Đầu Gấu Đu Idol

Chương 76: Bỏ lại anh

Trước Sau
Lý Linh San tức tối lái xe rời khỏi nhà hàng, không ngừng chửi rủa trong lòng.

“Đúng là xúi quẩy” cô ta lẩm bẩm, cảm thấy cả ngày hôm nay như một cơn ác mộng. Việc gặp phải Tống Khả Ny thay vì phú bà giàu có làm cô ta mất bình tĩnh và tức giận đến mức không thể kiểm soát.

Đi đến đoạn đường cao tốc, Lý Linh San mới nhận ra bản thân đã bị chiếc xe phía sau theo đuôi một lúc lâu. Cô ta cau mày, ánh mắt sắc bén nhìn qua gương chiếu hậu.

“Là… Tống Khả Ny. Lại là con nhỏ đó, nó đuổi theo mình làm gì chứ?”

Cảm giác lo lắng dâng lên trong lòng, Lý Linh San cố gắng tăng tốc, hy vọng có thể thoát khỏi sự đeo bám của Khả Ny. Nhưng chiếc xe phía sau vẫn kiên nhẫn bám sát, không để cô ta có cơ hội thoát thân. Lý Linh San thở gấp, cố gắng giữ bình tĩnh nhưng sự hoảng loạn bắt đầu lan tỏa.

Lý Linh San quyết định rẽ vào một con đường nhỏ hơn, hy vọng có thể khiến Khả Ny mất dấu. Nhưng chiếc xe phía sau vẫn kiên trì bám đuôi.

Cô ta cảm thấy như mình bị dồn vào chân tường. Trong lúc hoảng loạn, Lý Linh San đạp ga mạnh hơn, cố gắng tăng tốc để thoát khỏi sự truy đuổi.

Tuy nhiên, Khả Ny không có ý định để cho Lý Linh San trốn thoát dễ dàng như vậy. Cô cũng tăng tốc, bám sát xe của Linh San. Tâm trí Khả Ny lúc này tràn ngập sự căm phẫn và quyết tâm. Cô không thể để người phụ nữ này tiếp tục sống cuộc đời bình yên sau tất cả những gì cô ta đã làm.

Lý Linh San quay đầu nhìn lại qua gương chiếu hậu, cảm thấy sợ hãi trước sự kiên quyết của Khả Ny.

“Tống Khả Ny, cô điên rồi sao? Cô muốn làm gì?” Cô ta hét lên trong xe, giọng nói run rẩy vì sợ hãi và giận dữ.



Nhưng Khả Ny không trả lời. Cô chỉ tập trung lái xe, ánh mắt quyết liệt không rời khỏi mục tiêu trước mắt. Cô biết rằng mình đang đi vào một con đường nguy hiểm, nhưng cô đã quyết định tuyệt đối không quay đầu lại.

Khả Ny phía sau nghe thấy tiếng hét của Lý Linh San qua cửa kính càng lớn. Cô cảm thấy lòng mình càng thêm quyết tâm. “Cô phải trả giá cho những gì cô đã làm,” Khả Ny thầm nghĩ. Cô quyết định phải kết thúc mọi chuyện ngay bây giờ.

Khả Ny tăng tốc, chiếc xe lao lên phía trước, gần như chạm vào đuôi xe của Lý Linh San. Lý Linh San cảm thấy áp lực khủng khiếp, cô ta mất bình tĩnh và lạc tay lái. Chiếc xe loạng choạng, và chỉ trong tích tắc, Khả Ny đâm thẳng vào xe của Lý Linh San từ phía sau, lực va chạm mạnh đến mức cả hai chiếc xe đều mất kiểm soát.

Tiếng kim loại va chạm vang lên chói tai, cả hai chiếc xe trượt dài trên đường trước khi lao xuống rãnh bên cạnh. Khả Ny và Lý Linh San bị chấn động mạnh, cả hai đều cảm thấy cơ thể mình đau đớn và mờ mịt.

Khi tất cả đã yên ắng lại, Khả Ny mở mắt, mọi thứ xung quanh cô đều trở nên mờ mịt và đau đớn. Cô cảm thấy một cơn đau buốt nhói từ mắt trái lan xuống khuôn mặt. Cô đưa tay lên chạm vào, và cảm nhận được máu đang chảy từ vùng mắt trái của mình. Thủy tinh vỡ từ kính xe đã đâm vào mắt, gây ra vết thương nghiêm trọng. Cô cố gắng di chuyển, nhưng mọi thứ dường như nặng nề và không thể kiểm soát được.

Lý Linh San nằm trong xe, thở hổn hển, cơn đau từ tay phải lan tỏa khắp cơ thể. Cô ta cố gắng nhấc tay lên nhưng không thể, cảm giác như có lửa đốt. Mắt cô ta mở lớn, nhìn thấy tay phải của mình bị kẹt giữa đống kim loại méo mó, máu chảy không ngừng. Cơn hoảng loạn dâng lên trong lòng, cô ta hét lên trong đau đớn và tuyệt vọng.

Cảnh sát và xe cứu thương nhanh chóng đến hiện trường sau khi nhận được cuộc gọi khẩn cấp. Các nhân viên y tế nhanh chóng đưa cả hai vào xe cứu thương và tiến hành sơ cứu. Khả Ny và Lý Linh San đều được đưa đến bệnh viện trong tình trạng nghiêm trọng.

Nằm trên xe cứu thương, Khả Ny mơ màng nhớ đến Võ Đông Thăng. Hình ảnh anh hiện lên rõ nét trong tâm trí cô, ánh mắt ấm áp, nụ cười dịu dàng. Cô không thể ngăn bản thân tự trách mình vì đã chọn cách bỏ lại anh, vì trả thù Lý Linh San mà làm một chuyện ngu ngốc như vậy.

“Đông Thăng, em xin lỗi” Khả Ny thầm thì, nước mắt chảy dài. Cô không biết liệu mình có cơ hội để nói những lời này trực tiếp với anh hay không. Cô cảm thấy cơ thể mình yếu dần, như thể sức lực cuối cùng đang rời bỏ cô.

Cảnh sát và nhân viên y tế cố gắng duy trì sự tỉnh táo của cô trong suốt quãng đường đến bệnh viện. Khả Ny cố gắng giữ mắt mở, nhưng cơn đau từ vết thương và sự mất mát thị lực ở mắt trái làm cô cảm thấy mệt mỏi hơn bao giờ hết.



Khả Ny mở mắt ra trong ánh sáng chói lóa của phòng cấp cứu. Các bác sĩ và y tá nhanh chóng tiến hành kiểm tra tình trạng của cô. Cô nghe thấy tiếng máy móc kêu bíp bíp và cảm giác như mọi thứ đều xa lạ. Khả Ny cố gắng nhấc tay lên nhưng cơ thể cô như bị đè nặng, không thể cử động. Cơn đau từ mắt trái làm cô muốn ngất đi, nhưng cô cố gắng chịu đựng.

“Chúng ta cần phải mổ ngay lập tức,” một bác sĩ nói, giọng lo lắng. “Cô ấy có vết thương nặng ở mắt trái và cần phải phẫu thuật để ngăn chặn tổn thương thêm.”

Khả Ny nghe thấy lời nói của bác sĩ nhưng không thể phản ứng. Cô cảm thấy mình bị đưa vào phòng phẫu thuật, ánh đèn sáng chói và mọi thứ trở nên mờ nhạt.



Võ Đông Thăng nhận được tin tức khiến anh hỗn loạn. Anh lái xe đến bệnh viện trong tâm trạng bất ổn, cảm giác như thế giới của anh đang sụp đổ trong nháy mắt. Ánh mắt anh rời rạc, tay lái run rẩy trong sự lo lắng và căng thẳng. Khi đến bệnh viện, anh gào thét muốn vào trong để kiểm tra tình hình của Khả Ny, nhưng anh bị cảnh sát ngăn lại.

Anh hỏi cảnh sát về tình hình của Khả Ny, nhưng cảnh sát lại trả lời một cách lạnh lùng và đau lòng: “Tống Khả Ny đã bị bắt vì cố ý điều khiển phương tiện gây ra tai nạn giao thông để giết người. Hiện tại, cô ấy đang bị giam giữ và không được phép tiếp xúc với ai, bao gồm cả anh.”

Trái tim của Đông Thăng tan nát. Anh ngừng lại, ánh mắt trống rỗng nhìn vào không gian trước mặt, không thể tin vào những gì anh vừa nghe. Ôm trọn niềm đau và bất lực, anh cảm thấy như mình đang chìm trong một cơn ác mộng không lối thoát.

Anh đứng ở ngoài phòng cấp cứu, bóng dáng một mình giữa không gian lạnh lẽo của bệnh viện. Trong bức tranh mờ mịt của tuyệt vọng, Võ Đông Thăng cảm thấy mình đang mất mát và lạc lối. Anh không biết phải làm gì tiếp theo, làm sao để giữ vững niềm tin và hy vọng. Mọi thứ xung quanh anh đều trở nên xa lạ và không thể lường trước được.

Giọng anh thều thào trong cơn tuyệt vọng, tiếng nói nhỏ nhưng đầy đau đớn.

“Hóa ra ngay từ đầu, em đã có ý định bỏ lại anh rồi.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau