Tận Thế Tới Rồi, Đừng Mơ Bắt Nạt Được Ta

Chương 23:

Trước Sau
Nhân viên phục vụ vừa nhìn thấy, lập tức vui mừng ra mặt, chiếc đồng hồ này về cửa hàng, căn bản không ai hỏi đến.

Một mặt là vì vẻ ngoài quá cứng cáp, mặt khác là vì giá hơi đắt.

"Chị đợi một chút, em sẽ lấy cho chị xem ngay, cả Tô Thành chỉ có bên em có một chiếc như thế này."

Khi nhân viên phục vụ đặt chiếc đồng hồ nam này lên quầy, mặt Văn Bân lập tức biến sắc.

"Thẩm Tâm, cô còn mặt mũi mắng tôi, cô mua loại đồng hồ này để tặng cho gã đàn ông nào?"

"Cô còn bán cả nhà! Cô còn nói không phải để nuôi trai?"

Như ruồi nhặng vo ve đuổi mãi không đi, Văn Bân nói càng lớn tiếng, lập tức thu hút ánh mắt của những khách hàng xung quanh.

"Văn Bân, nhà là bố mẹ tôi bỏ tiền ra mua, viết tên tôi, chúng ta lại chưa kết hôn, anh dựa vào đâu mà nhắc đến? Tôi muốn bán thì bán!"

"Anh còn cặp kè với bạn thân của tôi, rốt cuộc ai mới là người đáng ghê tởm hơn?"

Thẩm Tâm không nhanh không chậm, như thể nữ chính của câu chuyện không phải cô vậy.

Những người xung quanh nghe xong đều hít một hơi thì thầm to nhỏ.

"Đến thời buổi này rồi, còn có gã đàn ông nào vì nhà mà làm ra chuyện ghê tởm như vậy à?"

"Ôi, cặp kè với bạn thân gì đó, là loại ghê tởm nhất!"

"Đúng vậy, nhìn cô chủ nhà kia kìa, trông rất chính trực, còn gã đàn ông này, chỉ biết nổi giận sồn sồn."



"Nhìn là biết ngay là loại đàn ông chỉ biết dựa hơi vợ, không chừng còn có một bà mẹ chồng độc địa nữa!"

Chúc mừng các bạn, đoán rất đúng.

Sắc mặt Văn Bân và Quách Vũ Du càng trở nên tệ hơn.

"Tâm Tâm, sao cậu có thể nói như vậy chứ! Không phải cậu nói bán nhà là vì cần tiền trả nợ gấp sao?"

"Nếu không phải cậu cần tiền thì tớ đâu có mua nhà của cậu!"

"Chiếc đồng hồ này nhìn là biết đắt lắm, cậu định tặng cho ai vậy? Đừng để bị lừa đấy!"

Quách Vũ Du tỏ vẻ lo lắng, hoàn toàn nhập vai hình tượng hoa sen trắng của mình.

Thẩm Tâm đứng dậy, trực tiếp đeo chiếc đồng hồ đen thẫm vào cổ tay trái.

Chiếc đồng hồ nam vốn cứng cáp, vậy mà lại vô cùng hài hòa.

Càng làm tôn lên vẻ sắc sảo, mạnh mẽ của Thẩm Tâm.

"Tôi không thể mua cho chính mình sao?"

"Tâm Tâm, cậu đừng cố tỏ ra mạnh mẽ nữa, từ nhỏ đến lớn cậu đều tiết kiệm từng đồng, sao lại nỡ mua thứ đắt tiền như vậy."

Quách Vũ Du mặt đầy vẻ lo lắng, quay sang nói với nhân viên phục vụ: "Ôi, anh mau cất chiếc đồng hồ đi, bạn tôi cô ấy sẽ không mua đâu..."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau