội mình xong mà lại không chữa cho người khác… Đúng là sẽ có phiền phức.

Ít nhất, dễ dàng tạo thành sự chia cách.

Bạn đang

“Ông nội, con hiểu. Trước cứ xem tình huống rồi nói sau.”



Thẩm Tiền Du gật đầu.

“Con và Đông Phương ra ngoài xem tình huống rồi lại nói.”

“Ừ, hai con đi đi, ông cũng đi. Nơi này phải để người tới trông coi, không thể để cho người khác biết bà nội con không có ở đây.”

Thẩm Tu Lâm gật đầu “Ông nội quyết định.”

Thẩm Tu Lâm cùng Đông Phương Hiển rời khỏi, số người bị dính mưa acid đúng thực là rất nhiều, chỉ là, coi như may mắn, số người bị sốt cao như Dương Phân cũng không phải nhiều.

Nhưng “không phải nhiều” này là tính theo toàn bộ căn cứ. Tính sơ qua thì toàn bộ căn cứ gộp lại cũng có cả ngàn người.

Cũng hết cách, quy mô của Thẩm gia căn cứ hiện tại đã vô cùng lớn, dân số gộp lại đại khái cũng xấp xỉ trăm vạn người.

Ngàn người so với trăm vạn thì cũng không tính là nhiều.

Ngàn người này bị Thẩm Tu Lâm hạ lệnh cách ly, bởi vì không biết bọn họ sẽ biến thành hình dáng gì. Nếu như những người này có bệnh độc truyền nhiễm nào đó, hậu quả khó mà lường được.

Cho nên, Thẩm Tu Lâm hạ lệnh cách ly. Mặc dù bọn họ bị cách ly, nhưng nếu như người thân muốn ở bên cạnh chăm sóc thì không phải là không thể, chỉ cần không tuỳ ý rời khỏi là được.

Tất cả những việc này đều làm rất cong khai, hơn nữa, Thẩm gia căn cứ vô cùng đoàn kết, không ai có ý kiến phản đối gì.

Những người bị dính mưa khác cũng phải tiếp nhận kiểm tra, mặc dù không bị bệnh, nhưng vẫn phải thông qua kiểm tra mới được.

Mà việc kiểm tra này, đều chỉ có thể do tinh thần lực dị năng giả như mấy người Thẩm Tu Lâm và Đông Phương Hiển tự mình chấp hành.

Thẩm Dật Hiên và Thẩm Hình cũng tham gia đội ngũ giúp đỡ.

Dù là như vậy, ba ngày liên tục, Thẩm Tu Lâm và Đông Phương Hiển vẫn là bận tới mức không ngơi nghỉ lúc nào…

Cứ như vậy, đêm hôm đó, hai người đồng thời vào trong không gian.

Bảo Bảo nhìn thấy Thẩm Tu Lâm và Đông Phương Hiển xuất hiện, vội vàng bay qua. Ba ngày không gặp, sắc mặt của Bảo Bảo có vẻ cũng tái nhợt đi.

“Baba, cha, hai người đã tới…”

Bảo Bảo bay nhào tới trong ngực Thẩm Tu Lâm, Thẩm Tu Lâm cũng không đẩy nó ra, thuận tay ôm lấy.

Bảo Bảo nói: “May là baba và cha tới, nếu không thì con cũng không biết mình có kiên trì được nữa hay không.”

Bảo Bảo nói xong, thò ra cánh tay bị thương của mình, trên tay có rất nhiều vết, toàn là vết cắt lấy máu.

Thẩm Tu Lâm và Đông Phương Hiển đều hơi nhíu mày “Những vết tích này không thể xoá đi?”

Bảo Bảo tròn mắt “Có thể xoá, nhưng tinh thần lực của con không đủ.”

Thực ra, mấy ngày nay Thẩm Tu Lâm và Đông Phương Hiển cũng tiêu hao rất nhiều năng lượng, cho nên, hai người chỉ chuyển ra một chút tinh thần lực rồi ngừng lại.

Bảo Bảo khôi phục một ít, nói “Baba, cha, hai người mấy hôm nay mệt lắm phải không?”

Thẩm Tu Lâm gật đầu ”Phải, hai ngày nay có rất nhiều chuyện. Người mang mầm bệnh có thể có rất nhiều, lại không xác định, cho nên baba và cha đều phải kiểm tra bọn họ, tinh thần lực tiêu hao đúng là rất nhiều.”

“Vậy baba và cha xuống hồ tu luyện một lúc đi.”

Thẩm Tu Lâm gật đầu. “Được.”

Lúc này, Thẩm Tu Lâm và Đông Phương Hiển cũng không cởi bỏ quần áo. Mặc dù nói hiện tại Dương Phân còn đang hôn mê, thế nhưng cũng không xác định được bà có ý thức hay không. Bọn họ không thể cởi trần trước mặt phái nữ được, cho dù… bà là bà nội của hai người.

Cho nên, Thẩm Tu Lâm và Đông Phương Hiển giữ nguyên quần áo đi xuống hồ…

Bảo Bảo ở trên hồ đứng nhìn, trong lòng khẩn cầu hai vị phụ thân đại nhân mau chóng khôi phục. Nó cũng không nghĩ tới, muốn cứu Dương Phân, chính nó lại phải tiêu tốn nhiều tinh thần lực tới vậy!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau