Tình Đơn Phương Của Tôi

Chương 16

Trước Sau
Từ những ngày sau đó, chiều nào cô cũng phải lên trường để tập múa nhưng cũng may mà có Như - cô bạn thân của Phương Anh.

Mà từ lúc cô lên trường múa thì ngày nào Minh cũng đòi đi theo lí do là cậu lên trường đá bóng. Ừ thì lí do qúa hợp lý, cậu đá bóng là chuyện thường mà. Mỗi lần giải lao cô đều cùng với Như xuống căn tin mua nước, rồi lại ngồi nói chuyện cùng với mấy cậu bạn cũng vừa đá bóng xong.

Hôm nay, cũng như mọi khi, nhưng có một chuyện là trên đường xuống căn tin bị đàn anh hôm trước chặn đường, Như hơi sợ anh ta nên cô đưa tay đỡ cô nàng về phía sau lưng mình, nhìn bạn mình như vậy cô trừng mắt nhìn anh ta

“ TRÁNH ĐƯỜNG”

Từ đâu, đằng sau anh ta còn thêm hai tên nữa, giọng mỉa mai nói

“ ôi cô bé, em chả biết điều gì hết, lão đại anh thích em mà em nỡ quát sao!”

Cô lùi lại giữ khoảng cách, từ đây tới căn tin còn dài lắm mà chỗ cô đang đứng là chỗ bồn rửa tay bên dãy nhà C, cô trấn an mình rồi dùng ánh mắt nhìn từ trên xuống dưới anh ta đánh giá anh ta rồi nói

“ ai dô, nhìn sơ là thấy là thấy anh chả phải người tốt lành gì rồi”

Cô định đi tiếp thì bị hai tên kia cản lại,

“ ấyyy, đi đâu vậy đã nói xong đâu”

Cô khinh ra mặt, nhìn ba người bọn họ một hồi suy nghĩ chiến lược dụ bọn họ ra chỗ khác để dễ giải quyết, cô nhìn ra phía cổng trường nói

“ ra ngoài công trường nói chuyện!”

Cô biết chỉ có dương đông kích tây mới hạ được bọn họ

“được thôi bé. Bé thích thì anh chiều!”



Ba người bọn họ vừa quay lưng đi thì cô lập tức quay người ra sau nói với Như:

“lát nữa cậu chạy tới căn tin nói với Minh chuyện đang xảy ra nhé! Tớ đi theo bọn họ!!”

“ nhưng mà Phương Anh! cậu có sao không?”

“ Yên tâm, tớ không sao nếu cậu nói với Minh sớm!”

Cô quay lưng đi ra công. Cũng may ngày trước mẹ cô thấy cô không cao lắm nên cho đi học võ xem có cải thiện không nhưng nhìn thì cũng có cao một hai phân và cái quan trọng là tập xong bắp tay bắp chân toàn cơ thôi. Hiện tại thì cô vẫn đang học.

Tới nơi, anh ta nhìn cô với ánh mắt sói nhìn mồi, cô chả thèm nhìn mà quan sát xem đá vào đâu thì mới đúng mục tiêu.

Tay anh ta đúng là chả yên phân, vươn ra vuốt lấy làn tóc cô và nói:

“ Anh thích em như vậy lẽ nào em không thích sao với lại nhà anh giàu em thích gì anh cũng tặng!”

“ồ, bộ anh thèm gái lắm hả, có bao nhiêu chị đẹp không thích đi thích tôi, sao mà anh giàu mà ngu vậy??”

Hai tên đi cùng nghe xong trợn tròn mắt nhìn cô: “ Bé em hơi láo rồi đó!”

Cô nhếch mép cười khẩy:“ vậy sao?? Tại sao tôi phải lễ phép với loại người như này nhể “

Hai tên kia tiến lại cần cô: “ vậy để anh dạy bé lễ phép khi gặp bọn anh nhá!”

Hai tên kia tiến thì cô lùi, cô đứng cách mép tường tầm một mét, cô bắt đầu hơi sợ nhưng nhanh chóng trấn an bản thân giữ bình tĩnh rồi nhớ lại những gì thầy dạy võ đã giảng và cho thực hành. Khi đã nhớ được, cô lấy đà chùng chân xuống lấy lực nhảy lên rồi đá thẳng vào mặt tên kia tiếp tên kia cô quay người dùng khuỷu tay thục mạnh vô người hắn. Hai tên bị ăn hành không cam chịu nên đứng dậy định bắt lấy cô, cô thừa cơ hồi nãy chạy đi nhưng cô chân ngắn nên chạy không lại hai tên kia. Để rồi bị tóm lại, cô dãy lên khi bị hắn ôm từ phía sau. Tên cầm đầu nãy giờ chả động đậy chỉ biết xem kịch hay mà do cô tạo ra. Trời tính không bằng người tính, Minh chạy tới, cô dơ tay lên trước mặt, cậu kéo cô ra rồi tiến lên hai tên kia tiếp cảnh là cậu đánh hai người đó khá đau, cô chạy tới chỗ mấy bạn nam đi theo Minh bảo với họ lén lén chạy ra úp xọt tên cầm đầu. May ghê, mấy cậu bạn máu cũng sung nên mấy cái này chắc không thành vấn đề. “ Bụp“...” Áaa..tụi ranh con bọn mày dám” Cô lên tiếng mỉa mai “ có cái chó gì mà tụi này không dám hả!” Anh ta không phục nói “ mẹ tao là hội trưởng hội phụ huynh của trường! mày dám động tới tao!” Cô nhăn mày, cong môi lên diễn “ ôi sợ quá phải làm sao đây!” Anh ta nhếch mép nói: “ sợ rồi à! sợ thì thả tao ra!” Cô phì cười như nhân vật phản diện” sợ! ha! người như tao mà lại sợ mấy cái loại mày à!” Cô tát anh ta một cái đau điếng “ chát...”

Cuộc tập kích của bọn họ win nhưng anh ta có quyền nên hơi trắc trở đó. Đúng rồi, mẹ Minh là phó hội phụ huynh không phải sợ. Heee

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau