Thiếu Nữ Phép Thuật: Kỵ Sĩ Đầu Tiên

Chương 47: Hư Linh tới

Trước Sau
Mặc dù đã sống qua đợt thứ bảy mà vẫn lông tóc không thương, nhưng Hạ Liên không có vội mừng. Còn có hai đợt quái nữa đây! Hơn nữa, dù cho hắn có thật sự sống qua cả chín đợt quái, nhưng Sirius có giữ lời không vẫn là dấu chấm hỏi.

Lần này, Sirius không có cho Hạ Liên cơ hội nghỉ ngơi, mà là trực tiếp đập bàn một cái, gầm lên.

- Đợt thứ tám!

Như để hưởng ứng lời hắn nói, một giây sau, đất đá không ngừng bay lên, hoá thành hình dạng của một người. Bọn chúng cao khoảng ba mét, toàn thân đều là từ đất đá tạo thành. Ở vị trí hai mắt của chúng có hai chỗ lõm vào, bên trong toát ra ngọn lửa màu đen tuyền.

Hạ Liên thử nghiệm dùng lưỡi hái xuyên thủng đầu của một con golem đá, nhưng mà dù là phần đầu bị đâm thủng, con golem kia vẫn là không có bị phá hủy, mà là vung tay đánh về phía Hạ Liên.

Hạ Liên nhanh chóng rút vũ khí ra mà lùi lại. Ngay sau khi vũ khí được rút ra, lỗ thủng trên đầu của con golem kia liền lành lại.

Xem ra thuần túy công kích vật lý là không giết được mấy con golem này… - Hạ Liên suy nghĩ.

Về phần vì sao hắn lại chọn tấn công phần đầu… Không thấy hai mắt của con golem kia đang bốc hoả sao? Đây đã là chỗ dị thường duy nhất trên người đám golem, còn cần phải hỏi vì sao à?

Được rồi, vấn đề hiện tại là phải tìm cách phá hủy bọn chúng.

Không do dự, Hạ Liên lập tức vác lưỡi hác lao lên, trên lưỡi hái bắt đầu xuất hiện làn khói màu đen quấn quanh. Hắn lách người tránh đòn công kích của một con Golem, đồng thời vung lưỡi hái cắm vào đầu nó.

Lần này, con golem kia không có khôi phục, mà là lập tức hoá thành cát bụi. Nhìn cảnh này, Hạ Liên liền mừng thầm. Chí ít hiện tại hắn đã biết cách đối phó với bọn Golem này.

Nhưng mà theo thời gian dần trôi qua, hắn càng ngày càng cảm thấy tuyệt vọng. Mặc kệ hắn giết bao nhiêu con Golem, số lượng của bọn chúng vẫn là không chút suy giảm. Hắn vừa giết một con, ở chỗ xa liền xuất hiện thêm một con, tựa như vô cùng vô tận…

Tính tới hiện tại, hắn đã chiến đấu không ngừng nghỉ trong năm tiếng đồng hồ. Ma lực của hắn hiện tại đã là mười không còn một, còn thể lực cũng sắp cạn kiệt rồi.



Hả? Vì sao không dùng Ảnh Linh Thủ Hộ để hồi ma lực?

Đám Golem đều là dùng nắm đấm để tấn công, có thể hấp thụ mới là lạ!

Lại thêm đám này căn bản không có lõi, cho nên mới tạo thành tình huống như bây giờ…

Lại qua không biết bao lâu, Hạ Liên rốt cuộc chống không được, ngã quỵ xuống, thậm chí là thoái khỏi trạng thái biến thân. Đám Golem không có nhân cơ hội tấn công hắn, mà là nhanh chóng tan biến, hoá thành cát bụi.

Mà thân ảnh của Sirius, đã đi đến trước mặt hắn từ lúc nào…

Hạ Liên nhìn rất rõ ràng, trên gương mặt của Sirius tràn đầy sự khát máu, điên cuồng, cùng với… vài phần đắc chí.

Sirius ngồi dừng lại ở trước mặt Hạ Liên, dùng một tay nắm lấy tóc hắn, ép buộc hắn nhìn thẳng vào mắt của mình.

- Sao? Dậy múa đi? Sao không múa nữa?

Hạ Liên không có lên tiếng, chỉ là bình tĩnh nhìn thẳng vào hai mắt của hắn. Dường như bị ánh mắt của Hạ Liên chọc tức, Sirius lập tức tặng cho hắn một cái bạt tai “nhẹ nhàng”.

Ừm, hàm răng còn nguyên vẹn, cho nên chắc là có thể tính cú đó là nhẹ nhàng.

Nhưng dù là bị đánh như vậy, Hạ Liên cũng không có hé răng nửa lời. Nhìn thấy hắn vậy mà không lên tiếng, Sirius càng tức hơn, trực tiếp dùng năng lực tạo một cây thánh giá bằng đất, trói Hạ Liên lên, sau đó không nói không rằng, cho Hạ Liên một đấm vào bụng.

Bụng gặp phải trọng kích, Hạ Liên không tự chủ được mà nôn khan một tiếng. Nhưng hắn còn chưa kịp hồi thần lại, Sirius đã bồi thêm một cú.

Sau đó chính là cú thứ ba…



Cú thứ tư…

Nhưng mà, đang lúc Sirius chuẩn bị tung ra cú thứ năm, hắn lại đột ngột dừng lại, sau đó quay về phía sau. Hạ Liên cố gắng mở to mắt nhìn theo ánh mắt của Sirius thì thấy được một người lẽ ra không nên ở đây.

- L… Linh…?

Hư Linh không có trả lời, chỉ là không ngừng đi tới, vẻ mặt vô cảm.

Nhưng nàng vô cảm, không có nghĩa là Sirius vô cảm, thậm chí là hoàn toàn ngược lại.

- Sera!!!

Sirius hét lớn, sau đó trực tiếp lao về phía Hư Linh. Trên đường đi, thân thể của hắn không ngừng biến lớn rất nhanh liền trở lại hình dạng mà Hạ Liên gặp hắn lúc đầu, hai tay mang theo một thanh kiếm dài tới bốn mét, bề rộng một mét.

Mà Sera dù là thấy cảnh này, vẫn là mặt không đổi sắc. Nàng nhìn chằm chằm Hạ Liên, miệng hơi hé, dường như đang nói gì đó…

Trọng kiếm quét qua, thân ảnh của nàng liền hoá thành vô số điểm sáng nhỏ. Hạ Liên nhìn thấy cảnh này, hai mắt vằn vện tơ máu, vùng vẫy muốn thoát ra.

Nhưng mà, điều kỳ lạ xảy ra. Những đốm sáng nhỏ tản ra từ thân thể của Hư Linh không có tiêu tán, mà là từ từ bay về phía Hạ Liên, bao phủ thân thể hắn. Sirius nhìn thấy cảnh, hai mắt lộ rõ vẻ kinh hoảng ( nhưng không ai thấy được vì lớp giáp), gào to.

- Mày điên rồi!

Cùng lúc đó, hắn cũng nhanh chóng đi tới bên cạnh Hạ Liên, vung kiếm chém về phía cậu. Nhưng mà, một tiếng “Keng” vang lên, kiếm của hắn trực tiếp bị bắn bay, kéo theo cả thân thể của chính hắn.

Mà Hạ Liên thì đã nhắm mắt, tiến vào thế giới nội tâm…

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau