Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch !

Chương 161: Đinh Việt Lên Đường !

Trước Sau
Editor: Kingofbattle

Đương nhiên là Tà Vương Đình cùng Đế Quốc Đại Càn không cam lòng bị bỏ lại phía sau.

Tất cả lớn nhỏ, mấy chục cái thế lực tông môn, đều tụ họp xung quanh di tích cổ Bạch Thắng Sơn.

Cùng chờ đợi di tích cổ mở ra.

Cũng có xảy ra tranh chấp.

Vẫn lạc vài võ giả Hợp cảnh.

Hắc Nguyệt Lâu cũng lộ diện.

Đại sự bực này, làm sao có thể thiếu phần của bọn hắn ?

Sở Huyền quyết định nhúng một tay, rất có thể sẽ được hệ thống ban thưởng.

Dù sao cũng là thăm dò di tích cổ, trong lúc ngẫu nhiên có thể kích hoạt phần thưởng từ hệ thống.

Tuy là hắn không thể rời khỏi tiểu viện này, nhưng hắn có đồ đệ....

Đinh Việt, Chân cảnh cửu trọng, cho dù là bán Đế cũng phải xách dép cho hắn.

Thông Thiên Kiếm Quyết rất cường đại, vượt cấp giết địch dễ như ăn bánh.

Huống chi, Đinh Việt có thiên phú kiếm đạo cực hạn, phối hợp hoàn mỹ với Thông Thiên Kiếm Quyết, thực lực bạo tăng gấp mấy lần.

Vương Lạc chỉ có Chân cảnh tầng một, tạm thời sẽ không phái hắn ra ngoài.

Hơn nữa, hắn còn phải luyện chế đan dược Luyện Thể.

Còn có một nguyên nhân rất quan trọng, Đinh Việt là khí vận chi tử Nam Châu, bảo vật ở bên trong di tích cổ, còn không phải là đo ni đóng dày cho hắn sao ?

Là lúc để Đinh Việt chính thức quật khởi, là vũ đài để hắn toả sáng.

Bảo vật ở bên trong di tích này, đối với Sở Huyền chỉ là loại thường mà thôi, hắn còn không thèm để vào mắt.

Đinh Việt cũng bị ảnh hưởng từ hắn, chỉ sợ cũng không xem trọng những vật này.

Dù sao cũng là bảo vật, cho dù vứt cho Sở gia, cũng tốt hơn để người khác chiếm.

Sở Huyền gọi Đinh Việt ra ngoài.



"Bẩm, Sư tôn! "

Đinh Việt cung kính hành lễ.

Sở Huyền ném phần tin tức cho hắn, rồi nói: "Ngươi đọc qua một chút. "

Đinh Việt lướt sơ qua một lượt, hai mắt liền phát sáng, đã động tâm.

Từ lúc bị nữ nhân kia huỷ hôn, sau đó ở Cửu Kiếm Sơn gặp biết bao nhục nhã, cuối cùng còn bị đá đít, nỗi xấu hổ cùng khuất nhục đã gặm nhắm trái tim của hắn.

Thuỷ chung vẫn không phát tiết ra được.

Hắn cố gắng tu luyện, không ngừng gia tăng thực lực, không phải là muốn quay lại trả thù sao ?

Khiến cho những người lúc trước xem thường hắn phải hối hận.

Khoảng cách bị trục xuất, đã trôi qua bao lâu?

Hiện tại hắn đã là Chân cảnh đỉnh phong, cảm ngộ kiếm đạo cực cao, cũng không nói điêu, chỉ sợ toàn bộ Cửu Kiếm Sơn, không có ai đánh lại hắn.

Trừ phi là cường giả Đế Cảnh ra tay.

Cửu Kiếm Sơn nổi tiếng trên phương diện kiếm đạo, chính là tông môn kiếm đạo đệ nhất Nam Châu, mà hắn chỉ là kẻ bị Cửu Kiếm Sơn vứt bỏ, nhưng lại dùng kiếm đạo, đánh bại Cửu Kiếm Sơn.

Nghĩ tới đã thấy kích động rồi.

Hắn vẫn luôn chờ đợi cơ hội này.

Hiện tại, thời cơ đã tới.

Di tích cổ Bạch Thắng Sơn hiện thế, tất cả thế lực lớn Nam Châu đều tham dự, phàm là cường giả nởi danh ở Nam Châu, đều xuất hiện.

Đinh Việt hắn, muốn trước mặt tất cả thế lực Nam Châu, vã mặt Cửu Kiếm Sơn.

Cửa thứ hai vô thượng kiếm đạo, Đinh Việt đã gần như vượt qua.

Là thời điểm, kiểm tra kiếm đạo của bản thân.

"Sư tôn, đệ tử sẽ tiến vào di tích cổ Bạch Thắng Sơn! "

Đinh Việt cung kính nói ra.

"Tốt, ngươi cứ đi đi, dùng thực lực của ngươi, đã có thể xưng bá tại Nam châu. "

Sở Huyền bèn gật đầu.



Hắn dừng lại một chút, lại nói: "Người tu kiếm phải kiên cường bất khuất, ngươi từng bị vứt bỏ, cũng đã đến lúc dương danh lập vạn, lấy lại tôn nghiêm thuộc về mình. "

"Tất cả thế lực lớn ở Nam Châu, chắc chắn sẽ hạn chế số người tiến vào di tích này, ngươi cũng là tán tu, đương nhiên sẽ bị ngăn trở bên ngoài. "

"Hết thảy ngăn cản, đứng trước thực thực tuyệt đối, đều là gà đất chó kiểng, vi sư sẽ không giúp ngươi, tất cả đều phải dựa vào chính ngươi để vào Bạch Thắng Sơn. "

Thứ mà Sở Huyền muốn, chính là Đinh Việt có thể thi triển thần uy tại Bạch Thắng Sơn, quét ngang bốn phía.

Thân là đồ đệ của hắn, phải biết dương danh lập vạn, uy chấn tứ phương, chứng tỏ là hắn dạy dỗ rất tốt, có thể kích hoạt hệ thống ban thưởng hay không?

Tỷ lệ rất cao.

"Vâng, sư tôn! "

Đinh Việt kích động không thôi.

Sở Huyền lại dặn dò: "Tất cả bảo vật bên trong Bạch Thắng Sơn, có thể là ngươi không coi trọng, nhưng cũng không thể để kẻ khác chiếm lợi ích được, gặp được thì cứ tranh giành, ngươi cứ tuỳ hoàn cảnh mà hành sự. "

"Sư tôn cứ yên tâm, chỉ cần đệ tử trông thấy, ai cũng đừng hòng cướp được. "

Đinh Việt Trịnh trịnh trọng nói.

"Ngươi đi đi. "

Sở Huyền phất tay đuổi người.

"Vâng, sư tôn! "

Trước khi Đinh Việt rời khỏi đây, lại chạy vào trong tiểu thế giới, tìm Vương Lạc lấy thêm đan dược.

Dù sao, hắn cũng phải chuẩn bị trước, có thể gặp phải tình cảnh chiến đấu rất ác liệt.

Tự nhiên muốn lấy một ít đan dược chữa thương, hoặc khôi phục linh lực.

Trong tiểu thế giới có rất nhiều thiên tài địa bảo, Vương Lạc lại tinh thông luyện đan, dù hắn chỉ có tu vi Chân cảnh, nhưng đã luyện chế ra đan dược đế phẩm.

Sau khi moi móc được một mớ đan dược từ Vương lạc, Đinh Việt thu thần kiếm vào trong cơ thể, bắt đầu tiến về Bạch Thắng Sơn.

Thần kiếm mà Sở Huyền tặng, Đinh Việt đã luyện hoá thành công, dung nhập vào trong cơ thể, nhưng muốn sử dụng cũng không dễ vì thực lực của hắn quá thấp.

Thần kiếm rốt cuộc cũng là thần kiếm, nó có năng lực tự động hộ chủ, thời khắc mấu chốt, cũng có thể dựa vào thần kiếm, phát huy ra thực lực cường đại.

Đây là át chủ bài của hắn.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau