Chương 20
“Con không nên ép mình chặt như vậy, ép tới mức sinh bệnh rồi."
"Con biết mẹ không tin, Thịnh An cũng không tin, nhưng không sao, con có một cách để mọi người tin."
Cô dẫn Kiều Tụng Chi về nhà, trong nhà truyền tới hàng loạt âm thanh đang làm việc, mấy sư phụ bận rộn ngất trời.
"Em đặt bữa trưa cho các sư phụ rồi, còn chúng ta ra ngoài ăn." Kiều Thanh Thanh đón Thiệu Thịnh An, ba người đến nhà hàng ăn cơm, xin một phòng có TV.
"Không cần gọi nhiều đồ ăn như vậy, không phải các con muốn tích góp tiền mua nhà sao, bình thường có thể tiết kiệm thì tiết kiệm một chút, chỗ của mẹ cũng có tiền, quay về đều cho các con."
"Mẹ, nhà hàng này hương vị rất tốt, chúng con cũng không phải ngày nào cũng đến." Kiều Thanh Thanh gọi bốn món, Thiệu Thịnh An lại gọi thêm hai món nữa.
Đồ ăn lục tục đi lên, sau khi lên đồ nhân viên phục vụ đồng loạt rời khỏi đóng cửa lại.
Ba người bắt đầu ăn cơm trưa, Thiệu Thịnh An và Kiều Tụng Chi đều ăn không ngon, chỉ có mỗi Kiều Thanh Thanh ăn rất ngon miệng, ba người hình thành sự đối lập rõ ràng.
"Con đây là đói bụng mấy ngày vậy." Kiều Tụng Chi nói xong gắp cho cô một đũa sườn heo chiên sốt, lại gắp cho Thiệu Thịnh An, áy náy nói với anh: "Là mẹ đã chiều hư nó, bình thường đều phải dựa vào con bao dung con bé, Thanh Thanh nhà chúng ta có thể kết hôn với con thật sự là phúc khí tám đời tu luyện được.”
"Mẹ, Thanh Thanh rất tốt, đêm qua con đến trạm hơn mười hai giờ, buổi tối cô ấy không ngủ còn đi đón con. Cô ấy đối xử tốt với con, đương nhiên con phải đối xử tốt với cô ấy, có thể kết hôn với Thanh Thanh là phúc khí của con.”
Kiều Tụng Chi nghe được lời này vết chân chim nơi khóe mắt cũng biến thành hoa.
Kiều Thanh Thanh nháy mắt nhịn xuống, cười nói: "Con bật TV, vừa vặn có một chuyện có thể nói với hai người.”
Cô mở kênh tin tức và năm phút sau, tin tức bắt đầu phát sóng.
"Một lát nữa sẽ phát sóng một tin tức quốc tế, núi lửa tám mươi năm không có động tĩnh của nước H đã bộc phát một giờ trước, hủy diệt một thị trấn suối nước nóng gần đó."
Lời này vừa nói ra, Thiệu Thịnh An và Kiều Tụng Chi càng thêm không có tâm tư ăn cơm, hai người không yên tâm nhìn chén cơm trong tay, thỉnh thoảng liếc mắt nhìn tin tức.
"Tiếp theo phát sóng một tin tức quốc tế, núi lửa ngủ đông nổi tiếng của nước H núi Hitria núi đột nhiên phun trào vào lúc 2:15 sáng giờ địa phương, tro núi lửa che khuất bầu trời, dung nham phun trào ngay lập tức gây ra ngọn lửa tại các thị trấn gần đó. Núi Hitria là một điểm thu hút khách du lịch nổi tiếng của địa phương, gần đó có rất nhiều thị trấn du lịch theo chủ đề suối nước nóng, kỳ nghỉ hè đang đến gần, lần này núi lửa phun trào không chỉ ảnh hưởng đến sinh thái địa phương mà còn có ảnh hưởng rất lớn đến du lịch."
Thiệu Thịnh An và Kiều Tụng Chi nhìn về phía Kiều Thanh Thanh.
"Tin tức tiếp theo là tàu chở dầu của nước R bị rò rỉ ngoài khơi, tin tức thể thao cuối cùng là ngựa đen quốc gia B đoạt quán quân."
Kiều Thanh Thanh bật cười phức tạp: "Nhưng con biết, mọi người sẽ nói những tin tức như vậy thật ra vẫn có cách lấy trước từ mạng xã hội, ví dụ như từ những bạn học ở nước ngoài của con biết được. Chúng ta hãy nhìn vào kênh tiếp theo.”
Chờ hai tin tức đọc xong, cô chuyển đến một kênh dân sinh địa phương, người dẫn chương trình đang nói với ống kính rằng giá thịt lợn dưới sự điều tiết đã ổn định, lại liên hệ với phóng viên phía trước trực tiếp phỏng vấn người dân mua thịt lợn.
"Con biết mẹ không tin, Thịnh An cũng không tin, nhưng không sao, con có một cách để mọi người tin."
Cô dẫn Kiều Tụng Chi về nhà, trong nhà truyền tới hàng loạt âm thanh đang làm việc, mấy sư phụ bận rộn ngất trời.
"Em đặt bữa trưa cho các sư phụ rồi, còn chúng ta ra ngoài ăn." Kiều Thanh Thanh đón Thiệu Thịnh An, ba người đến nhà hàng ăn cơm, xin một phòng có TV.
"Không cần gọi nhiều đồ ăn như vậy, không phải các con muốn tích góp tiền mua nhà sao, bình thường có thể tiết kiệm thì tiết kiệm một chút, chỗ của mẹ cũng có tiền, quay về đều cho các con."
"Mẹ, nhà hàng này hương vị rất tốt, chúng con cũng không phải ngày nào cũng đến." Kiều Thanh Thanh gọi bốn món, Thiệu Thịnh An lại gọi thêm hai món nữa.
Đồ ăn lục tục đi lên, sau khi lên đồ nhân viên phục vụ đồng loạt rời khỏi đóng cửa lại.
Ba người bắt đầu ăn cơm trưa, Thiệu Thịnh An và Kiều Tụng Chi đều ăn không ngon, chỉ có mỗi Kiều Thanh Thanh ăn rất ngon miệng, ba người hình thành sự đối lập rõ ràng.
"Con đây là đói bụng mấy ngày vậy." Kiều Tụng Chi nói xong gắp cho cô một đũa sườn heo chiên sốt, lại gắp cho Thiệu Thịnh An, áy náy nói với anh: "Là mẹ đã chiều hư nó, bình thường đều phải dựa vào con bao dung con bé, Thanh Thanh nhà chúng ta có thể kết hôn với con thật sự là phúc khí tám đời tu luyện được.”
"Mẹ, Thanh Thanh rất tốt, đêm qua con đến trạm hơn mười hai giờ, buổi tối cô ấy không ngủ còn đi đón con. Cô ấy đối xử tốt với con, đương nhiên con phải đối xử tốt với cô ấy, có thể kết hôn với Thanh Thanh là phúc khí của con.”
Kiều Tụng Chi nghe được lời này vết chân chim nơi khóe mắt cũng biến thành hoa.
Kiều Thanh Thanh nháy mắt nhịn xuống, cười nói: "Con bật TV, vừa vặn có một chuyện có thể nói với hai người.”
Cô mở kênh tin tức và năm phút sau, tin tức bắt đầu phát sóng.
"Một lát nữa sẽ phát sóng một tin tức quốc tế, núi lửa tám mươi năm không có động tĩnh của nước H đã bộc phát một giờ trước, hủy diệt một thị trấn suối nước nóng gần đó."
Lời này vừa nói ra, Thiệu Thịnh An và Kiều Tụng Chi càng thêm không có tâm tư ăn cơm, hai người không yên tâm nhìn chén cơm trong tay, thỉnh thoảng liếc mắt nhìn tin tức.
"Tiếp theo phát sóng một tin tức quốc tế, núi lửa ngủ đông nổi tiếng của nước H núi Hitria núi đột nhiên phun trào vào lúc 2:15 sáng giờ địa phương, tro núi lửa che khuất bầu trời, dung nham phun trào ngay lập tức gây ra ngọn lửa tại các thị trấn gần đó. Núi Hitria là một điểm thu hút khách du lịch nổi tiếng của địa phương, gần đó có rất nhiều thị trấn du lịch theo chủ đề suối nước nóng, kỳ nghỉ hè đang đến gần, lần này núi lửa phun trào không chỉ ảnh hưởng đến sinh thái địa phương mà còn có ảnh hưởng rất lớn đến du lịch."
Thiệu Thịnh An và Kiều Tụng Chi nhìn về phía Kiều Thanh Thanh.
"Tin tức tiếp theo là tàu chở dầu của nước R bị rò rỉ ngoài khơi, tin tức thể thao cuối cùng là ngựa đen quốc gia B đoạt quán quân."
Kiều Thanh Thanh bật cười phức tạp: "Nhưng con biết, mọi người sẽ nói những tin tức như vậy thật ra vẫn có cách lấy trước từ mạng xã hội, ví dụ như từ những bạn học ở nước ngoài của con biết được. Chúng ta hãy nhìn vào kênh tiếp theo.”
Chờ hai tin tức đọc xong, cô chuyển đến một kênh dân sinh địa phương, người dẫn chương trình đang nói với ống kính rằng giá thịt lợn dưới sự điều tiết đã ổn định, lại liên hệ với phóng viên phía trước trực tiếp phỏng vấn người dân mua thịt lợn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất