Cậu Là Nam Tớ Vẫn Yêu (Phần 2)
Chương 171: Phiên ngoại 6: Phần hai của thư hối lỗi (hạ)
"Hình tượng bộ phận quan hệ xã hội đại diện cho toàn công ty, điểm này không cần tôi phải nhấn mạnh nữa, nếu như hình tượng nội bộ bộ phận quan hệ xã hội quá kém, người khác nhìn chúng ta thế nào, bây giờ nội bộ chúng ta xuất hiện một tên bại hoại, không chịu sửa đổi, đã ảnh hưởng nghiêm trọng đến hình tượng bộ phận quan hệ xã hội, không thể cứ để mặc không quản, bây giờ phải đưa thông báo trừng phạt cho tên bại hoại này." Cho dù An Tử Yến không điểm danh, nhưng mọi người đều biết An Tử Yến nói ai, bọn họ nhao nhao hướng ánh mắt về phía Mạch Đinh, mà Mạch Đinh chỉ muốn nhảy quách xuống sông.
Phùng Phi Mông mang giày cao gót đi đến bên cạnh An Tử Yến, kiềm nén sự kích động muốn bật cười, nghiêm túc nói: "Thông báo trừng phạt như sau, hành vi cá nhân của Mạch Đinh bộ phận quan hệ xã hội không nghiêm chỉnh, đã có nhiều cô gái đến bộ phận quan hệ xã hội làm ầm, bằng chứng cụ thể là Vương Tích Viên thiên kim của Vương tổng, bạn gái và khách hàng đến công ty làm việc, dì quát dọn vệ sinh của công ty v.v..., hành vi của cậu ta đã đạt đến mức độ nhân thần phẫn nộ, cho nên bộ phận quan hệ xã hội quyết định xử phạt Mạch Đinh như sau:
1. Dán thông báo này ở cửa chính bộ phận quan hệ xã hội để cảnh cáo Mạch Đinh và các đồng nghiệp khác, hi vọng mọi người lấy đây làm bài học, không đi theo đường tà đạo như Mạch Đinh;
2. Mạch Đinh phải đóng phạt 300 tệ để bù đắp thiệt hại gây ra cho các đồg nghiệp ở bộ phận quan hệ xã hội;
3. Trong vòng một ngày Mạch Đinh phải viết thư hối lỗi, dán cùng với thông báo;
4. Mạch Đinh phải vì hành vi bản thân mà thành khẩn tạ lỗi cùng giám đốc An đồng thời xin anh ấy tha thứ. Theo thông báo."
Còn, còn để người ta sống không! Mạch Đinh mấy lần muốn phản bác, nhưng Phùng Phi Mông nói quá nhanh, hoàn toàn không có chỗ thừa cho cậu chen miệng vào, đợi Phùng Phi Mông nói xong, cậu vừa định mở miệng, Phùng Phi Mông lại tiếp tục nói: "Nếu như Mạch Đinh có bất mãn hoặc không bằng lòng với sự xử phạt này, xin thu dọn đồ đạc trong vòng hôm nay, đi đến tài vụ kết toán lương, rời khỏi công ty." Mạch Đinh cảm thấy mình thật sự muốn thổ huyết, quá hung rồi, chiêu này quá hung rồi, cậu đem toàn bộ thù hận đều cho An Tử Yến, tối nay về nhà nhất định phải hạ độc vô cơm, nếu như anh ấy không chết thì chính là mình chết!! Mỗi lần ở công ty bị ăn hiếp đều nói về nhà thế này thế kia, Mạch Đinh quá đề cao bản thân rồi, địa vị lúc cậu về nhà cũng không cao hơn ở công ty bao nhiêu.
"Mạch Đinh cậu có ý kiến không, bây giờ có thể đưa ra được rồi."
"Không có!!!!!"
Các đồng nghiệp vô can cười ra nước mắt, Mạch Đinh bắt đầu viết thư hối lỗi trên máy tính, cách với lần đầu tiên cậu viết thư hối lỗi cũng đã là một thời gian rất dài rồi, lần đầu tiên nếu như không nhớ sai, nội dung hình như là phải tôn trọng chồng mình như thế nào, lúc đó cậu âm thầm tuyên bố sẽ không chấp nhận kiểu ủy khuất này, kết quả, lần thứ hai so với lần đầu càng thêm khiến người ta ủy khuất. Mạch Đinh cắn móng tay, viết thư hối lỗi này không khác nào thừa nhận toàn bộ sai lầm, không được, thư hối lỗi này nhất định không thể viết. Quách Bình nhìn ra sự lưỡng lự của Mạch Đinh, móc 10 tệ từ trong túi ra: "Thời gian này cậu cũng biết công ty rất bận, sư phụ không cách nào rèn luyện cho cậu, 10 tệ này coi như chút tâm ý của tôi với cậu, đi bình an.""Tôi, tôi cho dù không viết, An Tử Yến cũng không thể nào thật sự đuổi việc tôi, đây là đùa giỡn mà thôi."
"Cậu là bị mọi người ra thông báo trừng phạt, nếu như cậu không tuân thủ thì xem như không tôn trọng kỷ luật của công ty và An Tử Yến, chỉ có thể..." Phạm Thiếu Quân từ đống văn kiện ngẩng mặt lên: "Hơn nữa tôi sớm đã nghe nói Yến muốn đuổi cậu đi, cậu thức thời chút, nếu không..." hai người đều nói bí ẩn lược bỏ đi phần sau, Mạch Đinh kích động: "Anh nghe ai nói, khẳng định là bịa đặt!"
"Nghe chính cậu ta nói."
"An Tử Yến? Anh ấy dám..." Mạch Đinh kiềm lại suýt nữa buột miệng nói ra: "Anh ấy dám không thông qua Vương tổng mà đuổi tôi sao?"
"Aiyo, aiyo, cậu nói cứ như Vương tổng rất thích cậu vậy."
Cao Sảng làm tổng kết cuối cùng: "Vương tổng và Yến đều ghét cậu." Giọng của anh ta và nội dung lời nói của anh ta đều khiến Mạch Đinh trầm mặc, cậu nhìn ánh ság lấp lóe trên màn hình, dùng sức lực vô cùng mạnh gõ bàn phím.
THƯ HỐI LỖI
Giám đốc An bộ phận quan hệ xã hội kính mến:
Hôm nay, tôi vô cùng đau khổ và hối lỗi viết thư hối lỗi này cho anh, tôi vô cùng hối hận về hành vi phóng túng của mình và tuyệt đối sẽ không tái phạm.
Tôi cũng không phải là viện cớ, gia đình cho tôi áp lực rất lớn, mới dẫn đến việc tôi làm ra hành vi cầm thú như vậy, gây ảnh hưởng cho bộ phận quan hệ xã hội. Tôi thật sự là người đứng đắn, nghiêm chỉnh, thân thiện, đã làm rất nhiều việc tốt và cũng ngăn chặn nhiều chuyện xấu, vốn dĩ tôi không muốn nói, lúc trước tôi đã tham gia qua lớp học diễn xuất văn nghệ, còn được bạn học trên lớp tín nhiệm bầu làm ủy viên học tập, hôm nay bị hiểu lầm như vậy...
Mạch Đinh viết chữ nhanh như múa, cậu đây chỗ nào là thư hối lỗi, cũng sắp thành thư khen bản thân, An Tử Yến không biế từ lúc nào đã đứng sau lưng cậu, nhìn chằm chằm chữ trên màn hình.
"Cậu viết cái gì vậy." Mạch Đinh giật mình, nhoài người che màn hình, giống như học sinh đang viết thư tình bị phát hiện, cậu chùn bước: "Vẫn, vẫn chưa viết xong, đừng xem trước."
"Nhớ lấy, tôi là kêu cậu viết thư hối lỗi." Tay An Tử Yến đặt trên ghế Mạch Đinh, vẻ mặt và thái độ đều đáng sợ: "Nếu như cậu không chịu viết đàng hoàng, thì người đi đi." Ai cũng có thể nhìn ra An Tử Yến thật sự tức giận rồi, Mạch Đinh cũng sững sờ, không ngờ tới An Tử Yến lại nghiêm túc như vậy, lẽ nào anh ấy thật sự ho rằng mình phá nát hình tượng bộ phận quan hệ xã hội? Lúc Mạch Đinh suy nghĩ lung tung, An Tử Yến đặt ngón tay không an phận trên lưng ghế Mạch Đinh, Mạch Đinh sợ nhột nhịn không được phát ra tiếng cười đứng bật dậy.
"Cậu cảm thấy tôi đang giỡn với cậu?" Vẻ mặt của An Tử Yến càng thêm nghiêm túc, các đồng nghiệp cũng cùng ánh mắt khó hiểu nhìn Mạch Đinh, Mạch Đinh trong lòng tức đến thật sự nhột nhưng không cách nào nói ra, cậu có thể làm chỉ là cúi đầu nhận lỗi: "Xin, xin lỗi, tôi không phải ý như vậy, vừa nãy chỉ là có con sâu bò lên người tôi, tôi không kiềm chế được." An Tử Yến hừ lạnh một tiếng, liếc mắt cúi đầu lách qua Mạch Đinh, bỏ đi. Mạch Đinh ngồi phịch xuống, kiềm nén kích động sắp bộc phát trong lòng, đem xóa đi đoạn tự khen mình trong thư hối lỗi, viết lại lần nữa.
THƯ HỐI LỖI.
Giám đốc An bộ phận quan hệ xã hội kính mến:
Hôm nay, tôi vô cùng đau khổ và hối lỗi viết thư hối lỗi này cho anh, tôi vô cùng hối hận về hành vi phóng túng của mình và tuyệt đối sẽ không tái phạm.
Nếu đã vào công ty, tôi sẽ không chỉ đại diện cho cá nhân, mà còn đại diện cho hình tượng của bộ phận quan hệ xã hội thậm chí là toàn công ty, tôi không nên trêu ghẹo dì quét dọn vệ sinh, tôi là một tên hỗn đản ngay cả dì dọn vệ sinh cũng không buông tha, hiện tại tôi sâu sắc nhận lỗi, tôi vì sự hạ lưu của bản thân cảm thấy vô cùng hổ thẹn, tôi thật sự không nên không kiềm chế bản thân, cũng không nên đùa giỡn con gái, càng không nên nảy sinh tà niệm với dì dọn vệ sinh.
Tôi sai rồi, tôi thật sự sai rồi, xin mọi người tha thứ, tôi nhất định sẽ ăn năn hối cãi, tiếp nhận giáo huấn, thay đổi bản thân. Xin các vị đồng nghiệp chấp nhận tôi, tôi sẽ không làm mất mặt bộ phận quan hệ xã hội, cũng sẽ không khiến công ty xấu hổ.
Tôi là cặn bã! Tôi là người xấu! Tôi là cầm thú!
Hài lòng rồi chứ, nếu vẫn chưa hài lòng, tôi chỉ có thể đi chết!
Người hối lỗi: Mạch Đinh.
Mạch Đinh ủy khuất ngập mặt y như phạm nhân bị xử oan, cậu đem con chữ thấm đẫn máu và nước mắt viết ra, âm thầm ghi thêm món nợ cho An Tử Yến, cậu sẽ báo thù, nhưng không phải bây giờ, cậu nhất định sẽ lại lên kế hoạch trả thù.
Thư hối lỗi này cùng thư xử phạt đều dán trên vị trí rõ nhất của bộ phận quan hệ xã hội, mỗi lần có người đi vào bộ phận quan hệ xã hội đều sẽ ngừng ở đây môt lúc, cẩn thận xem hết hai nội dung trên hai tờ giấy, sau đó lại nhìn nhìn Mạch Đinh, mà Mạch Đinh muốn di cư đế nơi xa xôi, nơi xa đó nhất định có chốn dung thân.
Phùng Phi Mông mang giày cao gót đi đến bên cạnh An Tử Yến, kiềm nén sự kích động muốn bật cười, nghiêm túc nói: "Thông báo trừng phạt như sau, hành vi cá nhân của Mạch Đinh bộ phận quan hệ xã hội không nghiêm chỉnh, đã có nhiều cô gái đến bộ phận quan hệ xã hội làm ầm, bằng chứng cụ thể là Vương Tích Viên thiên kim của Vương tổng, bạn gái và khách hàng đến công ty làm việc, dì quát dọn vệ sinh của công ty v.v..., hành vi của cậu ta đã đạt đến mức độ nhân thần phẫn nộ, cho nên bộ phận quan hệ xã hội quyết định xử phạt Mạch Đinh như sau:
1. Dán thông báo này ở cửa chính bộ phận quan hệ xã hội để cảnh cáo Mạch Đinh và các đồng nghiệp khác, hi vọng mọi người lấy đây làm bài học, không đi theo đường tà đạo như Mạch Đinh;
2. Mạch Đinh phải đóng phạt 300 tệ để bù đắp thiệt hại gây ra cho các đồg nghiệp ở bộ phận quan hệ xã hội;
3. Trong vòng một ngày Mạch Đinh phải viết thư hối lỗi, dán cùng với thông báo;
4. Mạch Đinh phải vì hành vi bản thân mà thành khẩn tạ lỗi cùng giám đốc An đồng thời xin anh ấy tha thứ. Theo thông báo."
Còn, còn để người ta sống không! Mạch Đinh mấy lần muốn phản bác, nhưng Phùng Phi Mông nói quá nhanh, hoàn toàn không có chỗ thừa cho cậu chen miệng vào, đợi Phùng Phi Mông nói xong, cậu vừa định mở miệng, Phùng Phi Mông lại tiếp tục nói: "Nếu như Mạch Đinh có bất mãn hoặc không bằng lòng với sự xử phạt này, xin thu dọn đồ đạc trong vòng hôm nay, đi đến tài vụ kết toán lương, rời khỏi công ty." Mạch Đinh cảm thấy mình thật sự muốn thổ huyết, quá hung rồi, chiêu này quá hung rồi, cậu đem toàn bộ thù hận đều cho An Tử Yến, tối nay về nhà nhất định phải hạ độc vô cơm, nếu như anh ấy không chết thì chính là mình chết!! Mỗi lần ở công ty bị ăn hiếp đều nói về nhà thế này thế kia, Mạch Đinh quá đề cao bản thân rồi, địa vị lúc cậu về nhà cũng không cao hơn ở công ty bao nhiêu.
"Mạch Đinh cậu có ý kiến không, bây giờ có thể đưa ra được rồi."
"Không có!!!!!"
Các đồng nghiệp vô can cười ra nước mắt, Mạch Đinh bắt đầu viết thư hối lỗi trên máy tính, cách với lần đầu tiên cậu viết thư hối lỗi cũng đã là một thời gian rất dài rồi, lần đầu tiên nếu như không nhớ sai, nội dung hình như là phải tôn trọng chồng mình như thế nào, lúc đó cậu âm thầm tuyên bố sẽ không chấp nhận kiểu ủy khuất này, kết quả, lần thứ hai so với lần đầu càng thêm khiến người ta ủy khuất. Mạch Đinh cắn móng tay, viết thư hối lỗi này không khác nào thừa nhận toàn bộ sai lầm, không được, thư hối lỗi này nhất định không thể viết. Quách Bình nhìn ra sự lưỡng lự của Mạch Đinh, móc 10 tệ từ trong túi ra: "Thời gian này cậu cũng biết công ty rất bận, sư phụ không cách nào rèn luyện cho cậu, 10 tệ này coi như chút tâm ý của tôi với cậu, đi bình an.""Tôi, tôi cho dù không viết, An Tử Yến cũng không thể nào thật sự đuổi việc tôi, đây là đùa giỡn mà thôi."
"Cậu là bị mọi người ra thông báo trừng phạt, nếu như cậu không tuân thủ thì xem như không tôn trọng kỷ luật của công ty và An Tử Yến, chỉ có thể..." Phạm Thiếu Quân từ đống văn kiện ngẩng mặt lên: "Hơn nữa tôi sớm đã nghe nói Yến muốn đuổi cậu đi, cậu thức thời chút, nếu không..." hai người đều nói bí ẩn lược bỏ đi phần sau, Mạch Đinh kích động: "Anh nghe ai nói, khẳng định là bịa đặt!"
"Nghe chính cậu ta nói."
"An Tử Yến? Anh ấy dám..." Mạch Đinh kiềm lại suýt nữa buột miệng nói ra: "Anh ấy dám không thông qua Vương tổng mà đuổi tôi sao?"
"Aiyo, aiyo, cậu nói cứ như Vương tổng rất thích cậu vậy."
Cao Sảng làm tổng kết cuối cùng: "Vương tổng và Yến đều ghét cậu." Giọng của anh ta và nội dung lời nói của anh ta đều khiến Mạch Đinh trầm mặc, cậu nhìn ánh ság lấp lóe trên màn hình, dùng sức lực vô cùng mạnh gõ bàn phím.
THƯ HỐI LỖI
Giám đốc An bộ phận quan hệ xã hội kính mến:
Hôm nay, tôi vô cùng đau khổ và hối lỗi viết thư hối lỗi này cho anh, tôi vô cùng hối hận về hành vi phóng túng của mình và tuyệt đối sẽ không tái phạm.
Tôi cũng không phải là viện cớ, gia đình cho tôi áp lực rất lớn, mới dẫn đến việc tôi làm ra hành vi cầm thú như vậy, gây ảnh hưởng cho bộ phận quan hệ xã hội. Tôi thật sự là người đứng đắn, nghiêm chỉnh, thân thiện, đã làm rất nhiều việc tốt và cũng ngăn chặn nhiều chuyện xấu, vốn dĩ tôi không muốn nói, lúc trước tôi đã tham gia qua lớp học diễn xuất văn nghệ, còn được bạn học trên lớp tín nhiệm bầu làm ủy viên học tập, hôm nay bị hiểu lầm như vậy...
Mạch Đinh viết chữ nhanh như múa, cậu đây chỗ nào là thư hối lỗi, cũng sắp thành thư khen bản thân, An Tử Yến không biế từ lúc nào đã đứng sau lưng cậu, nhìn chằm chằm chữ trên màn hình.
"Cậu viết cái gì vậy." Mạch Đinh giật mình, nhoài người che màn hình, giống như học sinh đang viết thư tình bị phát hiện, cậu chùn bước: "Vẫn, vẫn chưa viết xong, đừng xem trước."
"Nhớ lấy, tôi là kêu cậu viết thư hối lỗi." Tay An Tử Yến đặt trên ghế Mạch Đinh, vẻ mặt và thái độ đều đáng sợ: "Nếu như cậu không chịu viết đàng hoàng, thì người đi đi." Ai cũng có thể nhìn ra An Tử Yến thật sự tức giận rồi, Mạch Đinh cũng sững sờ, không ngờ tới An Tử Yến lại nghiêm túc như vậy, lẽ nào anh ấy thật sự ho rằng mình phá nát hình tượng bộ phận quan hệ xã hội? Lúc Mạch Đinh suy nghĩ lung tung, An Tử Yến đặt ngón tay không an phận trên lưng ghế Mạch Đinh, Mạch Đinh sợ nhột nhịn không được phát ra tiếng cười đứng bật dậy.
"Cậu cảm thấy tôi đang giỡn với cậu?" Vẻ mặt của An Tử Yến càng thêm nghiêm túc, các đồng nghiệp cũng cùng ánh mắt khó hiểu nhìn Mạch Đinh, Mạch Đinh trong lòng tức đến thật sự nhột nhưng không cách nào nói ra, cậu có thể làm chỉ là cúi đầu nhận lỗi: "Xin, xin lỗi, tôi không phải ý như vậy, vừa nãy chỉ là có con sâu bò lên người tôi, tôi không kiềm chế được." An Tử Yến hừ lạnh một tiếng, liếc mắt cúi đầu lách qua Mạch Đinh, bỏ đi. Mạch Đinh ngồi phịch xuống, kiềm nén kích động sắp bộc phát trong lòng, đem xóa đi đoạn tự khen mình trong thư hối lỗi, viết lại lần nữa.
THƯ HỐI LỖI.
Giám đốc An bộ phận quan hệ xã hội kính mến:
Hôm nay, tôi vô cùng đau khổ và hối lỗi viết thư hối lỗi này cho anh, tôi vô cùng hối hận về hành vi phóng túng của mình và tuyệt đối sẽ không tái phạm.
Nếu đã vào công ty, tôi sẽ không chỉ đại diện cho cá nhân, mà còn đại diện cho hình tượng của bộ phận quan hệ xã hội thậm chí là toàn công ty, tôi không nên trêu ghẹo dì quét dọn vệ sinh, tôi là một tên hỗn đản ngay cả dì dọn vệ sinh cũng không buông tha, hiện tại tôi sâu sắc nhận lỗi, tôi vì sự hạ lưu của bản thân cảm thấy vô cùng hổ thẹn, tôi thật sự không nên không kiềm chế bản thân, cũng không nên đùa giỡn con gái, càng không nên nảy sinh tà niệm với dì dọn vệ sinh.
Tôi sai rồi, tôi thật sự sai rồi, xin mọi người tha thứ, tôi nhất định sẽ ăn năn hối cãi, tiếp nhận giáo huấn, thay đổi bản thân. Xin các vị đồng nghiệp chấp nhận tôi, tôi sẽ không làm mất mặt bộ phận quan hệ xã hội, cũng sẽ không khiến công ty xấu hổ.
Tôi là cặn bã! Tôi là người xấu! Tôi là cầm thú!
Hài lòng rồi chứ, nếu vẫn chưa hài lòng, tôi chỉ có thể đi chết!
Người hối lỗi: Mạch Đinh.
Mạch Đinh ủy khuất ngập mặt y như phạm nhân bị xử oan, cậu đem con chữ thấm đẫn máu và nước mắt viết ra, âm thầm ghi thêm món nợ cho An Tử Yến, cậu sẽ báo thù, nhưng không phải bây giờ, cậu nhất định sẽ lại lên kế hoạch trả thù.
Thư hối lỗi này cùng thư xử phạt đều dán trên vị trí rõ nhất của bộ phận quan hệ xã hội, mỗi lần có người đi vào bộ phận quan hệ xã hội đều sẽ ngừng ở đây môt lúc, cẩn thận xem hết hai nội dung trên hai tờ giấy, sau đó lại nhìn nhìn Mạch Đinh, mà Mạch Đinh muốn di cư đế nơi xa xôi, nơi xa đó nhất định có chốn dung thân.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất