Vạn Cổ Cuồng Đế

Chương 326: Chỉ Cho Phép Châu Quan Phóng Hỏa Không Cho Bách Tính Đốt Đèn

Trước Sau
Hai mươi mấy vị Thánh Nhân tử vong, nếu tin tức này được truyền đi sẽ gây ra sóng to gió lớn, phá hủy hi vọng của biết bao tông môn cùng gia tộc.

“Tịch Thiên Dạ, sao ngươi hung ác như vậy, Thánh Nhân chính là con của trời đất, ngươi tùy ý đồ thánh như thế, chính là bất kính trời xanh nhất định sẽ bị trời phạt.”

Lã Hoành Thiên chỉ vào mặt Tịch Thiên Dạ, âm thanh có chút run rẩy nói. Trong hơn hai mươi vị thánh nhân đã bị giết thì có tới năm sáu người đến từ hoàng tộc thánh quốc Thiên Dương. Bọn họ là chủ mưu hành động lần này, cũng là người ra sức nhiều nhất, có tới ba vị thánh nhân trung vị cùng hơn hai mươi vị thánh nhân hạ vị tham gia.

Mỗi một vị thánh nhân chết đi cũng là tổn thất kinh người chứ đừng nói đến việc một lăn chết đến mất năm sáu vị, trái tìm của Lã Hoành Thiên như đang chảy máu.

Xích Hà Thánh nhân trốn ở sau cùng, ánh mắt sợ hãi nhìn Tịch Thiên Dạ, lo sợ bị Tịch Thiên Dạ chú ý tới

Không nghĩ tới thiếu niên xông qua Thánh Sơn năm đó đã đạt đến trình độ làm hẳn phải run rẩy.

“Đám người các ngươi luôn mồm nói muốn giết ta, muốn diệt cả nhà ta, lại không cho phép ta giết ngược lại. Mà ta giết các ngươi là làm trái thiên ý, ất gặp trời phạt, thật sự là tư tưởng quá ấu trĩ, nực cười.”

Tịch Thiên Dạ cười lạnh nói. Một đám tự cho mình là cao cao tại thượng, ra vẻ trang nghiêm, nhưng ở trong mắt hắn còn không bằng một bình dân bách tính bình thường,

“Tịch Thiên Dạ, dù sao ngươi giết nhiều Thánh Nhân như vậy đã gây họa tày đình, toàn bộ đại lục đều không có chỗ cho ngươi dung thân. Một mình người mạnh hơn nữa thì thế nào? Chẳng lẽ ngươi có thể địch lại toàn thiên hạ?”

Huyết long thánh nhân nhìn Tịch Thiên Dạ bằng ánh mắt băng lãnh, đầy vẻ cao cao tại thượng.

Bọn hẳn giết Tịch Thiên Dạ là xong nhưng Tịch Thiên Dạ không thể giết bọn hắn được.

Đám Thánh Nhân bọn hẳn, có ai không phải chúa tế một phương? Tông môn cùng gia tộc sau lưng bọn hãn đều bất phàm, nếu hẳn bị người giết chết thì bọn họ nhất định không chết không thôi.

Có thể nói, hiện tại Tịch Thiên Dạ giết thêm một vị Thánh Nhân, cũng đồng nghĩa với việc trêu chọc thêm một thế lực đáng sợ.

Nhất là thánh quốc Thiên Dương, lần này nhiều Thánh Nhân chết như vậy, uy nghiêm của thánh quốc truyền thừa vạn năm bị khiêu khích, bọn hắn há sẽ bỏ qua?

Có lẽ trong di tích Thiên Lan, thánh quốc Thiên Dương không làm gì được Tịch Thiên Dạ, nhưng ở bên ngoài dưới tình huống không bị quy tắc hạn chết thì đừng nói Thánh Nhân trung vị, thậm chí cả Thánh Nhân thượng vị cũng đại viên mãn trong truyền thuyết, Thánh Quốc Thiên Dương cũng có thể mời được.

Một mình Tịch Thiên Dạ hẳn đứng trước một thánh quốc cố lão khổng lồ như thế cho dù chạy đến chân trời góc bể cũng chỉ có một con đường chết.

Chúng thánh cũng nhìn Tịch Thiên Dạ bắng ánh mắt uy hiếp cùng băng lãnh.

Bọn hẳn không giết được Tịch Thiên Dạ, nhưng thế lực sau lưng bọn hẳn có thể, bọn hẳn không tin Tịch Thiên Dạ không e ngại.

“Tịch Thiên Dạ, ngươi có biết bây giờ ngươi đã gặp phải đại họa?” nữ thánh Thiên Thiến lạnh lùng nói



“Thì sao?”

Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói, khuôn mặt không có bất kỳ cảm xúc gì, máu tươi chảy dọc theo sợi tóc từng giọt nhỏ xuống, mùi máu tươi nồng đậm bao phủ toàn thân hắn. Cùng lúc đó, từng tỉa Hậu Thố chỉ lực tinh thuần không ngừng tràn vào cơ thể của hẳn, thương thế cùng Chân nguyên trong cơ thế hắn cũng đang nhanh chóng khôi phục.

Hơn trăm vị Thánh Nhân liên tục công kích hẳn ba lần, nhìn như không có việc gì nhưng trên thực tế tình của hắn rất nghiêm trọng, chỉ là linh thể của hắn quá mạnh nên có thể tạm thời áp chế.

Sở đĩ cùng chúng thánh nói nhảm cũng vì dành có chút thời gian để khôi phục.

Thì sao?

Chúng thánh nghe vậy đều sững sờ, không ngờ Tịch Thiên Dạ đã đắc tội nhiều thế lực như vậy mà vẫn có thể lãnh đạm như thế.

Rất nhiều Thánh Nhân nhìn về Tịch Thiên Dạ bắng ánh mắt e ngại, một cỗ lạnh lẽo không tên xuất hiện trong lòng,

Một người có lý trí không đáng sợ, kẻ điên mới là đáng sợ nhất. Mà một kẻ điên có lực lượng chiến cả trăm người thì càng khủng bố.

Thiếu niên trước mắt chính là lọai người như vậy.

“Tịch Thiên Dạ, đó là ngươi tự tìm đường chết” nữ thánh Thiên Thiến lạnh lùng nói.

Tịch Thiên Dạ cười lạnh, không thèm để ý nàng.

“Tịch Thiên Dạ, ngươi đã đặt bản thân mình vào tuyệt cảnh, nhất định sẽ chết không có chỗ chôn. Bất quá ta cũng là có thể cho ngươi một đường sống.”

Huyết long Thác thánh nhân tiến lên, nhìn Tịch Thiên Dạ lạnh lùng nói.

“Đường sống thế nào?” Tịch Thiên Dạ có vẻ hứng thú nói.

“Gia nhập vào Huyết Long tông, trở thành người của Huyết Long tông, có ta Huyết Long tông che chở, ngươi sẽ không cần e ngại những thế lực khác”

Huyết long thánh nhân thản nhiên nói, thiên phú của Tịch Thiên Dạ còn hơn cả yêu nghiệt, trong lịch sử của Nam Man đại lục chưa từng xuất hiện, nếu như hẳn gia nhập Huyết Long tông, sẽ chỉ có lợi không hại.

Mặc dù mời chào như thế chưa chắc Tịch Thiên Dạ đã thực lòng quy thuận, nhưng hẳn cũng không quản nhiều như vậy, cứ ổn định hắn đã rồi hãy nói, chờ khi trở lại Huyết Long tông mời Thánh Nhân thượng vị ra tay bắt hắn, gieo xuống nô ấn, thì sinh tử hắn sẽ không còn thuộc về hắn nữa mà nằm trong tay Huyết Long tông.

Chúng thánh nghe vậy đều nhíu mày, nếu Tịch Thiên Dạ gia nhập Huyết Long tông sẽ không phải việc gì tốt với bọn hẳn.



Nhất là với nữ thánh Thiên Thiến, Bích Đào tông nàng cũng không kém so với Huyết Long tông, nàng cũng có ý mở miệng nhưng suy nghĩ một chút lại nhịn xuống.

Bất kể như thế nào, cứ ổn định Tịch Thiên Dạ rồi tính tiếp.

Dù sao nếu so về thực lực, nàng cũng không bằng huyết long Thác thánh nhân.

“Huyết Long tông các ngươi có thể ngăn chặn thế lực khác sao?” Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói

“Tất nhiên, Huyết Long tông mặc dù ở trong Nam Vực, nhưng cũng là tông môn có uy danh hiến hách ở Trung Vực, đặt trong toàn bộ đại lục cũng là tông môn hàng đầu. Ngươi có biết, trong Huyết Long tông còn có lão tổ đại thánh, chỉ cần một mình lão tổ cũng có thể trấn áp bốn phương”

Huyết long thánh nhân tràn đầy ngạo nghễ nói, khi nói đến đại thánh lão tổ hẳn càng trở nên sùng kính.

Đại thánh! Đây chính là tồn tại đứng đầu trên đại lục, là quân vương trong thánh nhân, cũng là chúa tế của chúng sinh.

Ánh mắt chúng thánh đều hiện vẻ hâm mộ, mặc. dù thế lực sau lưng bọn hắn cũng không tầm thường, nhưng còn không có đại thánh làm chỗ dựa, đó là tồn

“A.” Tịch Thiên Dạ nghe vậy khẽ gật đầu.

Huyết Long Thánh nhân chăm chú nhìn Tịch Thiên Dạ, lắng lặng chờ đợi câu trả lời của hắn, đôi mắt có chút chờ mong. Điều kiện của hẳn vô cùng mê người, không sợ Tịch Thiên Dạ không mắc câu.

Nhưng mà, hân đã chờ nửa ngày không thấy hồi âm, thậm chí Tịch Thiên Dạ còn không để ý đến hẳn.

A?

Chỉ có vậy thôi!

Có ý tứ gì?

Trong lòng Huyết long thánh nhân đầy dấu chấm hỏi.

“Hắn đang thừa cơ khôi phục thương thế, không thể kéo dài thời gian nữa”

Một tiếng sợ hãi vang lên trong đám người, Xích Hà thánh nhân vẫn một mực nhìn chằm chằm Tịch Thiên Dạ, hắn là người đầu tiên phát hiện thương thế của Tịch Thiên Dạ đang nhanh chóng khép lại.

Hắn lại dùng phương thức nào đó không ngừng khôi phục thương thế.

Chúng thánh nghe vậy đều giật mình, nhao nhao cẩn thận nhìn Tịch Thiên Dạ. Thánh nhân không dễ tổn thương, một khi tổn thương thì rất khó khôi phục, có đôi khi chỉ bị chút ám thương cũng phải hao phí mấy năm, thâm chí vài chục năm mới triệt để khôi phục.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau