Tự Bẻ Cong Để Yêu Cậu – Fly In Shallow
Chương 46: Special Live
Bên ngoài màn đêm đã buông xuống.
Những khách nhân đã lũ lượt kéo nhau rời đi.
Trên sân khấu, những người trong dàn nhạc hưng trí vẫn tăng vọt, một đám người mang theo nhạc khí chạy lên sân thượng.
'Special Live!' Đỗ Trạch là người đầu tiên chiếm giữ bãi đất.
Trần Đấu cầm trong tay một cái trống lắc liền đi lên theo.
Không biết là ai bắt đầu tiết tấu khoái hoạt.
Một nhóm người cầm nhạc khí ngẫu hứng hoàn tấu.
Trì Nhạc đem cổ tay áo sơ mi cởi bỏ, kéo lên trên khuỷu tay, ngậm thuốc, ôm lấy một cây đàn ghi-ta ném qua cho Lục Tỉ.
Ngón tay gầy lớn của Lục Tỉ sờ sờ dây đàn ghi-ta, âm phù linh hoạt bay ra.
Có người đang thổi kèn ác-mô-ni-ca, có người đem trống ra gõ.
Còn có một số nhạc khí Thường A chưa từng thấy qua, được nhóm nhạc gia cầm trong tay, thành thạo mà tấu vang âm phù linh động.
Không có gì là diễn tập hoặc là chú ý, nhịp điệu của mọi người tự nhiên mà hợp lại cùng nhau.
Đỗ Trạch đứng giữa không gian ngẫu hứng biểu diễn, đã không còn dấu vết biểu diễn trên sân khấu, có vẻ tự nhiên lại thả lỏng.
Hắn đi đến bên người Trì Nhạc, thân thể loạng choạng, lắc lư theo giai điệu của đàn ghi-ta.
Lại đến bên người Lục Tỉ, cùng hắn đứng cùng một chỗ, vô cùng thân thiết khoác lên bờ vai của hắn.
Tiếp theo, đi đến người đang thổi kèn ác-mô-ni-ca, cùng hắn tựa lưng vào nhau, khóe miệng mang theo ý cười thỏa mãn.
Màn đêm buông xuống, bóng đêm bao trùm thành thị, trống trải nhưng lại không yên tĩnh, dưới bầu trời đêm, vẫn là cảnh xe qua người lại nhộn nhịp như trước.
Giờ phút này hình như âm thanh của động cơ ô tô, cũng muốn gia nhập vào nhịp điệu của loại âm nhạc này.
Especial Live vô cùng nhuần nhuyễn.
Thường A đứng ở một bên nhìn những nhạc công hợp tấu tự do lãng mạn, trong đầu mờ hồ lướt qua thân ảnh của một người.
Ta rốt cuộc hiểu được ngươi vì cái gì say mê làm âm nhạc như thế.
Giống cảnh tượng như vậy, thật sự rất đẹp, rất đẹp.
Đỗ Trạch từ trong đám người bước đi ra, đưa cho Thường A một chai nước uống: 'Muốn vào hát một bài không?'
Ánh mắt Thường A ở ngọn đèn nơi sân phơi lóe ra như ánh sao.
Tại gió đêm, nàng lắc đầu, hấp hấp cái mũi trả lời: 'Không được.'
Thanh âm đàn ghi-ta ngừng lại.
Trì Nhạc cúi người ở bên tai Lục Tỉ, thấp giọng nói gì đó.
Lục Tỉ nâng lên lông mi, cho hắn một ánh mắt đầy nghi vấn.Trì Nhạc nhìn hắn, cười cười chắc chắn.
Hai người trao đồi ánh mắt một chút.
Ngón tay đồng thời rơi xuống trên đàn ghi-ta.
Một khúc nhạc dạo của một ca khúc cũ vang lên ——《Twist and Shout》.
Trần Đấu xoay người lại, vẻ mặt kinh hỷ nhìn hai người bọn họ.
Ba người đều nở nụ cười.
'Well, shake it up baby now
Twist and Shout
Come on, come on, come, come on baby now
Come on and work it on out
Well work it on out, honey
You know you look so good
You know you got me goin' now
Just like I know you would
Well shake it up baby now
Twist and Shout.'
Trần Đấu đem áo khoác của Trì Nhạc khoát lên người, tóc dài xõa tung, bắt đầu hát lên.
Tất cả mọi người trong dàn nhạc bị gia điệu cuốn hút, dancer làm một cái động tác đá chân kỹ thuật cao, có người hoan hô, có người huýt sáo.
'Năm đó chúng ta cùng nhau xem《Kim chi ngọc diệp》của Trương Quốc Vinh, bài 《Twist and Shout》là bài hát mở màn, tất cả chúng ta đều điên cuồng theo.' Đỗ Trạch nhìn thấy Trần Đấu biểu diễn nhiệt tình, cười nói: ' Bốn người lúc đó quyết định lập ra một dàn nhạc, bắt đầu kế hoạch nhà nghệ thuật lưu lạc kéo dài 3 năm, thẳng đến tốt nghiệp trung học mới thôi.'
'Thật hâm mộ.' Thường A nhìn thấy trước mắt mình mọi người chơi nháo thành một đoàn, có chút cảm động nói không ra lời.
Cảnh tượng như vậy nguyên bản cách cuộc sống của nàng thật sự xa xôi.
Tuy rằng nàng cùng bạn trai làm âm nhạc kết giao vài năm, nhưng là đối với âm nhạc lại dốt đặc cán mai. Nàng thích chính là âm nhạc thịnh hành nhẹ nhàng dễ thuộc, funk cùng fcuk có cài gì khác biệt, nàng hoàn toàn không hiểu.
'Ta theo Trì Nhạc năm năm, cho tới bây giờ vẫn chưa thấy qua hắn có bộ dáng vui vẻ như vậy.' Thường A nhìn thấy Trì Nhạc trước mắt giống như đứa nhỏ đắm chìm trong thế giới âm nhạc của đàn ghi-ta.
Không có mặc áo khoát, áo sơ mi cổ tay áo mở ra, tay áo được kéo đến khuỷu tay, kiểu tóc tinh xảo gọn gàng đã bị tay vò loạn, đôi môi ngậm thuốc hấp dẫn lại gợi cảm.
Không biết vì cái gì, Thường A có một chút muốn khóc.
Ngày xưa nhìn thấy Trì Nhạc thành thục hoàn mĩ đủ để một mình giải quyết tất cả, hình như có chút hư vô không chân thật.
'Ta cảm thấy Trì Nhạc có đôi khi giống anh trai của ta, có đôi khi giống em trai của ta, có đôi khi lại giống con trai của ta.' Thường A cảm thán.
Đỗ Trạch nở nụ cười.
'Ta chỉ biết, thời điểm đứng bên người Lục Tỉ, hắn vĩnh viễn đều cùng một bộ dáng.''Bộ dáng ngu ngốc?' Thường A quay đàu nhìn về phía Đỗ Trạch.
Đỗ Trạch suy nghĩ một chút, trả lời: 'Trần Đấu trước kia có nói, con người Trì Nhạc, toàn bộ 24 giờ trong một ngày, chỉ có khi đánh rắm mới không ngu ngốc.'
Thường A nghe đến đó nhịn không được cười ra tiếng, Trần tổng đúng là sắc bén, đến từ lương tâm của người bạn gái cũ mà phun tào.
Đỗ Trạch lại tiếp tục bổ sung: ' Nhưng hình như chỉ đối với Lục Tỉ, Trì Nhạc mới dám đem phần không tốt đẹp của mình kia mà phơi bày ra, không đứng đắn, không nắm bắt, không giả bộ. Nên cái dạng người gì, chính là cái dạng người đó.'
Hai người lâm vào trầm mặc.
Trì Nhạc gảy đàn ghi-ta, giống như người bị bệnh xương cổ thâm niên, liên tiếp mà đem mặt dán lên người Lục Tỉ, Lục Tỉ ngẫu nhiên ngẩng đầu, vứt cho hắn cái liếc mắt, liền đem hắn như rơi vào hủ mật như thế nào lại ngọt như vậy.
Thật sự, vừa ngốc, lại vừa đáng yêu.
'Kỳ thật, chỉ cần hai người bọn họ cao hứng là tốt rồi.' Thường A phát ra từ cảm thán từ đáy lòng.
Đỗ Trạch cũng châm một điếu thuốc, seven star ngậm ở hai môi: ' Ngươi đã xem qua phim ngắn《Cánh đồng hoang vu》chưa?' Hắn đột nhiên hỏi.
'Ta chỉ xem tác phẩm dân tộc. Nói tóm lại chính là sớm an ngọ an ngủ ngon trên weibo.' Thường A hợp lý hợp tình đáp.
Đỗ Trạch đem thuốc kẹp ở trong tay, cúi đầu cười cười: ' Ai là người thứ ba đi bên cạnh ngươi?'
Thường A ngẩng đầu, khuôn mặt tròn tròn, viết cái hiểu cái không.
Đỗ Trạch nhìn đến bạn hữu đã ba năm không gặp, hình như muốn nói cái gì, lại bắt đầu phun tào: 'Nhớ rõ có một lần, ta theo đuổi một cô gái, hỏi Trì Nhạc kỹ xảo, ta nói ta phải mời cô gái đi xem phim, có loại hình gì tốt không. Hắn đặc biệt có lệ cùng ta nói, xem phim nổi nhất là được rồi. Kết quả ta quay đầu lại tại bản bút ký của hắn phát hiện một xấp vé xem phim lớn, toàn bộ là cùng bản, cùng một đợt, đều sắp xếp hai số gần nhau.'
'Hắn làm vậy để làm chi a? Tổ chức hoạt động lớp?' Thường A không đoán ra được.
'Bởi vì có một ngày khi ăn cơm, Lục Tỉ thuận miệng hỏi một câu, phim điện ảnh nào xếp hạng đầu vào ngày đó. Lúc đó mọi người đều rất hiếu kì, bởi vì chúng ta đều biết Lục Tỉ chán ghét đề-xi-ben ở trong rạp chiếu phim, liền hỏi hắn, ngươi như thế nào đột nhiên quan tâm đến xếp hạng phim ảnh. Lục Tỉ lúc ấy cũng không có nhiều lời, liền nhẹ nhàng bâng quơ nói một câu, muốn xem. Kết quả, Trì Nhạc vừa nghe liền nhớ đến trong lòng đi, dự định mời người ta đi xem lần đầu. Lần đầu không phải nhiều người hay sao, phiếu không phải mua trước hay sao, Trì đại thiếu gia vì cam đoan Lục Tỉ có thể ngồi ở vị trí xem phim tốt nhất, all phát rồ mặt khác sắp xếp không gian tốt nhất ở phòng VIP để xem phim, sau đó một mình chạy đến rạp chiếu phim, xem đi xem lại từng cái từng cái chỗ ngồi......'
'Ta như thế nào cảm giác, chuyện xưa này nhất định sẽ BE.' Thường A không biết vì cái gì hay có một loại dự cảm điềm xấu.Đỗ Trạch nở nụ cười: 'Ngươi có biết nhà Trì Nhạc có một bà nội dở hơi không?'
Thường A nhớ tới thái độ rống giận của hộ sĩ Thái, gật gật đầu.
Đỗ Trạch nói tiếp: 'Bà nội Trì đặc biệt thích Tiểu điểu nhi, hai người họ a, thường xuyên kết bạn đi ra ngoài tìm vui, có một hồi tổ tôn hai người đánh đố, Lục Tỉ thua, phải cho bà nội Trì một cái kinh hỷ, vừa đúng lúc bà nội hắn thích phim điện ảnh, lại có một quyển tảng lớn ở đoạn thời gian kia, đặc biệt phù hợp với khẩu vị của bà nội Trì, cho nên.....'
'Cho nên Lục Tỉ cuối cùng cùng bà nội Trì, xem phim, mà không có Trì Nhạc đúng không?' Thường A vẻ mặt hiện lên biểu tình ta biết là sẽ BE mà.
'Có a, Trì Nhạc một người chiếm 2 vị trí xem phim bản VIP, rốt cục tìm được một chỗ rất thuận mắt, sau lại mua hai phiếu xem phim, đi tìm Lục Tỉ, kết quả Lục Tỉ cũng mua hai phiếu, hơn nữa bởi vì bà nội Trì, kiên quyết phải ngồi ghế 4, cho nên bọn họ cuối cùng phân ra ngồi ở ghế 4 cùng thứ 5, cách một hàng chỗ ngồi xem xong bộ phim điện ảnh.'
'Tú ân ái, bị chết mau a.' Thường A cảm thán.
Nàng đã có thể tưởng tượng ra vẻ mặt oán phụ của Trì Nhạc ôm một bụng oán niệm mà nhìn đến bà nội nhà mình cùng tiểu điểu nhi ở hàng ghế trước khoái trá xem phim.
Đang trò chuyện, bên kia kết thúc một khúc, Trần Đấu chạy tới, một tay ôm vai Đỗ Trạch, đối với thuốc trong miệng hắn châm qua thuốc trong miệng mình, sau đó hí mắt, thở ra một ngụm, liền vào thẳng chủ đề: ' Đem bài hát ngươi sáng tác cho ta dùng một chút.'
'Được a.' Đỗ Trạch sảng khoái trả lời.
'Ngươi một chút cũng không muốn hỏi ta dùng làm gì sao?' Thường A líu lưỡi.
'Có cái gì cần hỏi đâu, ta tin tưởng vào phẩm giá của bọn họ.' Đỗ Trạch cười.
Trần Đấu thân thủ khều qua một chút cằm của Đỗ Trạch: ' Anh em tốt. Đến lúc đó đem tác phẩm của ngươi giao cho ta, chúng ta tự chọn.'
Đỗ Trạch quay đầu lại, hướng Trần Đấu làm cái tư thế OK.
Thường A đột nhiên nhớ tới hắn trong miệng Trì Nhạc xưng là bạn trai cũ của tra nam.
Thời điểm hai người vẫn còn tình cảm, hắn cũng từng mang theo nàng đi chọn nhạc, đem tai nghe đặt trên đầu nàng nghe rất nhiều bản mo-rát.
Hắn cũng từng nói qua chính mình: 'Thượng Đế lấy ngôn ngữ làm chướng ngại, cách ly sự trao đổi của nhân loại, nhân loại lại sáng tạo ra âm nhạc, hội họa, đủ loại hình thức nghệ thuật, một lần nữa trừ khử cùng đánh vỡ loại chướng ngại này.'
Thật sự, là một sự kiện phi thường tốt đẹp.
Không biết khi nào thì nổi lên, trong dàn hợp tấu náo nhiệt, không có thanh âm ủa đàn ghi-ta.
Hai cây đàn ghi-ta gỗ, được đặt nằm im lặng ở một bên lan can.
Người đánh đàn ghi-ta, lại không biết đi nơi nào.
【Bản ca từ đầy đủ】
Parental Advisory Explicit Content
Soạn: Lin Ken Division
Lời: Satomi
Biên khúc: Ken Yoshida
Biểu diễn: KINKI KID
Thời điểm đem người Sexy như em ôm chặt tới gần.
Da thịt Sweaty tinh xảo dần dần làm chấn động lòng tôi
Wow Oh! Mười ngón tay đan chặt làm tình
Honey khuôn mặt dâm mĩ ban ngày đều giả dạng làm Cool Girl
Gỉa dạng Beauty cũng tốt đến đêm muộn liền cây dẻ ngựa cũng đều nở hoa(=.= không hiểu chi hết á)
Wow Oh! Ở trong đêm khuya bức tranh ướt đẫm tươi đẹp.
Lý tính không bằng lấy bản năng đi nhất quyết thắng bại
Ngay cả nội tâm cũng trắng trợn mà đối thoại chân tình
Có thể quan hệ như vậy thật tốt mặc cho ai cũng tốt......
Tình yêu không nhất định cần các loại như Advisory Explicit
Hợp tính mới là quan trọng cùng với hợp trình độ
Ecstasie liền đốt a đốt tới khi biến thành tro tàn
Lovely Habit cũng ở trước mặt ngươi không cần che giấu
Bề mặt trái đất Frankly xuất hiện, đêm còn chưa còn chưa còn chưa kết thúc
Wow Oh!Phía dưới trơn nhẵn và ướt át
Thời điểm vụng trộm ăn trái cấm kia.
Tựa như câu chuyện của Adam và Eva
Phá giới không tốt hay sao?
Advisory Explicit cùng tình yêu không có quan hệ
Bởi vì không có lý do nào khác thân thể này của ta thầm nghĩ muốn ngươi
Ecstasie liền đốt a đốt tới khi biến thành tro tàn
Những lời này coi như là thừa số kết hợp di truyền
Không phải lý tính thanh thuần mà là bản năng
Vô luận là nam hay nữ vô luận là ai........
Advisory Explicit cùng tình yêu không có quan hệ
Bởi vì không có lý do nào khác thân thể này của ta thầm nghĩ muốn ngươi
Tình yêu không nhất định cần các loại như Advisory Explicit
Hợp tính mới là quan trọng cùng với hợp trình độ
Liền đốt a đốt đến khi biến thành tàn tro mồ hôi đầm đìa cho nhau cảm giác
Là Ecstasies!
Những khách nhân đã lũ lượt kéo nhau rời đi.
Trên sân khấu, những người trong dàn nhạc hưng trí vẫn tăng vọt, một đám người mang theo nhạc khí chạy lên sân thượng.
'Special Live!' Đỗ Trạch là người đầu tiên chiếm giữ bãi đất.
Trần Đấu cầm trong tay một cái trống lắc liền đi lên theo.
Không biết là ai bắt đầu tiết tấu khoái hoạt.
Một nhóm người cầm nhạc khí ngẫu hứng hoàn tấu.
Trì Nhạc đem cổ tay áo sơ mi cởi bỏ, kéo lên trên khuỷu tay, ngậm thuốc, ôm lấy một cây đàn ghi-ta ném qua cho Lục Tỉ.
Ngón tay gầy lớn của Lục Tỉ sờ sờ dây đàn ghi-ta, âm phù linh hoạt bay ra.
Có người đang thổi kèn ác-mô-ni-ca, có người đem trống ra gõ.
Còn có một số nhạc khí Thường A chưa từng thấy qua, được nhóm nhạc gia cầm trong tay, thành thạo mà tấu vang âm phù linh động.
Không có gì là diễn tập hoặc là chú ý, nhịp điệu của mọi người tự nhiên mà hợp lại cùng nhau.
Đỗ Trạch đứng giữa không gian ngẫu hứng biểu diễn, đã không còn dấu vết biểu diễn trên sân khấu, có vẻ tự nhiên lại thả lỏng.
Hắn đi đến bên người Trì Nhạc, thân thể loạng choạng, lắc lư theo giai điệu của đàn ghi-ta.
Lại đến bên người Lục Tỉ, cùng hắn đứng cùng một chỗ, vô cùng thân thiết khoác lên bờ vai của hắn.
Tiếp theo, đi đến người đang thổi kèn ác-mô-ni-ca, cùng hắn tựa lưng vào nhau, khóe miệng mang theo ý cười thỏa mãn.
Màn đêm buông xuống, bóng đêm bao trùm thành thị, trống trải nhưng lại không yên tĩnh, dưới bầu trời đêm, vẫn là cảnh xe qua người lại nhộn nhịp như trước.
Giờ phút này hình như âm thanh của động cơ ô tô, cũng muốn gia nhập vào nhịp điệu của loại âm nhạc này.
Especial Live vô cùng nhuần nhuyễn.
Thường A đứng ở một bên nhìn những nhạc công hợp tấu tự do lãng mạn, trong đầu mờ hồ lướt qua thân ảnh của một người.
Ta rốt cuộc hiểu được ngươi vì cái gì say mê làm âm nhạc như thế.
Giống cảnh tượng như vậy, thật sự rất đẹp, rất đẹp.
Đỗ Trạch từ trong đám người bước đi ra, đưa cho Thường A một chai nước uống: 'Muốn vào hát một bài không?'
Ánh mắt Thường A ở ngọn đèn nơi sân phơi lóe ra như ánh sao.
Tại gió đêm, nàng lắc đầu, hấp hấp cái mũi trả lời: 'Không được.'
Thanh âm đàn ghi-ta ngừng lại.
Trì Nhạc cúi người ở bên tai Lục Tỉ, thấp giọng nói gì đó.
Lục Tỉ nâng lên lông mi, cho hắn một ánh mắt đầy nghi vấn.Trì Nhạc nhìn hắn, cười cười chắc chắn.
Hai người trao đồi ánh mắt một chút.
Ngón tay đồng thời rơi xuống trên đàn ghi-ta.
Một khúc nhạc dạo của một ca khúc cũ vang lên ——《Twist and Shout》.
Trần Đấu xoay người lại, vẻ mặt kinh hỷ nhìn hai người bọn họ.
Ba người đều nở nụ cười.
'Well, shake it up baby now
Twist and Shout
Come on, come on, come, come on baby now
Come on and work it on out
Well work it on out, honey
You know you look so good
You know you got me goin' now
Just like I know you would
Well shake it up baby now
Twist and Shout.'
Trần Đấu đem áo khoác của Trì Nhạc khoát lên người, tóc dài xõa tung, bắt đầu hát lên.
Tất cả mọi người trong dàn nhạc bị gia điệu cuốn hút, dancer làm một cái động tác đá chân kỹ thuật cao, có người hoan hô, có người huýt sáo.
'Năm đó chúng ta cùng nhau xem《Kim chi ngọc diệp》của Trương Quốc Vinh, bài 《Twist and Shout》là bài hát mở màn, tất cả chúng ta đều điên cuồng theo.' Đỗ Trạch nhìn thấy Trần Đấu biểu diễn nhiệt tình, cười nói: ' Bốn người lúc đó quyết định lập ra một dàn nhạc, bắt đầu kế hoạch nhà nghệ thuật lưu lạc kéo dài 3 năm, thẳng đến tốt nghiệp trung học mới thôi.'
'Thật hâm mộ.' Thường A nhìn thấy trước mắt mình mọi người chơi nháo thành một đoàn, có chút cảm động nói không ra lời.
Cảnh tượng như vậy nguyên bản cách cuộc sống của nàng thật sự xa xôi.
Tuy rằng nàng cùng bạn trai làm âm nhạc kết giao vài năm, nhưng là đối với âm nhạc lại dốt đặc cán mai. Nàng thích chính là âm nhạc thịnh hành nhẹ nhàng dễ thuộc, funk cùng fcuk có cài gì khác biệt, nàng hoàn toàn không hiểu.
'Ta theo Trì Nhạc năm năm, cho tới bây giờ vẫn chưa thấy qua hắn có bộ dáng vui vẻ như vậy.' Thường A nhìn thấy Trì Nhạc trước mắt giống như đứa nhỏ đắm chìm trong thế giới âm nhạc của đàn ghi-ta.
Không có mặc áo khoát, áo sơ mi cổ tay áo mở ra, tay áo được kéo đến khuỷu tay, kiểu tóc tinh xảo gọn gàng đã bị tay vò loạn, đôi môi ngậm thuốc hấp dẫn lại gợi cảm.
Không biết vì cái gì, Thường A có một chút muốn khóc.
Ngày xưa nhìn thấy Trì Nhạc thành thục hoàn mĩ đủ để một mình giải quyết tất cả, hình như có chút hư vô không chân thật.
'Ta cảm thấy Trì Nhạc có đôi khi giống anh trai của ta, có đôi khi giống em trai của ta, có đôi khi lại giống con trai của ta.' Thường A cảm thán.
Đỗ Trạch nở nụ cười.
'Ta chỉ biết, thời điểm đứng bên người Lục Tỉ, hắn vĩnh viễn đều cùng một bộ dáng.''Bộ dáng ngu ngốc?' Thường A quay đàu nhìn về phía Đỗ Trạch.
Đỗ Trạch suy nghĩ một chút, trả lời: 'Trần Đấu trước kia có nói, con người Trì Nhạc, toàn bộ 24 giờ trong một ngày, chỉ có khi đánh rắm mới không ngu ngốc.'
Thường A nghe đến đó nhịn không được cười ra tiếng, Trần tổng đúng là sắc bén, đến từ lương tâm của người bạn gái cũ mà phun tào.
Đỗ Trạch lại tiếp tục bổ sung: ' Nhưng hình như chỉ đối với Lục Tỉ, Trì Nhạc mới dám đem phần không tốt đẹp của mình kia mà phơi bày ra, không đứng đắn, không nắm bắt, không giả bộ. Nên cái dạng người gì, chính là cái dạng người đó.'
Hai người lâm vào trầm mặc.
Trì Nhạc gảy đàn ghi-ta, giống như người bị bệnh xương cổ thâm niên, liên tiếp mà đem mặt dán lên người Lục Tỉ, Lục Tỉ ngẫu nhiên ngẩng đầu, vứt cho hắn cái liếc mắt, liền đem hắn như rơi vào hủ mật như thế nào lại ngọt như vậy.
Thật sự, vừa ngốc, lại vừa đáng yêu.
'Kỳ thật, chỉ cần hai người bọn họ cao hứng là tốt rồi.' Thường A phát ra từ cảm thán từ đáy lòng.
Đỗ Trạch cũng châm một điếu thuốc, seven star ngậm ở hai môi: ' Ngươi đã xem qua phim ngắn《Cánh đồng hoang vu》chưa?' Hắn đột nhiên hỏi.
'Ta chỉ xem tác phẩm dân tộc. Nói tóm lại chính là sớm an ngọ an ngủ ngon trên weibo.' Thường A hợp lý hợp tình đáp.
Đỗ Trạch đem thuốc kẹp ở trong tay, cúi đầu cười cười: ' Ai là người thứ ba đi bên cạnh ngươi?'
Thường A ngẩng đầu, khuôn mặt tròn tròn, viết cái hiểu cái không.
Đỗ Trạch nhìn đến bạn hữu đã ba năm không gặp, hình như muốn nói cái gì, lại bắt đầu phun tào: 'Nhớ rõ có một lần, ta theo đuổi một cô gái, hỏi Trì Nhạc kỹ xảo, ta nói ta phải mời cô gái đi xem phim, có loại hình gì tốt không. Hắn đặc biệt có lệ cùng ta nói, xem phim nổi nhất là được rồi. Kết quả ta quay đầu lại tại bản bút ký của hắn phát hiện một xấp vé xem phim lớn, toàn bộ là cùng bản, cùng một đợt, đều sắp xếp hai số gần nhau.'
'Hắn làm vậy để làm chi a? Tổ chức hoạt động lớp?' Thường A không đoán ra được.
'Bởi vì có một ngày khi ăn cơm, Lục Tỉ thuận miệng hỏi một câu, phim điện ảnh nào xếp hạng đầu vào ngày đó. Lúc đó mọi người đều rất hiếu kì, bởi vì chúng ta đều biết Lục Tỉ chán ghét đề-xi-ben ở trong rạp chiếu phim, liền hỏi hắn, ngươi như thế nào đột nhiên quan tâm đến xếp hạng phim ảnh. Lục Tỉ lúc ấy cũng không có nhiều lời, liền nhẹ nhàng bâng quơ nói một câu, muốn xem. Kết quả, Trì Nhạc vừa nghe liền nhớ đến trong lòng đi, dự định mời người ta đi xem lần đầu. Lần đầu không phải nhiều người hay sao, phiếu không phải mua trước hay sao, Trì đại thiếu gia vì cam đoan Lục Tỉ có thể ngồi ở vị trí xem phim tốt nhất, all phát rồ mặt khác sắp xếp không gian tốt nhất ở phòng VIP để xem phim, sau đó một mình chạy đến rạp chiếu phim, xem đi xem lại từng cái từng cái chỗ ngồi......'
'Ta như thế nào cảm giác, chuyện xưa này nhất định sẽ BE.' Thường A không biết vì cái gì hay có một loại dự cảm điềm xấu.Đỗ Trạch nở nụ cười: 'Ngươi có biết nhà Trì Nhạc có một bà nội dở hơi không?'
Thường A nhớ tới thái độ rống giận của hộ sĩ Thái, gật gật đầu.
Đỗ Trạch nói tiếp: 'Bà nội Trì đặc biệt thích Tiểu điểu nhi, hai người họ a, thường xuyên kết bạn đi ra ngoài tìm vui, có một hồi tổ tôn hai người đánh đố, Lục Tỉ thua, phải cho bà nội Trì một cái kinh hỷ, vừa đúng lúc bà nội hắn thích phim điện ảnh, lại có một quyển tảng lớn ở đoạn thời gian kia, đặc biệt phù hợp với khẩu vị của bà nội Trì, cho nên.....'
'Cho nên Lục Tỉ cuối cùng cùng bà nội Trì, xem phim, mà không có Trì Nhạc đúng không?' Thường A vẻ mặt hiện lên biểu tình ta biết là sẽ BE mà.
'Có a, Trì Nhạc một người chiếm 2 vị trí xem phim bản VIP, rốt cục tìm được một chỗ rất thuận mắt, sau lại mua hai phiếu xem phim, đi tìm Lục Tỉ, kết quả Lục Tỉ cũng mua hai phiếu, hơn nữa bởi vì bà nội Trì, kiên quyết phải ngồi ghế 4, cho nên bọn họ cuối cùng phân ra ngồi ở ghế 4 cùng thứ 5, cách một hàng chỗ ngồi xem xong bộ phim điện ảnh.'
'Tú ân ái, bị chết mau a.' Thường A cảm thán.
Nàng đã có thể tưởng tượng ra vẻ mặt oán phụ của Trì Nhạc ôm một bụng oán niệm mà nhìn đến bà nội nhà mình cùng tiểu điểu nhi ở hàng ghế trước khoái trá xem phim.
Đang trò chuyện, bên kia kết thúc một khúc, Trần Đấu chạy tới, một tay ôm vai Đỗ Trạch, đối với thuốc trong miệng hắn châm qua thuốc trong miệng mình, sau đó hí mắt, thở ra một ngụm, liền vào thẳng chủ đề: ' Đem bài hát ngươi sáng tác cho ta dùng một chút.'
'Được a.' Đỗ Trạch sảng khoái trả lời.
'Ngươi một chút cũng không muốn hỏi ta dùng làm gì sao?' Thường A líu lưỡi.
'Có cái gì cần hỏi đâu, ta tin tưởng vào phẩm giá của bọn họ.' Đỗ Trạch cười.
Trần Đấu thân thủ khều qua một chút cằm của Đỗ Trạch: ' Anh em tốt. Đến lúc đó đem tác phẩm của ngươi giao cho ta, chúng ta tự chọn.'
Đỗ Trạch quay đầu lại, hướng Trần Đấu làm cái tư thế OK.
Thường A đột nhiên nhớ tới hắn trong miệng Trì Nhạc xưng là bạn trai cũ của tra nam.
Thời điểm hai người vẫn còn tình cảm, hắn cũng từng mang theo nàng đi chọn nhạc, đem tai nghe đặt trên đầu nàng nghe rất nhiều bản mo-rát.
Hắn cũng từng nói qua chính mình: 'Thượng Đế lấy ngôn ngữ làm chướng ngại, cách ly sự trao đổi của nhân loại, nhân loại lại sáng tạo ra âm nhạc, hội họa, đủ loại hình thức nghệ thuật, một lần nữa trừ khử cùng đánh vỡ loại chướng ngại này.'
Thật sự, là một sự kiện phi thường tốt đẹp.
Không biết khi nào thì nổi lên, trong dàn hợp tấu náo nhiệt, không có thanh âm ủa đàn ghi-ta.
Hai cây đàn ghi-ta gỗ, được đặt nằm im lặng ở một bên lan can.
Người đánh đàn ghi-ta, lại không biết đi nơi nào.
【Bản ca từ đầy đủ】
Parental Advisory Explicit Content
Soạn: Lin Ken Division
Lời: Satomi
Biên khúc: Ken Yoshida
Biểu diễn: KINKI KID
Thời điểm đem người Sexy như em ôm chặt tới gần.
Da thịt Sweaty tinh xảo dần dần làm chấn động lòng tôi
Wow Oh! Mười ngón tay đan chặt làm tình
Honey khuôn mặt dâm mĩ ban ngày đều giả dạng làm Cool Girl
Gỉa dạng Beauty cũng tốt đến đêm muộn liền cây dẻ ngựa cũng đều nở hoa(=.= không hiểu chi hết á)
Wow Oh! Ở trong đêm khuya bức tranh ướt đẫm tươi đẹp.
Lý tính không bằng lấy bản năng đi nhất quyết thắng bại
Ngay cả nội tâm cũng trắng trợn mà đối thoại chân tình
Có thể quan hệ như vậy thật tốt mặc cho ai cũng tốt......
Tình yêu không nhất định cần các loại như Advisory Explicit
Hợp tính mới là quan trọng cùng với hợp trình độ
Ecstasie liền đốt a đốt tới khi biến thành tro tàn
Lovely Habit cũng ở trước mặt ngươi không cần che giấu
Bề mặt trái đất Frankly xuất hiện, đêm còn chưa còn chưa còn chưa kết thúc
Wow Oh!Phía dưới trơn nhẵn và ướt át
Thời điểm vụng trộm ăn trái cấm kia.
Tựa như câu chuyện của Adam và Eva
Phá giới không tốt hay sao?
Advisory Explicit cùng tình yêu không có quan hệ
Bởi vì không có lý do nào khác thân thể này của ta thầm nghĩ muốn ngươi
Ecstasie liền đốt a đốt tới khi biến thành tro tàn
Những lời này coi như là thừa số kết hợp di truyền
Không phải lý tính thanh thuần mà là bản năng
Vô luận là nam hay nữ vô luận là ai........
Advisory Explicit cùng tình yêu không có quan hệ
Bởi vì không có lý do nào khác thân thể này của ta thầm nghĩ muốn ngươi
Tình yêu không nhất định cần các loại như Advisory Explicit
Hợp tính mới là quan trọng cùng với hợp trình độ
Liền đốt a đốt đến khi biến thành tàn tro mồ hôi đầm đìa cho nhau cảm giác
Là Ecstasies!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất