Chương 185
Sau trận Đại Bản Doanh, Quintus đã cho tu sửa lại tòa tháp bảy mươi tầng, dọn sạch xác chết, sơn lại tường và lắp kính mới.
Thay đổi đáng chú ý nhất là bức tượng dưới chân tòa tháp. Quintus đã thuê người thiết kế bức tượng đúc bằng đá cẩm thạch, miêu tả cảnh cha nuôi hắn tay cầm kiếm đứng oai phong như một vị vua, trước mặt là kẻ thù truyền kiếp Jackson Jay đang quỳ gối, thái độ run rẩy sợ hãi, dưới chân lão là thi thể của Tavon đã bị lưỡi kiếm của Darius xuyên thủng ngực.
Tài nhìn bức tượng, cảm thấy vừa tức vừa buồn cười.
Ethan không hiểu rõ sự tình, liền hỏi Tài tại sao cười.
Hắn đáp:
- Quintus đang muốn viết lại lịch sử, nhưng thay vì chỉ thay đổi vài chi tiết nhỏ hắn lại trắng trợn đảo ngược tất cả, biến cha hắn từ người bị Jackson đâm thủng bụng thành người chiến thắng còn Jackson và Tavon thành kẻ thua cuộc. Da mặt hắn còn dày hơn cả da hà mã.
- Hắn dám làm điều đó sao? Jackson vẫn còn sống mà.
- Chắc hẳn Quintus thấm nhuần sách sử, hiểu rằng người muốn làm nên nghiệp lớn tuyệt đối không nên quan tâm đến danh dự. Chỉ cần hắn nói đủ to và lặp lại đủ nhiều thì trắng sẽ hóa đen và đen sẽ hóa trắng. Bằng cách tuyên truyền như thế này Quintus vừa xây dựng được quá khứ oai hùng cho Cá Voi Xanh vừa nâng cao sĩ khí.
Một vài người qua đường đến đặt hoa dưới chân tượng với vẻ sùng bái.
Ethan nhận xét:
- Cho dù sai sự thật nhưng bức tượng này quả thực rất đẹp. Mọi chi tiết của nó đều hoàn mỹ và đậm chất sử thi.
Viên thư ký của Quintus chạy xuống, mời Ethan và Tài vào trong tòa tháp Đại Bản Doanh.
Ba người đi thang máy lên tầng bảy mươi, nơi Quintus đang đợi họ.
Quintus tiếp đón với thái độ niềm nở.
- Đội trưởng Ethan Kath, thủ lĩnh Trần Tuấn Tài, thật vui mừng khi được gặp các vị.
Tài bắt tay và nhìn sâu vào mắt Quintus.
- Hoàng đế Quintus trông còn phong độ hơn xưa.
Quintus cười xòa:
- Hoàng đế gì chứ? Đó chỉ là cách người ta gọi vui thôi, tôi đã cấm cách gọi đó rồi. Ngồi xuống cả đi.
Ethan Kath ngồi đối diện với Quintus, gã nói.
- Lúc đến đây tôi đã chuẩn bị sẵn vài câu hỏi.
- Tôi lắng nghe đây.
- Người của anh tràn ngập các con phố và dường như họ đang đảm nhiệm việc giữ gìn trị an trong khi việc đó vốn là chức trách của các Hiệp Sĩ. Tôi tự hỏi sự đổi vai này nghĩa là thế nào?
Quintus mỉm cười:
- Chúng tôi làm điều đó vì thiện ý mà thôi. Các Hiệp Sĩ thực thi nhiệm vụ của mình rất tốt, nhưng đôi khi họ bị quá tải. Các anh biết đấy, ở đây người thì đông mà việc thì nhiều. Cá Voi Xanh rất sẵn lòng được hỗ trợ họ một tay. Chúng tôi giúp các Hiệp Sĩ quản lý khu vực này hoàn toàn dựa trên tinh thần tự nguyện và miễn phí, chúng tôi không nhận một đồng một cắc nào từ Liên Minh lẫn người dân. Chúng tôi cũng không hề tự tiện thực hiện bất kỳ điều gì quá bổn phận của mình. Tất cả công việc đều nằm dưới sự quản lý nghiêm khắc và thường xuyên của Liên Minh. Về việc này tôi cũng đã gửi thư báo cáo Tư Lệnh và ngài rất hài lòng.
Tài cười nhạt:
- Không nhận tiền thì các anh nuôi cả trăm nghìn người bằng không khí hay sao?
- Không khí ở đây rất trong lành, anh nên đến sống thử một thời gian, thủ lĩnh Trần Tuấn Tài, tôi cam đoan anh sẽ thích nó. Về mặt tiền nong thì một số doanh nghiệp vì yêu mến mà thỉnh thoảng lại biếu tiền cho chúng tôi, điều này xét ra cũng không khác gì chuyện anh và Liên Hiệp nhận tiền từ Siêu Thần Tài.
- À, Siêu Thần Tài Marley Valencia, tôi đoán rằng anh cũng biết cô ta.
- Tôi có nghe tên, chưa gặp lần nào.
Quintus nói điều đó với tất cả vẻ chân thành mà gã có thể trưng ra được.
- Khả năng dối trá của anh thật đáng ngưỡng mộ đấy, Quintus. Tôi tự thấy xấu hổ vì không trơ tráo được như anh.
- Nếu là anh, tôi sẽ tự cảm thấy xấu hổ vì không hoàn thành được các công việc mà Tư Lệnh giao cho. Ngài đánh giá anh rất cao nhưng anh luôn tìm cách thoái thác nhiệm vụ. Là Đại Biểu đeo thẻ vàng mà thiếu lòng trung thành với Tư Lệnh là một tội nặng, tôi chắc rằng đội trưởng Ethan đã không ít lần nghe được những lời phàn nàn từ nhà lãnh đạo tối cao và đáng kính của chúng ta.
Tài hiểu rằng mình không thể dùng miệng lưỡi để đấu với người này. Gã khôn ngoan và mồm mép hơn hắn rất nhiều.
- Đội trưởng Ethan sẽ trình báo cho Tư Lệnh những điều mà ông ấy tận mắt nhìn thấy. Biết đâu Tư Lệnh lại quan tâm đến các anh hơn thì sao? Mặc lòng, hôm nay tôi và đội trưởng Ethan đến đây là để cảm ơn anh, Quintus, vì đã cho vợ con và Chiến Tướng Augutus của tôi một nơi trú ẩn tạm thời. Tôi sẽ ghi nhớ ân nghĩa này. Chúng tôi sẽ đón họ trở về hôm nay, không làm phiền anh thêm nữa.
Trong câu chuyện của mình, Tài luôn tìm cách đưa Ethan vào để tăng sức nặng của thông điệp, nhưng Quintus nghe xong chỉ cười nhẹ:
- Vội gì, vội gì.
Thay đổi đáng chú ý nhất là bức tượng dưới chân tòa tháp. Quintus đã thuê người thiết kế bức tượng đúc bằng đá cẩm thạch, miêu tả cảnh cha nuôi hắn tay cầm kiếm đứng oai phong như một vị vua, trước mặt là kẻ thù truyền kiếp Jackson Jay đang quỳ gối, thái độ run rẩy sợ hãi, dưới chân lão là thi thể của Tavon đã bị lưỡi kiếm của Darius xuyên thủng ngực.
Tài nhìn bức tượng, cảm thấy vừa tức vừa buồn cười.
Ethan không hiểu rõ sự tình, liền hỏi Tài tại sao cười.
Hắn đáp:
- Quintus đang muốn viết lại lịch sử, nhưng thay vì chỉ thay đổi vài chi tiết nhỏ hắn lại trắng trợn đảo ngược tất cả, biến cha hắn từ người bị Jackson đâm thủng bụng thành người chiến thắng còn Jackson và Tavon thành kẻ thua cuộc. Da mặt hắn còn dày hơn cả da hà mã.
- Hắn dám làm điều đó sao? Jackson vẫn còn sống mà.
- Chắc hẳn Quintus thấm nhuần sách sử, hiểu rằng người muốn làm nên nghiệp lớn tuyệt đối không nên quan tâm đến danh dự. Chỉ cần hắn nói đủ to và lặp lại đủ nhiều thì trắng sẽ hóa đen và đen sẽ hóa trắng. Bằng cách tuyên truyền như thế này Quintus vừa xây dựng được quá khứ oai hùng cho Cá Voi Xanh vừa nâng cao sĩ khí.
Một vài người qua đường đến đặt hoa dưới chân tượng với vẻ sùng bái.
Ethan nhận xét:
- Cho dù sai sự thật nhưng bức tượng này quả thực rất đẹp. Mọi chi tiết của nó đều hoàn mỹ và đậm chất sử thi.
Viên thư ký của Quintus chạy xuống, mời Ethan và Tài vào trong tòa tháp Đại Bản Doanh.
Ba người đi thang máy lên tầng bảy mươi, nơi Quintus đang đợi họ.
Quintus tiếp đón với thái độ niềm nở.
- Đội trưởng Ethan Kath, thủ lĩnh Trần Tuấn Tài, thật vui mừng khi được gặp các vị.
Tài bắt tay và nhìn sâu vào mắt Quintus.
- Hoàng đế Quintus trông còn phong độ hơn xưa.
Quintus cười xòa:
- Hoàng đế gì chứ? Đó chỉ là cách người ta gọi vui thôi, tôi đã cấm cách gọi đó rồi. Ngồi xuống cả đi.
Ethan Kath ngồi đối diện với Quintus, gã nói.
- Lúc đến đây tôi đã chuẩn bị sẵn vài câu hỏi.
- Tôi lắng nghe đây.
- Người của anh tràn ngập các con phố và dường như họ đang đảm nhiệm việc giữ gìn trị an trong khi việc đó vốn là chức trách của các Hiệp Sĩ. Tôi tự hỏi sự đổi vai này nghĩa là thế nào?
Quintus mỉm cười:
- Chúng tôi làm điều đó vì thiện ý mà thôi. Các Hiệp Sĩ thực thi nhiệm vụ của mình rất tốt, nhưng đôi khi họ bị quá tải. Các anh biết đấy, ở đây người thì đông mà việc thì nhiều. Cá Voi Xanh rất sẵn lòng được hỗ trợ họ một tay. Chúng tôi giúp các Hiệp Sĩ quản lý khu vực này hoàn toàn dựa trên tinh thần tự nguyện và miễn phí, chúng tôi không nhận một đồng một cắc nào từ Liên Minh lẫn người dân. Chúng tôi cũng không hề tự tiện thực hiện bất kỳ điều gì quá bổn phận của mình. Tất cả công việc đều nằm dưới sự quản lý nghiêm khắc và thường xuyên của Liên Minh. Về việc này tôi cũng đã gửi thư báo cáo Tư Lệnh và ngài rất hài lòng.
Tài cười nhạt:
- Không nhận tiền thì các anh nuôi cả trăm nghìn người bằng không khí hay sao?
- Không khí ở đây rất trong lành, anh nên đến sống thử một thời gian, thủ lĩnh Trần Tuấn Tài, tôi cam đoan anh sẽ thích nó. Về mặt tiền nong thì một số doanh nghiệp vì yêu mến mà thỉnh thoảng lại biếu tiền cho chúng tôi, điều này xét ra cũng không khác gì chuyện anh và Liên Hiệp nhận tiền từ Siêu Thần Tài.
- À, Siêu Thần Tài Marley Valencia, tôi đoán rằng anh cũng biết cô ta.
- Tôi có nghe tên, chưa gặp lần nào.
Quintus nói điều đó với tất cả vẻ chân thành mà gã có thể trưng ra được.
- Khả năng dối trá của anh thật đáng ngưỡng mộ đấy, Quintus. Tôi tự thấy xấu hổ vì không trơ tráo được như anh.
- Nếu là anh, tôi sẽ tự cảm thấy xấu hổ vì không hoàn thành được các công việc mà Tư Lệnh giao cho. Ngài đánh giá anh rất cao nhưng anh luôn tìm cách thoái thác nhiệm vụ. Là Đại Biểu đeo thẻ vàng mà thiếu lòng trung thành với Tư Lệnh là một tội nặng, tôi chắc rằng đội trưởng Ethan đã không ít lần nghe được những lời phàn nàn từ nhà lãnh đạo tối cao và đáng kính của chúng ta.
Tài hiểu rằng mình không thể dùng miệng lưỡi để đấu với người này. Gã khôn ngoan và mồm mép hơn hắn rất nhiều.
- Đội trưởng Ethan sẽ trình báo cho Tư Lệnh những điều mà ông ấy tận mắt nhìn thấy. Biết đâu Tư Lệnh lại quan tâm đến các anh hơn thì sao? Mặc lòng, hôm nay tôi và đội trưởng Ethan đến đây là để cảm ơn anh, Quintus, vì đã cho vợ con và Chiến Tướng Augutus của tôi một nơi trú ẩn tạm thời. Tôi sẽ ghi nhớ ân nghĩa này. Chúng tôi sẽ đón họ trở về hôm nay, không làm phiền anh thêm nữa.
Trong câu chuyện của mình, Tài luôn tìm cách đưa Ethan vào để tăng sức nặng của thông điệp, nhưng Quintus nghe xong chỉ cười nhẹ:
- Vội gì, vội gì.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất