[Thập Niên 70] Quân Hôn Ngọt Mật, Mang Nhãi Con Nghiên Cứu Khoa Học
Chương 22: Sống Chung Sau Khi Cưới
Nhìn vẻ mặt mất mát của người phụ nữ trước mặt, lại nghĩ đến tình huống hai người họ đến nhà đại đội trưởng vào buổi sáng hôm nay, cùng chuyện đến tối họ mới giao đồ ăn đến.
Chu Chính Đình cũng lập tức hiểu được chuyện gì đang xảy ra.
Đột nhiên sinh ra xúc động, muốn nói với cô rằng nếu cô không muốn lấy lương thực ở nhà thì sau này cũng không cần lấy.
Từ giờ trở đi, hai người sẽ ở cùng nhau, anh sẽ cung cấp đồ ăn, còn cô chỉ cần chịu trách nhiệm nấu nướng là được.
Dù sao cô cũng không ăn nhiều, cũng không thiếu mấy miếng của cô.
Nhưng nghĩ lại, sợ người phụ nữ này sẽ tưởng mình vừa ý cô, nếu hối hận không muốn ly hôn thì sẽ lập tức gặp nhiều phiền toái.
Thế nên anh mới há miệng lại mím lại thật chặt, kiên quyết từ bỏ ý định này.
Dù sao cùng lắm thì sau này sẽ lên huyện mua thêm đồ ăn về nhà sau.
Chỉ cần ở nhà không thiếu lương thực, chắc có thể cô sẽ không đến nhà bố mẹ đẻ đòi nữa.
Nghĩ đến đây, Chu Chính Đình vội vàng mang hai con gà rừng vừa mang vào nhà bỏ ra ngoài sân.
Quả nhiên, đôi mắt của Giang Thanh Nguyệt lập tức sáng lên khi cô nhìn thấy con gà rừng: "Do anh bắt được hết à?"
Giọng điệu đó đầy sự hoài nghi và kinh ngạc.
Chu Chính Đình cũng thấy hơi lâng lâng: "Ừ, buổi chiều tôi đã đi đến sau núi để bắt gà, tối nay ăn cái này đi."
Giang Thanh Nguyệt gật đầu: "Anh muốn ăn thế nào?"
Chu Chính Đình suy nghĩ một chút, người dân địa phương rất thích hầm nấm với gà rừng, anh đã từng ăn hai lần, cảm thấy khá ngon.
Anh trực tiếp gợi ý: “Gà hầm nấm, cô nấu được không?”
Giang Thanh Nguyệt cười gượng: "Được thì được, nhưng ở nhà không có nấm."
"Không sao, vậy đợi mai lên núi tìm nấm về làm sau."
"Tuyết rơi rồi, trên núi còn nấm không?"
Chu Chính Đình giật mình, giống như bản thân mới là người địa phương, “Đương nhiên là có, nấm đông* ở đây là nổi tiếng nhất, là loại nấm thích hợp nhất để làm món gà hầm.”
*Nấm đông: Tên khoa học của nấm đông là Pleurotus leucophylla hay còn gọi là nấm đông lạnh và nấm vàng, là loại nấm ăn được, là một trong số rất ít loại nấm ăn được không thể nuôi trồng nhân tạo. Nấm đông được sản xuất ở dãy núi Trường Bạch, và một số dãy núi khác. Nấm đông được trồng trong điều kiện tự nhiên, không gây ô nhiễm, là báu vật xanh hoàn toàn tự nhiên, thịt mềm, mịn, mềm, thơm ngon, có giá trị dinh dưỡng cực cao, chứa nhiều loại axit amin, vitamin, các dưỡng chất cần thiết cho cơ thể.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Chu Chính Đình cũng lập tức hiểu được chuyện gì đang xảy ra.
Đột nhiên sinh ra xúc động, muốn nói với cô rằng nếu cô không muốn lấy lương thực ở nhà thì sau này cũng không cần lấy.
Từ giờ trở đi, hai người sẽ ở cùng nhau, anh sẽ cung cấp đồ ăn, còn cô chỉ cần chịu trách nhiệm nấu nướng là được.
Dù sao cô cũng không ăn nhiều, cũng không thiếu mấy miếng của cô.
Nhưng nghĩ lại, sợ người phụ nữ này sẽ tưởng mình vừa ý cô, nếu hối hận không muốn ly hôn thì sẽ lập tức gặp nhiều phiền toái.
Thế nên anh mới há miệng lại mím lại thật chặt, kiên quyết từ bỏ ý định này.
Dù sao cùng lắm thì sau này sẽ lên huyện mua thêm đồ ăn về nhà sau.
Chỉ cần ở nhà không thiếu lương thực, chắc có thể cô sẽ không đến nhà bố mẹ đẻ đòi nữa.
Nghĩ đến đây, Chu Chính Đình vội vàng mang hai con gà rừng vừa mang vào nhà bỏ ra ngoài sân.
Quả nhiên, đôi mắt của Giang Thanh Nguyệt lập tức sáng lên khi cô nhìn thấy con gà rừng: "Do anh bắt được hết à?"
Giọng điệu đó đầy sự hoài nghi và kinh ngạc.
Chu Chính Đình cũng thấy hơi lâng lâng: "Ừ, buổi chiều tôi đã đi đến sau núi để bắt gà, tối nay ăn cái này đi."
Giang Thanh Nguyệt gật đầu: "Anh muốn ăn thế nào?"
Chu Chính Đình suy nghĩ một chút, người dân địa phương rất thích hầm nấm với gà rừng, anh đã từng ăn hai lần, cảm thấy khá ngon.
Anh trực tiếp gợi ý: “Gà hầm nấm, cô nấu được không?”
Giang Thanh Nguyệt cười gượng: "Được thì được, nhưng ở nhà không có nấm."
"Không sao, vậy đợi mai lên núi tìm nấm về làm sau."
"Tuyết rơi rồi, trên núi còn nấm không?"
Chu Chính Đình giật mình, giống như bản thân mới là người địa phương, “Đương nhiên là có, nấm đông* ở đây là nổi tiếng nhất, là loại nấm thích hợp nhất để làm món gà hầm.”
*Nấm đông: Tên khoa học của nấm đông là Pleurotus leucophylla hay còn gọi là nấm đông lạnh và nấm vàng, là loại nấm ăn được, là một trong số rất ít loại nấm ăn được không thể nuôi trồng nhân tạo. Nấm đông được sản xuất ở dãy núi Trường Bạch, và một số dãy núi khác. Nấm đông được trồng trong điều kiện tự nhiên, không gây ô nhiễm, là báu vật xanh hoàn toàn tự nhiên, thịt mềm, mịn, mềm, thơm ngon, có giá trị dinh dưỡng cực cao, chứa nhiều loại axit amin, vitamin, các dưỡng chất cần thiết cho cơ thể.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất