Chương 470: Bóng tối trong tim
Trước khi những chuyện đó xảy ra, Kỷ Thần Hi vẫn luôn tự tin bản thân có tâm lý vững vàng đến mức nào. Nhưng khi mọi chuyện xảy ra rồi, cô mới nhận thức được, trên đời này không có gì là hoàn hảo tuyệt đối. Bất kỳ thứ gì đi nữa, đều sẽ tồn tại điểm yếu nhất định.
*Nước mắt hoàng tử Rupert có thể chịu được lực nén gần hai mươi tấn, có thể chống chịu lực đạn bắn ở cự ly gần, nhưng chóp đuôi lại dễ vỡ đến độ nếu dùng tay bẻ, không chỉ phần đuôi bị phá vỡ mà toàn bộ giọt thủy tinh cũng vỡ vụn thành bột mịn.
(*Nước mắt hoàng tử Rupert (hay có tên là nước mắt Hà Lan, nước mắt Batavia) là những hạt thủy tinh cường lực do con người tạo ra bằng phương pháp nhỏ từng giọt thủy tinh nóng chảy vào trong nước lạnh, gây nên hiện tượng thủy tinh bị hóa rắn tạo ra một giọt có hình nòng nọc, với đuôi dài và mảnh khảnh. Những giọt này có đặc trưng bên trong bởi các ứng suất dư rất cao, làm phát sinh các đặc điểm phản trực giác của con người. Chẳng hạn, chúng có khả năng chịu được một cú đập búa hoặc phát đạn bắn vào phía đầu mà không bị vỡ, đồng thời giọt sẽ bị vỡ ngay lập tức nếu phần đuôi bị hư hỏng nhẹ. Trong tự nhiên, ở môi trường dung nham núi lửa, các cấu trúc tương tự được tạo ra với những điều kiện nhất định và được gọi là những giọt nước mắt của Pele.*)
Những chuyện xảy ra sau đó, ngỡ như chẳng liên quan gì đến nhau, thế nhưng nó lại là một phần của chuỗi mắt xích ký ức của Kỷ Thần Hi.
Với những chuyện bất hạnh mà Mộ Nhược Vi trải qua như cuốn phim tua chậm trong mắt Kỷ Thần Hi, nó như tái diễn lại đoạn ký ức mà cô bị người ta cưỡng chế thay đổi.
Khoảng khắc Mộ Nhược Vi nhảy xuống vách núi ven biển, Kỷ Thần Hi lần nữa nhận một cú sốc tinh thần cực mạnh.
Cô không thể cứu được Mộ Nhược Vi cũng như không thể giải thoát bản thân khỏi cơn ác mộng dai dẳng suốt nghìn ngày. Đó cũng là lúc tâm trí cô muốn quên đi tất cả, để tự bảo vệ bản thân trước mọi tổn thương đã phải trải qua.
Thật may, vì cuối cùng cô đã gặp lại Tịch Cảnh Dương, ánh sáng duy nhất có thể cứu rỗi cô từ nơi bống tối vĩnh hằng.
Vào lúc này, Tịch Cảnh Dương đột nhiên vươn tay ra kéo lấy Kỷ Thần Hi rồi ôm chặt vào lòng, như muốn hoà tan cô vào trong cơ thể anh.
Đây không phải lần đầu anh ôm cô thế này, nhưng cảm xúc lại chẳng thể kiềm nén được.
Đó là lần thứ hai Kỷ Thần Hi khóc thảm đến như vậy, cô không thể nào dừng lại được vì luôn nghĩ bản thân có lỗi khi không bảo vệ được đứa bé chưa thành hình kia. Và đương nhiên lần đầu tiên vẫn là ngày cô biết tin Tịch Cảnh Dương và đứa bé đều đã mất.
Tịch Cảnh Dương cắn mạnh vào vai cô gái đến độ bật cả máu tươi. Tuy nhiên cơn đau rát đột ngột ập đến, lại thật sự có thể khiến Kỷ Thần Hi bình tĩnh lại đôi phần.
“Không phải lỗi của em, đều tại anh.” Tịch Cảnh Dương cúi mặt ôm càng lúc càng chặt, khàn giọng nói.
Đều tại anh không đủ kiên nhẫn đợi thêm, không đủ tin tưởng cô, không truy tìm tin tức của cô sớm hơn. Cũng do anh quá hèn nhát khi không dám trở lại R Quốc. Và quan trọng hơn hết, vào lúc cô cần anh nhất, anh lại không bên cạnh bảo vệ cô cùng với…đứa con không may mắn của họ. Suy cho cùng mọi thứ tồi tệ đến mức này, đều xuất phát điểm từ anh.
Kỷ Thần Hi cắn môi, cố nén cảm xúc bi thương hỏi:“Có phải Beliar đã nói hết với anh rồi đúng không?”
Tịch Cảnh Dương khẽ gật đầu đáp:“Ừm.”
Đêm đó trên sân thượng bệnh viện, sau khi nói chuyện thì hai người lao vào đánh nhau, mà đúng hơn là chỉ một mình Beliar ra tay đánh, còn Tịch Cảnh Dương hoàn toàn đứng yên chịu trận. Lúc ấy Kỷ Thần Hi còn nghĩ Tịch Cảnh Dương ngốc, chỉ vì quan hệ giữa cô và Beliar nên mới nhịn nhục đến như thế. Đến giờ thì cô mới hiểu, anh thật sự là vì cô, nhưng là vì biết được vào đêm dạ tiệc năm ấy đã xảy ra những chuyện gì.
Trong đêm ấy, vì quan hệ giữa cô và Sigrid Gwyneth có chút gay gắt, nên cô chỉ có thể âm thầm tham gia và đứng từ trên lầu quan sát.
Vào lúc nhìn thấy Tịch Cảnh Dương bị mấy kẻ của Giáo Viện gây khó dễ, cô đã suýt ra mặt cho bọn họ một bài học, cũng may là Kỷ Hàn Phi kịp thời ngăn cô lại.
Chuyện sau đó cô chỉ có thể đứng nhìn anh từ xa, vì cô không thể công khai xuất hiện trước mặt người khác. Dù nói rằng đêm tiệc ấy chỉ là những người của giới quý tộc tham gia, nhưng không ai đảm bảo không có tình báo của các tổ chức ngầm tham dự. Một khi để lộ thông tin thân phận thật của cô và Kỷ Hàn Phi, về sau nhất định sẽ không tránh khỏi những rắc rối phiền phức.
Nhưng có chuyện ngoài ý muốn lại xảy ra, Kỷ Thần Hi cũng không ngờ đến thứ mà cô dùng để giúp các chị em phụ nữ an toàn hơn khi đến các nơi như quán Bar, lại lần đầu được sử dụng cho bạn trai của mình. Một chiếc kính đặc biệt có khả năng nhận biết thứ thuốc đó.
…----------------…
*Nước mắt hoàng tử Rupert có thể chịu được lực nén gần hai mươi tấn, có thể chống chịu lực đạn bắn ở cự ly gần, nhưng chóp đuôi lại dễ vỡ đến độ nếu dùng tay bẻ, không chỉ phần đuôi bị phá vỡ mà toàn bộ giọt thủy tinh cũng vỡ vụn thành bột mịn.
(*Nước mắt hoàng tử Rupert (hay có tên là nước mắt Hà Lan, nước mắt Batavia) là những hạt thủy tinh cường lực do con người tạo ra bằng phương pháp nhỏ từng giọt thủy tinh nóng chảy vào trong nước lạnh, gây nên hiện tượng thủy tinh bị hóa rắn tạo ra một giọt có hình nòng nọc, với đuôi dài và mảnh khảnh. Những giọt này có đặc trưng bên trong bởi các ứng suất dư rất cao, làm phát sinh các đặc điểm phản trực giác của con người. Chẳng hạn, chúng có khả năng chịu được một cú đập búa hoặc phát đạn bắn vào phía đầu mà không bị vỡ, đồng thời giọt sẽ bị vỡ ngay lập tức nếu phần đuôi bị hư hỏng nhẹ. Trong tự nhiên, ở môi trường dung nham núi lửa, các cấu trúc tương tự được tạo ra với những điều kiện nhất định và được gọi là những giọt nước mắt của Pele.*)
Những chuyện xảy ra sau đó, ngỡ như chẳng liên quan gì đến nhau, thế nhưng nó lại là một phần của chuỗi mắt xích ký ức của Kỷ Thần Hi.
Với những chuyện bất hạnh mà Mộ Nhược Vi trải qua như cuốn phim tua chậm trong mắt Kỷ Thần Hi, nó như tái diễn lại đoạn ký ức mà cô bị người ta cưỡng chế thay đổi.
Khoảng khắc Mộ Nhược Vi nhảy xuống vách núi ven biển, Kỷ Thần Hi lần nữa nhận một cú sốc tinh thần cực mạnh.
Cô không thể cứu được Mộ Nhược Vi cũng như không thể giải thoát bản thân khỏi cơn ác mộng dai dẳng suốt nghìn ngày. Đó cũng là lúc tâm trí cô muốn quên đi tất cả, để tự bảo vệ bản thân trước mọi tổn thương đã phải trải qua.
Thật may, vì cuối cùng cô đã gặp lại Tịch Cảnh Dương, ánh sáng duy nhất có thể cứu rỗi cô từ nơi bống tối vĩnh hằng.
Vào lúc này, Tịch Cảnh Dương đột nhiên vươn tay ra kéo lấy Kỷ Thần Hi rồi ôm chặt vào lòng, như muốn hoà tan cô vào trong cơ thể anh.
Đây không phải lần đầu anh ôm cô thế này, nhưng cảm xúc lại chẳng thể kiềm nén được.
Đó là lần thứ hai Kỷ Thần Hi khóc thảm đến như vậy, cô không thể nào dừng lại được vì luôn nghĩ bản thân có lỗi khi không bảo vệ được đứa bé chưa thành hình kia. Và đương nhiên lần đầu tiên vẫn là ngày cô biết tin Tịch Cảnh Dương và đứa bé đều đã mất.
Tịch Cảnh Dương cắn mạnh vào vai cô gái đến độ bật cả máu tươi. Tuy nhiên cơn đau rát đột ngột ập đến, lại thật sự có thể khiến Kỷ Thần Hi bình tĩnh lại đôi phần.
“Không phải lỗi của em, đều tại anh.” Tịch Cảnh Dương cúi mặt ôm càng lúc càng chặt, khàn giọng nói.
Đều tại anh không đủ kiên nhẫn đợi thêm, không đủ tin tưởng cô, không truy tìm tin tức của cô sớm hơn. Cũng do anh quá hèn nhát khi không dám trở lại R Quốc. Và quan trọng hơn hết, vào lúc cô cần anh nhất, anh lại không bên cạnh bảo vệ cô cùng với…đứa con không may mắn của họ. Suy cho cùng mọi thứ tồi tệ đến mức này, đều xuất phát điểm từ anh.
Kỷ Thần Hi cắn môi, cố nén cảm xúc bi thương hỏi:“Có phải Beliar đã nói hết với anh rồi đúng không?”
Tịch Cảnh Dương khẽ gật đầu đáp:“Ừm.”
Đêm đó trên sân thượng bệnh viện, sau khi nói chuyện thì hai người lao vào đánh nhau, mà đúng hơn là chỉ một mình Beliar ra tay đánh, còn Tịch Cảnh Dương hoàn toàn đứng yên chịu trận. Lúc ấy Kỷ Thần Hi còn nghĩ Tịch Cảnh Dương ngốc, chỉ vì quan hệ giữa cô và Beliar nên mới nhịn nhục đến như thế. Đến giờ thì cô mới hiểu, anh thật sự là vì cô, nhưng là vì biết được vào đêm dạ tiệc năm ấy đã xảy ra những chuyện gì.
Trong đêm ấy, vì quan hệ giữa cô và Sigrid Gwyneth có chút gay gắt, nên cô chỉ có thể âm thầm tham gia và đứng từ trên lầu quan sát.
Vào lúc nhìn thấy Tịch Cảnh Dương bị mấy kẻ của Giáo Viện gây khó dễ, cô đã suýt ra mặt cho bọn họ một bài học, cũng may là Kỷ Hàn Phi kịp thời ngăn cô lại.
Chuyện sau đó cô chỉ có thể đứng nhìn anh từ xa, vì cô không thể công khai xuất hiện trước mặt người khác. Dù nói rằng đêm tiệc ấy chỉ là những người của giới quý tộc tham gia, nhưng không ai đảm bảo không có tình báo của các tổ chức ngầm tham dự. Một khi để lộ thông tin thân phận thật của cô và Kỷ Hàn Phi, về sau nhất định sẽ không tránh khỏi những rắc rối phiền phức.
Nhưng có chuyện ngoài ý muốn lại xảy ra, Kỷ Thần Hi cũng không ngờ đến thứ mà cô dùng để giúp các chị em phụ nữ an toàn hơn khi đến các nơi như quán Bar, lại lần đầu được sử dụng cho bạn trai của mình. Một chiếc kính đặc biệt có khả năng nhận biết thứ thuốc đó.
…----------------…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất