Thiếu Nữ Phép Thuật: Kỵ Sĩ Đầu Tiên

Chương 3: Thiếu nữ phép thuật: Thủy Triều!

Trước Sau
Chín tháng mười ngày sau, Học viện Âm nhạc Quốc gia, một thiếu nữ mang theo một viên bảo thạch màu xanh lam, bước chân ra khỏi khuôn viên trường.

Đang khi nàng bước đi, viên bảo thạch nàng mang theo bỗng dưng phát sáng. Nàng nhìn thấy cảnh này liền một mặt bình tĩnh rẽ vào trong một cái ngõ nhỏ.

Thấy bản thân đã hoàn toàn khuất khỏi tầm mắt của người đi đường, nàng mới cầm lấy viên bảo thạch, nhắm mắt lại, thì thào.

- Khu C... Cách đây không xa, hẳn là đến kịp.

Nói xong, nàng liền mở mắt, đưa viên bảo thạch đến trước ngực, miệng niệm chú ngữ.

- Hỡi cơn sóng, đón nhận nữ vương của ngươi trở về đi... Biến thân!

Ánh sáng phát ra từ viên bảo thạch lập tức liền trở nên càng mãnh liệt hơn, tạo thành một quả cầu ánh sáng màu lam nhạt bao phủ thiếu nữ.

Đợi đến khi quả cầu ánh sáng biến mất, bộ dạng của thiếu nữ đã hoàn toàn thay đổi.

Mái tóc đen dài của nàng hoá thành màu xanh lam. Trang phục của nàng hoá thành một bộ váy màu lam và trắng với những phụ kiện hình sóng biển. Ngay cả con ngươi của nàng lúc này cũng hoàn toàn hoá thành màu lam nhạt như mái tóc của nàng bây giờ.

Mà điểm bắt mắt nhất trên người nàng lúc này, chính là thanh quyền trượng với độ dài hơn hai mét trên tay nàng.

Nếu như lúc này có người nhìn thấy nàng, vậy người kia tuyệt đối sẽ gọi lên danh hiệu của nàng.

Thiếu nữ phép thuật: Thủy Triều.

Không sai. Dù là không biết danh hiệu “Thủy Triều” của nàng, người thường vẫn là có thể liếc mắt một cái liền nhận ra nàng là thiếu nữ phép thuật.

Vì sao không cho rằng nàng là cosplayer?

Đùa, cosplayer có thể có sóng ma lực toả ra khắp người sao?

Sau khi biến thân thành công, thiếu nữ liền đặt thanh quyền trượng nằm ngang, lơ lửng trong không khí, sau đó không chút do dự ngồi lên.

- Đi thôi, chiến hữu!

Ma lực của nàng hoá thành từng luồng ánh sáng màu lam nhạt vây quanh quyền trượng, sau đó dung nhập vào viên đá quý được khảm nạm ở phần đầu của nó. Viên đá quý dần dần toả sáng, sau đó thanh quyền trượng liền mang theo Thủy Triều, bay lên.



Rất nhanh, nàng liền đến “Khu C“. Lúc này, thứ đập vào mắt nàng là hình ảnh một đầu Yểm Thú đang không ngừng phá hoại mọi thứ xung quanh.

Đầu Yểm Thú kia có phần đầu như chó sói, nhưng lại đi bằng hai chân và có hai tay như người. Thân thể của nó vô cùng tráng kiện, cao hơn ba mét, toàn thân mọc lên vô số gai ngược, hai mắt đỏ như màu máu.

Nhìn thấy nó không ngừng phá hoại hoàn cảnh xung quanh, Thủy Triều liền nhanh chóng tìm một chỗ đáp xuống, sau đó liền triệu hồi một cột nước lớn đánh bay nó.

Đầu Yểm Thú kia bị cột nước đánh bay, rất nhanh liền va nát một bức tường, bay vào một căn nhà dân. Nhìn thấy cảnh này, thiếu nữ liền biến sắc, nhanh chóng đuổi theo.

Đợi đến khi nàng đuổi tới, Yểm Thú đã đi ra khỏi căn nhà, đồng thời đang lắc đầu, xua đi cơn choáng váng do va đập.

Nhìn thấy nó đi ra nhanh như vậy, Thủy Triều liền thở phào nhẹ nhõm. May là ở trong toà nhà kia không có ai... Nếu như có người vì sai lầm của nàng mà chết, nàng tuyệt đối sẽ hối hận đến hết cuộc đời.

Thở phào xong, Thủy Triều liền chăm chú quan sát Yểm Thú, chờ đợi động tác tiếp theo của nó.

Mà đầu Yểm Thú kia cũng không phụ lòng nàng, rất nhanh liền gào lên một tiếng, đỏ ngầu hai mắt lao đến chỗ của nàng.

Thủy Triều không chút hoảng hốt bắt đầu điều khiển Ma Lực ngưng tụ vào quyền trượng, sau đó...

Cắm phần chuôi của quyền trượng xuống đất.

- Triều Dâng!

Theo tiếng nói của nàng, một pháp trận màu xanh lam cực lớn hiện lên, bao quanh vùng không gian bán kính mười lăm mét xung quanh nàng.

Mà trong vùng không gian đó, bao gồm cả đầu Yểm Thú kia.

Sau khi pháp trận thành công bao vây Yểm Thú, Thủy Triều lần nữa bùng nổ Ma Lực. Lượng lớn Ma Lực màu lam tựa như dòng nước, nhanh chóng nhấn chìm Yểm Thú.

Nó bất lực giãy dụa trong đau đớn, nhưng là tất cả cũng chỉ là phí công. Ma Lực không ngừng tràn vào trong cơ thể của nó, phá hủy nó từ sâu bên trong...

Cho tới khi, dòng Ma Lực kia chạm tới một viên bảo thạch màu đen tuyền. Viên bảo thạch kia tựa như bọt biển gặp nước, không ngừng hấp thu toàn bộ Ma Lực nó có thể hấp thu.

Cùng lúc đó, Thủy Triều cũng biến sắc. Nàng cảm thấy được Ma Lực của nàng đang bị rút đi với một tốc độ không tưởng.

Nàng vội vàng muốn thu hồi chiêu thức, nhưng không rõ rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra, nàng căn bản không thể dừng lại.

Mặc kệ ý chí của Thủy Triều, Ma Lực của nàng tựa như là bị một cái hố đen không ngừng thôn phệ, nhanh chóng trôi đi.



Đến tận khi nàng hoàn toàn cạn kiệt Ma Lực, ngã xuống trong sự bất lực, lực hút kia mới đồng ý biến mất.

Cảm nhận được Ma Lực không còn bị hút đi, Thủy Triều mới thở phào nhẹ nhõm. Nếu như cái thứ kia lại hút Ma Lực của nàng một chút, nàng khả năng cao ngay cả trạng thái biến thân cũng không duy trì được.

Đến lúc đó, thân phận của nàng sẽ bại lộ...

Điều nguy hiểm nhất đối với một thiếu nữ phép thuật là cái gì? Đó không phải bị đánh bại, không phải bị Yểm Thú ăn mất...

Mà là, bị lộ thân phận.

Một khi thân phận của một thiếu nữ phép thuật bị lộ ra, vô số phiền phức sẽ đồng thời ập đến với các nàng. Một số phiền phức trong đó thậm chí còn tệ hơn cả cái chết.

Thủy Triều tuy lúc này đã cạn Ma Lực, nhưng mà nàng vẫn là nhìn về con Yểm Thú lúc nãy, muốn xác định rốt cuộc là chuyện gì xảy ra.

Sau đó, nàng liền nhìn thấy một màn bất khả tư nghị...

Trong ánh mắt của nàng, thân hình của con Yểm Thú kia không ngừng thu nhỏ. Bộ lông của nó dần dần tiêu biến, phần đầu dần dần biến thành phần đầu của con người. Gai ngược khắp toàn thân nó cũng nhanh chóng rụt về trong da thịt, biến mất.

Rất nhanh, con Yểm Thú kia liền biến thành một người trần trụi nằm trên mặt đất. Nhìn vóc dáng cùng với mái tóc dài kia, có lẽ là nữ.

Thủy Triều tuy là vô cùng khiếp sợ, nhưng vẫn là rất nhanh liền phản ứng lại. Nàng vừa mới muốn chạy đến giúp thì đã bị một sợi dây leo cản lại.

Cùng lúc đó, hơn mười sợi dây leo mọc lên từ mặt đất, quấn quanh đạo thân ảnh kia như một cái kén, sau đó liền kéo người kia xuống mặt đất.

Một giọng nói nhẹ nhàng vang lên, trấn an nội tâm của Thủy Triều.

- Chị đem người kia về căn cứ rồi. Chúng ta rời đi trước đã, chuyện này về căn cứ rồi họp thảo luận sau.

Nói xong, không chờ Thủy Triều đáp lời, một bông hoa ăn thịt siêu khổng lồ đã trồi lên từ mặt đất, nuốt cả hai vào trong, sau đó liền rụt về trong lòng đất.

Hai người vừa mới rời đi không lâu thì cảnh sát tới. Bất quá, chuyện này đã không còn liên quan tới hai người...

...----------------...

PS: Chắc cũng đoán được Main đang ở đâu rồi đúng không?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau