Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch !
Chương 196: Ngươi Nhất Định Phải Chết!
Editor: Kingofbattle
Võ ý gia thân, là một loại ý chí võ đạo thuần túy, câu thông với pháp tắc, một loại lực lượng đặc biệt giống như Vực.
Nếu như dung hợp với Vực chi lực, thực lực sẽ tăng lên gấp bội.
Đáng tiếc, võ ý gia thân của Bạch Thiếu Không, cũng không phải do hắn tự lĩnh ngộ, mà là do nội tình của Bạch Thắng Sơn, gia trì trên người của hắn.
Thời gian hắn ngủ say đã quá lâu, luôn ở trạng thái dung hợp võ ý gia thân, hiện tại xem như đã thành công.
Nếu không có gì bất ngờ, hắn thuộc phe Tần Doanh, là người ứng tuyển tranh đoạt khí vận chí bảo.
Sở Huyền cũng không lo lắng Đinh Việt gặp nguy hiểm, cho dù thực lực Bạch Thiếu Không có mạnh hơn nữa, thì Đinh Việt cũng có thể chống đỡ.
Vẫn chưa sử dụng lực lượng thần kiếm trong cơ thể đâu.
Huống hồ, thân là đệ tử Sở Huyền, hắn đã sớm học xong phương pháp chạy trốn, nếu đánh không lại thì chạy, cũng không có vấn đề gì.
Dù sao Bạch Thiếu Không cũng không phải là Đế Cảnh chính thức, cho dù hắn có là Đế Cảnh tầng một, dùng nội tình của Đinh Việt, chỉ cần trả một cái giá đắt, vẫn có thể chạy thoát.
Từ lúc Đinh Việt tu luyện đến nay, thực lực tăng quá nhanh, thiếu khuyết một tí ma luyện, vừa vặn có thể mượn Bạch Thiếu Không mài dũa tâm tính của hắn.
Bên trong Bạch Thắng Sơn.
Lúc này, ánh mắt của mọi người đều nhìn về Đinh Việt.
Từ khi Đinh Việt một đường xuất hiện, đã đoạt hết danh tiếng, dưới sự vây công của bán Đế, mạnh mẽ chém chết một người.
Hơn nữa còn chém cả đế hồn.
Trước khi Bạch Thiếu Không lộ diện, không hề nghi ngờ, hắn là người mạnh nhất.
Liễu Bình Phong cùng lão giả Cửu Kiếm Sơn, liếc nhìn nhau, trong lòng đã có tính toán, một khi có cơ hội, nhất định sẽ ra tay trừ khử tai hoạ ngầm Đinh Việt này.
Ánh mắt Đinh Việt ngưng trọng, đây là lần đầu hắn cảm nhận được áp lực.
Bạch Thiếu Không rất mạnh.
Còn mạnh hơn so với hắn, nhưng Đinh Việt lại không sợ chút nào, vừa vặn có thể mượn người này ma luyện mình một chút.
Chân chính kiểm tra kiếm đạo của mình, thậm chí có thể đột phá bình chướng trong chiến đấu.
Oanh!
Bạch Thiếu Không đánh ra một quyền, quyền này giống như sóng biển dâng trào, chiến ý mãnh liệt cũng nghiền ép lao tới.
Trên người Đinh Việt cũng xuất ra Kiếm Ý, sự cường đại của Khung Thiên Kiếm Thể, giờ khắc này đã bộc phát toàn bộ.
Hóa thành Kiếm Ý trường hà chuyển động, kết hợp với kiếm quang, đón lấy một quyền của đối phương.
Một kiếm lại một kiếm!
Ánh mắt Đinh Việt rất cứng rắn, liên tục chém ra một kiếm lại một kiếm.
Kiếm Ý mãnh liệt, đang không ngừng ngưng tụ, dường như muốn hoá thành một thanh trường kiếm thật sự.
"Kiếm Ý Hoá Hình? Khó trách ngươi dám cuồng vọng! "
Trong mắt Bạch Thiếu Không lộ ra vẻ hung ác, mỗi một bước đều đánh ra một quyền, liên tục không dứt.
Quyền này vừa đỡ được, quyền sau đã tới, kiếm quang của Đinh Việt không ngừng bị đánh tan, hắn lui về sau liên tục.
Thông thường phải chém ra ba tới bốn kiếm, mới có thể ngăn cản được một quyền của Bạch Thiếu Không.
Mà từ lúc Bạch Thiếu Không không ngừng xuất quyền, Đinh Việt cảm nhận được áp lực mãnh liệt, thậm chí hai tay đã run rẩy.
Kiếm Ý mãnh liệt, cũng bị rung động, dường như lúc nào cũng có thể vỡ nát.
Rốt cuộc thì tu vi của hắn cũng kém đối phương.
Một đám cường giả, quan sát trận chiến này, sắc mặt mọi người đều lộ vẻ ngưng trọng.
Nhất là cường giả bán Đế ở đây, tâm tình lại càng thêm phức tạp.
Bọn hắn đã là bán Đế, chỉ cần pháp tắc thiên địa Nam Châu được khôi phục, có thể thuận lợi đột phá đến Đế Cảnh.
Hầu như có thể xem là cực hạn dưới Đế Cảnh, nhưng mà khi đối mặt với Bạch Thiếu Không cùng Đinh Việt, thực lực lại kém quá xa.
Bạch Thiếu Không thì đã tới cực hạn dưới Đế Cảnh, hầu như có thể ngang ngửa với Đế Cảnh tầng một.
Nhưng mà Đinh Việt, chỉ mới là Chân cảnh tầng chín.
Có lẽ còn chưa tu luyện tới cực hạn.
Nhưng thực lực đã vượt xa bọn hắn.
Đây là do chênh lệch về thiên phú sao?
Bạch Thiếu Không liên tục xuất quyền, vẫn thong thả ung dung, tựa hồ vẫn chưa dùng hết sức.
Trái lại Đinh Việt đang lui về sau, Kiếm Ý mãnh liệt, đã có dấu hiệu sắp vỡ.
Thắng bại đã định.
Ầm ầm!
Dưới cơn mưa quyền đầu, bỗng nhiên Kiếm Ý trường hà của Đinh Việt tan vỡ, quyền đầu đã không còn bị ngăn cản, trực tiếp đánh lên người Đinh Việt.
Phốc!
Đinh Việt phun máu bay như diều đứt dây.
"Ngươi có thể tiếp hai mươi quyền của ta, đủ để kiêu ngạo ! "
Bạch Thiếu Không lạnh lùng nói ra một câu.
Hắn cũng không có ý định dừng tay, lại đánh ra một quyền.
Quyền này vừa ra, đã truyền tới âm thanh như sấm rền, có thể thấy được không trung xuất hiện từng vòng gợn sóng.
Quyền đầu đã hoá hình, giống như một ngọn núi lớn, nghiền ép về phía Đinh Việt.
Hai tay Đinh Việt nắm chặt kiếm, mai tóc bay tán loạn, giờ khắc này, khí thế toàn thân đã đạt đến trạng thái đỉnh phong.
Trên thân kiếm đã ngưng tụ Kiếm Ý.
"Chỉ là một phế vật kéo dài hơi tàn từ thượng cổ, Đinh Việt ta rất khinh bỉ. "
"Ta là người có thể đồ Thần, làm sao có thể thua ngươi ! "
Trong mắt Bạch Thiếu Không đã lộ ra sát ý, hắn hận nhất là kẻ nào dám nói hắn là người kéo dài hơi tàn để sống sót!
"Ngươi nhất định phải chết! "
Bạch Thiếu Không tràn ngập sát cơ, một bước tiến lên, đưa tay trảo về hư không, bắt một quyền kia trở lại.
Ngay sau đó, lại xuất ra một quyền.
"Bạch Thắng Thần Quyền! "
Võ ý gia thân, là một loại ý chí võ đạo thuần túy, câu thông với pháp tắc, một loại lực lượng đặc biệt giống như Vực.
Nếu như dung hợp với Vực chi lực, thực lực sẽ tăng lên gấp bội.
Đáng tiếc, võ ý gia thân của Bạch Thiếu Không, cũng không phải do hắn tự lĩnh ngộ, mà là do nội tình của Bạch Thắng Sơn, gia trì trên người của hắn.
Thời gian hắn ngủ say đã quá lâu, luôn ở trạng thái dung hợp võ ý gia thân, hiện tại xem như đã thành công.
Nếu không có gì bất ngờ, hắn thuộc phe Tần Doanh, là người ứng tuyển tranh đoạt khí vận chí bảo.
Sở Huyền cũng không lo lắng Đinh Việt gặp nguy hiểm, cho dù thực lực Bạch Thiếu Không có mạnh hơn nữa, thì Đinh Việt cũng có thể chống đỡ.
Vẫn chưa sử dụng lực lượng thần kiếm trong cơ thể đâu.
Huống hồ, thân là đệ tử Sở Huyền, hắn đã sớm học xong phương pháp chạy trốn, nếu đánh không lại thì chạy, cũng không có vấn đề gì.
Dù sao Bạch Thiếu Không cũng không phải là Đế Cảnh chính thức, cho dù hắn có là Đế Cảnh tầng một, dùng nội tình của Đinh Việt, chỉ cần trả một cái giá đắt, vẫn có thể chạy thoát.
Từ lúc Đinh Việt tu luyện đến nay, thực lực tăng quá nhanh, thiếu khuyết một tí ma luyện, vừa vặn có thể mượn Bạch Thiếu Không mài dũa tâm tính của hắn.
Bên trong Bạch Thắng Sơn.
Lúc này, ánh mắt của mọi người đều nhìn về Đinh Việt.
Từ khi Đinh Việt một đường xuất hiện, đã đoạt hết danh tiếng, dưới sự vây công của bán Đế, mạnh mẽ chém chết một người.
Hơn nữa còn chém cả đế hồn.
Trước khi Bạch Thiếu Không lộ diện, không hề nghi ngờ, hắn là người mạnh nhất.
Liễu Bình Phong cùng lão giả Cửu Kiếm Sơn, liếc nhìn nhau, trong lòng đã có tính toán, một khi có cơ hội, nhất định sẽ ra tay trừ khử tai hoạ ngầm Đinh Việt này.
Ánh mắt Đinh Việt ngưng trọng, đây là lần đầu hắn cảm nhận được áp lực.
Bạch Thiếu Không rất mạnh.
Còn mạnh hơn so với hắn, nhưng Đinh Việt lại không sợ chút nào, vừa vặn có thể mượn người này ma luyện mình một chút.
Chân chính kiểm tra kiếm đạo của mình, thậm chí có thể đột phá bình chướng trong chiến đấu.
Oanh!
Bạch Thiếu Không đánh ra một quyền, quyền này giống như sóng biển dâng trào, chiến ý mãnh liệt cũng nghiền ép lao tới.
Trên người Đinh Việt cũng xuất ra Kiếm Ý, sự cường đại của Khung Thiên Kiếm Thể, giờ khắc này đã bộc phát toàn bộ.
Hóa thành Kiếm Ý trường hà chuyển động, kết hợp với kiếm quang, đón lấy một quyền của đối phương.
Một kiếm lại một kiếm!
Ánh mắt Đinh Việt rất cứng rắn, liên tục chém ra một kiếm lại một kiếm.
Kiếm Ý mãnh liệt, đang không ngừng ngưng tụ, dường như muốn hoá thành một thanh trường kiếm thật sự.
"Kiếm Ý Hoá Hình? Khó trách ngươi dám cuồng vọng! "
Trong mắt Bạch Thiếu Không lộ ra vẻ hung ác, mỗi một bước đều đánh ra một quyền, liên tục không dứt.
Quyền này vừa đỡ được, quyền sau đã tới, kiếm quang của Đinh Việt không ngừng bị đánh tan, hắn lui về sau liên tục.
Thông thường phải chém ra ba tới bốn kiếm, mới có thể ngăn cản được một quyền của Bạch Thiếu Không.
Mà từ lúc Bạch Thiếu Không không ngừng xuất quyền, Đinh Việt cảm nhận được áp lực mãnh liệt, thậm chí hai tay đã run rẩy.
Kiếm Ý mãnh liệt, cũng bị rung động, dường như lúc nào cũng có thể vỡ nát.
Rốt cuộc thì tu vi của hắn cũng kém đối phương.
Một đám cường giả, quan sát trận chiến này, sắc mặt mọi người đều lộ vẻ ngưng trọng.
Nhất là cường giả bán Đế ở đây, tâm tình lại càng thêm phức tạp.
Bọn hắn đã là bán Đế, chỉ cần pháp tắc thiên địa Nam Châu được khôi phục, có thể thuận lợi đột phá đến Đế Cảnh.
Hầu như có thể xem là cực hạn dưới Đế Cảnh, nhưng mà khi đối mặt với Bạch Thiếu Không cùng Đinh Việt, thực lực lại kém quá xa.
Bạch Thiếu Không thì đã tới cực hạn dưới Đế Cảnh, hầu như có thể ngang ngửa với Đế Cảnh tầng một.
Nhưng mà Đinh Việt, chỉ mới là Chân cảnh tầng chín.
Có lẽ còn chưa tu luyện tới cực hạn.
Nhưng thực lực đã vượt xa bọn hắn.
Đây là do chênh lệch về thiên phú sao?
Bạch Thiếu Không liên tục xuất quyền, vẫn thong thả ung dung, tựa hồ vẫn chưa dùng hết sức.
Trái lại Đinh Việt đang lui về sau, Kiếm Ý mãnh liệt, đã có dấu hiệu sắp vỡ.
Thắng bại đã định.
Ầm ầm!
Dưới cơn mưa quyền đầu, bỗng nhiên Kiếm Ý trường hà của Đinh Việt tan vỡ, quyền đầu đã không còn bị ngăn cản, trực tiếp đánh lên người Đinh Việt.
Phốc!
Đinh Việt phun máu bay như diều đứt dây.
"Ngươi có thể tiếp hai mươi quyền của ta, đủ để kiêu ngạo ! "
Bạch Thiếu Không lạnh lùng nói ra một câu.
Hắn cũng không có ý định dừng tay, lại đánh ra một quyền.
Quyền này vừa ra, đã truyền tới âm thanh như sấm rền, có thể thấy được không trung xuất hiện từng vòng gợn sóng.
Quyền đầu đã hoá hình, giống như một ngọn núi lớn, nghiền ép về phía Đinh Việt.
Hai tay Đinh Việt nắm chặt kiếm, mai tóc bay tán loạn, giờ khắc này, khí thế toàn thân đã đạt đến trạng thái đỉnh phong.
Trên thân kiếm đã ngưng tụ Kiếm Ý.
"Chỉ là một phế vật kéo dài hơi tàn từ thượng cổ, Đinh Việt ta rất khinh bỉ. "
"Ta là người có thể đồ Thần, làm sao có thể thua ngươi ! "
Trong mắt Bạch Thiếu Không đã lộ ra sát ý, hắn hận nhất là kẻ nào dám nói hắn là người kéo dài hơi tàn để sống sót!
"Ngươi nhất định phải chết! "
Bạch Thiếu Không tràn ngập sát cơ, một bước tiến lên, đưa tay trảo về hư không, bắt một quyền kia trở lại.
Ngay sau đó, lại xuất ra một quyền.
"Bạch Thắng Thần Quyền! "
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất