Thiếu Nữ Phép Thuật: Kỵ Sĩ Đầu Tiên

Chương 34: Pháp Hội. Trần Thương!

Trước Sau
Kể từ hôm Hư Linh được triệu hồi, cả nhóm xem như có thêm một thành viên, bởi vì việc triệu hồi Hư Linh không tốn năng lượng liên tục như triệu hồi Linh Thú. Hạ Liên đoán cái này là do bản thân Hư Linh cũng có thể tự hấp thụ ma lực trong tự nhiên để bù đắp tiêu hao của chính nàng.

Đồng thời, cũng nhờ việc Hư Linh hoàn toàn thoát khỏi thân thể, Hạ Liên giờ đây hoàn toàn không cần lo lắng bị biến thành con gái, xem như là một chuyện vui.

Bất quá, chuyện làm Hạ Liên không ngờ lại là việc Hư Linh vậy mà thay đồ được.

Lúc đầu hắn thấy Hư Linh xuất hiện trong bộ áo dài màu trắng cũng vô cùng kinh ngạc. Tới lúc hỏi hắn mới biết bộ đồ kia là do nàng dùng ma lực huyễn hoá ra để che thân. Nghe thấy nàng nói như vậy, năm người kia đều kéo nàng vào phòng thay đồ, bỏ lại một mình Hạ Liên bơ vơ đứng trong sân sau.

Bất đắc dĩ, Hạ Liên đành phải đi nấu ăn…

Trở lại hiện tại. Nhóm Hư Linh lúc này đã đi đến khu Z. Hạ Liên thì ở lại phòng ngự khu B cùng khu C, tức hai khu vực mà bọn họ phụ trách. Bản thân hắn đã được Hồng Liên dẫn đi Pháp Hội đăng ký từ trước đó rồi, cho nên không cần đi sớm.

Tổ chức mà Hồng Liên gia nhập có tên là “Hội Liên hiệp Thiếu nữ Pháp thuật”, gọi tắt là Nữ Pháp Hội. Sau khi Hạ Liên gia nhập thì chữ “Nữ” bị bỏ đi.

Dù là đã lên bậc 2, Hạ Liên vẫn cảm thấy thực lực của mình không đủ. Trời mới biết thực lực của Yểm Thú trong Mộng Linh Giới mạnh cỡ nào!

Cho nên, so với việc đi xem mấy người kia thi đấu, Hạ Liên cảm thấy mình vẫn là tranh thủ nuốt thêm vài viên lõi thì tốt hơn.

Tuy là sau khi lên đến bậc hai, lượng ma lực tăng lên khi thôn phệ lõi cũng chỉ xem như hạt cát trong sa mạc, nhưng mà có còn hơn không.

Chủ yếu là do sau khi tăng lên bậc hai, ma lực của hắn đã được biến đổi về chất, cho nên lượng ma lực chất lượng thấp thu được từ lõi Yểm Thú cũng mất giá đi rất nhiều…

Mà, dù sao Hư Linh cũng đi cùng với nhóm Lưu Hải Đường. Thực lực của Hư Linh còn kinh khủng hơn hắn nhiều, cho nên căn bản không có gì phải lo cả.

Dù sao người ta không dùng phép đều có thể đánh hắn tơi bời… Rõ ràng lượng ma lực giống nhau, tố chất thân thể cũng không khác gì nhau, nhưng hắn dù dùng ra hết sức bình sinh đều không chạm được vào người Hư Linh.

Rõ ràng người ta đã chấp cả hai tay…

Cái này liền phải ghi công cho vũ khí của Hư Linh. Cái thứ quỷ quái đó căn bản không tốn ma lực để điều khiển, hơn nữa còn cứng đến nực cười!



Mọi người dám tin Hư Linh vậy mà dùng Thập Luân Nguyên Tố không kèm bất kỳ ma pháp nào đỡ một chiêu tất sát kỹ sao.

Hạ Liên tin, bởi vì chiêu tất sát kỹ kia là chính hắn thả. Kết quả thì… Tuy có một cái vòng tay đã nứt do chặn chiêu đó, thậm chí suýt thì vỡ nát, nhưng mà cuối cùng vẫn là chặn được.

Sau đó, Hạ Liên liền trợn tròn mắt nhìn Hư Linh truyền ma lực vào trong Thập Luân. Lập tức, chúng bắt đầu nhanh chóng khôi phục lại dáng vẻ trước đó.

Hạ Liên: …

Rồi chơi hack vậy ai chơi lại?

Hả? Người hack là đồng đội? Vậy thì không sao.

Tối hôm đó không có gì bất ngờ xảy ra. Hạ Liên nhận được một cuộc gọi của Mộc Hoa Tiên báo việc bọn họ vừa thắng trận chiến đầu tiên, hơn nữa trong trận chiến đó, Hư Linh không hề ra tay.

Bọn họ biết rõ thực lực của Hư Linh rất mạnh, cho nên muốn giữ nàng lại làm át chủ bài.

- Đúng rồi, không biết cậu có để ý không, nhưng tính cách của Hư Linh có nhiều chỗ giống cậu lắm đó.

Mộc Hoa Tiên bỗng dưng nói ra câu này. Nghe nàng nói như vậy, Hạ Liên cũng hơi bất ngờ, hỏi lại.

- Có à?

- Ừm. Mình không nói rõ được, nhưng mình có cảm giác cậu ấy thật sự rất giống cậu…

Hạ Liên không nói gì thêm, âm thầm ghi nhớ chi tiết này. Kỳ thực sau một thời gian dài tìm hiểu về đám Yểm Thú, hắn đã có chút suy đoán về thân phận thật sự của Hư Linh.

Nhưng dù cho suy đoán này là thật đi nữa cũng không phải vấn đề to tát gì. Bất kể mọi chuyện có giống như hắn nghĩ hay không, Hư Linh vẫn là bạn và là đồng đội hắn.

Vậy là đủ rồi.

Thời gian nhanh chóng trôi qua. Không ngoài dự đoán của Hạ Liên, nhóm Lưu Hải Đường thành công giành được một vé đi chinh phạt.



Khu B cùng khu C cũng được giao cho hai thiếu nữ phép thuật không được đi từ Pháp Hội.

Sau khi lần nữa đi tới Pháp Hội, Hạ Liên mới biết nhóm của bản thân là một phần của đội tiên phong thăm dò Mộng Linh Giới.

- Không thể đổi người sao chị? Thực lực của bọn họ…

Hạ Liên một mặt lo lắng nói với thiếu nữ trước mắt. Người đứng trước mặt hắn là thành viên cấp cao của Pháp Hội, một trong ba người hiếm hoi đạt tới bậc ba cũng là tổng phụ trách cho cuộc chinh phạt lần này, lãnh đạo trực tiếp của Hạ Liên.

Hạ Liên lúc này đang cố gắng thuyết phục nàng đừng xếp đội của hắn, cũng là nhóm Lưu Hải Đường vào đội tiên phong. Hắn không phải sợ việc mình đi tiên phong, mà là sợ thực lực của bọn họ không đủ, cũng sợ mình không bảo vệ bọn họ được.

Nhưng mà, thiếu nữ kia chỉ là nói một câu liền làm cho Hạ Liên không còn gì để nói.

- Cái này là đích thân bọn họ xin đi tiên phong.

Hạ Liên còn có thể nói cái gì đây? Chấp nhận thôi…

Đi ra khỏi văn phòng, Hạ Liên thở dài một hơi. Chuyện đều tới nước này, chỉ có thể tận lực bảo vệ bọn họ thôi…

- Chào nhá, Liên. Sao cháu tới đây vậy?

Lúc này, giọng nói của một người đàn ông trung niên vang lên sau lưng Hạ Liên. Nhận ra người đến là ai, Hạ Liên quay lưng lại, một mặt bất đắc dĩ nói.

- Cháu có chút chuyện riêng thôi. Dạo này chú khoẻ không chú Thương?

Người trước mắt Hạ Liên là một ông chú khoảng bốn mươi tuổi với đôi mắt híp, cái mũi tẹt, cặp môi cực dày.

Nhưng đừng nhìn ông xấu mà khinh thường, bởi vì ông chính là người đã huấn luyện kỹ xảo chiến đấu cho hơn phân nửa thiếu nữ phép thuật ở đây, là người duy nhất không cần biến thân vẫn có thể giết chết Yểm Thú mà Hạ Liên biết. Danh hiệu của ông chính là…

“Chiến Thần” Trần Thương!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau