Tôi Vô Tình Biến Nam Chính Thành Tên Bệnh Kiều
Chương 10: Thành phố biển El Nihi.
Thị trấn North Somalli vốn rất yên bình và an toàn, nên sự mất tích của cô gái tóc nâu Helen đã gây ra sự hoảng sợ và lo lắng của người dân.
Lính tuần tra vốn lười biếng hiện tại cũng bận rộn tra hỏi khắp nơi, là một người tới đây không lâu, Trạch An cũng bị chú ý tới.
Họ rất ngạc nhiên khi biết được Trạch An bỏ học ở học viện hoàng gia để tới nơi này làm một ông chủ cửa tiệm cà phê nhỏ bé.
Ai nhìn vào cũng nhìn thấy đây là một hành động bốc đồng và kỳ quái.
Dù không có bất kỳ manh mối nào, nhưng điều tra khắp thị trấn thì chỉ có một Trạch An là điểm dị thường nhất mà thôi.
Trạch An chỉ có thể bất đắc dĩ mà rời khỏi thị trấn North Somalli sớm hơn dự định ban đầu.
Một thị trấn cực kỳ yên bình như vậy, ngoài sự xuất hiện của Ma Vương tương lai ra thì chẳng còn điểm bất thường nào khác.
Dù nghĩ như vậy nhưng Trạch An không muốn nhúng tay vào chuyện này quá sâu, một khi tìm hiểu thì chẳng có chuyện gì tốt đẹp xảy ra cả.
Sau khi lật tung bản đồ, Trạch An đã chọn được địa điểm tiếp theo. Bãi biển El Nihi, thành phố phía Nam vương quốc, địa điểm du lịch nổi tiếng của giới quý tộc và các gia đình giàu có.
Kiếp trước Trạch An đã tới nơi này vài lần và cực kỳ yêu thích ẩm thực nơi đây, là nơi rất tốt để thư giãn và giải toả căng thẳng sau những trận chiến mệt mỏi. Mà nam chính lại không thích nơi này, vì thành phố này cũng nổi tiếng với phố đèn đỏ lớn nhất vương quốc, nơi tụ tập các mỹ nhân đủ mọi loại hình. Với tư cách là một người đàn ông trưởng thành, Trạch An đã lôi kéo nam chính đi tới phố đèn đỏ không biết bao nhiêu lần, nghĩ lại ánh mắt u ám của nam chính Ark, Trạch An lại cảm thấy lạnh cả sống lưng.
Ai mà biết được nam chính đột nhiên lại cong chứ?
Qua một chuyến tàu lửa dài, lại thêm vài chuyến xe ngựa, Trạch An đã tới thành phố El Nihi khi trời vừa chập tối.
Vì muốn ở thành phố El Nihi một thời gian nên Trạch An không chọn ở khách sạn sang trọng mà ở trong một nhà nghỉ vừa túi tiền.
Chủ phòng trọ là một kỹ nữ đã về hưu tên Venus, bà có mái tóc vàng cùng nốt ruồi nhỏ bên khoé mắt vẫn khiến cho bà cực kỳ quyến rũ và xinh đẹp.
Khi trao chìa khoá cho Trạch An, Venus nở nụ cười mờ ám rồi nói "Ta biết rất nhiều cô gái xinh đẹp ở phố đèn đỏ, nếu muốn giới thiệu thì cứ nói với ta nhé."
Trạch An chỉ cười trừ, cầm lấy chìa khoá rồi tới phòng của bản thân.
Đối với chuyện giường chiếu cậu đã bị ám ảnh tâm lý do nam chính Ark tạo ra, chỉ sợ gặp người khác thì hai chân đã mềm nhũn rồi toàn thân run rẩy mất. Chắc cần thêm một quãng thời gian để xoá bỏ những ký ức không vui đó.
Trạch An ngắm nhìn ánh đèn lấp lánh bên ngoài cửa sổ, cảm nhận gió biển và thanh âm náo nhiệt của không khí ăn chơi phồn hoa, sự cô đơn này khiến cậu cảm thấy an tâm, cũng như thư giãn tinh thần căng chặt rất nhiều.
Không có Ma Vương, cũng không có Anh Hùng, điều này thật tốt đẹp biết bao.
Trạch An nghỉ ngơi trong chốc lát, dựa theo lời giới thiệu của bà chủ Venus tới khu phố ăn uống, cậu đã mua rất nhiều xiên nướng và bánh ngọt, còn có thức uống đặc sản của thành phố biển- Blue Mermaid.
Vị ngọt thanh mát của dừa, vị cay của bạc hà và vị chua của chanh hoà quyện thành một bài ca hương vị và màu sắc hài hoà.
Trạch An nhìn bầu trời đầy sao, mỉm cười rồi nâng ly.
"Cạn ly vì El Nihi tuyệt vời."
Lính tuần tra vốn lười biếng hiện tại cũng bận rộn tra hỏi khắp nơi, là một người tới đây không lâu, Trạch An cũng bị chú ý tới.
Họ rất ngạc nhiên khi biết được Trạch An bỏ học ở học viện hoàng gia để tới nơi này làm một ông chủ cửa tiệm cà phê nhỏ bé.
Ai nhìn vào cũng nhìn thấy đây là một hành động bốc đồng và kỳ quái.
Dù không có bất kỳ manh mối nào, nhưng điều tra khắp thị trấn thì chỉ có một Trạch An là điểm dị thường nhất mà thôi.
Trạch An chỉ có thể bất đắc dĩ mà rời khỏi thị trấn North Somalli sớm hơn dự định ban đầu.
Một thị trấn cực kỳ yên bình như vậy, ngoài sự xuất hiện của Ma Vương tương lai ra thì chẳng còn điểm bất thường nào khác.
Dù nghĩ như vậy nhưng Trạch An không muốn nhúng tay vào chuyện này quá sâu, một khi tìm hiểu thì chẳng có chuyện gì tốt đẹp xảy ra cả.
Sau khi lật tung bản đồ, Trạch An đã chọn được địa điểm tiếp theo. Bãi biển El Nihi, thành phố phía Nam vương quốc, địa điểm du lịch nổi tiếng của giới quý tộc và các gia đình giàu có.
Kiếp trước Trạch An đã tới nơi này vài lần và cực kỳ yêu thích ẩm thực nơi đây, là nơi rất tốt để thư giãn và giải toả căng thẳng sau những trận chiến mệt mỏi. Mà nam chính lại không thích nơi này, vì thành phố này cũng nổi tiếng với phố đèn đỏ lớn nhất vương quốc, nơi tụ tập các mỹ nhân đủ mọi loại hình. Với tư cách là một người đàn ông trưởng thành, Trạch An đã lôi kéo nam chính đi tới phố đèn đỏ không biết bao nhiêu lần, nghĩ lại ánh mắt u ám của nam chính Ark, Trạch An lại cảm thấy lạnh cả sống lưng.
Ai mà biết được nam chính đột nhiên lại cong chứ?
Qua một chuyến tàu lửa dài, lại thêm vài chuyến xe ngựa, Trạch An đã tới thành phố El Nihi khi trời vừa chập tối.
Vì muốn ở thành phố El Nihi một thời gian nên Trạch An không chọn ở khách sạn sang trọng mà ở trong một nhà nghỉ vừa túi tiền.
Chủ phòng trọ là một kỹ nữ đã về hưu tên Venus, bà có mái tóc vàng cùng nốt ruồi nhỏ bên khoé mắt vẫn khiến cho bà cực kỳ quyến rũ và xinh đẹp.
Khi trao chìa khoá cho Trạch An, Venus nở nụ cười mờ ám rồi nói "Ta biết rất nhiều cô gái xinh đẹp ở phố đèn đỏ, nếu muốn giới thiệu thì cứ nói với ta nhé."
Trạch An chỉ cười trừ, cầm lấy chìa khoá rồi tới phòng của bản thân.
Đối với chuyện giường chiếu cậu đã bị ám ảnh tâm lý do nam chính Ark tạo ra, chỉ sợ gặp người khác thì hai chân đã mềm nhũn rồi toàn thân run rẩy mất. Chắc cần thêm một quãng thời gian để xoá bỏ những ký ức không vui đó.
Trạch An ngắm nhìn ánh đèn lấp lánh bên ngoài cửa sổ, cảm nhận gió biển và thanh âm náo nhiệt của không khí ăn chơi phồn hoa, sự cô đơn này khiến cậu cảm thấy an tâm, cũng như thư giãn tinh thần căng chặt rất nhiều.
Không có Ma Vương, cũng không có Anh Hùng, điều này thật tốt đẹp biết bao.
Trạch An nghỉ ngơi trong chốc lát, dựa theo lời giới thiệu của bà chủ Venus tới khu phố ăn uống, cậu đã mua rất nhiều xiên nướng và bánh ngọt, còn có thức uống đặc sản của thành phố biển- Blue Mermaid.
Vị ngọt thanh mát của dừa, vị cay của bạc hà và vị chua của chanh hoà quyện thành một bài ca hương vị và màu sắc hài hoà.
Trạch An nhìn bầu trời đầy sao, mỉm cười rồi nâng ly.
"Cạn ly vì El Nihi tuyệt vời."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất