[Thập Niên 70] Quân Hôn Ngọt Mật, Mang Nhãi Con Nghiên Cứu Khoa Học

Chương 50: Bài Báo Đã Được Xuất Bản

Trước Sau
Thấy cô nhìn mình trong gương đã được hồi lâu, Chu Chính Đình không khỏi thúc giục cô: “Cô đến đó để nói chuyện viết bài, chứ không phải đi hẹn hò đâu.”

Giang Thanh Nguyệt khịt mũi không đồng ý, "Anh thì biết cái gì? Lần đầu gặp mặt phải để lại ấn tượng tốt cho người ta, để sau này hợp tác mới có thể thuận lợi."

“Tôi sợ nếu đến quá muộn thì trên máy kéo sẽ không còn chỗ trống nữa đâu đấy.”

Giang Thanh Nguyệt lập tức nhảy dựng lên, "Vậy chúng ta nhanh lên đi."

Khi hai người đến điểm hẹn ở cổng làng thì quả nhiên chỗ trên chiếc máy kéo đã gần đầy.

Những thanh niên có học thức vừa mới được cho nghỉ đều có dự định hôm nay sẽ lên huyện mua vé tàu, nhân tiện mua một số món đặc sản để mang về thành phố.

Thấy Chu Chính Đình tới, mấy thanh niên trí thức nhanh chóng chen vào: "Thanh niên tri thức Chu, nhanh lên, ở đây còn chỗ trống, anh mau lại đây chen vào đi."

Chu Chính Đình nhìn thoáng qua, cảm thấy hai người khó có thể ngồi xuống được chỗ đó.

Nên để Giang Thanh Nguyệt lên trước.

Còn mình ngồi ở phía bên ngoài.

Vì xe chật quá nên cả hai đành phải dựa sát vào nhau.

Cũng may mùa đông ăn mặc dày, áo bông kề sát áo bông, cũng không cảm thấy quá xấu hổ.

Không ngờ xe đột nhiên chuyển động, Giang Thanh Nguyệt còn chưa kịp ngồi vững nên đột nhiên loạng choạng lùi lại ra say, bị Chu Chính Đình nhanh tay kéo lại.



"Cảm ơn."

"Bám chặt vào, cẩn thận một chút."

Sự tương tác giữa hai người rõ ràng chỉ kéo dài trong chốc lát, nhưng lại bị một số nam thanh niên có học thức khác ở gần đó nhìn thấy rõ ràng.

"Thanh niên tri thức Chu, anh ôm chặt lấy vợ anh đi, lát nữa trên đường sẽ càng gập ghềnh hơn đấy."

"Đúng đúng, biết tình cảm của hai người tốt mà, không cần lo lắng chúng tôi sẽ xấu hổ đâu."

Đều là những người trẻ tuổi có tinh thần phấn chấn, mở miệng nói vài câu đùa cợt cũng không hại gì.

Chỉ là có mấy nữ thanh niên có học thức ngồi phía đối diện thấy không được thoải mái như vậy.

Đặc biệt là Phương Như Vân, nhìn thấy hai người dựa sát vào nhau như vậy, trong lòng cô ta càng cảm giác khó chịu.

Vì vậy khi nam thanh niên có học thức hỏi Chu Chính Đình có định đưa Giang Thanh Nguyệt về thành phố đón năm mới hay không.

Lập tức không nhịn được nhảy vào: “Gia đình anh Chu còn chưa biết chuyện hôn sự của hai người đâu, sao có thể đột nhiên dẫn về như thế này được, nếu dì biết chuyện nhất định sẽ tức giận đến mức dịp lễ tết cũng không thể ăn uống ngon miệng được."

Phương Như Vân vừa nói xong.

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau