Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch !
Chương 210: Bố Trí Bí Cảnh Cơ Duyên !
Editor: Kingofbattle
Sở Huyền cũng đã cân nhắc đến vấn đề, lỡ như người tiến vào trong Bí Cảnh là nữ tử, chắc chắn sẽ coi thường yêu cầu, tiếp tục đọc tiếp.
Nếu như không xem tiếp, bỏ lỡ công pháp, chỉ có thể xem là chưa đủ may mắn.
Đã chuẩn bị xong bí tịch, kế tiếp Sở Huyền sẽ chuẩn bị vũ khí.
Trước hết, nhất định phải là thần binh.
Ngay cả thần binh cũng không có, thì còn gọi gì là đại cơ duyên.
Phải là vũ khí kết hợp với Tịch Tà Tiên Kinh.
Tú Hoa Châm!
Mỗi một cây Tú Hoa Châm, đều được đính một sợi chỉ, tổng cộng chín ngàn cây, được tính là một bộ.
Tu vi càng cao, thì càng có thể điều khiển càng nhiều Tú Hoa Châm.
Một bộ Tú Hoa Châm này, có cấp bậc thiên binh.
Về phần thần binh, thì lưu lại hai thanh đoản kiếm tinh xảo.
Ngoại trừ thiên binh, Sở Huyền có để thêm một bộ Tú Hoa Châm cấp bậc đế binh(bộ thứ 2 có cấp bậc nhỏ hơn), cùng với một thanh đoản kiếm nhỏ.
Vũ khí đã chuẩn bị xong xuôi, kế tiếp là các loại đan dược.
Đầu tiên, là đan dược dùng để chữa thương.
Dù sao, người có đại khí vận tiến vào Bí Cảnh, rất có thể sẽ bị kẻ thủ truy sát trọng thương.
Bởi vậy, đan dược chữa thương là thứ không thể thiếu.
Ít nhất cũng có phẩm cấp đế đan.
Vương Lạc đã luyện chế ra khá nhiều, Sở Huyền trực tiếp chôm lấy vài bình, trong đây cũng có đan dược chữa thương, còn có cả đan dược chữa trị thần hồn bị tổn thương.
Ngay cả thần hồn bị tổn thưỡng cũng có thể trị dứt điểm, thì chữa trị ý chí tinh thần bị thương là chuyện rất đơn giản.
Còn chuẩn bị sẵn một lọ đan dược chữa trị hao tổn căn cơ.
Cũng chuẩn bị sẵn ba lọ đan dược nâng cao thiên phú tư chất.
Cộng thêm một vài thiên tài địa bảo quý hiếm.
Sở Huyền kiểm tra lại một lượt, xác định không thiếu thứ gì, liền nhét tất cả đồ vật vào bên trong Bí Cảnh cơ duyên.
Dùng tay nâng Bí Cảnh cơ duyên lên, Sở Huyền ngẩng đầu liếc nhìn bốn phía, tự hỏi lòng nên bố trí ở phương hướng nào ?
Về phần nơi bố trí bí cảnh, Sở Huyền đã quyết định, sẽ bố trí tại khu vực biên giới giữa Nam Châu và những Châu khác.
Nơi đó là một dãy núi rộng lớn, hơn nữa còn có các loại cấm chế, cùng kết giới ngăn trở.
Theo pháp tắc thiên địa ở Nam Châu dần khôi phục, nó sẽ lưu thông cùng những Châu khác, hơn nữa những kẻ đắc tội với kẻ thủ, bị người truy sát, thông thường đều tìm những dãy núi hoang vu để lẩn trốn.
"Nên đặt ở biên giới tiếp xúc với Đông châu. "
Sở Huyền đã có quyết định.
Hắn vung tay lên, Bí Cảnh cơ duyên phóng thẳng lên không, biến mất ở cuối chân trời.
Sau khi kích hoạt Bí Cảnh cơ duyên, nó sẽ theo suy nghĩ của Sở Huyền, đặt tại chỗ tương ứng.
Cũng không cần Sở Huyền tự mình di chuyển, hay nhờ người khác tới nơi bố trí.
Đây là một ngọn núi lớn tiếp giáp với Đông châu, nơi đây tồn tại vô số cấm chế, rất nguy hiểm, yêu thú di chuyển thành bầy.
Càng đi vào chỗ sâu, thì càng nguy hiểm, có rất nhiều cấm chế.
Thậm chí tồn tại yêu thú Đế cấp.
Hơn nữa, ở chỗ này, linh khí rất hỗn loạn, tràn ngập đủ loại nguy hiểm, thậm chí còn bị kết giới thượng cổ ngăn cản.
Bởi vì nơi đây nguy hiểm trùng trùng, nếu muốn đi xuyên qua dãy núi lớn để tiến về những Châu khác, hầu như cầm chắc cái chết, mới khiến cho vô số cường giả bán Đế ở Nam Châu, chỉ có thể chờ đợi thọ nguyên cạn hết mà chết già.
Con đường có thể an toàn rời khỏi Nam Châu, được ẩn giấu rất bí mật, nhưng cũng tồn tại nguy hiểm nhất định.
Nên biết rằng, phương pháp an toàn rời khỏi Nam Châu, chính là thông qua Hắc Nguyệt Lâu, ủy thác Hắc Nguyệt Lâu hộ tống rời khỏi Nam Châu.
Hắc Nguyệt Lâu có một thông đạo rời khỏi Nam Châu, tương đối an toàn.
Nhưng mà, giá uỷ thác quá đắt, những người có thể chi trả, cho tới hiện tại chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay.
Một khi rời khỏi Nam Châu, thì rất khó quay về, cho dù muốn trở về, cũng có độ khó tương tự, những người có tu vi Đế Cảnh trở lên bị hạn chế tiến vào Nam Châu.
Bởi vậy, tình huống ở bên ngoài châu ra sao, trừ một số thế lực lớn có truyền thừa từ xa xưa, thì những thế gia hay cường giả còn lại, đều mù tịt không biết gì.
Bởi vì vùng núi ở biên giới Nam Châu rất đặc thù, cho nên thu hút rất nhiều người đến đây thám hiểm, tìm kiếm cơ duyên.
Nhất là những võ giả đắc tội với nhiều thế lực lớn, càng bị ép phải tiến vào vùng núi này, né tránh truy sát.
Thời gian càng dài, ở biên giới vùng núi này, dần dần xuất hiện một ít tổ chức, bảo hộ võ giả chạy tới đây lánh nạn.
Phía chân trời có một luồng sáng bay vụt đến.
Ngay lập tức đã tới dãy núi lớn tiếp giáp với biên giới Đông châu.
Luồng sáng vừa hạ xuống.
Ầm ầm!
Một tòa cung điện cổ xưa, phát ra ánh sáng chói mắt.
Sau khi chạm đất, liền mất tích.
Đây là một chỗ sâu trong núi lớn, tiếp cận với Đông châu.
Tồn tại cấm chế cùng kết giới được lưu lại từ thời thượng cổ, nhưng mà lại không thể ngăn cản toà cung điện này rơi xuống.
Ngoại trừ một ít yêu thú, nhìn thấy toà cung điện này, thì cũng không có ai phát hiện ra.
Cũng có yêu thú tới đây dò xét, nhưng lại không tìm được gì.
Sau khi Sở Huyền bố trí toà Bí Cảnh cơ duyên, cũng chỉ có thể chờ đợi, khi nào có người mang đại khí vận, tìm kiếm được toà Bí Cảnh này.
Sở Huyền cũng đã cân nhắc đến vấn đề, lỡ như người tiến vào trong Bí Cảnh là nữ tử, chắc chắn sẽ coi thường yêu cầu, tiếp tục đọc tiếp.
Nếu như không xem tiếp, bỏ lỡ công pháp, chỉ có thể xem là chưa đủ may mắn.
Đã chuẩn bị xong bí tịch, kế tiếp Sở Huyền sẽ chuẩn bị vũ khí.
Trước hết, nhất định phải là thần binh.
Ngay cả thần binh cũng không có, thì còn gọi gì là đại cơ duyên.
Phải là vũ khí kết hợp với Tịch Tà Tiên Kinh.
Tú Hoa Châm!
Mỗi một cây Tú Hoa Châm, đều được đính một sợi chỉ, tổng cộng chín ngàn cây, được tính là một bộ.
Tu vi càng cao, thì càng có thể điều khiển càng nhiều Tú Hoa Châm.
Một bộ Tú Hoa Châm này, có cấp bậc thiên binh.
Về phần thần binh, thì lưu lại hai thanh đoản kiếm tinh xảo.
Ngoại trừ thiên binh, Sở Huyền có để thêm một bộ Tú Hoa Châm cấp bậc đế binh(bộ thứ 2 có cấp bậc nhỏ hơn), cùng với một thanh đoản kiếm nhỏ.
Vũ khí đã chuẩn bị xong xuôi, kế tiếp là các loại đan dược.
Đầu tiên, là đan dược dùng để chữa thương.
Dù sao, người có đại khí vận tiến vào Bí Cảnh, rất có thể sẽ bị kẻ thủ truy sát trọng thương.
Bởi vậy, đan dược chữa thương là thứ không thể thiếu.
Ít nhất cũng có phẩm cấp đế đan.
Vương Lạc đã luyện chế ra khá nhiều, Sở Huyền trực tiếp chôm lấy vài bình, trong đây cũng có đan dược chữa thương, còn có cả đan dược chữa trị thần hồn bị tổn thương.
Ngay cả thần hồn bị tổn thưỡng cũng có thể trị dứt điểm, thì chữa trị ý chí tinh thần bị thương là chuyện rất đơn giản.
Còn chuẩn bị sẵn một lọ đan dược chữa trị hao tổn căn cơ.
Cũng chuẩn bị sẵn ba lọ đan dược nâng cao thiên phú tư chất.
Cộng thêm một vài thiên tài địa bảo quý hiếm.
Sở Huyền kiểm tra lại một lượt, xác định không thiếu thứ gì, liền nhét tất cả đồ vật vào bên trong Bí Cảnh cơ duyên.
Dùng tay nâng Bí Cảnh cơ duyên lên, Sở Huyền ngẩng đầu liếc nhìn bốn phía, tự hỏi lòng nên bố trí ở phương hướng nào ?
Về phần nơi bố trí bí cảnh, Sở Huyền đã quyết định, sẽ bố trí tại khu vực biên giới giữa Nam Châu và những Châu khác.
Nơi đó là một dãy núi rộng lớn, hơn nữa còn có các loại cấm chế, cùng kết giới ngăn trở.
Theo pháp tắc thiên địa ở Nam Châu dần khôi phục, nó sẽ lưu thông cùng những Châu khác, hơn nữa những kẻ đắc tội với kẻ thủ, bị người truy sát, thông thường đều tìm những dãy núi hoang vu để lẩn trốn.
"Nên đặt ở biên giới tiếp xúc với Đông châu. "
Sở Huyền đã có quyết định.
Hắn vung tay lên, Bí Cảnh cơ duyên phóng thẳng lên không, biến mất ở cuối chân trời.
Sau khi kích hoạt Bí Cảnh cơ duyên, nó sẽ theo suy nghĩ của Sở Huyền, đặt tại chỗ tương ứng.
Cũng không cần Sở Huyền tự mình di chuyển, hay nhờ người khác tới nơi bố trí.
Đây là một ngọn núi lớn tiếp giáp với Đông châu, nơi đây tồn tại vô số cấm chế, rất nguy hiểm, yêu thú di chuyển thành bầy.
Càng đi vào chỗ sâu, thì càng nguy hiểm, có rất nhiều cấm chế.
Thậm chí tồn tại yêu thú Đế cấp.
Hơn nữa, ở chỗ này, linh khí rất hỗn loạn, tràn ngập đủ loại nguy hiểm, thậm chí còn bị kết giới thượng cổ ngăn cản.
Bởi vì nơi đây nguy hiểm trùng trùng, nếu muốn đi xuyên qua dãy núi lớn để tiến về những Châu khác, hầu như cầm chắc cái chết, mới khiến cho vô số cường giả bán Đế ở Nam Châu, chỉ có thể chờ đợi thọ nguyên cạn hết mà chết già.
Con đường có thể an toàn rời khỏi Nam Châu, được ẩn giấu rất bí mật, nhưng cũng tồn tại nguy hiểm nhất định.
Nên biết rằng, phương pháp an toàn rời khỏi Nam Châu, chính là thông qua Hắc Nguyệt Lâu, ủy thác Hắc Nguyệt Lâu hộ tống rời khỏi Nam Châu.
Hắc Nguyệt Lâu có một thông đạo rời khỏi Nam Châu, tương đối an toàn.
Nhưng mà, giá uỷ thác quá đắt, những người có thể chi trả, cho tới hiện tại chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay.
Một khi rời khỏi Nam Châu, thì rất khó quay về, cho dù muốn trở về, cũng có độ khó tương tự, những người có tu vi Đế Cảnh trở lên bị hạn chế tiến vào Nam Châu.
Bởi vậy, tình huống ở bên ngoài châu ra sao, trừ một số thế lực lớn có truyền thừa từ xa xưa, thì những thế gia hay cường giả còn lại, đều mù tịt không biết gì.
Bởi vì vùng núi ở biên giới Nam Châu rất đặc thù, cho nên thu hút rất nhiều người đến đây thám hiểm, tìm kiếm cơ duyên.
Nhất là những võ giả đắc tội với nhiều thế lực lớn, càng bị ép phải tiến vào vùng núi này, né tránh truy sát.
Thời gian càng dài, ở biên giới vùng núi này, dần dần xuất hiện một ít tổ chức, bảo hộ võ giả chạy tới đây lánh nạn.
Phía chân trời có một luồng sáng bay vụt đến.
Ngay lập tức đã tới dãy núi lớn tiếp giáp với biên giới Đông châu.
Luồng sáng vừa hạ xuống.
Ầm ầm!
Một tòa cung điện cổ xưa, phát ra ánh sáng chói mắt.
Sau khi chạm đất, liền mất tích.
Đây là một chỗ sâu trong núi lớn, tiếp cận với Đông châu.
Tồn tại cấm chế cùng kết giới được lưu lại từ thời thượng cổ, nhưng mà lại không thể ngăn cản toà cung điện này rơi xuống.
Ngoại trừ một ít yêu thú, nhìn thấy toà cung điện này, thì cũng không có ai phát hiện ra.
Cũng có yêu thú tới đây dò xét, nhưng lại không tìm được gì.
Sau khi Sở Huyền bố trí toà Bí Cảnh cơ duyên, cũng chỉ có thể chờ đợi, khi nào có người mang đại khí vận, tìm kiếm được toà Bí Cảnh này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất