Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch !

Chương 69: Âm Dương Hợp Thần Chương !

Trước Sau
Editor: Kingofbattle

"Lĩnh ngộ cho tốt đi, bản tôn sẽ tiếp tục đi tuần tra vạn giới, ta hy vọng lần sau gặp lại ngươi thì sẽ có chút thành quả."

Sở Huyền mở miệng nói.

"Cung tiễn tiền bối!"

Nhậm Trường Hà cung kính vái chào.

Ấn ký định vị của Vạn Thiên kính đã được Sở Huyền đặt trên người Nhậm Trường Hà.

Hắn thấy Nhậm Trường Hà không có bất kỳ phản ứng nào, thì trong lòng thở phào nhẹ nhõm. Ấn kỳ định vị của Vạn Thiên kính, không ngờ ngay cả cường giả Thiên cảnh đỉnh phong cũng không phát hiện ra.

Không hổ danh là sản phẩm của hệ thống.

Hắn liền cắt ngang linh lực, một ngày chỉ được sử dụng Vạn Thiên kính ba lần, mình đã sử dụng hết.

"Ký chủ vượt cấp đào hố cho Nhậm Trường Hà, ban thưởng một bản [Âm Dương Hợp Thần Chương]."

Quả nhiên, lại kích hoạt hệ thống ban thưởng ngẫu nhiên.

Sở Huyền lại kiểm tra thông tin về Âm Dương Hợp Thần Chương.

"Nhìn lén âm dương đại đạo, sinh tử luân chuyển, nghịch chuyển tử khí thành sinh cơ, hóa sinh cơ làm tử khí..."

[Âm Dương Hợp Thần Chương] là một môn đại thuật liên quan tới âm dương đại đạo, đảo ngược tử khí thành sinh cơ, cũng có thể hóa sinh cơ thành tử khí.

Nếu như Nhậm Trường Hà tu luyện thuật này, không những có thể hóa giải nguy cơ trước mắt, mà cũng có thể đột phá bình cảnh, thậm chí nhìn lén được âm dương đại đạo.

Sở Huyền liền nhận lấy, cảm ngộ Âm Dương Hợp Thần chương đã xuất hiện trong đầu.

Sau khi lĩnh ngộ xong thì hắn chỉ biết cảm thán, âm dương đại đạo biến ảo khôn lường, sinh tử chuyển dời, một khi luyện thành thì thực lực siêu mạnh, đồng thời không dễ dàng chết đi.

Trong lúc hắn lừa gạt Nhậm Trường Hà, thật ra thì đã chuẩn bị phương pháp hóa giải tử khí.

Hắn trạch lâu như vậy, hệ thống đã ban thưởng rất nhiều bí thuật, trong đó cũng có bí thuật luyện hóa tử khí cho bản thân sử dụng.



Trước đó hắn còn định truyền lại một môn bí thuật loại này, gia tăng niềm tin trong lòng Nhậm Trường Hà, sau đó sẽ nghĩ cách để hắn tự nguyện tiếp nhận bị gieo Hồn ấn vào.

Nhưng bây giờ, đã có môn Âm Dương Hợp Thần Chương này, không cần phải mỏi mệt, thu nhận Nhậm Trường Hà chỉ là chuyện sớm muộn.

Điểm mấu chốt chính là, phải để hắn hoàn toàn tín phục mình, đồng thời không còn do dự, mở rộng tâm thần tự nguyện tiếp nhận hồn ấn.

Chuyện này cần phải trải qua một quá trình cùng với lý do phù hợp.

Chỉ cần gieo Hồn ấn, cho dù hắn phát hiện ra điểm không thích hợp, thì cũng không làm ra được cơm cháo gì.

Huống hồ, lấy sự huyền ảo của Chủng Hồn ấn, hắn cũng không có khả năng phát hiện được mánh khóe trong đó.

Vạn Thiên kính đã tiến vào trạng thái ngủ đông, hôm nay không thể sử dụng nữa, hơn nữa cũng không thể gấp gáp tìm tới Nhậm Trường Hà.

Nhất định phải cho hắn một chút thời gian, để hắn tự lĩnh ngộ.

Sở Huyền bắt đầu tu luyện Âm Dương Họp Thần Chương, trên người sinh cơ bừng bừng, đột nhiên trở thành âm u đầy tử khí, dọa cho Thiên Linh miêu dựng ngược lông nhảy ra xa.

Hám Thiên Kim bằng và Phệ Linh hoa đều hiếu kỳ mà tới gần.

Tử khí tràn ngập, khiến cho Sở Huyền giống như đã chết đi rất lâu.

Đột nhiên, tử khí nghịch chuyển biến thành sinh cơ bừng bừng.

Sinh tử luân chuyển!

Nghịch tử mà sinh, hóa sinh thành tử!

Sở Huyền vừa chờ đợi người có đại khí vận tìm tới cửa, vừa dùng Vạn Thiên kính kết nối tới các vực.

Bởi vì là kết nối ngẫu nhiên, liên tục mấy ngày cũng không tìm được người nào ra hồn.

Khi thì là một vùng hoang mạc, không thì là đại dương.

Có khi kết nối tới một đảo hoang, bên trên chẳng có gì cả.

Còn có một lần kết nối tới địa bàn của một đám yêu thú, tuy rằng chỉ là Yêu thú cấp thấp, chẳng qua thực lực mạnh nhất chỉ tới Hư cảnh, không có bất kỳ giá trị hay ý nghĩa nào.

Cũng không biết Nhậm Trường Hà lĩnh ngộ ra sao rồi, Sở Huyền đành đè nén suy nghĩ muốn theo dõi, lẳng lặng chờ tới thời cơ thích hợp rồi mới đi lừa gạt thêm.



Từ Nguyệt quốc, trong một hang động.

Lúc này tâm tình của Hồ Tuyền hơi bất an.

Cách đây không lâu, hắn bị một tên sứ giả của Tà Vương đình khiển trách một trận, cấp trên của hắn rất bất mãn với năng lực của hắn.

Thậm chí còn có suy nghĩ muốn thay đổi Giáo chủ Tà giáo ở Tử Nguyệt quốc.

Vẫn theo lệ cũ, sau khi Tà giáo bị thương nghiêm trọng, Vương đình sẽ phát một lượng tài nguyên nhất định, khôi phục lại Tà giáo, giúp cho nó ổn định lại.

Tuy nhiên, lần này cũng không phát tài nguyên cho hắn.

Cũng không phải là Tà Vương đình không phân bố tài nguyên để xây dựng lại Tà giáo, mà chính là không tin tưởng vào năng lực của hắn, cho nên mới không giao cho hắn.

Nếu chỉ như thế thì cũng thôi đi, thật ra chuyện khiến cho Hồ Tuyền cảm thấy bất an, là Côn Vũ đã tạo ra trào lưu mới cho giới Tà tu.

Tà Vương nổi giận tới mức điên cuồng.

Nghe nói, Tà Vương Đình đang điều tra động cơ cùa Côn Vũ.

Hắn vô cùng lo lắng sẽ tra tới trên đầu mình.

Cho dù không phải hắn xúi giục Côn Vũ, nhưng chuyện xảy ra trong khoảng thời gian hắn thuê Côn Vũ làm việc, không phải chỉ nói vài câu là có thể giải thích được.

Lấy tình trạng Tà Vương hiện giờ gần như muốn phát điên, thì thà giết nhầm còn hơn bò sót.

Thậm chí, vì bắt được cái gọi là kẻ đứng đằng sau, trước tiên sẽ không giết hắn mà là tra tấn.

Trong lòng Hồ Tuyền thấp thỏm bất an.

Cho dù chuyện hắn gặp Côn Vũ rất bí mật, không có người thứ ba biết được.

Nhưng trên đời này không có bức tường nào mà không có gió lọt qua, hắn luôn có cảm giác mọi chuyện sẽ không giấu được lâu.

Việc tu luyện cũng mém bị tẩu hỏa nhập ma!

Đều do Sở gia!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau