Thập Niên 60: Cầm Nhầm Kịch Bản Nữ Phụ Làm Giàu
Chương 30: Được Mọi Người Yêu Quý
Sau khi vào không gian, trước tiên cô nhìn vào điểm tích lũy của mình, chi phí trước khi nuôi lứa gà linh đầu tiên là 13 điểm tích lũy - chín con gà con và bốn túi thức ăn. Bán đi bốn con, thu nhập là 20 điểm tích lũy, hiện tại cô còn có 107 điểm tích lũy.
Nhìn thấy lợi ích từ chợ đen, Triệu Uyển Thanh không có ý định từ bỏ nữa. Cô phất tay mà mua thêm 20 con gà con và 10 túi thức ăn, vẫn theo hình thức cũ, gà nuôi bằng thức ăn chăn nuôi rồi mang đi bán trong thương thành để kiếm điểm tích lũy, còn gà nuôi bằng lương thực sẽ mang đến chợ đen để kiếm chút tiền trinh.
Hiện tại, Triệu Uyển Thanh vẫn chỉ là một người nghèo với 107 điểm tích lũy và hơn 70 đồng, cô quyết tâm tiếp tục cố gắng để tạo nên sự nghiệp vĩ đại!
Sau khi hoàn thành giai đoạn nuôi lớp gà Linh tiếp theo, Triệu Uyển Thanh ra khỏi không gian rồi ra khỏi phòng.
Vào buổi chiều, hiếm thấy mẹ Lâm vẫn còn đang ở nhà: "Thiệu Hoa giúp mẹ đi làm việc rồi."
Mẹ Lâm lấy một cái ghế, gọi Triệu Uyển Thanh đến ngồi rồi hai người bắt đầu trò chuyện.
"Tiền mua đồ buổi sáng đủ không? Đừng tự tiêu tiền, khi có con rồi thì con cũng nên tiết kiệm một ít cho gia đình nhỏ của mình..."
Triệu Uyển Thanh thấy mẹ chồng vô cùng am hiểu lòng người, trong lòng không thể không tặng mẹ Lâm mười nghìn lời khen.
Kịch bản cuộc đời của chủ nhân thân thể này thật tuyệt vời, cho đến giờ vẫn chưa có nhân vật phản diện nào!
Ví dụ như mẹ Lâm có chút tính tình người già, nhưng đều là những chuyện nhỏ nhặt, chẳng đáng nói...
Vào buổi tối, đại đội trưởng đánh chuông báo kết thúc ca làm việc, mọi người mới ngừng lại công việc trên đồng, lần lượt về nhà. Trong số đó có nhóm người của gia đình nhà họ Lâm, bác cả Lâm và bác hai Lâm một trái một phải vây lấy Lâm Thiệu Hoa, hỏi về việc học của anh, bác dâu cả thỉnh thoảng kể chuyện gia đình, tạo nên khung cảnh cả gia đình hòa thuận vô cùng.
Tuy là cháu út nhưng Lâm Thiệu Hoa là người lớn nhất trong số các cháu trai của gia đình nhà họ Lâm. Lâm Thiệu Tùng con bác cả và Lâm Thiệu Bách con bác hai đều rất ngưỡng mộ Lâm Thiệu Hoa.
Cả hai đều không thích đọc sách, nhưng lại rất tò mò về chuyện trong thành, mỗi khi Lâm Thiệu Hoa trở về đều hỏi rất nhiều câu hỏi về cuộc sống ở đó. Mối quan hệ giữa Thiệu Hoa với hai người họ rất tốt, nên họ hỏi cái gì thì anh đáp nấy.
Triệu Uyển Thanh đứng ở cửa nhà, nhìn thấy Lâm Thiệu Hoa đang vác cuốc trở về, vác cuốc thôi mà trông cũng đẹp trai tới phát sáng như vậy.
Hừ, được mọi người yêu quý sao?
Tại sao nữ chủ như cô lại không được như vậy chứ?
Triệu Uyển Thanh rảnh rỗi ở trong lòng chửi thầm một hồi, sau đó bước vào nhà để tiếp tục nấu cơm. Bữa tối là một nửa con gà Linh nấu nấm, sau đó lại cán bột làm canh mì gà.
Phòng bếp ở đối diện sân nhà, Triệu Uyển Thanh đang định đứng lên nhấc nồi canh gà ra thì vô tình nhìn sang sân thấy Lâm Thiệu Hoa đang sắn tay áo rửa mặt...
Là một người đàn ông đọc sách hòa hoa phong nhã như vậy nhưng trên tay vẫn có những đường nét cơ bắp mạnh mẽ...
Nhìn thấy lợi ích từ chợ đen, Triệu Uyển Thanh không có ý định từ bỏ nữa. Cô phất tay mà mua thêm 20 con gà con và 10 túi thức ăn, vẫn theo hình thức cũ, gà nuôi bằng thức ăn chăn nuôi rồi mang đi bán trong thương thành để kiếm điểm tích lũy, còn gà nuôi bằng lương thực sẽ mang đến chợ đen để kiếm chút tiền trinh.
Hiện tại, Triệu Uyển Thanh vẫn chỉ là một người nghèo với 107 điểm tích lũy và hơn 70 đồng, cô quyết tâm tiếp tục cố gắng để tạo nên sự nghiệp vĩ đại!
Sau khi hoàn thành giai đoạn nuôi lớp gà Linh tiếp theo, Triệu Uyển Thanh ra khỏi không gian rồi ra khỏi phòng.
Vào buổi chiều, hiếm thấy mẹ Lâm vẫn còn đang ở nhà: "Thiệu Hoa giúp mẹ đi làm việc rồi."
Mẹ Lâm lấy một cái ghế, gọi Triệu Uyển Thanh đến ngồi rồi hai người bắt đầu trò chuyện.
"Tiền mua đồ buổi sáng đủ không? Đừng tự tiêu tiền, khi có con rồi thì con cũng nên tiết kiệm một ít cho gia đình nhỏ của mình..."
Triệu Uyển Thanh thấy mẹ chồng vô cùng am hiểu lòng người, trong lòng không thể không tặng mẹ Lâm mười nghìn lời khen.
Kịch bản cuộc đời của chủ nhân thân thể này thật tuyệt vời, cho đến giờ vẫn chưa có nhân vật phản diện nào!
Ví dụ như mẹ Lâm có chút tính tình người già, nhưng đều là những chuyện nhỏ nhặt, chẳng đáng nói...
Vào buổi tối, đại đội trưởng đánh chuông báo kết thúc ca làm việc, mọi người mới ngừng lại công việc trên đồng, lần lượt về nhà. Trong số đó có nhóm người của gia đình nhà họ Lâm, bác cả Lâm và bác hai Lâm một trái một phải vây lấy Lâm Thiệu Hoa, hỏi về việc học của anh, bác dâu cả thỉnh thoảng kể chuyện gia đình, tạo nên khung cảnh cả gia đình hòa thuận vô cùng.
Tuy là cháu út nhưng Lâm Thiệu Hoa là người lớn nhất trong số các cháu trai của gia đình nhà họ Lâm. Lâm Thiệu Tùng con bác cả và Lâm Thiệu Bách con bác hai đều rất ngưỡng mộ Lâm Thiệu Hoa.
Cả hai đều không thích đọc sách, nhưng lại rất tò mò về chuyện trong thành, mỗi khi Lâm Thiệu Hoa trở về đều hỏi rất nhiều câu hỏi về cuộc sống ở đó. Mối quan hệ giữa Thiệu Hoa với hai người họ rất tốt, nên họ hỏi cái gì thì anh đáp nấy.
Triệu Uyển Thanh đứng ở cửa nhà, nhìn thấy Lâm Thiệu Hoa đang vác cuốc trở về, vác cuốc thôi mà trông cũng đẹp trai tới phát sáng như vậy.
Hừ, được mọi người yêu quý sao?
Tại sao nữ chủ như cô lại không được như vậy chứ?
Triệu Uyển Thanh rảnh rỗi ở trong lòng chửi thầm một hồi, sau đó bước vào nhà để tiếp tục nấu cơm. Bữa tối là một nửa con gà Linh nấu nấm, sau đó lại cán bột làm canh mì gà.
Phòng bếp ở đối diện sân nhà, Triệu Uyển Thanh đang định đứng lên nhấc nồi canh gà ra thì vô tình nhìn sang sân thấy Lâm Thiệu Hoa đang sắn tay áo rửa mặt...
Là một người đàn ông đọc sách hòa hoa phong nhã như vậy nhưng trên tay vẫn có những đường nét cơ bắp mạnh mẽ...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất