Sau Khi Xuyên Thư, Mỹ Nhân Tái Hôn Với Đối Thủ Của Chồng Trước
Chương 12:
Tiểu Ngư cười tít mắt, vừa ăn bánh bao vừa lén nhìn Tô Hương Thảo. Ngay sau đó, cô phát hiện ra Tô Hương Thảo phát hiện hành động lén lút nhìn trộm của mình, có chút ngượng ngùng nói: "Chị Hương Thảo, chị đẹp thật." Lúc làm thủ tục đăng ký, cô đã thấy tên của Tô Hương Thảo, lúc đó trong lòng thầm nghĩ thì ra có cô gái xinh đẹp như vậy, lại có cái tên này, nghe còn thấy ngọt cả miệng nữa chứ... Không, phải là nghe hay mới đúng.
"Đúng rồi, tôi vẫn chưa biết tên cô là gì?" Tô Hương Thảo hỏi.
"Dư Tiểu Ngư, Tiểu Ngư trong con cá. Tôi phải xuống rồi, kẻo lát nữa lãnh đạo phát hiện tôi trốn việc, lại bị mắng mất." Trước khi đi, Tiểu Ngư lại cầm bình nước trên bàn, rót cho Tô Hương Thảo một cốc nước nóng, lại lẩm bẩm hai câu, trong lời nói có chút ý thay Tô Hương Thảo cảm thấy bất bình: "Tôi không có đưa chuyện đâu nha nhưng mà người yêu cô cũng thật là. Cô bệnh thế này rồi, anh ta lại bỏ mặc cô mà đi. Tôi nói này, cho dù có chuyện gì gấp, cũng không thể mặc kệ như vậy được."
Tô Hương Thảo trong lòng cũng thấy không đáng thay cho nguyên chủ, người đàn ông như vậy thật không đáng để nguyên chủ vì anh ta mà mất mạng. Cô ăn hết một cái bánh bao, lại uống nước nóng, quấn chăn ra một người đầy mồ hôi, lúc này mới thấy người dễ chịu hơn một chút, mơ mơ màng màng ngủ thiếp đi.
Giấc ngủ này ngủ đến trời đất tối tăm, trong mơ cô trải qua rất nhiều chuyện.
Trong mơ, cô nhìn thấy cha nuôi của nguyên chủ trước lúc lâm chung đã trao cho nguyên chủ một sợi dây chuyền hình trái tim bằng bạc và nói rằng đây là thứ cô đã luôn mang theo bên mình từ khi còn nhỏ, dặn dò cô phải giữ làm kỷ niệm. Nhưng nhiều hơn, vẫn là về câu chuyện giữa cô và nam chính Cố Thanh Lâm.
Năm mười sáu tuổi, có bà mối đến nhà, nói là muốn mai mối cho Cố Thanh Lâm nhà họ Cố, lúc đó mặc dù cô còn có chút e thẹn của thiếu nữ nhưng trong lòng lại vui mừng và mong đợi vào mối lương duyên này. Cố Thanh Lâm cao lớn tuấn tú, phong độ, ở ngoài có không ít có cô gái đem lòng ái mộ anh ta.
Người ta đều nói con gái nuôi của một nhà được trăm nhà chọn con dâu nhưng đến nhà họ Cố thì ngược lại. Bởi vì Cố Thanh Lâm tướng mạo xuất chúng phi thường, thậm chí có không ít nhà có điều kiện tốt đã nhờ bà mối, vội vàng đến nhà họ Cố cầu hôn. Thế nhưng Cố Thanh Lâm từ nhỏ đã là người có chủ kiến, mặc dù mẹ của anh ta thấy những cô gái đến cầu hôn đều không tệ nhưng Cố Thanh Lâm lại không hề để mắt đến một ai trong số họ, chỉ duy nhất chú ý đến Tô Hương Thảo, con gái nuôi của Tô Đại Niên, một lão quang côn ở đầu làng phía đông.
"Đúng rồi, tôi vẫn chưa biết tên cô là gì?" Tô Hương Thảo hỏi.
"Dư Tiểu Ngư, Tiểu Ngư trong con cá. Tôi phải xuống rồi, kẻo lát nữa lãnh đạo phát hiện tôi trốn việc, lại bị mắng mất." Trước khi đi, Tiểu Ngư lại cầm bình nước trên bàn, rót cho Tô Hương Thảo một cốc nước nóng, lại lẩm bẩm hai câu, trong lời nói có chút ý thay Tô Hương Thảo cảm thấy bất bình: "Tôi không có đưa chuyện đâu nha nhưng mà người yêu cô cũng thật là. Cô bệnh thế này rồi, anh ta lại bỏ mặc cô mà đi. Tôi nói này, cho dù có chuyện gì gấp, cũng không thể mặc kệ như vậy được."
Tô Hương Thảo trong lòng cũng thấy không đáng thay cho nguyên chủ, người đàn ông như vậy thật không đáng để nguyên chủ vì anh ta mà mất mạng. Cô ăn hết một cái bánh bao, lại uống nước nóng, quấn chăn ra một người đầy mồ hôi, lúc này mới thấy người dễ chịu hơn một chút, mơ mơ màng màng ngủ thiếp đi.
Giấc ngủ này ngủ đến trời đất tối tăm, trong mơ cô trải qua rất nhiều chuyện.
Trong mơ, cô nhìn thấy cha nuôi của nguyên chủ trước lúc lâm chung đã trao cho nguyên chủ một sợi dây chuyền hình trái tim bằng bạc và nói rằng đây là thứ cô đã luôn mang theo bên mình từ khi còn nhỏ, dặn dò cô phải giữ làm kỷ niệm. Nhưng nhiều hơn, vẫn là về câu chuyện giữa cô và nam chính Cố Thanh Lâm.
Năm mười sáu tuổi, có bà mối đến nhà, nói là muốn mai mối cho Cố Thanh Lâm nhà họ Cố, lúc đó mặc dù cô còn có chút e thẹn của thiếu nữ nhưng trong lòng lại vui mừng và mong đợi vào mối lương duyên này. Cố Thanh Lâm cao lớn tuấn tú, phong độ, ở ngoài có không ít có cô gái đem lòng ái mộ anh ta.
Người ta đều nói con gái nuôi của một nhà được trăm nhà chọn con dâu nhưng đến nhà họ Cố thì ngược lại. Bởi vì Cố Thanh Lâm tướng mạo xuất chúng phi thường, thậm chí có không ít nhà có điều kiện tốt đã nhờ bà mối, vội vàng đến nhà họ Cố cầu hôn. Thế nhưng Cố Thanh Lâm từ nhỏ đã là người có chủ kiến, mặc dù mẹ của anh ta thấy những cô gái đến cầu hôn đều không tệ nhưng Cố Thanh Lâm lại không hề để mắt đến một ai trong số họ, chỉ duy nhất chú ý đến Tô Hương Thảo, con gái nuôi của Tô Đại Niên, một lão quang côn ở đầu làng phía đông.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất