Thập Niên 70: Xuyên Thành Thiên Kim Giả, Ta Được Cả Nhà Sủng

Chương 21:

Trước Sau
Lời nói này đã có ý cảnh cáo rất rõ ràng, Lâm Tiểu Soái không thể không nghe ra.

Nghe vậy, cậu ta chỉ có thể một lần nữa nuốt cục tức vào bụng, gật đầu lia lịa.

"Được, em biết rồi, em sẽ nói với cha mẹ!"

Vương Tranh Lượng giải quyết xong mọi chuyện, lập tức nhìn về phía Đỗ Minh Nguyệt, nhướng mày rất ra dáng tự cho là đẹp trai với cô, dường như đang nói rằng - xem đi, anh lợi hại thế nào.

Đỗ Minh Nguyệt khó khăn lắm mới nhịn được không để khóe miệng giật giật, vội cúi đầu tiếp tục giả vờ e thẹn.

"Được rồi, hai người tiếp tục chơi đi, anh và chị cậu đi trước."

Nói xong, Vương Tranh Lượng mới đột nhiên nhớ ra kế hoạch lớn "cưa đổ Lâm Minh Nguyệt" hôm nay của mình!

Chỉ là hắn nhìn đồng hồ, không ngờ việc tận tình giáo huấn Lâm Tiểu Soái đã mất tận nửa tiếng!

Vì vậy, nếu hắn thực sự đưa Lâm Minh Nguyệt về nhà, vừa khéo sẽ đụng phải những người dân tan sở.

Nói cách khác, kế hoạch "cưa đổ Lâm Minh Nguyệt" hôm nay lại đổ bể!

Nghĩ đến đây, tâm trạng của Vương Tranh Lượng lập tức không còn tốt nữa.

Hắn vốn nghĩ rằng mình đã chờ Lâm Minh Nguyệt lâu như vậy, cộng thêm hôm nay mình còn giúp cô một việc lớn như vậy, Lâm Minh Nguyệt về tình về lý đều nên đồng ý yêu cầu của hắn và cùng hắn về nhà chứ.

Dù sao thì hai tháng nữa họ sẽ kết hôn, sớm muộn gì cũng là người một nhà, sớm một ngày làm chuyện đó hay muộn một ngày làm chuyện đó thì có gì khác nhau đâu!



Kết quả là cơ hội tốt như vậy lại bị việc dạy dỗ Lâm Tiểu Soái làm hỏng!

Vương Tranh Lượng tức điên lên, một lần nữa nhận ra rằng tên nhóc Lâm Tiểu Soái này quả nhiên chỉ biết phá đám!

Đã không thể đưa Lâm Minh Nguyệt về nhà và ở riêng với cô, Vương Tranh Lượng lập tức mất hứng hẹn hò với cô, huống hồ, có gì hay ho ở cái công viên tồi tàn này, nắng to như vậy mà không thấy nóng sao?

Đỗ Minh Nguyệt tuy vẫn luôn đứng yên lặng ở bên cạnh làm nền nhưng vẫn luôn chú ý đến tình hình trước mắt.

Thấy Vương Tranh Lượng sau khi nhìn đồng hồ thì sắc mặt lập tức trở nên bực bội và thất vọng, cô nhận ra rằng có lẽ kế hoạch gì đó của hắn đã thất bại.

Mặc dù cô không biết cụ thể là gì nhưng theo những ký ức trước đây của thân xác này thì có lẽ là đưa cô đến một căn phòng tối tăm nào đó.

Quả nhiên là mỗi lần gặp mặt, tên này đều không từ bỏ ý đồ đen tối.

Nhưng hôm nay kế hoạch đổ bể, phỏng chừng hắn tạm thời cũng sẽ không có hành động gì.

Đỗ Minh Nguyệt không khỏi thở phào nhẹ nhõm trong lòng.

Cô đương nhiên không phải nói là không đối phó được với tình huống này, chỉ là lười tốn tâm trí vào những chuyện như vậy mà thôi.

May mà lần trước Đỗ Thi Thi nói bọn họ mấy ngày nữa sẽ đến, đến lúc Vương Tranh Lượng có hành động nhỏ tiếp theo, cô đoán chắc mình đã về quê rồi.

Rất nhanh, Vương Tranh Lượng mất hứng hẹn hò liền tùy tiện tìm một cái cớ nói mình có việc đột xuất, sau đó vội vã rời đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau