Chương 116
Một ngày Hạ Đình Vãn gọi cho Tô Ngôn mười mấy cú điện thoại, từ đầu đến cuối đều không bắt máy.
Lúc điện thoại không nhận, y cũng gửi tin nhắn cho Tô Ngôn.
Ngữ khí ban đầu từ kích động, phẫn nộ, cuối cùng dần biến thành cầu khẩn bất lực.
“Tô Ngôn, xin anh, hãy trả lời em đi được không?”
“Tô Ngôn… Em thật sự rất sợ.”
Giao diện của wechat vẫn dừng lại ở mấy chữ “Em thật sự rất sợ” kia.
Tô Ngôn không hề đáp lại bất cứ cái gì cả.
Hạ Đình Vãn nghe tiếng máy báo bận liên tục vang lên, đến cuối cùng thậm chí biến thành nhắc nhở tắt máy.
Y chỉ có thể dựa lưng vào cột giường, chán nản ngồi trên thảm lông dê trải sàn phòng ngủ.
Y cảm thấy trống rỗng và bất lực khôn kể, giống như bỗng nhiên bị ngăn cách trong một ô vuông chân không nhỏ, mất đi môi trường chạm vào bên ngoài.
Hết thảy đều sai rồi.
Chỉ mới đêm hôm trước, y còn triền miên ái ân kịch liệt với Tô Ngôn trên chiếc giường lớn này.
Y còn nhớ rõ lúc ôm Tô Ngôn, da thịt cọ xát chạm vào nhau, nhớ cảm giác ngọt ngào lúc có thể nghe được tiếng tim đập của đôi bên.
Y nghiêm túc nói thật nhiều lần câu “Em yêu anh”, khi đó y còn tưởng hai người đã thân mật không còn khoảng cách.
Hóa ra từ đầu đến cuối đều là ảo giác.
Rõ ràng là Tô Ngôn hiểu rõ tình hình bệnh tật của mình.
Lúc đi công tác nước ngoài anh đã biết rồi, nên mới luôn mang thuốc khẩn cấp bên mình. Trước đó, cái lần Hạ Đình Vãn bị thương ở chân, khi Tô Ngôn bế y xuống lầu đã không thở được. Mặc dù khi đó anh nói dối mình bị cảm mạo phát sốt, nhưng tỉ mỉ suy nghĩ lại, lần sinh bệnh kia thật sự là phát sốt ư?
Thậm chí….
Thậm chí bằng trực giác, Hạ Đình Vãn gần như cảm thấy mình đang dần dần chạm đến chân tướng mơ hồ.
Có lẽ là từ trước đó nữa, thậm chí có thể là trước khi chính thức ly hôn, Tô Ngôn đã biết bệnh tình của mình.
Vụ tai nạn của y có lẽ không chỉ là nguyên nhân duy nhất phá hủy lòng tin của Tô Ngôn với cuộc hôn nhân này.
Mỗi khi nghĩ đến đây, Hạ Đình Vãn sẽ cảm thấy toàn thân mình buốt lạnh, đến nỗi y còn không dám nghĩ tiếp.
…..
Hạ Đình Vãn trắng đêm không ngủ, cứ nằm trên giường hút thuốc đến tận hừng đông.
Tàn thuốc chất đầy trong gạt tàn, để lộ vẻ cô đơn tịch mịch khôn tả trong sắc trời ảm đạm lúc bình minh.
Y lướt lướt điện thoại xem đi xem lại, có đôi khi thần kinh quá mức căng thẳng sẽ sinh ra ảo giác có âm thanh nhắc nhở của wechat. Cho nên lúc Chu Ngưỡng gọi tới, y bắt máy không hề nghĩ ngợi, sau đó mới thất vọng nhận ra người gọi tới không phải là Tô Ngôn.
“Cậu sao thế?”
Chu Ngưỡng vừa nghe thấy giọng nói khàn đục của y, lập tức nhạy bén hỏi.
Hạ Đình Vãn trầm mặc một lúc, cuối cùng vẫn mệt mỏi nói hết mọi chuyện xảy ra từ hôm qua đến bây giờ.
Không ngờ sau khi nghe tin Tô Ngôn mất tích, Chu Ngưỡng rất kinh ngạc: “Nhưng từ đêm qua ekip quan hệ xã hội của Tô Ngôn đã bắt đầu ra tay xử lý chuyện tổ chương trình bôi đen cậu rồi mà? Nếu tình hình thật sự tồi tệ và khẩn cấp như cậu nói, liệu anh ấy có thể rảnh rỗi đi bố trí những thứ này sao?”
“Cái gì?” Hạ Đình Vãn kinh ngạc siết chặt điện thoại.
“Để tôi gửi cậu mấy cái link, vào xem đi.”
Hạ Đình Vãn ngồi trước máy tính bắt đầu xem, trong khi đó vẫn tiếp tục trò chuyện với Chu Ngưỡng.
“Ekip bên này của tôi đang phân tích từng cảnh gốc của “Lời cá voi”, và cả cái video ngắn dùng chuyện ly dị của cậu để lăng xê nhiệt độ, còn tìm người mê phim viết mấy bài so sánh thật tỉ mỉ, nhưng chưa đăng lên thì hôm qua đã có thế lực khác xuống tay điều khiển dư luận rồi. Cậu xem mấy bài này đi, có tài khoản wechat official nữa, có tài khoản weibo là người mê phim nổi tiếng, còn cả trả lời của tài khoản đại Vip của Zhihu nữa, có thể nói là thâm nhập vô cùng toàn diện.”
Hạ Đình Vãn ừm một tiếng, mở ra bài đăng tám chuyện mới nhất của một tài khoản wechat official được khen là có góc độ não động cực lớn và đặc biệt nhất trong giới.
Lúc Chu Ngưỡng nói vậy, y còn tưởng rằng đây sẽ là một bài viết dốc sức nói tốt cho mình, không ngờ vừa thấy tiêu đề lại là “Thảo luận đa chiều một cách lý trí về giá trị nhan sắc của Hạ Đình Vãn: Sau khi xảy ra tai nạn thật sự bị hủy dung ư?”
Hạ Đình Vãn nhất thời sửng sốt. Có lẽ giữa làn sóng mắng chửi y, góc độ của bài viết này thật sự kỳ lạ quá đỗi, chính y cũng không nhịn được tò mò tiếp tục đọc.
Đoạn dạo đầu của bài viết này hoàn toàn không có bất cứ ý đồ tẩy trắng nào cho y, ngược lại còn hung hăng giễu cợt sự nghiệp điện ảnh hết thời mấy năm nay của y, không quên đả kích vết nhơ say rượu lái xe.
Nhưng sau đó bài viết lại chuyển đề tài, nói mắng người đã đủ nhiều, không muốn thêm nữa mà chỉ muốn viết một vài thứ khác biệt, cho nên bắt đầu nghiêm túc thảo luận vấn đề giá trị nhan sắc.
Góc độ này thật sự rất khéo léo.
Bởi vì sau khi xảy ra tai nạn, đã có truyền thông viết về chuyện ảnh đế bị hủy dung, khi đó thật ra cũng có hơi chấn động.
Dù sao trước đó y đột nhiên xuất hiện khiến các tạp chí, tài khoản công chúng dư luận đều thổi phồng về dung mạo của y, lại thêm việc “Lời cá voi” nhận được giải thưởng, dẫn đến việc có một khoảng thời gian rất dài y chính là ngôi sao có nhan sắc thần kỳ của làng giải trí. Dù về sau sự nghiệp không có khởi sắc nhưng cũng chưa từng có ai nghi ngờ về dung mạo của y.
Kết quả đột nhiên lại xảy ra tai nạn bị hủy dung, chi tiết kịch tính như phim thế này thật sự là tin cực hot. Nhưng sau khi tái xuất Hạ Đình Vãn lại bị tổ chương trình bôi đen liên tiếp, dẫn đến việc công chúng bẻ lái chửi y sang cái khác, đã quên chỗ trước đó có thể sẽ bị chú ý.
Hạ Đình Vãn nhanh chóng lướt xuống xem, đầu tiên bài post này khoe khoang một chút về dáng vẻ năm năm trước của y, mấy hình đăng lên cũng đều được lựa chọn tỉ mỉ, có trang bìa tạp chí, có ảnh cap màn hình trong “Lời cá voi”.
Dù sao mỗi ngôi sao đều có rất nhiều ảnh chụp kinh điển được lưu truyền thật lâu thế này, đoán chừng trong tay fan hâm mộ cũng có lưu cả một series. Nhưng lâu lắm rồi Hạ Đình Vãn chưa từng xem lại những tấm ảnh cũ này, bây giờ chợt nhìn chính y cũng cảm thấy hơi choáng ngợp vì đẹp.
Lại xuống thêm nữa là những ảnh cap màn hình trong video ngoài lề “Trên đường” được tỉ mỉ chụp lại một cách công phu, phân tích giá trị nhan sắc sau khi Hạ Đình Vãn xảy ra tai nạn.
Cũng bắt đầu từ đây, tài khoản này bắt đầu thể hiện tính chuyên nghiệp và nhạy cảm của mình, đăng ảnh đặc tả vết sẹo từ má phải qua trán đến khóe mắt, thậm chí còn chuẩn xác tán dương thợ trang điểm của y.
“Người trang điểm này quá thông minh, bội phục bội phục. Không biết ekip của Hạ Đình Vãn đã bỏ bao nhiêu tiền vào phương diện này. Kỳ thật nếu như là điện ảnh, dùng lớp che khuyết điểm thật dày để che sẹo cũng khá ổn, vì ánh sáng lúc quay hay góc độ quay phim đều có thể điều chỉnh, có thể che phủ hoàn hảo không để người khác phát hiện. Nhưng show thực tế thì lại khác, MC nào cũng không biết được lúc mình chơi đùa, lên núi xuống biển sẽ bị ghi lại ở góc độ nào, mà đa phần cảnh quay đều là ánh sáng tự nhiên, vết sẹo kiểu này không thể che khuất hoàn toàn được.”
“Nên chuyên gia trang điểm dứt khoát chọn một sách lược khác. Không hi vọng có thể che vết sẹo, mà chỉ chỉnh sửa cho nó gọn gàng hơn. Sách lược này thật sự lợi hại, thông minh hơn rất nhiều so với những chuyên gia trang điểm bình thường. Mọi người nhìn kỹ một chút đi, có phải vẫn cảm thấy mặt Hạ Đình Vãn rất sạch sẽ, vết sẹo trở nên gọn gàng đơn giản, không ảnh hưởng đến vẻ bề ngoài, cũng không ảnh hưởng đến ngũ quan, mà thật ra vốn cũng chẳng ảnh hưởng gì đến cảm nhận cả.”
Vì để đưa ra bằng chứng cho quan điểm, tác giả bài viết còn đăng ảnh đặc tả toàn diện những biểu cảm của y, lúc rơi lệ, có cười to, còn cả mơ màng. Trong đó không chỉ có ảnh chụp chính diện, ngay cả góc độ chụp từ trên cao xuống hay chụp từ dưới lên đều có một kiểu, sau đó tìm kiếm những ảnh cũ cùng góc độ này của y để tỉ mỉ so sánh.
Một mặt trình bày, một mặt lại phân tích từng ưu điểm nhược điểm ngũ quan của y, vừa hài hước lại vừa nghiêm túc. Nhưng bài viết không hề biểu lộ một chút ý tứ thiên vị nào, thậm chí trong đó có mấy câu còn ngầm chứa ý chế nhạo mạnh mẽ.
“Mặc dù tôi rất thích cái mũi vểnh của Hạ Đình Vãn, nhưng không thể không đau lòng nói, sơn căn* của anh ta thật sự không bằng các tiểu sinh khác được không? Mỗi lần thấy fan hâm mộ khoe khoang mũi Hạ Đình Vãn là chiếc mũi đẹp nhất tôi đều muốn xông ra nói, các chế vốn chả hiểu gì cả. Hãy nhìn mặt mày của XX, XXX đi, mũi người ta cao thẳng sắc sảo, tính xung kích cực kỳ mạnh, cho nên khiến người ta vừa nhìn đã thấy ối mẹ ơi đẹp trai quá đi mất. Mà Hạ Đình Vãn vốn có giống đâu, vẻ đẹp của anh ta là đến từ đường nét quai hàm lưu loát, còn cả vẻ bề ngoài gọn gàng, thêm đôi mắt đẹp chứa đựng dồi dào cảm xúc. Bạn nhìn anh ta, phản ứng đầu tiên không phải là đẹp trai, mà là thấy…. Ôi? Có gì ẩn chứa trong đó. Thứ này cụ thể là cái gì thì khó nói thành lời, nó rất uyển chuyển, cho nên mới được đạo diễn lớn như Hứa Triết nhìn trúng.”
*Sơn căn chỉ khu vực sống mũi nằm giữa hai mắt và là khởi điểm của mũi
“Thật ra vết sẹo vẫn rõ, vậy có ảnh hưởng đến giá trị nhan sắc không? Tôi cảm thấy đúng là có ảnh hưởng. Trước kia mặt Hạ Đình Vãn là một tờ giấy trắng không hề có tỳ vết, giờ lại xuất hiện một vết sẹo sáu bảy cm, hoàn toàn không thể coi nhẹ được. Nhưng cá nhân tôi thấy rằng việc này khác rất nhiều so với hủy dung. Bây giờ nhan sắc của Hạ Đình Vãn vẫn rất đẹp, nhưng chủ yếu vì có hai nguyên nhân may mắn. Thứ nhất, sẹo né đôi mắt ra, không ảnh hưởng đến năng lực thể hiện bằng ánh mắt của anh ta. Thứ hai, là khí chất đã tạo nên lợi thế rất lớn.”
“Thử tưởng tượng xem, nếu một ngôi sao nam trẻ tuổi có phong cách cực kỳ dương quang thẳng thắn, cười một cái là lộ hàm răng trắng, một khi bỗng có một vết sẹo như thế, giá trị nhan sắc sẽ đóng băng sau thiết lập tính cách. Nhưng cho đến giờ Hạ Đình Vãn không có khí chất ấy, vừa nghĩ đến anh ta, bạn sẽ cảm thấy dường như anh ta rất thích hợp với việc xuất hiện trong phim đen trắng. Anh ta sẽ mệt mỏi suy sụp tựa vào một chỗ hút thuốc, còn bạn nhìn anh ta từ phía xa sẽ cảm thấy người này đã chịu tổn thương, vì thế khi ống kính đặc tả một cái thì, chao ôi, gương mặt đẹp thế này lại có sẹo ư. Người xem sẽ càng hưng phấn hơn, quả nhiên đúng là có chuyện gì đó đằng sau vết sẹo này mà.”
Ngay cả Hạ Đình Vãn cũng hoàn toàn không ngờ được tác giả bài viết này lại có thể phân tích nhan sắc rõ ràng đâu ra đấy như vậy.
Đoạn cuối bài viết là mấy tấm ảnh cap màn hình trong video ngoài lề. Mấy tấm ảnh này được chụp rất cầu kỳ, mỗi một tấm đều là góc độ đẹp nhất.
Trong lúc nhất thời, thậm chí y còn cảm thấy chính mình cũng bị người viết bài này thuyết phục rồi.
Y kéo đến khu bình luận, quả nhiên thấy hai bình luận có lượt like đứng top đều không hề công kích y mà chỉ là tán thưởng như một người qua đường: “Xem nhiều ảnh như vậy, bỗng nhiên lại bội phục ánh mắt tuyển chọn diễn viên của đạo diễn Hứa”, và “Thật ra không đề cập đến những chuyện lung tung kia, chỉ lặng lẽ cảm khái một chút, Hạ Đình Vãn thật sự rất đẹp, mấy kẻ nói hủy dung trước đó quả là rất nhàm chán.”
“Cậu thấy không,” Chu Ngưỡng tỉnh táo phân tích: “Bài viết này rất thông minh, góc độ lại đặc biệt. Trước đó chuyện tướng mạo của cậu vốn rất được chú ý, nhưng về sau lại bị những điểm hot khác che phủ mất. Thời điểm mà bài này được đăng chính là lúc đợt bôi đen cậu mãnh liệt và rầm rộ nhất đã qua, mọi người đã đến thời kỳ lười biếng và nhìn chán rồi, những bài kế tiếp mắng cậu cũng chẳng có luận điệu gì mới, có mắng nữa cũng chẳng có lưu lượng. Thế nên lúc đột nhiên người này phân tích điểm nóng khi trước sẽ rất hấp dẫn ánh mắt của công chúng. Mà kết luận cuối cùng của người này thật ra lại là tránh khỏi điểm đen của cậu, cực kỳ có lợi với cậu.”
Hạ Đình Vãn vô thức đáp lời, thật sự y cũng cảm thấy bài viết này viết rất xuất sắc, y lấy góc độ quần chúng đọc còn thấy trong này không hề thiên vị, lại rất thú vị.
“Cậu lại xem những cái khác đi.”
Không đợi Chu Ngưỡng nói, Hạ Đình Vãn đã lần lượt mở những đường link khác ra.
Một loạt series này là lời bàn và các bài viết đến từ các nơi, có đủ luận điểm, nhìn giống như không ủng hộ y, nhưng lại vô cùng khôn khéo xuất sắc.
Có một số người thì lấy quan điểm khuấy động cảm xúc, bùi ngùi thay cho một nam thần phim điện ảnh đột nhiên bị vùi dập giữa chợ, sau đó lại hoài cựu mà đăng một loạt những ảnh chụp màn hình các cảnh kinh điển của “Lời cá voi”.
Có bài thì dùng ngữ khí cực kỳ xấu bụng để bàn tán rằng cách làm của tổ chương trình “Trên đường” cực kỳ gà mờ* và rất ngu ngốc, cho rằng mình toàn đăng những thứ tốt, hóa ra lại là đang bôi đen MC của mình. Bài viết đó từ đầu đến cuối đều đang hài hước thổ tào rằng nếu bàn về âm mưu, lẽ nào thật ra là tổ chương trình vốn rất muốn chơi chết Hạ Đình Vãn?
*Từ gốc là 菜鸡 trong cụm 菜鸡互啄, là một từ xuất phát trong những trò chơi đối chiến, ý chỉ cả hai bên đều có trình độ gà mờ yếu kém, liên tiếp mắc sai lầm.
Cũng có người tự xưng là nhân sĩ nội bộ tuồn tin tức nửa thật nửa giả, nói tổ chương trình đang đấu nhau gay gắt, mấy MC kết bè kết cánh, bên tổ tiết mục còn tung ra thuyết âm mưu để quần chúng và antifan share rầm rộ
Hạ Đình Vãn càng xem càng giật mình, mặc dù y không chuyên nghiệp lắm, nhưng dù gì cũng lăn lộn trong giới này đã lâu. Đọc một loạt những bài này, y cũng lờ mờ cảm thấy có một đội ngũ mạnh mẽ và chuyên nghiệp đang hoạt động phía sau.
“Cậu có nhìn ra không? Hướng gió của những ý kiến này nhìn thì rất lộn xộn, căn bản không theo một phương hướng cố định, lung ta lung tung, cái gì cũng nói, nhưng thế này mới là cao tay.”
Chu Ngưỡng khá là tán thưởng, nói: “Nếu như cùng một phương hướng thì người ngoài giới có thể cảm nhận được có người đang khống chế cục diện. Nhưng tình huống như bây giờ lại giống như đang bàn tán một cách tùy ý hơn. Có điều bên ngoài nhìn như lộn xộn, thật ra bên trong lại có hệ thống chặt chẽ, họ đang ở giai đoạn chuẩn bị khuấy đục vũng nước. Bây giờ nói gì cũng có, mắng người đã không thể thống nhất một luận điệu nữa, như vậy những ý kiến khác có thể ngẩng đầu. Người ủng hộ cậu cũng có thể mở miệng nói mấy câu bênh vực có lập trường, cũng không bị chế giễu tập thể nữa. Giai đoạn kế tiếp sẽ xuất hiện những thứ cực kỳ chính xác để thực hiện phản công dư luận.”
Nói xong từ cuối cùng, Chu Ngưỡng cũng hơi hưng phấn, hắn hít sâu một hơi rồi tiếp tục nói: “Tôi cảm thấy cái thứ cực kỳ chính xác kia có thể sẽ là video so sánh của bên chúng ta.”
“Anh thấy… Những thứ này là Tô Ngôn làm ư?”
Hạ Đình Vãn nghe mà miệng khô lưỡi đắng, mờ mịt hỏi.
“Tuyệt đối là anh ấy.” Chu Ngưỡng nói như đinh đóng cột: “Kỳ thật rất nhiều thao tác trong này tôi cũng có thể làm được, đồng thời cũng đang chuẩn bị, nhưng cái khó là cách bố trí vô cùng tinh vi và có hiệu suất kinh người thế này thì người đứng sau không những phải có những cao thủ có kinh nghiệm phong phú về phương diện này mà nhất định phải có tài chính khổng lồ mới chuẩn bị hết từ trên xuống dưới được. Nói thật, sức mạnh và tố chất này e là chỉ mình ekip mà Tô Ngôn mời mới có thể làm được.”
Hạ Đình Vãn hơi cáu kỉnh đứng lên đi đi lại lại trong phòng.
Y lại đốt một điếu thuốc, bỗng ngẩng đầu lên nói: “Chu Ngưỡng, tôi cảm thấy bây giờ hẳn là Tô Ngôn không suy yếu đến nỗi mất đi ý thức, chỉ là anh ấy không muốn liên lạc với tôi mà thôi.”
Y vừa nói vừa nhớ lại.
Tô Ngôn biết y bị bôi đen trên mạng thì lập tức bay trở về, có lẽ trước khi lên máy bay anh đã chuẩn bị tìm ekip ứng phó một cách sơ sài trước đã. Nhưng sau khi về thành phố H, cả đêm đó anh đều ở bên Hạ Đình Vãn, vốn không có thời gian làm gì cả.
Dù thế nào thì một loạt hành động này chắc chắn cần phải có sự chấp thuận của Tô Ngôn và được bố trí từng lớp trước khi chúng có thể được thông báo trên quy mô lớn.
Chu Ngưỡng nói, một loạt các thao tác này đều xảy ra trong tối qua.
Tô Ngôn rời khỏi Hương Sơn cũng là vào đêm hôm đó.
Sau khi Tô Ngôn bỏ y đi, có lẽ anh vẫn còn sức lực để xử lý chuyện của y, điều này ít nhiều cũng khiến Hạ Đình Vãn thoáng yên tâm một chút.
Nhưng song song với việc yên tâm, y lại thấy ngực mình ngột ngạt vì phẫn nộ.
Y cố sức hít một hơi thuốc, cố đè nén phiền muộn và nôn nóng trong lòng mình rồi thấp giọng nói: “Tiếp theo anh định làm thế nào?”
“Tôi định quan sát tình hình dư luận một chút, chờ đến khi gần ổn rồi sẽ mời người mê phim lão luyện đăng bài viết so sánh kia để chất vấn, sau đó sẽ là những thao tác theo lệ thường, tìm những tài khoản đại V có sức ảnh hưởng share lại. Lấy tiến độ và độ bén nhạy của phía Tô Ngôn bên kia, nhất định sẽ phối hợp với chúng ta, sau khi tuyên bố tuyệt đối sẽ bùng nổ. Nhưng tôi còn muốn làm ổn định hơn nữa, Hạ Đình Vãn, lúc quay chương trình cậu có quen nhân viên công tác nào không, hoặc MC là tốt nhất. Xem liệu người đó có tin tưởng được không, tôi muốn đến lúc cần thiết sẽ để cho người biết chuyện tạo ra chút động tĩnh.”
“Tin được…” Hạ Đình Vãn vô thức nói: “Kỷ Triển.”
Nhưng y lập tức không chắc chắn lắm, bèn bổ sung thêm một câu:” Thật ra cũng không tính là cực kỳ hiểu rõ.”
“Haizz,” y chần chừ một hồi lâu, cuối cùng vẫn thở dài: “Để, để tôi thử một chút, nhưng cái này không thể bắt buộc người ta được.”
Sau khi video ngoài lề kia được đăng lên, Kỷ Triển nhanh chóng gọi điện thoại hai lần cho y, hỏi thăm có cần hỗ trợ gì không.
Nhưng một mặt Kỷ Triển đang bận rộn chuẩn bị cho buổi concert, luyện giọng đến độ nói cũng khàn khàn, mặc khác chính Hạ Đình Vãn cũng đang sứt đầu mẻ trán, đồng thời cũng thấy thật sự không tiện để Kỷ Triển dính vào rắc rối, nên chỉ đơn giản bảo cậu yên tâm, tự y sẽ xử lý.
Đương nhiên không phải là y không tin Kỷ Triển, chỉ là bất luận thế nào y cũng biết rõ, việc đưa ra yêu cầu với Kỷ Triển có hơi quá đáng.
Bình thường kết giao bạn bè trong giới showbiz nhất định phải có chừng mực.
Tất cả mọi người đều có lợi ích tương quan của chính họ, một khi liên quan đến tiền bạc và danh lợi đều không thể nói đùa được. Một khi chạm phải chỗ nhạy cảm thì không nên để đối phương khó xử.
Kỷ Triển là MC “Trên đường”, khi tham gia chương trình cũng có mục đích tuyên truyền của mình. Đối đầu với chương trình có lẽ sẽ không có chỗ tốt với Kỷ Triển.
“Cậu có thể hỏi cậu ấy một chút xem, nhưng cũng không cần tạo áp lực tâm lý quá lớn cho mình.”
Chu Ngưỡng bình tĩnh nói: “Nếu như kết quả lý tưởng, tổ chương trình vì không chịu nổi áp lực quá lớn nhất định sẽ phải xin lỗi, như vậy việc Kỷ Triển đứng về phía cậu khi tình hình chưa sáng tỏ cũng không tạo thành ảnh hưởng tiêu cực gì đến cậu ấy, thậm chí có lẽ còn có chỗ tốt. Nhưng bất kể thế nào thì chuyện này còn phải cần sự tin tưởng tuyệt đối của cậu ấy với cậu, đồng thời nguyện ý chịu mạo hiểm khi vì cậu mà lên tiếng. Trong giới này, chuyện đó thật sự không thể yêu cầu quá đáng được.”
“Tôi biết.”
….
Sau khi nói chuyện điện thoại với Chu Ngưỡng xong, Hạ Đình Vãn gọi cho Kỷ Triển. Có lẽ bên cậu đang bận việc, chỉ để lại thông báo không tiện nghe máy, sẽ gọi lại sau. Nên Hạ Đình Vãn bèn để lại một tin nhắn trên wechat cho Kỷ Triển.
Gửi tin nhắn xong, y ngồi thẫn thờ tại chỗ rất lâu.
Y không biết rốt cuộc Tô Ngôn mắc bệnh gì, chỉ có thể dựa vào suy đoán, dựa vào chút ít manh mối để chắp vá.
Từ những lời Chu Ngưỡng nói, y có thể lờ mờ đoán được Tô Ngôn còn có sức để chú ý đến công việc của y, hẳn là vẫn chưa đến mức hỏng bét nhất.
Y thoáng thả lỏng dây thần kinh căng cứng ra một chút.
Nhưng chỉ lỏng một chút thế thôi, y bèn cảm nhận được cảm giác đau đớn dày đặc tràn đến đâm thẳng một mạch vào tim.
Tô Ngôn hoàn toàn tỉnh táo, nhưng cũng tỉnh táo từ chối giao tiếp với y.
Hạ Đình Vãn chưa từng thấy thất vọng vì Tô Ngôn.
Cho dù là khi ly hôn hay chuyện của Ôn Tử Thần, y cũng không hề thất vọng, mà nhiều hơn là hối hận.
Mặc dù cũng cảm thấy đau khổ đấy, nhưng từ tận đáy lòng y vẫn có phần tỉnh táo nhận ra rằng, y đã làm sai rất nhiều, y đã tổn thương đến Tô Ngôn, nên hết thảy đều có thể thông cảm và thấu hiểu được.
Đây là lần đầu tiên y thật sự thấy thất vọng vì anh.
Tô Ngôn đang làm một chuyện hoàn toàn không nên làm.
Anh độc đoán tách y ra, không để y gánh chịu bất cứ chuyện gì. Dù biết rõ tình yêu của y, anh vẫn từ chối để y ở bên cạnh lúc anh yếu ớt nhất.
Đây không phải là bảo vệ.
Mà là tước đoạt tàn nhẫn, tước đoạt tình yêu dày đặc của y, khiến nó tan nát vỡ vụn.
Quanh đi quẩn lại, tiên sinh của y vẫn xem y là một đóa hồng yếu ớt, một cậu bé ngây thơ không chịu được nửa phần gió mưa.
Đây mới thật sự là coi thường y.
Sự coi thường này thậm chí còn đả kích y nhiều hơn cả nỗi khó chịu khi bị toàn dân mạng bôi đen.
Điều đó sao có thể khiến y không thất vọng được.
Nhưng trong nỗi thất vọng đó, y lại cảm thấy rất đau lòng.
Tô Ngôn là tất cả tưởng tượng về một người đàn ông hoàn mỹ trong lòng y.
Thừa nhận Tô Ngôn đã làm sai, giống như toàn bộ thế giới của y đã sụp đổ.
Thậm chí trong một khoảnh khắc, toàn thân y đã mất hết sức lực. Y nản lòng nghĩ, Tô Ngôn không sai đâu, có lẽ y cứ dựa vào lời Tô Ngôn nói mà từ bỏ, ngồi một chỗ ở đây chờ Tô Ngôn quay về.
Hạ Đình Vãn chán nản bất lực lấy tay che mặt, rồi không nhịn được nức nở thành tiếng trong căn phòng không người.
Không biết có phải vì một đêm không ngủ không mà nỗi đau đớn lại trở nên cụ thể khôn cùng.
Lục phủ ngũ tạng đều đau đến độ như xoắn bện lại với nhau, sau đó cơn đau dần dần lan đến tứ chi, cuối cùng ngay cả ngón tay cầm điếu thuốc cũng bất giác run rẩy dữ dội.
Ngay lúc y thấy gần như không thể chịu đựng nỗi đau thế này được nữa, trước mắt y bỗng hiện lên hình ảnh gương mặt đỏ bừng không thở nổi của Tô Ngôn, vậy mà vẫn cố gắng muốn ôm y vào trong chiếc chăn ấm vì sợ y bị lạnh.
Tô Ngôn yếu ớt đến thế, vẫn dùng bản năng để yêu y.
Nghĩ đến đây, nước mắt y lại không kìm được mà chảy xuống.
Nhưng cùng lúc đó, y lại loạng choạng đứng lên khỏi ghế.
Tim y đập càng lúc càng nhanh, y cầm điện thoại lên vội vàng lướt danh bạ từ trên xuống dưới, rốt cuộc cũng tìm được cái tên rất lâu rồi y không nhớ đến: Ôn Tử Thần.
Những người khác nhận lương của Tô Ngôn nên không chịu mở miệng.
Thế thì y sẽ đi tìm người khác, Ôn Tử Thần không được, y sẽ đi tìm Doãn Ninh, y sẽ không bỏ qua cho bất cứ ai có khả năng biết được tình trạng thân thể của Tô Ngôn.
Vào lúc đúng sai trở nên mơ hồ, lúc lý trí không thể quyết định được nữa, có lẽ y cần phải dựa vào bản năng của mình.
Bản năng đang nói cho y biết…
Đừng từ bỏ việc tìm kiếm.
Tô Ngôn cần y.
Lúc điện thoại không nhận, y cũng gửi tin nhắn cho Tô Ngôn.
Ngữ khí ban đầu từ kích động, phẫn nộ, cuối cùng dần biến thành cầu khẩn bất lực.
“Tô Ngôn, xin anh, hãy trả lời em đi được không?”
“Tô Ngôn… Em thật sự rất sợ.”
Giao diện của wechat vẫn dừng lại ở mấy chữ “Em thật sự rất sợ” kia.
Tô Ngôn không hề đáp lại bất cứ cái gì cả.
Hạ Đình Vãn nghe tiếng máy báo bận liên tục vang lên, đến cuối cùng thậm chí biến thành nhắc nhở tắt máy.
Y chỉ có thể dựa lưng vào cột giường, chán nản ngồi trên thảm lông dê trải sàn phòng ngủ.
Y cảm thấy trống rỗng và bất lực khôn kể, giống như bỗng nhiên bị ngăn cách trong một ô vuông chân không nhỏ, mất đi môi trường chạm vào bên ngoài.
Hết thảy đều sai rồi.
Chỉ mới đêm hôm trước, y còn triền miên ái ân kịch liệt với Tô Ngôn trên chiếc giường lớn này.
Y còn nhớ rõ lúc ôm Tô Ngôn, da thịt cọ xát chạm vào nhau, nhớ cảm giác ngọt ngào lúc có thể nghe được tiếng tim đập của đôi bên.
Y nghiêm túc nói thật nhiều lần câu “Em yêu anh”, khi đó y còn tưởng hai người đã thân mật không còn khoảng cách.
Hóa ra từ đầu đến cuối đều là ảo giác.
Rõ ràng là Tô Ngôn hiểu rõ tình hình bệnh tật của mình.
Lúc đi công tác nước ngoài anh đã biết rồi, nên mới luôn mang thuốc khẩn cấp bên mình. Trước đó, cái lần Hạ Đình Vãn bị thương ở chân, khi Tô Ngôn bế y xuống lầu đã không thở được. Mặc dù khi đó anh nói dối mình bị cảm mạo phát sốt, nhưng tỉ mỉ suy nghĩ lại, lần sinh bệnh kia thật sự là phát sốt ư?
Thậm chí….
Thậm chí bằng trực giác, Hạ Đình Vãn gần như cảm thấy mình đang dần dần chạm đến chân tướng mơ hồ.
Có lẽ là từ trước đó nữa, thậm chí có thể là trước khi chính thức ly hôn, Tô Ngôn đã biết bệnh tình của mình.
Vụ tai nạn của y có lẽ không chỉ là nguyên nhân duy nhất phá hủy lòng tin của Tô Ngôn với cuộc hôn nhân này.
Mỗi khi nghĩ đến đây, Hạ Đình Vãn sẽ cảm thấy toàn thân mình buốt lạnh, đến nỗi y còn không dám nghĩ tiếp.
…..
Hạ Đình Vãn trắng đêm không ngủ, cứ nằm trên giường hút thuốc đến tận hừng đông.
Tàn thuốc chất đầy trong gạt tàn, để lộ vẻ cô đơn tịch mịch khôn tả trong sắc trời ảm đạm lúc bình minh.
Y lướt lướt điện thoại xem đi xem lại, có đôi khi thần kinh quá mức căng thẳng sẽ sinh ra ảo giác có âm thanh nhắc nhở của wechat. Cho nên lúc Chu Ngưỡng gọi tới, y bắt máy không hề nghĩ ngợi, sau đó mới thất vọng nhận ra người gọi tới không phải là Tô Ngôn.
“Cậu sao thế?”
Chu Ngưỡng vừa nghe thấy giọng nói khàn đục của y, lập tức nhạy bén hỏi.
Hạ Đình Vãn trầm mặc một lúc, cuối cùng vẫn mệt mỏi nói hết mọi chuyện xảy ra từ hôm qua đến bây giờ.
Không ngờ sau khi nghe tin Tô Ngôn mất tích, Chu Ngưỡng rất kinh ngạc: “Nhưng từ đêm qua ekip quan hệ xã hội của Tô Ngôn đã bắt đầu ra tay xử lý chuyện tổ chương trình bôi đen cậu rồi mà? Nếu tình hình thật sự tồi tệ và khẩn cấp như cậu nói, liệu anh ấy có thể rảnh rỗi đi bố trí những thứ này sao?”
“Cái gì?” Hạ Đình Vãn kinh ngạc siết chặt điện thoại.
“Để tôi gửi cậu mấy cái link, vào xem đi.”
Hạ Đình Vãn ngồi trước máy tính bắt đầu xem, trong khi đó vẫn tiếp tục trò chuyện với Chu Ngưỡng.
“Ekip bên này của tôi đang phân tích từng cảnh gốc của “Lời cá voi”, và cả cái video ngắn dùng chuyện ly dị của cậu để lăng xê nhiệt độ, còn tìm người mê phim viết mấy bài so sánh thật tỉ mỉ, nhưng chưa đăng lên thì hôm qua đã có thế lực khác xuống tay điều khiển dư luận rồi. Cậu xem mấy bài này đi, có tài khoản wechat official nữa, có tài khoản weibo là người mê phim nổi tiếng, còn cả trả lời của tài khoản đại Vip của Zhihu nữa, có thể nói là thâm nhập vô cùng toàn diện.”
Hạ Đình Vãn ừm một tiếng, mở ra bài đăng tám chuyện mới nhất của một tài khoản wechat official được khen là có góc độ não động cực lớn và đặc biệt nhất trong giới.
Lúc Chu Ngưỡng nói vậy, y còn tưởng rằng đây sẽ là một bài viết dốc sức nói tốt cho mình, không ngờ vừa thấy tiêu đề lại là “Thảo luận đa chiều một cách lý trí về giá trị nhan sắc của Hạ Đình Vãn: Sau khi xảy ra tai nạn thật sự bị hủy dung ư?”
Hạ Đình Vãn nhất thời sửng sốt. Có lẽ giữa làn sóng mắng chửi y, góc độ của bài viết này thật sự kỳ lạ quá đỗi, chính y cũng không nhịn được tò mò tiếp tục đọc.
Đoạn dạo đầu của bài viết này hoàn toàn không có bất cứ ý đồ tẩy trắng nào cho y, ngược lại còn hung hăng giễu cợt sự nghiệp điện ảnh hết thời mấy năm nay của y, không quên đả kích vết nhơ say rượu lái xe.
Nhưng sau đó bài viết lại chuyển đề tài, nói mắng người đã đủ nhiều, không muốn thêm nữa mà chỉ muốn viết một vài thứ khác biệt, cho nên bắt đầu nghiêm túc thảo luận vấn đề giá trị nhan sắc.
Góc độ này thật sự rất khéo léo.
Bởi vì sau khi xảy ra tai nạn, đã có truyền thông viết về chuyện ảnh đế bị hủy dung, khi đó thật ra cũng có hơi chấn động.
Dù sao trước đó y đột nhiên xuất hiện khiến các tạp chí, tài khoản công chúng dư luận đều thổi phồng về dung mạo của y, lại thêm việc “Lời cá voi” nhận được giải thưởng, dẫn đến việc có một khoảng thời gian rất dài y chính là ngôi sao có nhan sắc thần kỳ của làng giải trí. Dù về sau sự nghiệp không có khởi sắc nhưng cũng chưa từng có ai nghi ngờ về dung mạo của y.
Kết quả đột nhiên lại xảy ra tai nạn bị hủy dung, chi tiết kịch tính như phim thế này thật sự là tin cực hot. Nhưng sau khi tái xuất Hạ Đình Vãn lại bị tổ chương trình bôi đen liên tiếp, dẫn đến việc công chúng bẻ lái chửi y sang cái khác, đã quên chỗ trước đó có thể sẽ bị chú ý.
Hạ Đình Vãn nhanh chóng lướt xuống xem, đầu tiên bài post này khoe khoang một chút về dáng vẻ năm năm trước của y, mấy hình đăng lên cũng đều được lựa chọn tỉ mỉ, có trang bìa tạp chí, có ảnh cap màn hình trong “Lời cá voi”.
Dù sao mỗi ngôi sao đều có rất nhiều ảnh chụp kinh điển được lưu truyền thật lâu thế này, đoán chừng trong tay fan hâm mộ cũng có lưu cả một series. Nhưng lâu lắm rồi Hạ Đình Vãn chưa từng xem lại những tấm ảnh cũ này, bây giờ chợt nhìn chính y cũng cảm thấy hơi choáng ngợp vì đẹp.
Lại xuống thêm nữa là những ảnh cap màn hình trong video ngoài lề “Trên đường” được tỉ mỉ chụp lại một cách công phu, phân tích giá trị nhan sắc sau khi Hạ Đình Vãn xảy ra tai nạn.
Cũng bắt đầu từ đây, tài khoản này bắt đầu thể hiện tính chuyên nghiệp và nhạy cảm của mình, đăng ảnh đặc tả vết sẹo từ má phải qua trán đến khóe mắt, thậm chí còn chuẩn xác tán dương thợ trang điểm của y.
“Người trang điểm này quá thông minh, bội phục bội phục. Không biết ekip của Hạ Đình Vãn đã bỏ bao nhiêu tiền vào phương diện này. Kỳ thật nếu như là điện ảnh, dùng lớp che khuyết điểm thật dày để che sẹo cũng khá ổn, vì ánh sáng lúc quay hay góc độ quay phim đều có thể điều chỉnh, có thể che phủ hoàn hảo không để người khác phát hiện. Nhưng show thực tế thì lại khác, MC nào cũng không biết được lúc mình chơi đùa, lên núi xuống biển sẽ bị ghi lại ở góc độ nào, mà đa phần cảnh quay đều là ánh sáng tự nhiên, vết sẹo kiểu này không thể che khuất hoàn toàn được.”
“Nên chuyên gia trang điểm dứt khoát chọn một sách lược khác. Không hi vọng có thể che vết sẹo, mà chỉ chỉnh sửa cho nó gọn gàng hơn. Sách lược này thật sự lợi hại, thông minh hơn rất nhiều so với những chuyên gia trang điểm bình thường. Mọi người nhìn kỹ một chút đi, có phải vẫn cảm thấy mặt Hạ Đình Vãn rất sạch sẽ, vết sẹo trở nên gọn gàng đơn giản, không ảnh hưởng đến vẻ bề ngoài, cũng không ảnh hưởng đến ngũ quan, mà thật ra vốn cũng chẳng ảnh hưởng gì đến cảm nhận cả.”
Vì để đưa ra bằng chứng cho quan điểm, tác giả bài viết còn đăng ảnh đặc tả toàn diện những biểu cảm của y, lúc rơi lệ, có cười to, còn cả mơ màng. Trong đó không chỉ có ảnh chụp chính diện, ngay cả góc độ chụp từ trên cao xuống hay chụp từ dưới lên đều có một kiểu, sau đó tìm kiếm những ảnh cũ cùng góc độ này của y để tỉ mỉ so sánh.
Một mặt trình bày, một mặt lại phân tích từng ưu điểm nhược điểm ngũ quan của y, vừa hài hước lại vừa nghiêm túc. Nhưng bài viết không hề biểu lộ một chút ý tứ thiên vị nào, thậm chí trong đó có mấy câu còn ngầm chứa ý chế nhạo mạnh mẽ.
“Mặc dù tôi rất thích cái mũi vểnh của Hạ Đình Vãn, nhưng không thể không đau lòng nói, sơn căn* của anh ta thật sự không bằng các tiểu sinh khác được không? Mỗi lần thấy fan hâm mộ khoe khoang mũi Hạ Đình Vãn là chiếc mũi đẹp nhất tôi đều muốn xông ra nói, các chế vốn chả hiểu gì cả. Hãy nhìn mặt mày của XX, XXX đi, mũi người ta cao thẳng sắc sảo, tính xung kích cực kỳ mạnh, cho nên khiến người ta vừa nhìn đã thấy ối mẹ ơi đẹp trai quá đi mất. Mà Hạ Đình Vãn vốn có giống đâu, vẻ đẹp của anh ta là đến từ đường nét quai hàm lưu loát, còn cả vẻ bề ngoài gọn gàng, thêm đôi mắt đẹp chứa đựng dồi dào cảm xúc. Bạn nhìn anh ta, phản ứng đầu tiên không phải là đẹp trai, mà là thấy…. Ôi? Có gì ẩn chứa trong đó. Thứ này cụ thể là cái gì thì khó nói thành lời, nó rất uyển chuyển, cho nên mới được đạo diễn lớn như Hứa Triết nhìn trúng.”
*Sơn căn chỉ khu vực sống mũi nằm giữa hai mắt và là khởi điểm của mũi
“Thật ra vết sẹo vẫn rõ, vậy có ảnh hưởng đến giá trị nhan sắc không? Tôi cảm thấy đúng là có ảnh hưởng. Trước kia mặt Hạ Đình Vãn là một tờ giấy trắng không hề có tỳ vết, giờ lại xuất hiện một vết sẹo sáu bảy cm, hoàn toàn không thể coi nhẹ được. Nhưng cá nhân tôi thấy rằng việc này khác rất nhiều so với hủy dung. Bây giờ nhan sắc của Hạ Đình Vãn vẫn rất đẹp, nhưng chủ yếu vì có hai nguyên nhân may mắn. Thứ nhất, sẹo né đôi mắt ra, không ảnh hưởng đến năng lực thể hiện bằng ánh mắt của anh ta. Thứ hai, là khí chất đã tạo nên lợi thế rất lớn.”
“Thử tưởng tượng xem, nếu một ngôi sao nam trẻ tuổi có phong cách cực kỳ dương quang thẳng thắn, cười một cái là lộ hàm răng trắng, một khi bỗng có một vết sẹo như thế, giá trị nhan sắc sẽ đóng băng sau thiết lập tính cách. Nhưng cho đến giờ Hạ Đình Vãn không có khí chất ấy, vừa nghĩ đến anh ta, bạn sẽ cảm thấy dường như anh ta rất thích hợp với việc xuất hiện trong phim đen trắng. Anh ta sẽ mệt mỏi suy sụp tựa vào một chỗ hút thuốc, còn bạn nhìn anh ta từ phía xa sẽ cảm thấy người này đã chịu tổn thương, vì thế khi ống kính đặc tả một cái thì, chao ôi, gương mặt đẹp thế này lại có sẹo ư. Người xem sẽ càng hưng phấn hơn, quả nhiên đúng là có chuyện gì đó đằng sau vết sẹo này mà.”
Ngay cả Hạ Đình Vãn cũng hoàn toàn không ngờ được tác giả bài viết này lại có thể phân tích nhan sắc rõ ràng đâu ra đấy như vậy.
Đoạn cuối bài viết là mấy tấm ảnh cap màn hình trong video ngoài lề. Mấy tấm ảnh này được chụp rất cầu kỳ, mỗi một tấm đều là góc độ đẹp nhất.
Trong lúc nhất thời, thậm chí y còn cảm thấy chính mình cũng bị người viết bài này thuyết phục rồi.
Y kéo đến khu bình luận, quả nhiên thấy hai bình luận có lượt like đứng top đều không hề công kích y mà chỉ là tán thưởng như một người qua đường: “Xem nhiều ảnh như vậy, bỗng nhiên lại bội phục ánh mắt tuyển chọn diễn viên của đạo diễn Hứa”, và “Thật ra không đề cập đến những chuyện lung tung kia, chỉ lặng lẽ cảm khái một chút, Hạ Đình Vãn thật sự rất đẹp, mấy kẻ nói hủy dung trước đó quả là rất nhàm chán.”
“Cậu thấy không,” Chu Ngưỡng tỉnh táo phân tích: “Bài viết này rất thông minh, góc độ lại đặc biệt. Trước đó chuyện tướng mạo của cậu vốn rất được chú ý, nhưng về sau lại bị những điểm hot khác che phủ mất. Thời điểm mà bài này được đăng chính là lúc đợt bôi đen cậu mãnh liệt và rầm rộ nhất đã qua, mọi người đã đến thời kỳ lười biếng và nhìn chán rồi, những bài kế tiếp mắng cậu cũng chẳng có luận điệu gì mới, có mắng nữa cũng chẳng có lưu lượng. Thế nên lúc đột nhiên người này phân tích điểm nóng khi trước sẽ rất hấp dẫn ánh mắt của công chúng. Mà kết luận cuối cùng của người này thật ra lại là tránh khỏi điểm đen của cậu, cực kỳ có lợi với cậu.”
Hạ Đình Vãn vô thức đáp lời, thật sự y cũng cảm thấy bài viết này viết rất xuất sắc, y lấy góc độ quần chúng đọc còn thấy trong này không hề thiên vị, lại rất thú vị.
“Cậu lại xem những cái khác đi.”
Không đợi Chu Ngưỡng nói, Hạ Đình Vãn đã lần lượt mở những đường link khác ra.
Một loạt series này là lời bàn và các bài viết đến từ các nơi, có đủ luận điểm, nhìn giống như không ủng hộ y, nhưng lại vô cùng khôn khéo xuất sắc.
Có một số người thì lấy quan điểm khuấy động cảm xúc, bùi ngùi thay cho một nam thần phim điện ảnh đột nhiên bị vùi dập giữa chợ, sau đó lại hoài cựu mà đăng một loạt những ảnh chụp màn hình các cảnh kinh điển của “Lời cá voi”.
Có bài thì dùng ngữ khí cực kỳ xấu bụng để bàn tán rằng cách làm của tổ chương trình “Trên đường” cực kỳ gà mờ* và rất ngu ngốc, cho rằng mình toàn đăng những thứ tốt, hóa ra lại là đang bôi đen MC của mình. Bài viết đó từ đầu đến cuối đều đang hài hước thổ tào rằng nếu bàn về âm mưu, lẽ nào thật ra là tổ chương trình vốn rất muốn chơi chết Hạ Đình Vãn?
*Từ gốc là 菜鸡 trong cụm 菜鸡互啄, là một từ xuất phát trong những trò chơi đối chiến, ý chỉ cả hai bên đều có trình độ gà mờ yếu kém, liên tiếp mắc sai lầm.
Cũng có người tự xưng là nhân sĩ nội bộ tuồn tin tức nửa thật nửa giả, nói tổ chương trình đang đấu nhau gay gắt, mấy MC kết bè kết cánh, bên tổ tiết mục còn tung ra thuyết âm mưu để quần chúng và antifan share rầm rộ
Hạ Đình Vãn càng xem càng giật mình, mặc dù y không chuyên nghiệp lắm, nhưng dù gì cũng lăn lộn trong giới này đã lâu. Đọc một loạt những bài này, y cũng lờ mờ cảm thấy có một đội ngũ mạnh mẽ và chuyên nghiệp đang hoạt động phía sau.
“Cậu có nhìn ra không? Hướng gió của những ý kiến này nhìn thì rất lộn xộn, căn bản không theo một phương hướng cố định, lung ta lung tung, cái gì cũng nói, nhưng thế này mới là cao tay.”
Chu Ngưỡng khá là tán thưởng, nói: “Nếu như cùng một phương hướng thì người ngoài giới có thể cảm nhận được có người đang khống chế cục diện. Nhưng tình huống như bây giờ lại giống như đang bàn tán một cách tùy ý hơn. Có điều bên ngoài nhìn như lộn xộn, thật ra bên trong lại có hệ thống chặt chẽ, họ đang ở giai đoạn chuẩn bị khuấy đục vũng nước. Bây giờ nói gì cũng có, mắng người đã không thể thống nhất một luận điệu nữa, như vậy những ý kiến khác có thể ngẩng đầu. Người ủng hộ cậu cũng có thể mở miệng nói mấy câu bênh vực có lập trường, cũng không bị chế giễu tập thể nữa. Giai đoạn kế tiếp sẽ xuất hiện những thứ cực kỳ chính xác để thực hiện phản công dư luận.”
Nói xong từ cuối cùng, Chu Ngưỡng cũng hơi hưng phấn, hắn hít sâu một hơi rồi tiếp tục nói: “Tôi cảm thấy cái thứ cực kỳ chính xác kia có thể sẽ là video so sánh của bên chúng ta.”
“Anh thấy… Những thứ này là Tô Ngôn làm ư?”
Hạ Đình Vãn nghe mà miệng khô lưỡi đắng, mờ mịt hỏi.
“Tuyệt đối là anh ấy.” Chu Ngưỡng nói như đinh đóng cột: “Kỳ thật rất nhiều thao tác trong này tôi cũng có thể làm được, đồng thời cũng đang chuẩn bị, nhưng cái khó là cách bố trí vô cùng tinh vi và có hiệu suất kinh người thế này thì người đứng sau không những phải có những cao thủ có kinh nghiệm phong phú về phương diện này mà nhất định phải có tài chính khổng lồ mới chuẩn bị hết từ trên xuống dưới được. Nói thật, sức mạnh và tố chất này e là chỉ mình ekip mà Tô Ngôn mời mới có thể làm được.”
Hạ Đình Vãn hơi cáu kỉnh đứng lên đi đi lại lại trong phòng.
Y lại đốt một điếu thuốc, bỗng ngẩng đầu lên nói: “Chu Ngưỡng, tôi cảm thấy bây giờ hẳn là Tô Ngôn không suy yếu đến nỗi mất đi ý thức, chỉ là anh ấy không muốn liên lạc với tôi mà thôi.”
Y vừa nói vừa nhớ lại.
Tô Ngôn biết y bị bôi đen trên mạng thì lập tức bay trở về, có lẽ trước khi lên máy bay anh đã chuẩn bị tìm ekip ứng phó một cách sơ sài trước đã. Nhưng sau khi về thành phố H, cả đêm đó anh đều ở bên Hạ Đình Vãn, vốn không có thời gian làm gì cả.
Dù thế nào thì một loạt hành động này chắc chắn cần phải có sự chấp thuận của Tô Ngôn và được bố trí từng lớp trước khi chúng có thể được thông báo trên quy mô lớn.
Chu Ngưỡng nói, một loạt các thao tác này đều xảy ra trong tối qua.
Tô Ngôn rời khỏi Hương Sơn cũng là vào đêm hôm đó.
Sau khi Tô Ngôn bỏ y đi, có lẽ anh vẫn còn sức lực để xử lý chuyện của y, điều này ít nhiều cũng khiến Hạ Đình Vãn thoáng yên tâm một chút.
Nhưng song song với việc yên tâm, y lại thấy ngực mình ngột ngạt vì phẫn nộ.
Y cố sức hít một hơi thuốc, cố đè nén phiền muộn và nôn nóng trong lòng mình rồi thấp giọng nói: “Tiếp theo anh định làm thế nào?”
“Tôi định quan sát tình hình dư luận một chút, chờ đến khi gần ổn rồi sẽ mời người mê phim lão luyện đăng bài viết so sánh kia để chất vấn, sau đó sẽ là những thao tác theo lệ thường, tìm những tài khoản đại V có sức ảnh hưởng share lại. Lấy tiến độ và độ bén nhạy của phía Tô Ngôn bên kia, nhất định sẽ phối hợp với chúng ta, sau khi tuyên bố tuyệt đối sẽ bùng nổ. Nhưng tôi còn muốn làm ổn định hơn nữa, Hạ Đình Vãn, lúc quay chương trình cậu có quen nhân viên công tác nào không, hoặc MC là tốt nhất. Xem liệu người đó có tin tưởng được không, tôi muốn đến lúc cần thiết sẽ để cho người biết chuyện tạo ra chút động tĩnh.”
“Tin được…” Hạ Đình Vãn vô thức nói: “Kỷ Triển.”
Nhưng y lập tức không chắc chắn lắm, bèn bổ sung thêm một câu:” Thật ra cũng không tính là cực kỳ hiểu rõ.”
“Haizz,” y chần chừ một hồi lâu, cuối cùng vẫn thở dài: “Để, để tôi thử một chút, nhưng cái này không thể bắt buộc người ta được.”
Sau khi video ngoài lề kia được đăng lên, Kỷ Triển nhanh chóng gọi điện thoại hai lần cho y, hỏi thăm có cần hỗ trợ gì không.
Nhưng một mặt Kỷ Triển đang bận rộn chuẩn bị cho buổi concert, luyện giọng đến độ nói cũng khàn khàn, mặc khác chính Hạ Đình Vãn cũng đang sứt đầu mẻ trán, đồng thời cũng thấy thật sự không tiện để Kỷ Triển dính vào rắc rối, nên chỉ đơn giản bảo cậu yên tâm, tự y sẽ xử lý.
Đương nhiên không phải là y không tin Kỷ Triển, chỉ là bất luận thế nào y cũng biết rõ, việc đưa ra yêu cầu với Kỷ Triển có hơi quá đáng.
Bình thường kết giao bạn bè trong giới showbiz nhất định phải có chừng mực.
Tất cả mọi người đều có lợi ích tương quan của chính họ, một khi liên quan đến tiền bạc và danh lợi đều không thể nói đùa được. Một khi chạm phải chỗ nhạy cảm thì không nên để đối phương khó xử.
Kỷ Triển là MC “Trên đường”, khi tham gia chương trình cũng có mục đích tuyên truyền của mình. Đối đầu với chương trình có lẽ sẽ không có chỗ tốt với Kỷ Triển.
“Cậu có thể hỏi cậu ấy một chút xem, nhưng cũng không cần tạo áp lực tâm lý quá lớn cho mình.”
Chu Ngưỡng bình tĩnh nói: “Nếu như kết quả lý tưởng, tổ chương trình vì không chịu nổi áp lực quá lớn nhất định sẽ phải xin lỗi, như vậy việc Kỷ Triển đứng về phía cậu khi tình hình chưa sáng tỏ cũng không tạo thành ảnh hưởng tiêu cực gì đến cậu ấy, thậm chí có lẽ còn có chỗ tốt. Nhưng bất kể thế nào thì chuyện này còn phải cần sự tin tưởng tuyệt đối của cậu ấy với cậu, đồng thời nguyện ý chịu mạo hiểm khi vì cậu mà lên tiếng. Trong giới này, chuyện đó thật sự không thể yêu cầu quá đáng được.”
“Tôi biết.”
….
Sau khi nói chuyện điện thoại với Chu Ngưỡng xong, Hạ Đình Vãn gọi cho Kỷ Triển. Có lẽ bên cậu đang bận việc, chỉ để lại thông báo không tiện nghe máy, sẽ gọi lại sau. Nên Hạ Đình Vãn bèn để lại một tin nhắn trên wechat cho Kỷ Triển.
Gửi tin nhắn xong, y ngồi thẫn thờ tại chỗ rất lâu.
Y không biết rốt cuộc Tô Ngôn mắc bệnh gì, chỉ có thể dựa vào suy đoán, dựa vào chút ít manh mối để chắp vá.
Từ những lời Chu Ngưỡng nói, y có thể lờ mờ đoán được Tô Ngôn còn có sức để chú ý đến công việc của y, hẳn là vẫn chưa đến mức hỏng bét nhất.
Y thoáng thả lỏng dây thần kinh căng cứng ra một chút.
Nhưng chỉ lỏng một chút thế thôi, y bèn cảm nhận được cảm giác đau đớn dày đặc tràn đến đâm thẳng một mạch vào tim.
Tô Ngôn hoàn toàn tỉnh táo, nhưng cũng tỉnh táo từ chối giao tiếp với y.
Hạ Đình Vãn chưa từng thấy thất vọng vì Tô Ngôn.
Cho dù là khi ly hôn hay chuyện của Ôn Tử Thần, y cũng không hề thất vọng, mà nhiều hơn là hối hận.
Mặc dù cũng cảm thấy đau khổ đấy, nhưng từ tận đáy lòng y vẫn có phần tỉnh táo nhận ra rằng, y đã làm sai rất nhiều, y đã tổn thương đến Tô Ngôn, nên hết thảy đều có thể thông cảm và thấu hiểu được.
Đây là lần đầu tiên y thật sự thấy thất vọng vì anh.
Tô Ngôn đang làm một chuyện hoàn toàn không nên làm.
Anh độc đoán tách y ra, không để y gánh chịu bất cứ chuyện gì. Dù biết rõ tình yêu của y, anh vẫn từ chối để y ở bên cạnh lúc anh yếu ớt nhất.
Đây không phải là bảo vệ.
Mà là tước đoạt tàn nhẫn, tước đoạt tình yêu dày đặc của y, khiến nó tan nát vỡ vụn.
Quanh đi quẩn lại, tiên sinh của y vẫn xem y là một đóa hồng yếu ớt, một cậu bé ngây thơ không chịu được nửa phần gió mưa.
Đây mới thật sự là coi thường y.
Sự coi thường này thậm chí còn đả kích y nhiều hơn cả nỗi khó chịu khi bị toàn dân mạng bôi đen.
Điều đó sao có thể khiến y không thất vọng được.
Nhưng trong nỗi thất vọng đó, y lại cảm thấy rất đau lòng.
Tô Ngôn là tất cả tưởng tượng về một người đàn ông hoàn mỹ trong lòng y.
Thừa nhận Tô Ngôn đã làm sai, giống như toàn bộ thế giới của y đã sụp đổ.
Thậm chí trong một khoảnh khắc, toàn thân y đã mất hết sức lực. Y nản lòng nghĩ, Tô Ngôn không sai đâu, có lẽ y cứ dựa vào lời Tô Ngôn nói mà từ bỏ, ngồi một chỗ ở đây chờ Tô Ngôn quay về.
Hạ Đình Vãn chán nản bất lực lấy tay che mặt, rồi không nhịn được nức nở thành tiếng trong căn phòng không người.
Không biết có phải vì một đêm không ngủ không mà nỗi đau đớn lại trở nên cụ thể khôn cùng.
Lục phủ ngũ tạng đều đau đến độ như xoắn bện lại với nhau, sau đó cơn đau dần dần lan đến tứ chi, cuối cùng ngay cả ngón tay cầm điếu thuốc cũng bất giác run rẩy dữ dội.
Ngay lúc y thấy gần như không thể chịu đựng nỗi đau thế này được nữa, trước mắt y bỗng hiện lên hình ảnh gương mặt đỏ bừng không thở nổi của Tô Ngôn, vậy mà vẫn cố gắng muốn ôm y vào trong chiếc chăn ấm vì sợ y bị lạnh.
Tô Ngôn yếu ớt đến thế, vẫn dùng bản năng để yêu y.
Nghĩ đến đây, nước mắt y lại không kìm được mà chảy xuống.
Nhưng cùng lúc đó, y lại loạng choạng đứng lên khỏi ghế.
Tim y đập càng lúc càng nhanh, y cầm điện thoại lên vội vàng lướt danh bạ từ trên xuống dưới, rốt cuộc cũng tìm được cái tên rất lâu rồi y không nhớ đến: Ôn Tử Thần.
Những người khác nhận lương của Tô Ngôn nên không chịu mở miệng.
Thế thì y sẽ đi tìm người khác, Ôn Tử Thần không được, y sẽ đi tìm Doãn Ninh, y sẽ không bỏ qua cho bất cứ ai có khả năng biết được tình trạng thân thể của Tô Ngôn.
Vào lúc đúng sai trở nên mơ hồ, lúc lý trí không thể quyết định được nữa, có lẽ y cần phải dựa vào bản năng của mình.
Bản năng đang nói cho y biết…
Đừng từ bỏ việc tìm kiếm.
Tô Ngôn cần y.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất