Kẻ Yếu Nhất Học Viện Lại Là Khắc Tinh Của Quỷ

Chương 67: Đánh Giá Săn Bắn (2)

Trước Sau
༺ Đánh Giá Săn Bắn (2) ༻

Đảo Elt tràn ngập nấm gây ra nhiều trạng thái bất lợi.

Nấm Po'i phun ra bào tử độc khi cảm thấy bị đe doạ.

Nấm Kulkul có tác dụng gây mê mạnh.

Nấm Soli, khi bị đánh trúng một đòn nặng nề, sẽ giải phóng các bào tử có tác dụng chữa lành mọi bất thường do các bào tử khác gây ra.

Nấm Xerom tạm thời làm gián đoạn mạch mana của một người, ngăn cảm việc sử dụng ma thuật.

Theo ghi nhận, nấm Xerom không ảnh hưởng đến những cá nhân mạnh mẽ như Luce. Mặt khác, tôi vẫn dễ bị tổn thương trước những ảnh hưởng của nó.

Trong mọi trường hợp, cần phải cảnh giác với tất cả các loại nắm. Nếu tôi rơi vào trạng thái bất lợi, nó sẽ cản trở đáng kể tiến độ của tôi đến trung tâm Đảo Elt.

'Ian, hãy an toàn nhé.'

Các bào tử có thể khiến bạn mất cảnh giác. Chính vì lý do này mà tôi lo lắng cho Ian.

Trừ khi có điều gì đó bất ngờ xảy ra, Kaya, người đã chăm chỉ nghiên cứu sinh thái học, sẽ che chở cho anh ta.

Tôi đi về phía trung tâm, loại bỏ bất kỳ ảo ảnh ma vật nào tôi nhìn thấy trên đường đi.

Trong quá trình đó, tôi chú ý đến một cửa hàng không người bán.

[Không có ai xung quanh cả.]

Sau khi nghe lời cảnh báo của Băng Long, tôi không chút do dự tiến về phía cửa hàng không người bán.

Cửa hàng không người bán có hình dạng giống như một máy bán hàng tự động hình trụ. Nhiều mặt hàng khác nhau được trưng bày bên trong cửa sổ kính.

Nhiều cuộn ma thuật nguyên tố 1 sao, nước uống, chất khử mùi, dây thừng hữu ích, tấm nguỵ trang mô phỏng môi trường xung quanh, búp bê hình hà mã con, lều vệ sinh di động (đắt tiền), v.v.

'Khử mùi tận 120 điểm.'

Số điểm tôi hiện có lên tới 120.

Tôi mang chiếc vòng tay của mình đến cửa hàng không người bán và sử dụng hết 120 điểm. Những hạt mana trong vòng tay của tôi chảy vào cửa hàng như một khoảng thanh toán.

Item bật ra khi tôi nhấn nút khử mùi.

Chất khử mùi trông giống như một bình xịt. Sau khi xịt nó vài lần lên người, tôi cho nó vào túi ma thuật mà Học viện đưa trước đó.

Với điều này, những ảo ảnh ma vật và ma thú sẽ không thể phân biệt được mùi hương của tôi.

[Trốn đi.]

"...!"

Đột nhiên, giọng nói của Hilde vang lên. Theo phản xạ, tôi nấp sau một cái cây gần đó.

[Có những ma thú đang bay trên trời.]

Tôi liếc nhanh lên bầu trời qua những khoảng trống trên cây.

Có khá nhiều ma thú bay xung quanh. Tôi không biết chúng là sử ma của giám thị hay được các học viên vô danh cố tính thả ra.

Chà, dù sao thì việc nổi bật cũng chẳng có ích lợi gì.

Tôi thận trọng bước tiếp.

「Thương Băng (Hệ Băng, 4)」

Whoosh——!

[Keeong!]

Hắc Lang, một ảo ảnh ma vật nghe thấy tiếng bước chân của tôi và lao đến.

Khi Hắc Lang đánh hơi trên mặt đất, cố lần theo mùi của tôi.

Tôi ném [Thương Băng] vào nó, dễ dàng tiêu diệt thành công.

'Càng xa càng tốt.'

Tôi có thể dễ dàng hạ gục một con Hắc Lang, nhưng đối mặt với Nanh Hà Mã, việc đó dần trở nên khó khăn hơn.

Sẽ tốt hơn nếu tránh càng nhiều trận đánh càng tốt. Với Hilde là người giám sát, việc đến được trung tâm Đảo Elt mà không cần chiến đấu không phải là điều phi thực tế.

[Có chuyển động đáng ngờ phía trên.]

Suy nghĩ của tôi bị gián đoạn bởi báo cáo của Hilde. Tôi đã gọi cô ấy đến để giúp đỡ.

"Có gì đáng nghi á?"

[Có vẻ như một ma thú dạng cú đã bí mật theo dõi ngài. Em cảm thấy có điều gì đó không ổn từ lâu rồi, và bây giờ em rất chắc chắn.]

"...?"

Một cảm giác bất an tràn ngập tôi.

Nếu nó định săn tôi thì nó đã tấn công từ lâu rồi.

Vậy là nó đang theo dõi mình á?

[...Chủ nhân, trốn mau.]

Đột nhiên, Hilde khẩn trương gọi tôi.

[Có người đang tiếp cận ngài. Có vẻ như ngài đã bị bao vây.]

"Cái gì...?"

Tôi nghe thấy một âm thanh xào xạc. Một số học viên đang tiếp cận tôi.

Họ là học viên lớp C và D, đến từ cùng thuyền với tôi. Tổng cộng có sáu người.

Ngay sau đó, những vòng tròn ma thuật hiện ra xung quanh tôi.

「Tường Đá (Hệ Nham, 4)」

「Tường Băng (Hệ Băng, 4)」

Thud-thud-thud-thud-thud———!

Những bức tường kiên cố mọc lên xung quanh, chặn đường tôi. Đó là ma pháp được tạo ra bởi các học viên đang lao về phía tôi.

"Oắt đờ...?"

Nó thật là khó hiểu...

Tôi không có thời gian để đánh giá tình hình. Tôi đan các ngón tay của mình lại với nhau và tập trung mana để xuyên thủng lớp phòng thủ nhiều lớp. Vòng tròn ma thuật [Bộc Phá Băng Kết] được khắc vào không khí.

Rõ ràng những tên này là kẻ thù của tôi.

Ngay sau đó.

[Kkiruk!]

Wiiiiiiiiiiiiii—

Tôi nghe thấy tiếng chim kêu từ trên cao và nhìn lên.

Hình ảnh một con cú, được bao bọc trong Phong mana, thả hai cây nấm về phía tôi hiện lên trong mắt tôi.

「Phong Kiếm (Hệ Phong, 3)」

Một lưỡi kiếm gió yếu ớt bay ra từ con cú và chém những cây nấm rơi xuống.

Sau đó, bào tử xanh lục phun ra như khói.



Một thứ bột lấp lánh đổ lên người tôi.

"Vãi cứ...!"

Một loại nấm làm gián đoạn mạch mana, tạm thời ngăn cản việc sử dụng ma thuật.

Chúng là bảo tử của nấm Xerom.

Dòng mana bị rối tung. Tôi không thể kiểm soát mana của mình!

Vòng tròn ma thuật [Bộc Phá Băng Kết] tan biến ngay lập tức. Băng mana cô đặc rải rác vào không khí.

Chẳng bao lâu, [Tường Đá] nhốt tôi biến thành bột màu nâu nhạt và biến mất.

"...!"

「Hoả Cầu (Hệ Hoả, 3)」

Hwarururuk—!

Cùng lúc đó, một quả cầu lửa bay về phía tôi.

Không có nơi nào để trốn thoát. Tôi vội vàng cố gắng triển khai [Tường Băng], nhưng đúng như dự đoán, không có gì xuất hiện.

Tôi không có lựa chọn nào khác. Tôi ném mình vào [Tường Đá], bám vào nó trong tư thế nằm vào dùng tay che mặt.

Kuuuuung——!

[Hoả Cầu] lao vào [Tường Đá] phía sau tôi, làm ngọn lửa lan rộng.

[Tường Băng] tan chảy.

Tôi cảm thấy một luồng nhiệt thoáng qua trước mũi mình, nhưng chỉ có vậy thôi. Tuy nhiên, [Hoả Cầu] không mạnh lắm. Phù, lời chào hỏi kết thúc tại đó.

Tôi nhanh chóng điều chỉnh lại tư thế và ngẩng đầu lên.

Những học viên đang tiếp cận tôi đã tập trung xung quanh một nữ sinh.

Nữ sinh dẫn đầu có mái tóc ngắn màu nâu và đeo một chiếc băng đô có đính một hoa hồng đỏ. Đó là một khuôn mặt rất quen thuộc.

"Hehe. Quả đúng là cậu trông thật hấp dẫn khi nằm dưới đất đấy."

Cô gái nở nụ cười kiêu ngạo với tôi là Rose Red Rivera, người cũng đến cùng thuyền với tôi.

[Rose Red Rivera]

————————————

Lv: 55

Chủng Tộc: Con Người

Hệ: Hoả, Phong

Độ Nguy Hiểm: X

Tâm Trí: [Cảm thấy tự ti và ghen tị với bạn.]

Ký ức về buổi thực chiến học kỳ một hiện lên trong đầu tôi. Lúc đó, Rose đã nghiến răng nghiến lợi với tôi.

Rose bị giáng từ lớp B xuống lớp C trong học kỳ hai, hoàn toàn dựa trên thành tích. Vì vậy, cuối cùng chúng tôi đã học cùng lớp trong cùng một giảng đường.

Thi thoảng, khi ánh mắt chúng tôi chạm nhau ở đó, cô ấy lại cau mày.

Tôi có thể nói từ [Thấu Hiểu Tâm Trí] rằng cô ấy cảm thấy nhục nhã khi ở cùng giảng đường với tôi.

Đúng như tôi đã nghi ngờ, Rose đang có ý định chơi xỏ tôi.

Có lẽ cô ta đã tập hợp thành viên trên tàu để quấy rối tôi. Nếu xác định rằng sẽ không có vấn đề gì khi quấy rối tôi sau khi nghe nội dung kỳ thi, họ sẽ tiến hành theo kế hoạch của cô ấy.

Sau khi bước vào học kỳ hai, những học viên lớp D mang trong mình mặc cảm tự ti đối với tôi hiện lên trong tâm trí. Một số người trong số đó đã gia nhập phe Rose.

Mẹ nó... đúng là đồ ngu.

Đột nhiên, tôi nhớ đến tên quý tộc tóc vàng kiêu ngạo, Tristan Humphrey. Ít nhất thì anh ta cũng có ý định trút bỏ nỗi thất vọng của mình thông qua một cuộc đấu tay đôi công bằng.

Còn phương pháp của họ hoàn toàn thảm hại.

"Thật kỳ lạ phải không? Rằng tôi và cậu lại học cùng lớp. Đặc biệt là cậu, người có mana hạng E cho đến học kỳ trước, giờ lại có lượng mana cao hơn tôi... thật không thể tin được, có phải không?"

Cô ấy có lượng mana thấp hơn tôi... vậy thì hẳn là hạng C.

"Tại sao cậu lại tỏ ra kiêu ngạo và ngạo mạn như vậy hửm, tên thường dân hạng E kia?"

Rose có lòng tự trọng rất cao. Cô có xu hướng cố gằn khôi phục lại danh dự sa sút của mình bằng mọi cách, ngay cả khi điều đó đồng nghĩa với việc coi thường người khác.

Vì thế, có vẻ như Rose muốn thoả mãn lòng tự trọng đã gục ngã của mình bằng cách quấy rối tôi, người mà cô coi thường nhất nhưng lại vượt trội hơn cô về sức mạnh.

Tôi đứng dậy khỏi chỗ của mình.

"Cô, cô thật sự phiền vãi."

Khi nói điều này, tôi lấy ra 'nấm Soli' từ trong túi. Một loại nấm vô hiệu hoá tác dụng của mọi bào tử. Tôi đã nhặt nó trên đường đi, để đề phòng.

Đó là một loại nấm giải phóng bào tử bất cứ khi nào nhận được tác động mạnh. Chỉ bóp nó sẽ không phân tán tốt các bào tử, nhưng ném nó trực tiếp xuống đất sẽ có tác dụng.

Tại thời điểm đó.

「Tạo Lửa (Hệ Hoả, 1)」

Hwaaaaaar——!

"Aa, nóng vãi!"

Cây nấm Soli bị đốt cháy và rơi xuống đất. Các bào tử bên trong không thể chịu được ngọn lửa đỏ rực.

Đó là ma pháp của Rose. Một tốc độ phản ứng đáng kinh ngạc không thể có được nếu cô ấy không đoán trước được hành động tiếp theo của tôi. Có vẻ như cô ta đã tính đến việc tôi chuẩn bị trước nấm Soli.

Đúng là một con phò khó chịu.

"Cậu là ai mà dám khó chịu với tôi? Ngay từ đầu cậu chỉ là một tên thường dân phải không? Ngay cả khi đây được coi là nơi học tập mà mọi người đều được đối xử bình đẳng, cậu có thật sự nghĩ rằng hai ta ở cùng đẳng cấp không? Cậu có thật sự nghĩ chúng ta giống nhau chỉ vì học cùng lớp à?"

Rose nở một nụ cười méo mó.

"Khi rời khỏi Học viện này, cậu chẳng là cái thá gì cả. Cậu nên cảm thấy vinh dự khi được tôi chà đạp. Cậu chẳng là gì ngoài một con lợn. Cậu cần phải tự hiểu rõ vị trí của mình."

Tôi đứng dậy phủi bụi trên áo.

"...Cái vẻ mặt ngạo mạn đó là sao vậy? Tôi có nên bắn một [Hoả Cầu] khác không? Lần này cậu sẽ không may mắn tránh được đâu."

"..."

"Aa, nhưng nếu cậu nói 'Xin Tiểu thư Rose hãy chà đạp con lợn vô dụng này bằng thân hình hoàn hảo đó đi' thì tôi sẽ cân nhắc tha thứ cho cậu một chút."

"Là vậy sao?"

Cô không thấy xẩu hổ vì lời nói của mình à?

Nó làm tôi nổi hết da gà chỉ khi nghe nó.

"Haizz."

Tôi thở ra một hơi thật dài. Không có gì nhiều để nói cả.

Vâng, đã đến lúc rồi.

Âm thanh của thứ gì đó tách bụi cây lọt vào tai tôi. Sẽ tốt hơn nếu nó đến sớm hơn một chút.

Tôi quay đầu về phía có âm thanh.

"Eden, mi đến rồi."

[Kyuu!]



Thứ xuất hiện là Eden, tiểu Golem của tôi.

Rose và những kẻ hầu của cô mở to mắt ngạc nhiên. Vẻ ngoài của họ như thể muốn biết chuyện gì đang xảy ra. Tôi không triệu hồi sử ma, cũng không ra lệnh cho nó.

Eden vừa lộ diện liền ném cây nấm xanh đang cầm vào người tôi. Đó là nấm Soli.

Cây nấm Soli đâm vào người tôi bắt đầu nhanh chóng phun ra bào tử.

Hít hà, tôi hít một hơi thật sâu. Lượng mana rối rắm của tôi bắt đầu chảy trơn tru trở lại.

「Tường Băng (Hệ Băng, 4)」

Thud———!

"...!!"

Tôi ngay lập tức tạo ra một bức tường băng xung quanh Rose và nhóm của cô ta.

Một [Tường Băng] dày, cao cấp hơn cái mà tay sai của Rose đã sử dụng, mọc lên.

Rose và nhóm của cô ta bị mắc kẹt trong [Tường Băng], giống như tôi trước đây, chỉ có một bên mở về phía tôi.

Đã đến lúc phải trả thù lũ khốn nạn đó.

"Thật là trơ trẽn...!"

Trước khi kịp hiểu được tình hình hiện tại, Rose đã đưa tay về phía tôi để phản công. Vòng tròn ma thuật [Hoả Trụ] được khắc trước tay cô.

Một học viên khác cũng cố gắng niệm phép tấn công.

Đó là một quyết định ngu ngốc.

「Băng Hoả (Hệ Băng, 4)」

Hwaaaaaaar———!!

"Aaahh!"

Tôi đã niệm phép tấn công rồi. Lẽ ra họ nên sử dụng phương án phòng thủ.

Ngọn lửa xanh băng giá nhấn chìm Rose và lũ tay sai của cô.

Với phía sau và hai bên bị chặn bởi [Tường Băng], họ phải chịu đựng toàn bộ gánh nặng của [Băng Hoả].

Tất nhiên tôi đã giảm sức mạnh. Sẽ thật đáng tiếc nếu họ bị hạ gục chỉ trong một đòn.

Khi [Băng Hoả] mờ dần, Rose và nhóm của cô được nhìn thấy đang nằm trên mặt đất.

Sự tê cóng và cảm lạnh xuất hiện khắp cơ thể họ.

Họ run rẩy dữ dội vì cái lạnh buốt giá. Đó là một kết quả khó coi.

"Aa, ahhh..."

Rose rên rỉ, mắt mở to và đầu cúi xuống đau đớn. Cô ta dường như đang rất đau khổ.

Tôi bước về phía cô ta bằng những bước dài.

Hwaaaar———!

Khi một nam sinh cố gắng phản công, tôi phóng [Băng Hoả] vào anh ta.

Khi ngọn lửa lạnh thứ hai lắng xuống, anh ta hoàn toàn suy sụp. Thậm chí không còn sức lực nào để đứng nữa. Chỉ rùng mình vì cái buốt giá và đau đớn.

Tôi dừng lại trước mặt Rose và nhìn xuống cô ta.

Khuôn mặt lạnh cóng của Rose quay về phía tôi. Răng cô va vào nhau với tốc độ cực nhanh và cơ thể cô run rẩy dữ dội.

[Rose Red Rivera]

————————————

Tâm Trí: [Cảm thấy sợ bạn.]

"Cái, cái gì, làm thế nào mà...?"

Ngay từ đầu kỳ thi, tôi đã dặn Eden phải dự trữ mỗi khi tìm thấy nấm Soli, đề phòng trường hợp tôi vô tình trở thành nạn nhân của bào tử.

Bất cứ khi nào tôi tìm thấy một cây nấm Soli ở gần trung tâm hơn, tôi sẽ triệu hồi Eden và lặp lại lệnh chờ.

Trước đây tôi đã dặn Hilde 'Nếu tôi bị dính bào tử, hãy mang Eden đến ngay cho tôi và bảo nó ném cây nấm Soli vào tôi'.

Ví dụ, nếu tôi trở thành nạn nhân của bào tử nấm Kulkul buộc người dính phải ngủ sâu, tôi sẽ chìm vào giấc ngủ mà không có khả năng tự vệ nếu không thể sử dụng loại nấm Soli đã chuẩn bị. Cần phải ngăn chặn trước những điều không may như vậy.

Vì thế khi tôi rơi vào bẫy của Rose, Hilde đã gọi ngay cho Eden.

"Đừng coi thường tôi... Một tên thường dân hạng E như cậu... đừng coi thường tôi...!"

Tôi đã bắn một [Băng Hoả] khác tới chỗ cô ta. Tất nhiên, tôi đã điều chỉnh công suất để chỉ gây ra cảm giác đau đớn vừa phải.

"Arghhhhhh!"

Rose hét lên khi bị nhấn chìm trong ngọn lửa lạnh lẽo. Nhờ [Ma Thuật Bảo Vệ Cơ Bản] mà cô đã thi triển trên da, cô ta sẽ không phải chịu nhiều thương tổn, nhưng có vẻ như cô ta không thể thoát khỏi cơn đau.

Khi ngọn lửa lạnh dịu đi,

Rose, nằm trên mặt đất, bắt đầu ngọ nguậy và thút thít.

"Tôi xin lỗi, tôi xin lỗi... đau quá... Làm ơn, tha... tha cho tôi đi..."

Khi tôi nhìn xuống cô ta mà không đáp lại, Rose nắm lấy vạt áo tôi và bắt đầu van xin.

Với chừng này là đủ.

Tôi không muốn lãng phí thêm thời gian nữa.

Tôi quay lại và bắt đầu di chuyển về phía trung tâm Đảo Elt một lần nữa.

Sau đó, khuôn mặt của Rose nhăn nhó và dần dần cô ấy bắt đầu lấy lại được nụ cười.

"Aa, aa... Đúng vậy, cậu đúng là như thế... Cậu sợ vì tôi là một quý tộc phải không...? Hehehe...! Cậu, cậu đã phạm sai lầm...! Một khi tôi tốt nghiệp Học viện... tôi sẽ khiến cậu phải sống trong địa ngục đến hết đời...!"

「Tạo Băng (Hệ Băng, 1)」

Wiiiiii, crash—!

"Ugh!"

Tôi thả khối băng mà trước đó tôi đã ngưng tụ xuống giữa không trung.

Rose hét lên một lần khi khối băng đập vào đầu cô và bất tỉnh sau đó.

Bíp—

Âm thanh báo hiệu bị loại phát ra từ vòng tay của Rose.

Ngay cả những quý tộc kiêu ngạo nhất cũng không dám nói những câu như 'Đợi tôi tốt nghiệp Học viện'.

Thật là một sự ô nhục làm hoen ố thanh danh của Gia tộc.

Ngoài ra còn có một quy tắc bất thành văn rằng những gì xảy ra trong Học viện phải được giải quyết trong Học viện.

Bỏ qua ngay cả điều đó, thật đúng là một nhân vật phụ.

Mình thật sự không có chút cảm tình nào với Rose.

"..."

Tôi bước nhanh hơn với vẻ mặt nghiêm túc.

(Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550. Cảm ơn mọi người.)

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau