Chương 202
Tốc độ của đàn chó rất nhanh, chỉ sau một phút đã bắt kịp gia đình Tài.
Tình thế nguy ngập, nhưng Tài vẫn bình tĩnh. Hắn nói với vợ:
- Nấp sau lưng anh. Để anh giết mấy con chó này xong thì em và con chạy ra xe.
Long hét toáng lên:
- Con sợ chó.
- Đừng sợ, chúng nó chỉ là một đám vô hại.
Con chó đầu tiên lao đến, miệng mở rộng, định cắn vào bắp chân Tài và kéo hắn ngã xuống đất, nhưng Tài đã hơi rùn người, chọc ngón tay vào cổ của con chó.
Ngón tay ấy chọc đúng nơi hiểm yếu, khiến khí huyết của con chó bị cắt đứt, nó lập tức ngã ngửa người ra, chết không kịp ngáp.
Ma túy Hãm Thần không chỉ giúp Tài phản ứng nhanh hơn, hắn còn cảm nhận được cả các mạch máu lưu chuyển dưới da, một chỉ vừa rồi mang theo uy lực khủng khiếp, đâm vào con vật dũng mãnh ấy không khác gì cú đấm ngàn cân.
Hai con chó tiếp theo lao đến, lại chịu chung số phận với con chó đầu tiên.
Đàn chó có trí khôn, thấy đồng loại cứ lần lượt gục xuống chết một cách đơn giản, sợ hãi không dám tiến lên nữa. Chúng biết rằng người kia không phải tầm thường.
Tài nhíu mày, móc từ trong túi ra mười lá bài.
Hắn dùng bài giết ruồi muỗi đã quen, nhưng chưa dùng bài giết chó bao giờ, hôm nay chính là lúc để thử thách năng lực bản thân.
Mười lá bài bắn ra, tạo thành các thanh âm rin rít, nghe như tiếng lưỡi cưa thép lao đi trong không khí, cắm phập vào động mạch cổ của mười con chó còn lại. Máu tươi túa ra, bầy chó chỉ giãy giụa một lúc đã tắt thở.
Tài quay lại, giục:
- Chạy.
Emily Hà kéo tay con, ra sức chạy về phía xe ô tô.
Người của Cá Voi Xanh ùa đến, Tài rút phắt ra chục con dao cầm tay, không thèm quay đầu nhìn lại, cứ thuận tay ném về phía sau. Cả mười con dao đều xuyên thủng ấn đường của mười tên lính Cá Voi Xanh gần nhất, chẳng khác gì người ta cầm đinh đóng vào tường.
Bên Cá Voi Xanh thấy Tài xuất chúng như vậy, không ai bảo ai, tất cả đều tự giác chạy chậm lại.
Cách đó vài trăm mét, Quintus đứng từ trên ban công nhìn xuống, theo dõi toàn bộ sự việc.
Bên cạnh gã là Erich Von Daniken. Trên tay Erich cầm một khẩu súng trường có gắn ống nhòm.
- Bệ hạ chắc chắn muốn tôi bắn phát đạn này chứ? Ở đây có rất nhiều tai mắt của Liên Minh. Chúng sẽ biết ai là người bắn và nhất định sẽ trừng phạt.
- Ngươi sợ sao, Erich?
- Thưa không, tôi chỉ hỏi lại cho chắc mà thôi.
Erich cân chỉnh nòng súng.
Gương mặt của Quintus đã tối sầm lại.
- Thằng khốn ấy đang cướp vợ của ta. Ta không thể tha thứ cho hắn.
- Tôi cứ nghĩ cô Emily Hà là vợ của Tài.
- Hắn chết rồi thì nàng sẽ là vợ của ta. Ngươi là thiện xạ số một của Cá Voi Xanh, hãy trổ tài đi.
- Tuân lệnh.
Erich bóp cò. Viên đạn xé gió bay đi.
Khẩu súng không gắn ống giảm thanh, tuy nhiên trong sáu trăm mét đầu tiên đạn bay nhanh hơn tốc độ âm thanh, nên theo lý thuyết Tài không thể nghe được tiếng nổ cho đến khi viên đạn đã găm vào người hắn.
Tài không nghe được âm thanh nhưng hắn nhìn được ánh sáng. Hắn vừa chiến đấu vừa chăm chú theo dõi môi trường xung quanh, lúc thấy ánh sáng phản chiếu từ kính ngắm đã chuẩn bị sẵn sàng.
Hắn rút dao ra, ném vào phía viên đạn đang bay, hai lực chạm nhau, viên đạn vỡ làm đôi, mảnh đạn văng về phía các binh sĩ Cá Voi Xanh, giết một người và làm bị thương một người.
Quintus trợn mắt lên, gã không thể tin được Tài đã đạt trình độ này.
- Sát Thần thứ năm, quả không phải chuyện đùa.
Erich tiếp tục nổ súng, lần này bắn liền ba phát.
Tài rút ra ba con dao, chặn được cả ba viên đạn, thêm nhiều binh lính của Cá Voi Xanh đứng gần đó gục xuống chết.
Tài hét lớn:
- Quintus đang giết người mua vui kìa. Chúng mày còn không mau trốn đi, chết cả lũ bây giờ.
Quân lính Cá Voi Xanh không biết thực hư thế nào, nhưng lúc nãy đã tận mắt chứng kiến người bên mình chết như rạ vì đạc lạc, liền tìm cách trốn mất.
Tài đưa được vợ con lên xe. Chiếc xe tăng tốc, lao đến điểm hẹn. Nhưng ở điểm hẹn không có người của Alexander.
Hắn thốt lên:
- Có chuyện rồi. Alexander chưa cứu được Augutus.
Emily Hà liền bảo:
- Vậy thì mình đến đó.
- Như thế quá nguy hiểm. Nếu chần chừ thì toàn bộ quân lực của Cá Voi Xanh sẽ dồn đến.
- Chúng ta không thể để họ lại. Hơn nữa em không tin anh đến đây mà chưa chuẩn bị các biện pháp đối phó với Quintus.
Tài thở dài. Đúng là hắn có phương án B, nhưng vẫn quá mạo hiểm.
- Đi thôi, đến chỗ của Augutus.
Chiếc xe lập tức rồ ga phóng đi. Từ đây đến địa điểm của Augutus là năm cây số, trong tình huống thông thường thì chẳng đáng gì mà vào lúc này tựa như đang đi trên bờ vực, cứ mỗi giây trôi qua đều khiến tim Tài đập nhanh hơn.
Tình thế nguy ngập, nhưng Tài vẫn bình tĩnh. Hắn nói với vợ:
- Nấp sau lưng anh. Để anh giết mấy con chó này xong thì em và con chạy ra xe.
Long hét toáng lên:
- Con sợ chó.
- Đừng sợ, chúng nó chỉ là một đám vô hại.
Con chó đầu tiên lao đến, miệng mở rộng, định cắn vào bắp chân Tài và kéo hắn ngã xuống đất, nhưng Tài đã hơi rùn người, chọc ngón tay vào cổ của con chó.
Ngón tay ấy chọc đúng nơi hiểm yếu, khiến khí huyết của con chó bị cắt đứt, nó lập tức ngã ngửa người ra, chết không kịp ngáp.
Ma túy Hãm Thần không chỉ giúp Tài phản ứng nhanh hơn, hắn còn cảm nhận được cả các mạch máu lưu chuyển dưới da, một chỉ vừa rồi mang theo uy lực khủng khiếp, đâm vào con vật dũng mãnh ấy không khác gì cú đấm ngàn cân.
Hai con chó tiếp theo lao đến, lại chịu chung số phận với con chó đầu tiên.
Đàn chó có trí khôn, thấy đồng loại cứ lần lượt gục xuống chết một cách đơn giản, sợ hãi không dám tiến lên nữa. Chúng biết rằng người kia không phải tầm thường.
Tài nhíu mày, móc từ trong túi ra mười lá bài.
Hắn dùng bài giết ruồi muỗi đã quen, nhưng chưa dùng bài giết chó bao giờ, hôm nay chính là lúc để thử thách năng lực bản thân.
Mười lá bài bắn ra, tạo thành các thanh âm rin rít, nghe như tiếng lưỡi cưa thép lao đi trong không khí, cắm phập vào động mạch cổ của mười con chó còn lại. Máu tươi túa ra, bầy chó chỉ giãy giụa một lúc đã tắt thở.
Tài quay lại, giục:
- Chạy.
Emily Hà kéo tay con, ra sức chạy về phía xe ô tô.
Người của Cá Voi Xanh ùa đến, Tài rút phắt ra chục con dao cầm tay, không thèm quay đầu nhìn lại, cứ thuận tay ném về phía sau. Cả mười con dao đều xuyên thủng ấn đường của mười tên lính Cá Voi Xanh gần nhất, chẳng khác gì người ta cầm đinh đóng vào tường.
Bên Cá Voi Xanh thấy Tài xuất chúng như vậy, không ai bảo ai, tất cả đều tự giác chạy chậm lại.
Cách đó vài trăm mét, Quintus đứng từ trên ban công nhìn xuống, theo dõi toàn bộ sự việc.
Bên cạnh gã là Erich Von Daniken. Trên tay Erich cầm một khẩu súng trường có gắn ống nhòm.
- Bệ hạ chắc chắn muốn tôi bắn phát đạn này chứ? Ở đây có rất nhiều tai mắt của Liên Minh. Chúng sẽ biết ai là người bắn và nhất định sẽ trừng phạt.
- Ngươi sợ sao, Erich?
- Thưa không, tôi chỉ hỏi lại cho chắc mà thôi.
Erich cân chỉnh nòng súng.
Gương mặt của Quintus đã tối sầm lại.
- Thằng khốn ấy đang cướp vợ của ta. Ta không thể tha thứ cho hắn.
- Tôi cứ nghĩ cô Emily Hà là vợ của Tài.
- Hắn chết rồi thì nàng sẽ là vợ của ta. Ngươi là thiện xạ số một của Cá Voi Xanh, hãy trổ tài đi.
- Tuân lệnh.
Erich bóp cò. Viên đạn xé gió bay đi.
Khẩu súng không gắn ống giảm thanh, tuy nhiên trong sáu trăm mét đầu tiên đạn bay nhanh hơn tốc độ âm thanh, nên theo lý thuyết Tài không thể nghe được tiếng nổ cho đến khi viên đạn đã găm vào người hắn.
Tài không nghe được âm thanh nhưng hắn nhìn được ánh sáng. Hắn vừa chiến đấu vừa chăm chú theo dõi môi trường xung quanh, lúc thấy ánh sáng phản chiếu từ kính ngắm đã chuẩn bị sẵn sàng.
Hắn rút dao ra, ném vào phía viên đạn đang bay, hai lực chạm nhau, viên đạn vỡ làm đôi, mảnh đạn văng về phía các binh sĩ Cá Voi Xanh, giết một người và làm bị thương một người.
Quintus trợn mắt lên, gã không thể tin được Tài đã đạt trình độ này.
- Sát Thần thứ năm, quả không phải chuyện đùa.
Erich tiếp tục nổ súng, lần này bắn liền ba phát.
Tài rút ra ba con dao, chặn được cả ba viên đạn, thêm nhiều binh lính của Cá Voi Xanh đứng gần đó gục xuống chết.
Tài hét lớn:
- Quintus đang giết người mua vui kìa. Chúng mày còn không mau trốn đi, chết cả lũ bây giờ.
Quân lính Cá Voi Xanh không biết thực hư thế nào, nhưng lúc nãy đã tận mắt chứng kiến người bên mình chết như rạ vì đạc lạc, liền tìm cách trốn mất.
Tài đưa được vợ con lên xe. Chiếc xe tăng tốc, lao đến điểm hẹn. Nhưng ở điểm hẹn không có người của Alexander.
Hắn thốt lên:
- Có chuyện rồi. Alexander chưa cứu được Augutus.
Emily Hà liền bảo:
- Vậy thì mình đến đó.
- Như thế quá nguy hiểm. Nếu chần chừ thì toàn bộ quân lực của Cá Voi Xanh sẽ dồn đến.
- Chúng ta không thể để họ lại. Hơn nữa em không tin anh đến đây mà chưa chuẩn bị các biện pháp đối phó với Quintus.
Tài thở dài. Đúng là hắn có phương án B, nhưng vẫn quá mạo hiểm.
- Đi thôi, đến chỗ của Augutus.
Chiếc xe lập tức rồ ga phóng đi. Từ đây đến địa điểm của Augutus là năm cây số, trong tình huống thông thường thì chẳng đáng gì mà vào lúc này tựa như đang đi trên bờ vực, cứ mỗi giây trôi qua đều khiến tim Tài đập nhanh hơn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất