Tôi Vô Tình Biến Nam Chính Thành Tên Bệnh Kiều
Chương 54: Tỉnh lại
Trạch An bừng tỉnh từ trong giấc mộng dài đằng đẵng, cảm giác như bản thân lại sống thêm một đời người.
Cậu vội vàng nhìn đồng hồ trên tường, sau đó liền thở phào nhẹ nhõm.
Vẫn chưa quá cột mốc thời gian bão côn trùng xuất hiện bên trong giấc mơ, mọi thứ còn cứu chữa được.
Giấc mộng vừa rồi chẳng khác nào một lời tiên tri đang cảnh báo Trạch An.
Có lẽ việc bị ác ma Incubus là nam chính thường xuyên xâm nhập đang khiến linh hồn của Trạch An có sự đột phá mới, giúp cậu nhìn thấy được cảnh tượng sắp diễn ra ở tương lai.
Trong cơn ác mộng, Trạch An biết được hôm nay nam chính Ark sẽ âm thầm đi tới lâu đài của Ma Vương để đối đầu với hắn. Tuy Ark giành được chiến thắng, nhưng thi thể của Ma Vương Beelzebub đã trở thành kén địa ngục và gieo rắc tai ương hủy diệt mà Ark chẳng thể ngăn chặn được.
Nếu Trạch An không làm gì, chắc chắn mọi thứ sẽ diễn ra hệt như trong giấc mơ.
Cậu quay đầu nhìn về phía hộc tủ, vẻ mặt có chút lo lắng.
Chẳng biết cách này có tác dụng hay không…
Cùng lắm lại cố gắng thoả hiệp với Ma Vương, đưa ra lợi ích nhiều hơn cho đối phương.
Trạch An lấy món đồ trong hộc tủ rồi cất vào túi, sau đó dùng bùa chú truyền tống để dịch chuyển tới lâu đài của Ma Vương.
…
Ánh trăng vẫn sáng rõ treo trên trời cao, cảnh đêm đẹp đẽ mà yên tĩnh khiến con ngưởi cảm thấy bình yên và thanh thản, nhưng họ chẳng biết được có một cơn sóng ngầm đang cuộn trào mãnh liệt.
Tất cả đám lính canh và thuộc hạ của Ma Vương đều bị cưỡng chế chìm vào giấc ngủ, họ đang ở bên trong cơn ác mộng do kẻ đột nhập tạo ra, và vĩnh viễn chẳng thể tỉnh giấc nếu không có sự cho phép của đối phương.
Bael đang ngồi trên vương toạ, đôi mắt nhắm nghiền tựa như đang ngủ say.
Khi tiếng bước chân vang vọng bên trong đại sảnh, báo hiệu vị khách không mời đã đột nhập vào bên trong cung điện.
“Xin lỗi vì đã làm phiền.” Ark mỉm cười một cách bình thản nói tiếp “Ta tới đây để giết chết kẻ chủ mưu đã gây náo loạn bên trong học viện.”
Bael mở mắt ra, để lộ đôi đồng tử đỏ tươi ẩn hiện ngôi sao năm cánh ngược, biểu tượng của cái ác, tội lỗi và sự nguyền rủa.
“Ta tự hỏi ai mới là kẻ gây náo loạn chân chính đây? Tên ác ma đội lốt anh hùng?”
“Hửm? Ta chưa bao giờ tự nhận bản thân là Anh Hùng cả.” Ark tỏ vẻ vô tội, sau đó mang theo thái độ cợt nhả đối đáp bới Ma Vương trước mắt.
“Mà bỏ đi, đừng lãng phí thời gian để nói chuyện một cách vô nghĩa thế này.”
Thanh kiếm quen thuộc xuất hiện trên tay Ark, mang theo mùi máu tươi và sát khí nồng đậm.
“Tối hôm nay, ta hoặc là ngươi phải chết ở đây.”
Ma Vương Bael đứng dậy, biểu cảm lạnh lùng nhìn xuống Ark “Ngươi khá là ngạo mạn đấy, thay vì mang nguyên tội Dục vọng, ta cảm thấy Kiêu ngạo phù hợp với ngươi hơn.”
Soạt.
Đôi cánh của Bael dang rộng sau lưng, trông như cánh của ruồi hoặc chuồn chuồn, khiến cho Ark lập tức nâng cao cảnh giác.
Ark vẫn nhớ kiếp trước chính đôi cánh này đã khiến hắn trúng đòn chí mạng, hiện tại hắn không thể mắc sai lầm thêm một lần nữa.
Cả hai đều chuẩn bị cho một cuộc chiến sống còn, đột nhiên phía chính giữa lại hiện ra một vòng tròn ma pháp đang toả sáng rực rỡ.
‘Đây là…’
Vòng tròn ma pháp truyền tống sao?
Màu sắc này… trông không giống như phép thuật của ác ma lắm.
Cơ thể của Ark khựng lại khi nhìn thấy bóng dáng quen thuộc bên trong vòng sáng.
“Liam?”
Cậu vội vàng nhìn đồng hồ trên tường, sau đó liền thở phào nhẹ nhõm.
Vẫn chưa quá cột mốc thời gian bão côn trùng xuất hiện bên trong giấc mơ, mọi thứ còn cứu chữa được.
Giấc mộng vừa rồi chẳng khác nào một lời tiên tri đang cảnh báo Trạch An.
Có lẽ việc bị ác ma Incubus là nam chính thường xuyên xâm nhập đang khiến linh hồn của Trạch An có sự đột phá mới, giúp cậu nhìn thấy được cảnh tượng sắp diễn ra ở tương lai.
Trong cơn ác mộng, Trạch An biết được hôm nay nam chính Ark sẽ âm thầm đi tới lâu đài của Ma Vương để đối đầu với hắn. Tuy Ark giành được chiến thắng, nhưng thi thể của Ma Vương Beelzebub đã trở thành kén địa ngục và gieo rắc tai ương hủy diệt mà Ark chẳng thể ngăn chặn được.
Nếu Trạch An không làm gì, chắc chắn mọi thứ sẽ diễn ra hệt như trong giấc mơ.
Cậu quay đầu nhìn về phía hộc tủ, vẻ mặt có chút lo lắng.
Chẳng biết cách này có tác dụng hay không…
Cùng lắm lại cố gắng thoả hiệp với Ma Vương, đưa ra lợi ích nhiều hơn cho đối phương.
Trạch An lấy món đồ trong hộc tủ rồi cất vào túi, sau đó dùng bùa chú truyền tống để dịch chuyển tới lâu đài của Ma Vương.
…
Ánh trăng vẫn sáng rõ treo trên trời cao, cảnh đêm đẹp đẽ mà yên tĩnh khiến con ngưởi cảm thấy bình yên và thanh thản, nhưng họ chẳng biết được có một cơn sóng ngầm đang cuộn trào mãnh liệt.
Tất cả đám lính canh và thuộc hạ của Ma Vương đều bị cưỡng chế chìm vào giấc ngủ, họ đang ở bên trong cơn ác mộng do kẻ đột nhập tạo ra, và vĩnh viễn chẳng thể tỉnh giấc nếu không có sự cho phép của đối phương.
Bael đang ngồi trên vương toạ, đôi mắt nhắm nghiền tựa như đang ngủ say.
Khi tiếng bước chân vang vọng bên trong đại sảnh, báo hiệu vị khách không mời đã đột nhập vào bên trong cung điện.
“Xin lỗi vì đã làm phiền.” Ark mỉm cười một cách bình thản nói tiếp “Ta tới đây để giết chết kẻ chủ mưu đã gây náo loạn bên trong học viện.”
Bael mở mắt ra, để lộ đôi đồng tử đỏ tươi ẩn hiện ngôi sao năm cánh ngược, biểu tượng của cái ác, tội lỗi và sự nguyền rủa.
“Ta tự hỏi ai mới là kẻ gây náo loạn chân chính đây? Tên ác ma đội lốt anh hùng?”
“Hửm? Ta chưa bao giờ tự nhận bản thân là Anh Hùng cả.” Ark tỏ vẻ vô tội, sau đó mang theo thái độ cợt nhả đối đáp bới Ma Vương trước mắt.
“Mà bỏ đi, đừng lãng phí thời gian để nói chuyện một cách vô nghĩa thế này.”
Thanh kiếm quen thuộc xuất hiện trên tay Ark, mang theo mùi máu tươi và sát khí nồng đậm.
“Tối hôm nay, ta hoặc là ngươi phải chết ở đây.”
Ma Vương Bael đứng dậy, biểu cảm lạnh lùng nhìn xuống Ark “Ngươi khá là ngạo mạn đấy, thay vì mang nguyên tội Dục vọng, ta cảm thấy Kiêu ngạo phù hợp với ngươi hơn.”
Soạt.
Đôi cánh của Bael dang rộng sau lưng, trông như cánh của ruồi hoặc chuồn chuồn, khiến cho Ark lập tức nâng cao cảnh giác.
Ark vẫn nhớ kiếp trước chính đôi cánh này đã khiến hắn trúng đòn chí mạng, hiện tại hắn không thể mắc sai lầm thêm một lần nữa.
Cả hai đều chuẩn bị cho một cuộc chiến sống còn, đột nhiên phía chính giữa lại hiện ra một vòng tròn ma pháp đang toả sáng rực rỡ.
‘Đây là…’
Vòng tròn ma pháp truyền tống sao?
Màu sắc này… trông không giống như phép thuật của ác ma lắm.
Cơ thể của Ark khựng lại khi nhìn thấy bóng dáng quen thuộc bên trong vòng sáng.
“Liam?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất