Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch !
Chương 211: Nghiệp Quật !
Editor: Kingofbattle
Tu vi của hắn đã gần chạm tới Thiên Cảnh, thời gian tiếp theo, Sở Huyền ra sức tu luyện, thỉnh thoảng cũng chỉ điểm cho Ma Loạn Thiên.
Cũng không biết có phải là ảo giác hay không, hắn cảm giác Ma Loạn Thiên có vài chỗ không đúng, rõ ràng là một hoà thượng bạch y, không dính bụi trần, khí chất phi phàm.
Nhưng trên người lại mang theo một ít ma tính.
Hơn nữa, trong miệng còn niệm kinh phật, có lẩm bẩm vài câu mà Sở Huyền đã lừa gạt hắn, thỉnh thoảng lộ ra dáng vẻ như ngộ ra được gì đó.
Cũng không biết, rốt cuộc là hắn đã ngộ ra điều gì.
Hiện tại, Ma Loạn Thiên cũng không có đi truyền bá phật pháp, mà hắn dốc lòng tu luyện, lĩnh ngộ phật pháp, tu luyện thần thông.
Sở Huyền đối với hành động của hắn cũng không có ý kiến.
Dù sao, thì thực lực Ma Loạn Thiên vẫn còn yếu.
Đợi khi nào hắn đạt tới Chân cảnh tầng chín, sẽ đi ra ngoài rèn luyện, tích lũy nội tình, gia tăng cảm ngộ, tích lũy đột phá Đế Cảnh.
"Hòa thượng này không đúng lắm..., chẳng lẽ hắn đã nghĩ lệch những lời mình nói? "
Trong lòng Sở Huyền tự nhủ.
Xem ra bộ dạng hiện tại của Ma Loạn Thiên, chỉ sợ đã lầm đường lạc lối, có lẽ lúc trước mình không nên chém gió để lừa gạt hắn.
Hắn lại nhớ tới Đinh Việt, tuy là hắn đã không còn cực đoan, nhưng tư tưởng vẫn có chút sai lệch.
Hắn sợ bị đánh, không dám dùng Tô Tiên Nhi để luyện tâm cảnh, nâng cao cảnh giới kiếm đạo.
Ngược lại hắn lại khắc một pho tượng, đặt ở gần mình, thỉnh thoảng trong miệng lại lẩm bẩm: "Xem nữ nhân là nữ nhân, xem nữ nhân không phải nữ nhân, xem nữ nhân vẫn là nữ nhân......Ta đã hiểu một chút! "
Sở Huyền rất buồn phiền, tên đệ tử này đã vô phương cứu chữa, lúc trước có lẽ không tên lừa hắn ác như vậy.
Chuyện làm cho hắn chán nản nhất, chính là Vương Lạc cũng bị Đinh Việt dạy hư.
Chính là có một lần, Đinh Việt lại nảy ra một ý tưởng, nhờ Vương Lạc luyện chế cho hắn một viên huyễn đan, sau khi nuốt vào, sẽ gặp vô số huyễn cảnh, dùng thứ này để ma luyện tâm cảnh, tìm kiếm cơ hội đột phá cửa thứ ba.
Đợi đến lúc tác dụng của đan dược không còn, sắc mặt hắn lộ ra vẻ ảo não, lại nói:
"Vậy mà trong huyễn cảnh lại xuất hiện nữ nhân, quả nhiên tâm cảnh của mình vẫn chưa vững chắc! "
Vương Lạc cũng chịu ảnh hưởng, thế mà cũng nuốt huyễn đan, cố gắng luyện đan trong ảo giác, nâng cao tâm cảnh của mình.
Ý muốn đạt tới cảnh giới, trong lòng không nữ nhân, luyện đan như thần.
Kết quả, hắn lại luyện đan thất bại.
Hơn nữa, chỉ là luyện một lò Đế đan mà trước đó rất thành thạo.
Vì thế, hắn đã cho ra một kết luận, nguyên nhân là trong huyễn cảnh của mình xuất hiện mỹ sắc.
Nếu như trong huyễn cảnh của mình, tất cả chỉ là luyện đan, thì làm sao có thể thất bại?
Vì vậy, hai vị đệ tử này, mỗi ngày đều ăn huyễn đan, tiến vào trong huyễn cảnh, ý đồ đột phá tâm cảnh.
Sở Huyền rất tức giận, con bà nó, hai tên khốn kiếp các ngươi còn trẻ đầy nhiệt huyết, lâm vào trong huyễn cảnh, nếu không xuất hiện mỹ nữ, đó mới là chuyện bất thường.
Trừ phi tự thiến mình!
Được rồi, cứ để cho bọn hắn tự hành hạ lẫn nhau.
Sở Huyền chẳng muốn quản nữa, âm thầm cảnh tỉnh bản thân, sau này thu đồ đệ, không nên tẩy não bọn chúng!
"Sư tôn, đệ tử có một vấn đề thắc mắc! "
Sau một khoảng thời gian dùng huyễn đan rèn luyện, Đinh Việt cùng Vương Lạc lại tìm tới Sở Huyền, Sắc mặt giống như đưa tang.
"Có vấn đề gì? "
Sở Huyền bó tay rồi.
Con bà nó, đây là bị nghiệp quật hay sao?
"Sư tôn, mỗi lần đệ tử tiến vào huyễn cảnh, đều thấy nữ nhân, làm thế nào để phá tan huyễn cảnh này? "
Đinh Việt ngưng trọng nói ra.
"Sư tôn, đệ tử cũng thế. "
Vương Lạc liền hùa theo.
"Đây là do tâm lý của các ngươi vặn vẹo, quá cố chấp nên tạo thành. "
Sở Huyền chỉ có thể tiếp tục lừa gạt.
"Có cũng như không, không cũng như có, chính là thực giả lẫn lộn, tất cả chỉ do bản thân các ngươi, cố chấp phân biệt thực giả, làm sao có thể thông suốt? làm sao có thể chuyên tâm, tu đại đạo? "
Hai người Đinh Việt cùng Vương Lạc, im lặng suy nghĩ.
Sau một lúc, Đinh Việt đột nhiên nói: "Đa tạ sư tôn, đệ tử đã hiểu. "
Vương Lạc cũng nói: "Đa tạ sư tôn, đệ tử đã hiểu. "
Cơ mặt Sở Huyền giật giật, cũng không biết, rốt cuộc hai thằng ôn này hiểu cái gì.
Đinh Việt cùng Vương Lạc, lại quay về tiểu thế giới tu luyện, sau đó ăn huyễn đan, vậy mà không còn bị huyễn cảnh quấy rầy.
Vương Lạc cũng nuốt huyễn đan, nhưng lại không bị ảnh hưởng, thậm chí còn tiến bộ.
Sở Huyền khẽ gật đầu, rốt cuộc cũng an lòng.
Thời gian trôi qua rất nhanh, khoảng cách kỳ hạn mười năm, càng ngày càng gần.
Trong lúc đó, Sở Vân đã trở về mấy lần, luyện chế ra một ít đan dược nâng cao tư chất cho Sở Bình Phàm, kết quả cũng không cần nói.
Đối với Sở Bình Phàm, thiên phú của hắn nằm trên phương diện cực đạo.
Đây là một loại thiên phú rất đặc biệt, vô cùng hiếm thấy.
Sở Vân có chút thất vọng, cảm thấy có lẽ vẫn chưa đủ…, bởi vậy lại tiếp tục tìm kiếm thiên tài địa bảo, thuận tiện có thể rèn luyện, tích lũy nội tình.
Mục tiêu của nàng, là đột phá bán Đế.
Dù sao thì điều kiện ở Nam Châu không thể đột phá Đế Cảnh, chỉ có thể đột phá bán Đế.
Nàng vẫn còn trẻ, cũng không phải vô vọng với Đế Cảnh, cho nên Sở Vân cũng không sốt ruột.
Sở Huyền cũng không trợ giúp Sở Vân đột phá Đế Cảnh, tích lũy của nàng vẫn chưa đủ, cho nên vẫn chưa thể đột phá.
Ma Loạn Thiên đã đột phá Chân cảnh tầng chín, bắt đầu du ngoạn Ma vực.
Tu vi của hắn đã gần chạm tới Thiên Cảnh, thời gian tiếp theo, Sở Huyền ra sức tu luyện, thỉnh thoảng cũng chỉ điểm cho Ma Loạn Thiên.
Cũng không biết có phải là ảo giác hay không, hắn cảm giác Ma Loạn Thiên có vài chỗ không đúng, rõ ràng là một hoà thượng bạch y, không dính bụi trần, khí chất phi phàm.
Nhưng trên người lại mang theo một ít ma tính.
Hơn nữa, trong miệng còn niệm kinh phật, có lẩm bẩm vài câu mà Sở Huyền đã lừa gạt hắn, thỉnh thoảng lộ ra dáng vẻ như ngộ ra được gì đó.
Cũng không biết, rốt cuộc là hắn đã ngộ ra điều gì.
Hiện tại, Ma Loạn Thiên cũng không có đi truyền bá phật pháp, mà hắn dốc lòng tu luyện, lĩnh ngộ phật pháp, tu luyện thần thông.
Sở Huyền đối với hành động của hắn cũng không có ý kiến.
Dù sao, thì thực lực Ma Loạn Thiên vẫn còn yếu.
Đợi khi nào hắn đạt tới Chân cảnh tầng chín, sẽ đi ra ngoài rèn luyện, tích lũy nội tình, gia tăng cảm ngộ, tích lũy đột phá Đế Cảnh.
"Hòa thượng này không đúng lắm..., chẳng lẽ hắn đã nghĩ lệch những lời mình nói? "
Trong lòng Sở Huyền tự nhủ.
Xem ra bộ dạng hiện tại của Ma Loạn Thiên, chỉ sợ đã lầm đường lạc lối, có lẽ lúc trước mình không nên chém gió để lừa gạt hắn.
Hắn lại nhớ tới Đinh Việt, tuy là hắn đã không còn cực đoan, nhưng tư tưởng vẫn có chút sai lệch.
Hắn sợ bị đánh, không dám dùng Tô Tiên Nhi để luyện tâm cảnh, nâng cao cảnh giới kiếm đạo.
Ngược lại hắn lại khắc một pho tượng, đặt ở gần mình, thỉnh thoảng trong miệng lại lẩm bẩm: "Xem nữ nhân là nữ nhân, xem nữ nhân không phải nữ nhân, xem nữ nhân vẫn là nữ nhân......Ta đã hiểu một chút! "
Sở Huyền rất buồn phiền, tên đệ tử này đã vô phương cứu chữa, lúc trước có lẽ không tên lừa hắn ác như vậy.
Chuyện làm cho hắn chán nản nhất, chính là Vương Lạc cũng bị Đinh Việt dạy hư.
Chính là có một lần, Đinh Việt lại nảy ra một ý tưởng, nhờ Vương Lạc luyện chế cho hắn một viên huyễn đan, sau khi nuốt vào, sẽ gặp vô số huyễn cảnh, dùng thứ này để ma luyện tâm cảnh, tìm kiếm cơ hội đột phá cửa thứ ba.
Đợi đến lúc tác dụng của đan dược không còn, sắc mặt hắn lộ ra vẻ ảo não, lại nói:
"Vậy mà trong huyễn cảnh lại xuất hiện nữ nhân, quả nhiên tâm cảnh của mình vẫn chưa vững chắc! "
Vương Lạc cũng chịu ảnh hưởng, thế mà cũng nuốt huyễn đan, cố gắng luyện đan trong ảo giác, nâng cao tâm cảnh của mình.
Ý muốn đạt tới cảnh giới, trong lòng không nữ nhân, luyện đan như thần.
Kết quả, hắn lại luyện đan thất bại.
Hơn nữa, chỉ là luyện một lò Đế đan mà trước đó rất thành thạo.
Vì thế, hắn đã cho ra một kết luận, nguyên nhân là trong huyễn cảnh của mình xuất hiện mỹ sắc.
Nếu như trong huyễn cảnh của mình, tất cả chỉ là luyện đan, thì làm sao có thể thất bại?
Vì vậy, hai vị đệ tử này, mỗi ngày đều ăn huyễn đan, tiến vào trong huyễn cảnh, ý đồ đột phá tâm cảnh.
Sở Huyền rất tức giận, con bà nó, hai tên khốn kiếp các ngươi còn trẻ đầy nhiệt huyết, lâm vào trong huyễn cảnh, nếu không xuất hiện mỹ nữ, đó mới là chuyện bất thường.
Trừ phi tự thiến mình!
Được rồi, cứ để cho bọn hắn tự hành hạ lẫn nhau.
Sở Huyền chẳng muốn quản nữa, âm thầm cảnh tỉnh bản thân, sau này thu đồ đệ, không nên tẩy não bọn chúng!
"Sư tôn, đệ tử có một vấn đề thắc mắc! "
Sau một khoảng thời gian dùng huyễn đan rèn luyện, Đinh Việt cùng Vương Lạc lại tìm tới Sở Huyền, Sắc mặt giống như đưa tang.
"Có vấn đề gì? "
Sở Huyền bó tay rồi.
Con bà nó, đây là bị nghiệp quật hay sao?
"Sư tôn, mỗi lần đệ tử tiến vào huyễn cảnh, đều thấy nữ nhân, làm thế nào để phá tan huyễn cảnh này? "
Đinh Việt ngưng trọng nói ra.
"Sư tôn, đệ tử cũng thế. "
Vương Lạc liền hùa theo.
"Đây là do tâm lý của các ngươi vặn vẹo, quá cố chấp nên tạo thành. "
Sở Huyền chỉ có thể tiếp tục lừa gạt.
"Có cũng như không, không cũng như có, chính là thực giả lẫn lộn, tất cả chỉ do bản thân các ngươi, cố chấp phân biệt thực giả, làm sao có thể thông suốt? làm sao có thể chuyên tâm, tu đại đạo? "
Hai người Đinh Việt cùng Vương Lạc, im lặng suy nghĩ.
Sau một lúc, Đinh Việt đột nhiên nói: "Đa tạ sư tôn, đệ tử đã hiểu. "
Vương Lạc cũng nói: "Đa tạ sư tôn, đệ tử đã hiểu. "
Cơ mặt Sở Huyền giật giật, cũng không biết, rốt cuộc hai thằng ôn này hiểu cái gì.
Đinh Việt cùng Vương Lạc, lại quay về tiểu thế giới tu luyện, sau đó ăn huyễn đan, vậy mà không còn bị huyễn cảnh quấy rầy.
Vương Lạc cũng nuốt huyễn đan, nhưng lại không bị ảnh hưởng, thậm chí còn tiến bộ.
Sở Huyền khẽ gật đầu, rốt cuộc cũng an lòng.
Thời gian trôi qua rất nhanh, khoảng cách kỳ hạn mười năm, càng ngày càng gần.
Trong lúc đó, Sở Vân đã trở về mấy lần, luyện chế ra một ít đan dược nâng cao tư chất cho Sở Bình Phàm, kết quả cũng không cần nói.
Đối với Sở Bình Phàm, thiên phú của hắn nằm trên phương diện cực đạo.
Đây là một loại thiên phú rất đặc biệt, vô cùng hiếm thấy.
Sở Vân có chút thất vọng, cảm thấy có lẽ vẫn chưa đủ…, bởi vậy lại tiếp tục tìm kiếm thiên tài địa bảo, thuận tiện có thể rèn luyện, tích lũy nội tình.
Mục tiêu của nàng, là đột phá bán Đế.
Dù sao thì điều kiện ở Nam Châu không thể đột phá Đế Cảnh, chỉ có thể đột phá bán Đế.
Nàng vẫn còn trẻ, cũng không phải vô vọng với Đế Cảnh, cho nên Sở Vân cũng không sốt ruột.
Sở Huyền cũng không trợ giúp Sở Vân đột phá Đế Cảnh, tích lũy của nàng vẫn chưa đủ, cho nên vẫn chưa thể đột phá.
Ma Loạn Thiên đã đột phá Chân cảnh tầng chín, bắt đầu du ngoạn Ma vực.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất