Cô Vợ Kém 15 Tuổi Của Ngài Triệu
Chương 9: Nội gián
Triệu Thiên lúc này lên tiếng “ Vậy chúng ta phải làm gì đây. Bọn họ chưa làm gì chúng ta chúng ta không thể ra tay trước nhưng mà cứ bị động như vậy sao” Triệu Triết miết chiếc nhẫn trên tay “ Các cậu còn nhớ Ngọc Mai không” Đình Ngạo khó hiểu “ Nhớ nhưng mà cô ấy làm được gì chứ” “ Tuy Ngọc Mai là sát thủ nhưng mà bây giờ chúng ta không nên chủ động tấn công mà sai Ngọc Mai giết lão đại bang Giao Tước được” Triệu Triết kẽ cười “ 10 năm trước tớ đã cho ấy gia nhập bang Giao Tước nhưng cô ấy là người của chúng ta” Lục Tuân quay qua hỏi “ Ý cậu là Ngọc Mai làm nội gián” Triệu Triết gật đầu. Lục Tuân nói tiếp” Làm nội gián rất nguy hiểm một khi bị phát hiện là tiêu đời mà cô ấy là con gái đó“. Triệu Triết ngạc nhiên, Mặc Thanh nhíu mày” Trời ơi cô ấy là sát thủ đó ai làm gì được cô ấy nguy hiểm chỗ nào. Cậu làm quá lên” Đình Ngạo im lặng nãy giờ lên tiếng “ Tự nhiên cậu quan tâm sống chết của Ngọc Mai dữ vậy. Hay là cậu....”
Lục Tuân trừng mắc với hắn “ Im miệng đừng nói lung tung “ Đình Ngạo cười lớn trêu chọc Lục Tuân. Mặc Thanh nhìn Triệu Triết “ Việc cậu cho Ngọc Mai làm nội gián tại sao không nói với chúng tôi” Tất cả 4 người đều nghiêm mặt nhìn về Triệu Triết. Triệu Triết thở dài” Thật ra không phải cố tình giấu các cậu mà là việc này nhiều người biết thì Ngọc Mai càng nguy hiểm. Chúng ta có nội gián thì họ cũng có thể cho người qua chúng ta” Cả 4 người gật gù thấy cũng hợp lí. Kết thúc buổi họp họ quyết định từ từ quan sát và âm thầm chuẩn bị.
Chớp mắt một cái đã tới mùa xuân... Hôm nay, Mộng Khiết và bố cô được nghĩ nên cả 2 quyết định đi mua sắm chuẩn bị Tết. Lúc chưa nhận nuôi Mộng Khiết căn nhà của Lục Tuân ngày thường và Tết đều giống nhau. Những năm trước cô còn nhỏ nên cũng không biết chuẩn bị gì nhiều nhưng những năm gần đây cô đã buộc bố cô gần Tết phải chở cô đi mua sắm để trang trí nhà cửa. Hôm nay cũng vậy, mới sáng Mộng Khiết đã nhờ bố chở đi mua” Bố ơi, hôm nay bố chở con đi mua đồ được không ạ” Lục Tuân đang ngồi uống coffee “ Được rồi hôm nay bố cũng không có đi làm” Mộng Khiết và bố đang di chuyển đến trung tâm thương mại để mua đồ và một số vật trang trí cho ngôi nhà. Đi vào cửa hàng quần áo, Mộng Khiết lựa được cho cô 2 chiếc đầm màu trắng và màu đỏ. Cô vào thử một lát, lúc cô bước ra mọi hào quang đều hướng về cô. Cô đang mặc chiếc đầm màu đỏ làm nổi bật làn da trắng như tuyết. Chiếc đầm không quá cầu kỳ chỉ có một cái nơ ở sau lưng. Mộng Khiết nhìn bố mình “ Bố ơi bố thấy sao có đẹp không ạ” Lục Tuân nhìn cô “ Con xoay một vòng ta xem” Con liền xoay một vòng “ Ừm nhìn cũng đẹp đó. Con thích là được” Cô mỉm cười rồi vào thử bộ còn lại. Khác với chiếc đầm màu đỏ khi nảy, lúc cô mặt chiếc đầm trắng nhìn cô như một thiên sứ thể hiện được sự hồn nhiên ngây thơ của cô. Quả thật chiếc đầm này là dành cho cô. Cuối cùng Mộng Khiết quyết định mua 2 chiếc đầm này. Sau đó cô lượn qua chỗ treo đồ nam. Mộng Khiết định mua cho bố mình một bộ đồ. Lựa một hồi cô thấy bộ vest màu xám.Mộng Khiết lấy xuống xem rồi nhìn sang bố mình “ Bố ơi, con thấy bộ này hợp với bố nè” Thấy con gái gọi anh đứng dậy lại xem thử. Khi thấy cô lấy vest màu xám anh nói” Sao con không lựa màu đen cho bố” Mộng Khiết nhìn anh” Bố xem trong tủ đồ của bố có bao nhiêu đồ màu đen rồi” “ Với lại con thấy màu này cũng đẹp mà “ Nghe Mộng Khiết nói vậy anh không nỡ từ chối liền lấy đi thử. Lúc anh bước ra cô phải wow một cái” Đẹp thiệt đó bố” Lục Tuân nhìn vào gương “ Ừm cũng được“. Xong 2 người ra thanh toán để cho vệ sĩ xách đồ. Mộng Khiết và Lục Tuân tiếp tục đi mua sắm.
Lục Tuân trừng mắc với hắn “ Im miệng đừng nói lung tung “ Đình Ngạo cười lớn trêu chọc Lục Tuân. Mặc Thanh nhìn Triệu Triết “ Việc cậu cho Ngọc Mai làm nội gián tại sao không nói với chúng tôi” Tất cả 4 người đều nghiêm mặt nhìn về Triệu Triết. Triệu Triết thở dài” Thật ra không phải cố tình giấu các cậu mà là việc này nhiều người biết thì Ngọc Mai càng nguy hiểm. Chúng ta có nội gián thì họ cũng có thể cho người qua chúng ta” Cả 4 người gật gù thấy cũng hợp lí. Kết thúc buổi họp họ quyết định từ từ quan sát và âm thầm chuẩn bị.
Chớp mắt một cái đã tới mùa xuân... Hôm nay, Mộng Khiết và bố cô được nghĩ nên cả 2 quyết định đi mua sắm chuẩn bị Tết. Lúc chưa nhận nuôi Mộng Khiết căn nhà của Lục Tuân ngày thường và Tết đều giống nhau. Những năm trước cô còn nhỏ nên cũng không biết chuẩn bị gì nhiều nhưng những năm gần đây cô đã buộc bố cô gần Tết phải chở cô đi mua sắm để trang trí nhà cửa. Hôm nay cũng vậy, mới sáng Mộng Khiết đã nhờ bố chở đi mua” Bố ơi, hôm nay bố chở con đi mua đồ được không ạ” Lục Tuân đang ngồi uống coffee “ Được rồi hôm nay bố cũng không có đi làm” Mộng Khiết và bố đang di chuyển đến trung tâm thương mại để mua đồ và một số vật trang trí cho ngôi nhà. Đi vào cửa hàng quần áo, Mộng Khiết lựa được cho cô 2 chiếc đầm màu trắng và màu đỏ. Cô vào thử một lát, lúc cô bước ra mọi hào quang đều hướng về cô. Cô đang mặc chiếc đầm màu đỏ làm nổi bật làn da trắng như tuyết. Chiếc đầm không quá cầu kỳ chỉ có một cái nơ ở sau lưng. Mộng Khiết nhìn bố mình “ Bố ơi bố thấy sao có đẹp không ạ” Lục Tuân nhìn cô “ Con xoay một vòng ta xem” Con liền xoay một vòng “ Ừm nhìn cũng đẹp đó. Con thích là được” Cô mỉm cười rồi vào thử bộ còn lại. Khác với chiếc đầm màu đỏ khi nảy, lúc cô mặt chiếc đầm trắng nhìn cô như một thiên sứ thể hiện được sự hồn nhiên ngây thơ của cô. Quả thật chiếc đầm này là dành cho cô. Cuối cùng Mộng Khiết quyết định mua 2 chiếc đầm này. Sau đó cô lượn qua chỗ treo đồ nam. Mộng Khiết định mua cho bố mình một bộ đồ. Lựa một hồi cô thấy bộ vest màu xám.Mộng Khiết lấy xuống xem rồi nhìn sang bố mình “ Bố ơi, con thấy bộ này hợp với bố nè” Thấy con gái gọi anh đứng dậy lại xem thử. Khi thấy cô lấy vest màu xám anh nói” Sao con không lựa màu đen cho bố” Mộng Khiết nhìn anh” Bố xem trong tủ đồ của bố có bao nhiêu đồ màu đen rồi” “ Với lại con thấy màu này cũng đẹp mà “ Nghe Mộng Khiết nói vậy anh không nỡ từ chối liền lấy đi thử. Lúc anh bước ra cô phải wow một cái” Đẹp thiệt đó bố” Lục Tuân nhìn vào gương “ Ừm cũng được“. Xong 2 người ra thanh toán để cho vệ sĩ xách đồ. Mộng Khiết và Lục Tuân tiếp tục đi mua sắm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất