Nghịch Lý

Chương 45: .2: Thiên Thần Và Ác Qủy

Trước Sau
Hai chiếc lưỡi quấn quýt lấy nhau, nước miếng hòa quyện, không ngừng mút mát.

Lăng Tư Nam không ngậm miệng lại được, nước bọt từ khóe miệng chảy ra, bị hắn liếm sạch.

Cô không biết hai người đã hôn bao lâu, chỉ biết cả người cô mềm nhũn dựa vào trong ngực hắn.

Lăng Thanh Viễn lùi về sau một chút, đôi môi mỏng ma sát với khóe môi cô, giọng nói khàn khàn: “Thè lưỡi ra.”

Cô mê man mở miệng, làm theo những gì hắn nói.

Đầu lưỡi mềm mại và ướt át vươn ra, như hai con cá bơi lượn quanh nhau, lưu luyến không dứt.

Ngay sau khi nụ hôn kết thúc, Lăng Tư Nam mở mắt ra, nhìn em trai mình đang gần trong gang tấc.

uỷ

Cầu thang yên tĩnh đến mức chỉ có tiếng hít thở của hai người.

“Tôi đã nhịn cả buổi sáng rồi.” Lăng Thanh Viễn đỡ vai cô, khẽ cụng trán vào trán cô: “Chị gái...”

Lăng Tư Nam nóng bừng mặt, hai tai cũng đỏ bừng.

“Ai cũng nói... Trong đầu cậu đều là tinh trùng.” Cô thấp giọng lẩm bẩm: “Chị gái cậu mà cậu cũng có thể muốn.”

“Bởi vì là chị gái nên mới muốn.” Lăng Thanh Viễn luồn tay vào trong váy cô: “Hơn nữa cũng đã biết mùi vị của nhau rồi.”

“Ưm..” Lăng Tư Nam bị hắn sờ khẽ hừ một tiếng: “Này.”

Đây là khu vực cầu thang thoát hiểm, cách căng tin trường học một cánh cửa, hơn nữa cửa còn chưa khóa.

“Sờ một chút.”Giọng nói của Lăng Thanh Viễn vừa nhẹ nhàng vừa ôn nhu: “Rốt cuộc thì lần đầu của tôi cũng đã trao cho chị, chị phải phụ trách.”

Sự chú ý của cô đều bị những lời này hấp dẫn: “Là ai cố tình gây sự trước?”

Bàn tay hắn nhẹ nhàng chạm vào quần lót của cô, còn cách một lớp vải mà đã thấy nó ướt rồi.



“Hả?” Mới chỉ hôn một cái?

Lăng Tư Nam không chịu nổi ánh mắt của hắn: “...Của cậu.”

Lăng Thanh Viễn vươn đầu lưỡi liếm lên cổ cô: “Tôi không hiểu, cái gì của tôi?”

Lăng Tư Nam không muốn nói.

“Chị gái, chị nói đi, là cái gì?” Hắn cười.

“...Tinh dịch của cậu! Hài lòng chưa?”

Gương mặt của Lăng Thanh Viễn ẩn giấu trong bóng tối, thế nên cô không nhìn thấy được nụ cười như có như không của hắn.

“Thế thì...” Một làn hơi thở nóng rực phả vào cổ Lăng Tư Nam, khiến lỗ chân lông của cô dựng đứng lên: “Bên trong đều là tinh dịch của em trai, thoải mái không?”

“Lăng Thanh Viễn!” Sao hắn có thể biến thái như thế được cơ chứ? Lăng Tư Nam cắn chặt răng, không muốn tiếp tục nói về vấn đề này.

Các ngón tay của Lăng Thanh Viễn vẫn nhẹ nhàng mơn trớn quần lót của cô: “Nếu chúng ta đã ở bên nhau rồi thì cứ thành thật với nhau đi.”

“Ai ở bên cậu? Khốn kiếp!” Cảm giác tê dại từ bên dưới truyền lên, cô ngửa đầu ra sau, cố mím chặt môi để không cho mình phát ra những tiếng kỳ quái.

Nhưng nơi đó thoải mái quá, hắn dùng sức rất nhẹ nhàng, đầu ngón tay ma sát với hột le của cô.

Điều này khiến Lăng Tư Nam nhớ đến khoái cảm hôm trước khi được em trai lấp đầy thân thể, bên dưới của cô càng thêm ướt.

“Không muốn ở bên nhau mà lại lên giường với nhau thì chẳng phải là lưu manh sao?” Hắn cũng không tức giận mà trêu chọc cô: “Chị có nghĩ đến chuyện đã từng làm tình với em trai ruột của mình không?” Giọng nói của hắn càng lúc càng trầm, khi Lăng Tư Nam ý thức được mọi chuyện thì đã phát hiện hai chân mình bị nâng lên.

Cô nhìn xuống dưới, Lăng Thanh Viễn đang quỳ một gối xuống, gương mặt đẹp trai vùi vào trong váy cô.

“Cậu... Cậu làm gì thế? Chị em ruột không thể kết hôn, cậu đừng lộn xộn nữa.” Lăng Tư Nam cắn môi, hai chân cô bị hắn trêu chọc đến phát run.

Lăng Thanh Viễn bật cười, nheo mắt nhìn cô: “Chị gái, khả năng liên tưởng của chị cũng thật phong phú.”

Một tay hắn ôm đùi cô, tay kia nhẹ nhàng kéo quần lót của cô ra.



“Không dám cho ngón tay vào, sợ chị đau.”

Giọng điệu của hắn vừa nhẹ nhàng vừa chậm rãi, hoàn toàn không nghe ra chủ nhân của giọng điệu đó đang làm chuyện dâm đãng.

Thế nhưng Lăng Tư Nam biết.

Cô cúi đầu xuống, hơi thở của hắn phả vào nơi đó của cô.

Lăng Tư Nam cảm nhận được rõ ràng quần lót của mình bị kéo xuống, hai chân bị ép dạng ra.

“Thanh Viễn, đừng làm như vậy... Đừng mà...”

Cô cảm nhận được hơi thở nóng bỏng của Lăng Thanh Viễn, hai chân cô không ngừng run rẩy.

“... Bẩn, đừng mà... A...”

Bị liếm.

Môi lưỡi ướt át chạm vào tiểu huyệt, giống như có một dòng điện chạy dọc thân thể cô, lông tơ toàn thân cô dựng đứng.

Lăng Tư Nam giữ đầu hắn lại, khó khăn ngửa cổ lên cao.

“Bẩn thì tôi liếm sạch cho chị.” Giọng hắn mơ hồ vang lên.

Lăng Thanh Viễn ngửa đầu lên, sau đó lại tiếp tục thè lưỡi liếm láp hột le của chị gái mình.

Lăng Tư Nam kẹp chặt chân không cho hắn tiếp tục nữa, nhưng Lăng Thanh Viễn không chịu buông tha cô. Cô không ngăn cản được, chỉ có thể rên rỉ liên tục.

“Đừng... Đừng liếm... Thanh Viễn... Lăng Thanh Viễn!”

Đầu lưỡi di chuyển không ngừng nghỉ, bắt đầu liếm dọc từ hột le vào sâu trong hai vách thịt mềm mại. Hắn nghe được tiếng rên rỉ đè nén của chị gái mình.

Cô muốn chạy trốn, nhưng lại bị hắn giữ chặt lấy mông, đẩy sát lại mặt mình.

Bờ mông cô căng lên, tiểu huyệt cũng vì sợ hãi mà càng thắt chặt lại.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau