Nghịch Lý

Chương 37: .2: Đạo Đức

Trước Sau
[Cô không nghĩ tới phản kháng sao?]

Tiếng sấm từ xa nặng nề vang đến, lang thang một mình trong đêm khuya, ánh sáng mạnh mẽ, thắp sáng lối vào tàu điện ngầm của những người đang trở về sau ca làm đêm, che khuất ánh đèn le lói dưới mưa. Một bức lại một bức hình ảnh được lật qua, một đôi tay ôm lấy chật vậy thiếu niên…

“Tôi thích cậu.”

Thiếu niên giật mình ngẩng đầu, sau một lúc chần chờ, theo sau chính là vẻ mặt không thể tin tưởng: “Chị gái?”

Cô cắn chặt môi, lấy hết can đảm, càng nhiều vài phần kiên định: “Không chỉ là tình chị em.”

“Chị… đang an ủi tôi sao?” Hắn vẫn còn kinh ngạc, ánh mắt dán chặt vào cô không chịu buông tha.

“Tôi vẫn luôn…vẫn luôn không muốn thừa nhận điều đó, tên khốn!” Tràn ngập nhu tình thông báo bị hắn hoài nghi làm cô tức giận, thuận tay túm chiếc gối bên cạnh nện xuống đầu cậu: “Tôi không muốn nói lại lần nữa đâu!”

Lăng Thanh Viễn đỡ lấy chiếc gối, cầm chiếc gối thò đầu ra từ phía sau: “Thật sự?”

Cô quay đầu đi: “Giả!”

Lăng Thanh Viễn nghĩ nghĩ rất khó hiểu hỏi: “Nhưng là chị vẫn không cho tôi…”

“Cậu không phải thật sự làm từ tinh trùng chứ?” Lăng Tư Nam bị nói đến đỏ bừng mặt: “Cho dù là tôi thích cậu, vì cái gì nhất định phải cùng cậu làm tình. Hơn nữa vì cái gì mỗi khi chúng ta ở bên nhau, cậu suốt ngày chỉ nghĩ đến làm tình?!”

“Bởi vì tôi thích chị!” Lăng Thanh Viễn không hề che giấu, hiên ngang lẫm liệt nói: “Thích một người liền tưởng cùng người đó làm tình, có cái gì không đúng sao?”

“Đàn ông không thích cũng sẽ tưởng…”

“Tôi mười sáu tuổi, đây là lần đầu tiên của tôi.” Lăng Thanh Viễn buông gối đầu: “Nếu tôi không thích mà cũng tưởng làm thì sớm đã có cơ hội.”

…Hiện tại trẻ con đều trưởng thành sớm như vậy sao? Lần này đến lượt cô không thể tin được.



Lăng Thanh Viễn dựa lại gần: “Tôi chỉ đối với mình chỉ có cảm giác, thật sự!”

“Bản chất của cậu đúng là tên biến thái!” Lăng Tư Nam không còn gì để nói: “Tỷ khống!”

“Tỷ không liền tỷ khống.” Lăng Thanh Viễn nâng cằm cô lên, đầu lưỡi hơi cuốn, làm càn xông vào khoang miệng của cô.

Lưỡi của hai người quấn quýt lấy nhau, dính dính nhớp nhớp trao đổi nước bọt, từ thị giác đến thính giác đều dâm mĩ đến cực điểm.

“Thật ngọt!” Lăng Thanh Viễn chống đầu nàng than thở, nhìn gương mặt đã hồng thành cà chua của cô hỏi: “Cho nên hiện tại tôi có thể không?”

Hắn không nghĩ tới Lăng Tư Nam sẽ lắc đầu.

“Vì sao?” Lăng Thanh Viễn nhíu mày: “Tôi thích chị, chị cũng thích tôi, vì sao vẫn không được?”

Lăng Tư Nam nhấp môi: “Tôi… Không có chuẩn bị sẵn sàng.”

“Hử?”

“...Chúng ta từ từ tới được không, muốn cùng chính em trai của mình là sự tình này…Tôi…Cho tôi chút thời gian…”

Lăng Thanh Viễn an tĩnh vài giây, sau đó quay đầu lại hỏi cô: “Từ từ tới như thế nào?” Hắn kéo tay cô lại đặt lên háng mình, vốn dĩ đã hơi suy tàn dương vật, bởi vì cái hôn vừa rồi lại ngẩng cao đầu: “Chị nói đi?”

“Tôi…” Vốn định nói là dùng tay, nhưng mấy lần trước đều bị Lăng Thanh Viễn từ chối, làm cô hiện tại muốn giúp hắn dùng miệng cũng không được. Suy nghĩ nửa ngày, Lăng Tư Nam sờ đầu của hắn, nhẹ giọng hỏi: “Giống lần trước được không?”

Lăng Thanh Viễn liếc cô.

“Chính là…Cậu…Cậu cắm vào đi…Ở cửa huyệt.” Lăng Tư Nam đỏ bừng mặt, căn bản nói không được, đối với cô mà nói đây chính là nhượng bộ lớn nhất. Rốt cuộc lúc trước suy nghĩ nhiều như vậy, đến khi đao thật kiếm thật vẫn là sợ hãi.



Đáy mắt Lăng Thanh Viễn xẹt qua chút đen tối, một lúc lâu sau chậm rãi nói: “Được!”

Điều này làm Lăng Tư Nam trong lòng nhay dựng, cô tưởng rằng hắn sẽ giận dỗi từ chối.

Kết quả không những không có, còn cúi người dán lại đây, thuận tiện đem quần áo của hai người cởi sạch.

“Chị chọn tư thế đi.” Hắn dựa lên, lòng bàn tay bao lấy ngực nhũ của thiếu nữ, cầm lấy hai luồng vú xoa bóp, càng bóp càng mềm. Chị gái chỉ là mâu thuẫn làm tình cùng hắn, dù vậy trừ cái này ra hắn đã có đủ phóng túng tự do: “Nếu không tôi sẽ dựa theo sự yêu thích của tôi.”

Yêu thích của hắn…Nghĩ đến việc bị đùa bỡn đến mất hồn, Lăng Tư Nam toàn thân rùng mình.

Cô không dám chậm trễ, quay lại vị trí ngồi trước đó, hai chân tách ra vòng lấy eo hắn, đem chính mình chôn ở cổ hắn. Tư thế như vậy nhìn không tới mặt sẽ không xấu hổ.

Lăng Thanh Viễn cười cười, tay xoa xoa hoa huyệt, sờ đến một mảnh ướt nhẹp.

Vừa rồi cởi quần lót quá nôn nóng không chú ý, phía dưới của Lăng Tư Nam đã hoàn toàn ướt đẫm.

“Chị gái, chị rất muốn tôi phải không?!”Cong cong khóe miệng, Lăng Thanh Viễn sờ nắn môi âm hộ kiều nôn của cô.

Thưa thớt lông tóc dính đầy dịch thể nhớp nháp, tất cả đều là dâm thủy phun ra.

Lăng Tư Nam ôm lấy cổ hắn, bởi vì hắn đụng vào mà co rúm lại: “Không được nói!”

“Nhưng tôi càng muốn nói!” Hắn vốn dĩ không phải là một người em trai đứng đắn, ngón tay ấn ở âm hộ, nghiêng đầu liếm lỗ tai cô: “Phía dưới của chị ướt đẫm, có phải rất muốn cùng tôi làm tình không?!”

Nói xong buông bàn tay ra, đổi lại hai tay bóp nắn hai hạt đậu đỏ, kéo trái kéo phải, ý xấu đùa giỡn.

“A…” Cực hạn sung sướng trong nháy mắt truyền khắp toàn thân, Lăng Tư Nam cong eo ôm chặt hắn, ngoài miệng lại nói khác: “Cút đi, Lăng thanh Viễn…”

Đầu ngón tay của hắn nhẹ nhàng véo, mẫn cảm âm đế của cô sưng to cứng ngắc, không thể chịu được khiêu khích. Thon dài ngón giữa cọ qua cọ lại dâm thủy dọc theo cửa âm đạo, kéo dài không dứt chất lỏng không chịu nổi dụ dỗ, gấp không chờ nổi từ âm đạo chảy ra.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau