[Thập Niên 70] Quân Hôn Ngọt Mật, Mang Nhãi Con Nghiên Cứu Khoa Học
Chương 9: Cùng Nhau Về Nhà Ba Mẹ Vợ
Trong trí nhớ của Giang Thanh Nguyệt, hai người luôn là những người lương thiện và siêng năng, họ có một hai đứa con gái, một cuộc sống hạnh phúc.
Sau khi Giang Thanh Nguyệt đi vào, cô vội vàng gọi: "Mẹ, anh, chị dâu."
Còn chưa kịp gọi cho anh hai và chị dâu, đã nghe thấy Lưu Xuân Lan, chị dâu thứ hai của mình, khịt mũi rồi quay người bước vào nhà.
Đến cửa, còn không quên trừng mắt nhìn chồng mình Giang Vệ Dân: "Vệ Dân, anh lại đây, em có chuyện muốn hỏi anh, gọi con gái và con trai quay về đi."
Nhìn thấy thái độ này, Giang Thanh Nguyệt đột nhiên nghĩ đến một chuyện.
Người chị dâu thứ hai này vốn tính tình nóng nảy, trước khi nguyên chủ kết hôn, hai người thường xuyên cãi nhau vì những chuyện nhỏ nhặt lông gà vỏ tỏi.
Hiện tại ngay cả ba nguyên chủ cũng không để ý tới cô, người chị dâu thứ hai lập tức cảm thấy có người chống đỡ, nên tự nhiên càng thêm tự tin.
Bầu không khí xấu hổ, anh ba Giang Vệ Đông cười đi tới: "Em rể em đừng giận, chị dâu chính là như vậy đấy, nhất thời cảm thấy không vui, không thoải mái. Đừng để ý đến chị ấy."
Vừa nói, anh ấy vừa định đưa điếu thuốc cho Chu Chính Đình.
Chu Chính Đình xua tay từ chối: “Em không hút thuốc.”
Giang Vệ Đông thấy sắc mặt anh không tốt, hơi sửng sốt một chút, sau đó thu tay mình lại: “Không hút thuốc thì tốt.”
Anh ấy biết rõ ràng chính xác những gì em gái mình đã làm trước đây, bây giờ người ta lạnh lùng như này, cũng không thể nói được lời nào trách móc anh được.
Mấy người cứ gượng gạo trò chuyện vài câu.
Sau đó Vương Tú Chi đứng dậy nói: "Vệ Đông, con ở lại nói chuyện với em rể nhé, còn Thanh Nguyệt và mẹ về phòng thu dọn đồ đạc của con bé."
Giang Thanh Nguyệt biết bà có chuyện muốn nói nên theo bà vào căn nhà mà nguyên chủ ở trước khi cô kết hôn.
Vừa vào nhà, Vương Tú Chi đã nhẹ nhàng đóng cửa lại, thấp giọng hỏi: "Nguyệt Nhi, thanh niên tri thức Chu đối xử với con thế nào? Mẹ cảm thấy thái độ hôm nay của thằng bé tốt hơn hôm qua rất nhiều, sắc mặt cũng không còn khó coi như vậy nữa."
Giang Thanh Nguyệt thì ngược lại không cảm thấy vậy, cô không nhìn ra được vẻ mặt của người đàn ông này có chút cải thiện nào.
Nhưng trong tiềm thức không muốn bà lo lắng: “Mẹ yên tâm đi, chúng con không có chuyện gì cả, nếu không anh ấy đã không cùng con quay lại lấy hành lý.”
Nghe được lời con gái nói, Vương Tú Chi thở phào nhẹ nhõm: "Vậy là tốt rồi, hôm qua con kết hôn, mẹ lo lắng cả đêm không ngủ được, sợ thằng bé nhân lúc không có người xung quanh sẽ đánh con."
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Sau khi Giang Thanh Nguyệt đi vào, cô vội vàng gọi: "Mẹ, anh, chị dâu."
Còn chưa kịp gọi cho anh hai và chị dâu, đã nghe thấy Lưu Xuân Lan, chị dâu thứ hai của mình, khịt mũi rồi quay người bước vào nhà.
Đến cửa, còn không quên trừng mắt nhìn chồng mình Giang Vệ Dân: "Vệ Dân, anh lại đây, em có chuyện muốn hỏi anh, gọi con gái và con trai quay về đi."
Nhìn thấy thái độ này, Giang Thanh Nguyệt đột nhiên nghĩ đến một chuyện.
Người chị dâu thứ hai này vốn tính tình nóng nảy, trước khi nguyên chủ kết hôn, hai người thường xuyên cãi nhau vì những chuyện nhỏ nhặt lông gà vỏ tỏi.
Hiện tại ngay cả ba nguyên chủ cũng không để ý tới cô, người chị dâu thứ hai lập tức cảm thấy có người chống đỡ, nên tự nhiên càng thêm tự tin.
Bầu không khí xấu hổ, anh ba Giang Vệ Đông cười đi tới: "Em rể em đừng giận, chị dâu chính là như vậy đấy, nhất thời cảm thấy không vui, không thoải mái. Đừng để ý đến chị ấy."
Vừa nói, anh ấy vừa định đưa điếu thuốc cho Chu Chính Đình.
Chu Chính Đình xua tay từ chối: “Em không hút thuốc.”
Giang Vệ Đông thấy sắc mặt anh không tốt, hơi sửng sốt một chút, sau đó thu tay mình lại: “Không hút thuốc thì tốt.”
Anh ấy biết rõ ràng chính xác những gì em gái mình đã làm trước đây, bây giờ người ta lạnh lùng như này, cũng không thể nói được lời nào trách móc anh được.
Mấy người cứ gượng gạo trò chuyện vài câu.
Sau đó Vương Tú Chi đứng dậy nói: "Vệ Đông, con ở lại nói chuyện với em rể nhé, còn Thanh Nguyệt và mẹ về phòng thu dọn đồ đạc của con bé."
Giang Thanh Nguyệt biết bà có chuyện muốn nói nên theo bà vào căn nhà mà nguyên chủ ở trước khi cô kết hôn.
Vừa vào nhà, Vương Tú Chi đã nhẹ nhàng đóng cửa lại, thấp giọng hỏi: "Nguyệt Nhi, thanh niên tri thức Chu đối xử với con thế nào? Mẹ cảm thấy thái độ hôm nay của thằng bé tốt hơn hôm qua rất nhiều, sắc mặt cũng không còn khó coi như vậy nữa."
Giang Thanh Nguyệt thì ngược lại không cảm thấy vậy, cô không nhìn ra được vẻ mặt của người đàn ông này có chút cải thiện nào.
Nhưng trong tiềm thức không muốn bà lo lắng: “Mẹ yên tâm đi, chúng con không có chuyện gì cả, nếu không anh ấy đã không cùng con quay lại lấy hành lý.”
Nghe được lời con gái nói, Vương Tú Chi thở phào nhẹ nhõm: "Vậy là tốt rồi, hôm qua con kết hôn, mẹ lo lắng cả đêm không ngủ được, sợ thằng bé nhân lúc không có người xung quanh sẽ đánh con."
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất